Ngự Thú Trong Thời Mạt Thế

Chương 28: CHƯƠNG Vằn




CHƯƠNG 28: Vằn
Nhìn lớp lớp Qủy Trành không ngừng tiến đến, tâm trạng Lê Minh không khỏi có chút nặng nề. Nhưng hắn lập tức đứng bật dậy, tung 1 cú đá vào con Trành Qủy gần nhất đang cố gắng bắt lấy hắn, khiến đầu lâu của nó không khỏi vở tung, cơ thể nhanh chóng tiêu thất vào không khí.
- Đã đến nước này thì liều c·hết với tụi bây.
Hơn 1 tháng nay, nương theo thực lực linh thú bản thân không ngừng thăng cấp. Thân thể Lê Minh cũng đã thuế biến rất nhiều, lực lượng, tốc độ và thể lực tăng vọt lên 1 tầm cao mới. Cộng với hấp thụ thịt linh và dị thú cực kỳ bổ dưỡng, cường độ cơ thể của hắn lúc này vượt khỏi tiêu chuẩn của nhân loại bình thường nhiều lần.
Hắn từng ước lượng thực lực bản thân hiện tại, có thể đối chiến với Zombie Chú Thạch khi trước mà hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.
Mỗi cú vung tay và quét chân của hắn vô cùng tinh chuẩn vào những nơi yếu hại của bầy Qủy Trành. Vì thế số lượng Qủy Trành cho dù không ngừng ùn ùn kéo đến, cũng không cách nào có thể chế ngự được hắn.
Nhưng Lê Minh biết đây không phải là cách lâu dài, bởi cơ thể hắn dù mạnh cũng làm từ xương thịt. Những con Qủy Trành lại từ tà khí mà thành, g·iết hết lớp này thì lớp khác lại tiến đến. Không thể giải quyết Hung Thú đầu nguồn, một khi thể lực của hắn cạn kiệt, rất mau chóng sẽ bị lũ Trành Qủy bắt được.
Lê Minh không ngừng công kích Trành Qủy, ánh mắt thỉnh thoảng chớp động liếc về La Hủ đang đứng phia xa.
Yêu cọp lúc này cũng cực kỳ nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lê Minh đang tả xung hữu đột ngoài xa. Nhân loại này đã bước vào huyễn cảnh của nó 1 thời gian dài, nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu mê thất, ngược lại còn 1 bộ sinh long hoạt hổ, bay nhảy không ngừng.

Trong huyễn vực của nó, Qủy Trành chỉ là phụ, giúp đở dẫn dụ con mồi vào bẫy. Thứ đáng sợ nhất là huyễn cảnh bên trong huyễn vực phát tán liên hồi. Một khi đặt chân vào huyễn vực, huyễn cảnh không ngừng đánh mạnh vào tâm trí. Con mồi dần dần bị mê thất vào huyễn cảnh lúc nào không hay, tự động đọa lạc trong huyễn cảnh kia mãi mãi, mà tự nguyện dâng hiến máu thịt của mình cho La Hủ, phục tùng nó thành chủ nhân linh hồn của mình.
La Hủ lúc này cũng dần trở nên nóng vội, sau 1 lúc do dự. Nó quyết định khai mở con mắt thứ 5 án ngữ trên đỉnh đầu. Nhìn thấy 1 màn này, Lê Minh không khỏi có chút khẩn trương. Tốc độ và lực đạo trên tay không ngừng tăng mạnh. Mỗi đòn đánh của hắn khiến 4, 5 con Qủy trành không ngừng bay ra ngoài, ý đồ nhanh chóng tiếp cận La Hủ không để nó có cơ hội mở ra con mắt thứ 5.
Nhưng số lượng Trành Qủy là cực kỳ nhiều, hết lớp này lại đến lớp khác, không ngừng vây chặt lấy hắn như nêm cối. Mỗi lần cố gắng đến gần La Hủ 1 bước, lại có liên tiếp hơn chục đầu Trành Qủy cuốn tới không ngừng, che chắn kín bưng không để hắn có chút cơ hội nào tiến đến gần La Hủ.
Khi con mắt thứ 5 dần dần giải khai được 1 nửa. Lê Minh cắn răng, dấn mạnh về phía trước. Mặc cho vài cánh tay đầy vuốt sắt nhọn của Quỷ Trành phía sau bắt được tấm lưng không chút phòng bị của hắn mà cứa lên ứa máu. Hắn chỉ chăm chăm nhìn về phía trước, dùng cả cơ thể lao đến như 1 quả đạn pháo, đầy lùi hơn chục đầu Qủy Trành đang cản bước, thành công tiến đến cạnh bên La Hủ.
Khi Lê Minh chỉ còn cách La Hủ khoảng cách 1 cánh tay. La Hủ không chút động đậy, ngước lên nhìn hắ,n gương mặt thoáng trở nên nhân tính hóa, dường như đang cười mỉa mai. Bởi giờ đây con mắt thứ 5 của nó cũng đã giải khai hoàn toàn, huyễn vực trở nên nhộn nhạo nhiệt độ trong khu vực này dường như giảm đi hơn 10 phần.
Lê Minh quyết đoán, không chút nghĩ ngợi. Duỗi ra những đầu ngón tay làm thương, ý đồ muốn cắm cả bàn tay của mình xuyên qua con mắt thứ 5 của La Hủ mà làm mù mắt nó.
Bất chợt 1 cánh tay từ phía sau bắt lấy bả vai hắn. Một lực đạo kinh người kéo hắn quẳng về phía sau. Cả cơ thể như diều đứt dây, đập mạnh vào cánh cửa của gian nhà gỗ phía sau. Khiến cánh cửa gỗ vở nát, cơ thể bị quán tính trượt thẳng vào trong nhà. Khóe miệng rỉ máu, lồng ngực nhộn nhạo, giường như hắn bị tổn thương không nhẹ.
Lồm cồm ngồi dậy, 1 cảnh tượng trước mắt khiến hắn có chút tê cả da đầu. Chỉ thấy lớp lớp quỷ vụ bị hắn và các chỉ linh thú tiêu diệt khi trước, lục tục dục hỏa trùng sinh.

Qủy Trành cũng không còn như trước, ánh mắt của chúng trở nên đỏ lè như máu, cơ thể cơ bắp nổi to cuồn cuộn, răng nanh và vuốt sắt cũng dài ra 1 vòng. Thứ ném hắn vào trong ngôi nhà này, là 1 cổ Quỷ Trành trong đó.
- C·hết tiệt... là buff của con La Hủ kia. Năng lực này quá hack rồi.
Với lực lượng kia, hắn ước lượng không hề kém bản thân mình là bao. Với lực lượng này, và số lượng hơn trăm đầu không ngừng lục tục tiếp cận đến gần. Lê Minh luôn bình tĩnh và cứng rắn, lúc này trong đôi mắt cũng hiện lên chút tuyệt vọng.
- Chú... nhanh chóng chạy đến căn nhà thứ ba bên trái.
Bất chợt 1 âm thanh trẻ con non nớt có chút quen thuộc vang lên trong đầu hắn. Đứng trước nguy cơ không thể vãn hồi, Lê Minh không chút nghĩ ngợi, hắn bât dậy từ bên hông ngôi nhà gỗ đánh ra 1 lỗ hổng nhanh chóng chui qua tiếp cận đến ngôi nhà thứ 3.
Qủy Trành thấy con mồi bỏ chạy, phẫn nổ đuổi theo rối rít. Nhưng tốc độ Lê Minh có chút nhanh hơn chúng, lại chiếm tiên cơ. Nhất thời bỏ xa bọn chúng khoảng cách chừng 5 mét.
Khi hắn tiếp cận ngôi nhà thứ 3, lập tức phát hiện trong 1 lối ngoặt, từ 1 ngôi nhà khác có 1 cánh tay đứa bé không ngừng vẫy vẫy về phía hắn. Không nghỉ ngợi nhiều, hắn nhanh chóng lao theo. Quỷ Trành vẫn 1 mực gào thét đuổi theo phía sau cực kỳ khẩn trương.
Sau 7 lần ngoặt 4 lần rẽ theo điều hướng của canh tay bé nhỏ. Lê Minh nhanh chóng được dẫn trốn vào 1 nhà kho chất đầy củi và cỏ khô. Lúc này hắn mới nhận ra, chủ nhân của cánh tay nhỏ bé kia là cậu bé đã dẫn hắn đi qua cánh rừng mà tiếp cận ngôi làng.

Lê Minh tức giận, định tra vấn thì bất chợt cánh tay cậu bé đặt lên miệng hắn ra hiệu im lặng. Bên ngoài hàng loạt Tranh Qủy đang lũ lượt kéo qua. Tiếng la thét, tiếng gào rống phẫn nộ vang dội khắp ngôi làng.
Ước chừng 15 phút sau, khi không còn bất cứ âm thanh gào rống nào xung quanh, cậu bé mới thở phào nhẹ nhàng, buông lơi cánh tay trên miệng hắn xuống.
Lê Minh lúc này cũng động, 1 cánh tay của hắn bất chợt chộp lấy cổ cậu bé siết chặt, gương mặt đanh lại đầy sát khí
- Con Qủy Trành nhỏ... nói mau, ngươi có ý đồ gì?
Cậu bé lúc này gương mặt hiện lên vẻ đau khổ, hai bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng võ vỗ vào canh tay của hắn. Ánh mắt mở to đầy vẻ van lơn, khiến Lê Minh cũng có chút mũi lòng mà nới nhẹ lực.
Cậu bé lúc này mới lấy lại chút lực lượng, nhẹ nhàng thở hắt ra, ánh mắt nhìn về Lê Minh đầy sự hối lỗi
- Cháu xin lỗi chú... thực ra cháu chỉ muốn dẫn chú về làng để giúp cháu giải khai phong ấn của Vằn, cháu không có ý định làm hại chú.
Lê Minh thoáng chút ngạc nhiên
- Vằn... ý ngươi là con La Hủ ngoài kia.
Cậu bé gật đầu
- Thật ra... Vằn vốn không xấu, nó có chút đáng thương...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.