CHƯƠNG 17: Rắn Mặt Người
Buổi sáng, Lê Minh uể oải vương mình muốn làm dịu cơn buồn ngủ. Cả đêm bị 2 lần q·uấy n·hiễu khiến hắn có chút mệt mỏi.
Sau khi đánh răng rửa mặt, tỉnh táo hơn vài phần. Hắn tiến tới xách chỉ gà trống đang ngái o o trong gốc phòng dậy
- Dậy... dậy... ngươi xem ngươi là gà mà ngủ còn hăng hơn ai khác... không có chút giác ngộ của gà a...
- Cục... cục... cục...
Chỉ gà trống có chút phàn nàn, với bản tính nhát gan. Cả đêm qua nó không tài nào ngủ được, một mực lo lắng sẽ bị bầy chuột tập kích. Chỉ đến khi trời tờ mờ sáng mới chợp mắt được 1 chút thì đã bị dựng dậy.
- Dùng lửa thui sạch lớp lông của bầy chuột này, 1 tí ta sẽ tẩm ướp chúng rồi xẻ nhỏ mang theo.
- Cục... cục... cục...
Có chút không tình nguyện, nhưng nó không dám phản kháng. Chỉ có thể thành thật thổi lửa thui từng lớp lông của đàn chuột kia. Hiện tại dù đã được giải khai toàn bộ dây trói, nhưng nó cũng bỏ đi ý định chạy trốn. Không còn cách nào khác, bản thân đã bị bầy chuột nhắm đến, đi cạnh bên nhân loại này còn có 1 đường sinh cơ, nếu bản thân rời đi 1 mình, không đến 3 ngày hắn sẽ bị bầy chuột tập kích rồi ăn sạch, đến xương cũng không còn.
Cả 2 hì hục cả 1 buổi sáng, đến giữa trưa toàn bộ thịt chuột thui sạch lông đã được Lê Minh nêm ướp gia vị hoàn hảo, xẻ ra thành từng mảng lớn, cất chứa trong 1 chiếc balo căng phồng.
Dựng 2 chỉ linh thú còn mê ngủ dậy, Lê Minh dọn ra 3 phần thức ăn lần lượt phân phát cho cả bọn. Vừa ăn Lê Minh vừa dặn dò
- Trưa nay chúng ta sẽ xuất phát về hướng bắc. Nơi này đã bị lũ chuột nhắm đến, không thể ở lâu.
Cả 3 linh thú vừa ăn vừa nhanh chóng gật đầu đáp lời. Bối Bối và Kim Hổ vẫn 1 bộ ngươi đặt đâu thì ta ngồi đó, còn gà trống thì vô cùng tình nguyện. Nó còn hận không thể rời đi lập tức, tránh càng xa càng tốt khỏi nơi ẩn chứa đầy nguy cơ này.
Thu dọn xong hành lý, đồng hồ cũng đã điểm 12 giờ. Ngày thường vào giờ này nắng sẽ tương đối gắt, nhưng do vào tháng mưa bầu trời tương đối âm u, không khí có chút mát mẻ.
Mang theo 1 bao gạo trong nhà kho và 1 balo thịt căng phồng, cùng với 2 chiếc balo chứa vật dụng lỉnh kỉnh. Chiếc xe đạp trở nên có chút quá tải, cả bọn đành phải chậm rãi dắt bộ lên đường.
Cá chép trắng và Kim Hổ cực kỳ thoải mái, vừa đi vừa nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, thỉnh thoảng lại nghêu ngao ca hát trêu đùa nhau, dáng vẻ cực kỳ thư thái. Gà trống thì trái ngược hoàn toàn, nó vô cùng cẩn thận, vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh, dáng vẻ rụt rè đề phòng, giống như sợ hãi nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể ập đến cuốn lấy nó.
Nhìn dáng vẻ bần tiện của gà trống khiến Lê Minh không khỏi có chút buồn cười giận mắng.
- Thức ăn dự trữ... mặc dù thời đại này tương đối rắc rối phức tạp 1 điểm, nhưng không phải đâu đâu cũng có thể phát sinh nguy cơ a. Thả lỏng ra 1 chút...
Gà trống vừa nghe không những không dể chịu hơn mà còn vô cùng khủng hoảng, rụt rụt cái cổ không ngừng chỉ cánh về phía bầu trời, dáng vẻ vô cùng hoảng loạn.
- Xem ngươi nhát gan thành cái bộ dạng gì a. Bây giờ còn có thể có nguy hiểm gì... ta...
Vừa nói Lê Minh vừa trông theo hướng gà trống chỉ điểm, vừa thấy cảnh tượng trước mắt lời nói ra đến miệng cũng vô thức nuốt ngược trở vào. Chỉ thấy trên bầu trời hơn ngàn chỉ dơi xám được dẫn dắt bởi 1 con dơi màu đỏ như máu hình thái cực kỳ khổng lồ không ngừng vỗ cánh bay về hướng này.
Linh Thú
[ Dơi Máu Ba Đầu ]
Phân Loại: Linh Thú Hệ Hắc Ám
Giới tính: Đực
Chiều dài: 1m5
Cân nặng: 15kg
Kỹ Năng: Sóng Âm Bộc Phá (20/20) Gai Máu (10/10) Huyết Vụ (5/5) Huyết Đao Bộc Phá (5/5)
Đẳng Cấp: Lv26 (1654800 /3355443200)
Độ Thân Mât: 0/100 ( Trên 70 có thể ký kết khê ước)
Tiến Hóa:
- Dơi Máu Bốn Đầu ( Tam Tinh Tinh Huyết (1) + Huyết Tinh Qủa Thực (3) )
- Dơi Máu Bốn Cánh ( Linh Phong Tinh Huyết (3) + Huyết Tinh Qủa Thực (1) )
- Cự Đại Dơi Máu ( Tam Tinh Tinh Huyết (3) )
Một luồng hàn khí chạy dọc qua sống lưng, Lê Minh vội vã buông lấy xe đạp, chạy về phía 3 chỉ linh thú, nhìn chằm chằm về phía bầy dơi như lâm phải đại địch. Đây là chỉ linh thú cấp độ cao nhất, hơn cả chỉ Hỏa Hồ mà hắn từng chứng kiên trên Live Stream.
Rất may cho hắn, chỉ dơi máu 3 đầu chỉ nhìn sơ lấy hắn rồi không để ý, réo gọi cả đàn bay ngang qua, phương hướng trực chỉ Nam Kinh.
- Phạch... phạch...
Tiếng đập cánh của bầy dơi vang động cả 1 vùng trời, gây ra từng làn gió khiến cánh đồng lúa 2 bên không ngừng ngã nghiêng. Đến khi cả đàn khuất dạng, Lê Minh mới có thể ngồi phệch xuống đất, cơ thể vô thức lấm tấm mồ hôi.
- Xem ra phương hướng của đàn dơi là tiến về Nam Kinh. Đường này không thông, chúng ta lập tức đổi hướng đi về phía tây.
...
Trong một hồ nước lớn, cách Nam Kinh 120km xuôi về phía Nam.
Giữa hồ nước có 1 cồn cát nhỏ, ngay giữa cồn cát là 1 thân cây cực kỳ cao lớn với cành lá xum xuê tản rộng ra mọi phía. Hồ nước lúc này chỉ có gió nhẹ xạo động, làm mặt hồ phẳng lặng gợn nhẹ chút sóng, dưới ánh nắng mặt trời hiện ra lấp lánh ánh hồng.
Hồ nước không tầm thường, nó không trong vắt như các hồ nhỏ trên núi, cũng không xanh lè một màu rong rêu. Chỉ có 1 màu đỏ rực như máu tươi, từng cơn gió thổi qua không ngừng bốc lên mùi hôi tanh tưởi.
Một chỉ nai vàng đi ngang, lân la tiến đến hồ nước giải khát, nhìn mặt hồ tanh tưởi nó bỗng có chút e dè. Nhưng bất chợt đôi mắt hiện lên vằn vện tia máu, cơ thể nai vàng bất giác cứng đờ, cục mịch đi về hướng hồ nước như 1 con rối bị điều khiển. Nai vàng cúi xuống hớp từng hớp nước, bất chợt cơ thể run lên bần bật rồi ngã xuống. Máu thịt trên thân nai nhanh chóng tan chảy hóa thành một bãi máu loãng, hòa vào nước hồ.
Lá cây trên cồn vẫn nhẹ nhàng xao động theo từng cơn gió, để lộ trên cành một thứ quả đỏ rực như máu.
- Phạch... phạch... phạch...
Hồ nước vốn phẳng lặng bỗng nhiên xao động dữ dội. Từ phương nam 1 áng mây xám nhanh chóng cuốn về hướng này. Chẳng mất bao lâu, cả bầu trời hoàn toàn bị che khuất không còn 1 ánh nắng có thể lọt qua. Dơi máu ba đầu đã đến.
- Chít... chít... chít...
Vừa đến nó lập tức kêu gào thị uy về phía thân cây ngay giữa hồ. Thân cây vốn im lìm thoáng chút dao động
- Khè... khè...
Từ trên thân cây, 1 chỉ mãng xà hình thể to lớn bò trườn xuống. Toàn thân mãng xà 1 màu huyết hồng với lốm đốm hoa văn cực kỳ bắt mắt. Nhưng điểm khiến người nhìn kinh hãi nhất, trên đỉnh đầu không có đầu rắn mà được thay thế bằng 1 chiếc đầu người với 2 răng nanh dài không ngừng rỉ ra 1 loại dịch độc vô cùng tanh hôi. Chất dịch từ răng nanh rơi xuống mặt đất gây ra từng âm thanh xèo xèo, khiến mặt đất không ngừng bốc lên từng cổ khói xanh, ăn mòn thành những lỗ tròn sâu hoắm.
Thân rắn vừa chạm đất, nó cuộn người ngẩng cao đầu nhìn về hướng dơi máu 3 đầu. Gương mặt hình người bất chợt hiện lên vẻ nhân tính hóa, phô bày ra 1 gương mặt cười cợt chế giễu vô cùng rõ ràng.
Nhìn thấy vẻ mặt của chỉ rắn đỏ, dơi máu không khỏi phẫn nộ rít rào. Với 1 tiếng rít dài, hàng ngàn con dơi lũ lượt đập cánh vào nhau, như 1 cơn bão xám đồng loạt cuốn về hướng thân rắn mặt người.