Ngự Thú Trong Thời Mạt Thế

Chương 16: CHƯƠNG Bầy Chuột Tập Kích




CHƯƠNG 16: Bầy Chuột Tập Kích
Chuột đen vừa nhìn thấy có sự hiện diện của nhân loại, lập tức phẫn nổ thét lên, đôi mắt đỏ rực long lên sòng sộc. Cứ thế mặc kệ lôi theo chỉ dây cước và đống xoong chảo trên người, tốc hành lao về phía trước.
- Chít... chít... chít...
- Kim Hổ, dùng dây gai trói chặt nó lại
Xương rồng béo không chút chậm trễ, nhấc bỗng 2 cánh tay về phía trước. Từ mặt đất hiện lên 4 căng dây leo đầy gai nhọn, dể dàng quấn quanh toàn thân chỉ chuột đen, khiến 4 chân bị buộc chật như nêm cối, hoàn toàn không cử động được. Chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất kêu gào không thôi.
Gà trống từ lúc nhìn thấy chuột đen xuất hiện không khỏi 1 mặt kinh hoàng, nhưng rồi lại chầm chậm rụt lại cái cổ im lặng nằm ở 1 gốc không hề phát ra tiếng động. Khuôn mặt hoảng loạn như nghĩ đến điều gì rồi dần dần chuyển thành đắc ý, như cười trên nổi khổ của người khác.
'' Phải rồi, làm tốt lắm... cứ g·iết chỉ chuột đen này đi a... hắc hắc.''
'' Lũ chuột này tuy không có gì đáng sợ, nhưng chúng sống theo bầy đàn lại rất hay ghi thù. Chỉ cần g·iết 1 con trong đàn, nhiễm phải khí tức của chúng. Đồng bọn của nó sẽ lũ lượt kéo đến quấy phá không tha. Chỉ trâu lớn lúc trước không biết điều này, vô tình g·iết c·hết một chỉ chuột đen, kết quả là mỗi đêm bị chúng đến t·ấn c·ông, liên tục 1 tuần tiêu hao mệt mỏi, phải thất thủ làm bữa ăn dưới vuốt bọn chúng...''
Hóa ra trước đây ngoài chỉ dị thú heo già, hàng xóm của nó còn có 1 đầu trâu lớn. Trâu lớn thực lực rất cao, tính tình lại nóng nảy, địa bàn có 1 chỉ chuột đen đến quấy phá, làm nó tức giận dẫm c·hết.
Kể từ đó, cứ mỗi tối đàn chuột lại đến t·ấn c·ông. Mặc dù thể hình vượt trội, da dày thịt béo, đàn chuột hoàn toàn không phải là đối thủ của nó. Nhưng cứ mỗi khi đêm đến, chúng lại tràn ra q·uấy n·hiễu dằn vặt 1 đêm đến sáng. Dần dần cơ thể trâu lớn cũng chồng chất v·ết t·hương, tinh thần suy kiệt. Đến 1 tuần sau thì hoàn toàn không còn sức lực hoàn thủ, dể dàng bị đàn chuột cắn nuốt sạch sẽ. Cảnh tượng trong mắt gà trống như vừa mới xảy ra hôm qua, làm cho nó mỗi lần nghe tiếng chuột kêu, không khỏi rụt cổ hoảng sợ.
'' Chờ bọn chuột đến trả thù, lúc đó ta sẽ có nhiều cơ hội để chạy trốn a... hắc hắc...''
Nghĩ đến đây gà trống không khỏi đắc ý, gương mặt tươi cười trước nổi khổ của người khác. Bất chợt như cảm thấy điều gì, nó quay sang thì bắt gặp ánh mắt Lê Minh đang chăm chú nhìn mình. Chột dạ vội quay ngoắc sang hướng khác, làm 1 bộ trầm tĩnh không liên quan đến ta.

Lê Minh chẳng nói chẳng rằng, chầm chậm bước đến nhấc bỗng gà trống trên tay rồi quăng nó đến bên cạnh chuột đen
- Thức ăn dự trữ, làm gỏi chỉ chuột đen này cho ta. Thịt chuột cũng là thịt, không thể để uổng phí...
- Cục... cục... cục...
Gà trống khóc không ra nước mắt, không ngừng lắc đầu nguầy nguậy...
- Sao?... không muốn à... Xem ra ta phải ăn thịt gà trước khi ăn thịt chuột rồi.
- Cục... cục... cục...
Gà trống kêu lên thảm thiết, nổi khổ như muốn thấu trời xanh.
- Các ngươi thích gà Rô Ti hay gà ướp muối. Ùm nhìn chất thịt này có vẻ dai, hầm củ cải sẽ rất ngon.
- Đùng... rừng... rực...
Không chút chần chừ, một quả hỏa đạn từ miệng gà trống bắn ra về hướng chuột đen, khiến nó kêu lên thất thanh rồi ngã quỵ xuống bất động, c·hết không thể c·hết hơn được nữa.
- Tiếc nhỉ, ta không thích thịt chuột cho lắm. Nhưng đành phải để món gà lại sau rồi...

Lê Minh mỉm cười tinh quái nhìn về phía gà trống đang uể oải nằm đó như bị mất sổ gạo. Khiến nó trong cơn uể oải không khỏi bất lực chua chát hơn mấy phần.
- Được rồi, Kim Hổ kéo chuột đen vào bên trong, buổi sáng ta sẽ xử lý ướp thịt rồi mang theo ăn dần.
Cứ thế, 1 chút xao động buổi tối cũng dần nhẹ nhàng trôi qua. Cả bọn lại tiếp tục quay vào nhà yên vị nơi vị trí cũ nằm ngủ. Nhưng bên trong gốc phòng, gà trống một mực không yên, thỉnh thoảng lại nhấc cao đầu, ngó nghiêng cảnh giác xung quanh. Đồng hồ dần dần trôi đến 3 giờ, từ phía sau gian bếp cũi bất chợt có hàng loạt tiếng bước chân không ngừng kéo đến
- Loạt... xoạt... loạt... xoạt...
- Chít... chít... chít...
Nghe được âm thanh này, gà trống giật mình đánh thót, đau khổ thét lên cảnh giác. Lê Minh bị tiếng động lạ cũng đã tỉnh giấc, thông qua lớp kiếng cửa sổ, hắn nhìn thấy hơn chục đầu chuột đen đang lũ lượt kéo đến nơi này.
'' Lũ này sống theo bầy đàn à? Có chút phiền phức.''
Rồi ngoái đầu, nhìn thấy chỉ gà trống nơi gốc phòng không ngừng run rẩy hoảng loạn. Chợt nhớ đến biểu cảm và hành động của gà trống khi nãy, hắn chợt liên tưởng đến điều gì. rồi tinh quái mỉm cười bước đến cạnh nó.
- Thức ăn dự trữ... có rất nhiều chuột đen đang tiến đên đây. Ta không nắm chắt có thể đối phó được chúng. Xem như có duyên gặp mặt, ta thả ngươi đi. Ngươi phải cố bảo trọng...
Nhìn cử chỉ hiền lành của hắn, gà trống không khỏi có chút cảm động. Rồi lại lắc đầu nguầy nguậy, như muốn quyết tâm cùng ở lại chống địch.
'' Ta đi được cái rắm a... Bây giờ ta mà xuất hiện, lũ chuột thế nào cũng sẽ ở lũ lượt kéo về phía ta. Đi ra còn c·hết nhanh hơn nữa a.''

Nghĩ là như thế, nhưng nó không muốn thể hiện ra ngoài, chỉ có thể ưởn ngực diễn ra cái nét kiêu dũng muốn cùng ở lại chống địch. Nhưng nó không biết, màn diễn vụng về của mình đã hoàn toàn bị nhìn thấu, khiến Lê Minh không khỏi nén cười trong lòng, rồi nhẹ nhàng bước đến cởi trói cho nó, thuận nước diễn cùng 1 màn đồng bệnh tương liên.
- Tốt lắm, nếu ngươi muốn, vậy thì cùng nhau ở lại chống địch a. Thức ăn cũng sẽ không thiếu phần ngươi...
- Cục... cục... cục...
Gà trống gật đầu ngầu nguậy, anh dũng bước ra. Nhưng 1 bước kia của nó vậy mà bước ra đứng sau Kim Hổ, chỉ thỉnh thoảng ngẩng ngẩng đầu nhìn ra từ bên hông chỉ xương rồng dáng vẻ có chút bần tiện.
'' Con gà c·hết nhát này...''
Lê Minh cũng không có thì giờ để ý nó quá lâu, hiện tại lũ chuột đã kéo đến đầy gian bếp củi ở nhà sau, không ngừng đánh mạnh vào cánh cửa sắt, gây nên những âm thanh điếc tai, cửa sắt cùng dần dần bị móp méo mở ra 1 lổ hỏng.
- Bối Bối dựng lên Thủy Tráo, cảnh giác có chuột tập hậu từ phía sau. Kim Hổ, thông qua những lổ hổng nơi khe cửa bắn ra phi tiêu gai về phía lũ chuột. Thức ăn dự trữ, cảnh giới có chuột chuôi qua lỗ hỗng nơi cửa lập tức hạ gục không cho nó đến gần.
Cả 3 nhận lệnh, di chuyển ở những góc đứng thuận lợi. Liên tục phản công về hướng lũ chuột.
- Phập... phập... phập...
- Chít ... chít... chít...
Từng căn phi tiêu gai chuẩn xác bắn vào những lổ hổng nơi phía sau cửa sắt, găm thẳng vào đầu lũ chuột đang điên cuồng phá mở cửa làm phát ra những tiếng rít thê lương không ngừng vang lên. Thấy đồng bạn ngã xuống, không làm lũ chuột có chút hoảng loạn, trái lại càng kích thích hung tính của chúng nhiều hơn. Khiến chúng càng điên cuồng phá cửa, trên tấm cửa sắt, đã mở ra 1 lổ hỏng tương đối lớn, 1 chỉ chuột đen nhân lúc trườn vào lại bị 1 quả hỏa cầu của gà trống dể dàng đánh gục, toàn thân không khỏi cháy khét, bốc lên từng mùi hương thịt nướng phả vào trong không khí.
Cũng có 2 đầu chuột đen thông minh hơn đồng loại, thấy khó bèn ý đồ công phá từ phía sau, âm thầm vòng ra nhà trước lẻn vào tập hậu, liền bị cá chép trắng dể dàng bắn nát sọ, máu tươi vẩy ra tung tóe cả 1 mảng tường.
Giằng co cứ thế tầm nửa giờ, lũ chuột hơn chục đầu nay chỉ còn lại chừng 5,6 đầu, biết khó chúng đành lũ lượt rút lui. Đến khi Lê Minh mở cửa nhà sau xem xét, đã có hơn chục đầu chuột lớn nằm lại, máu tươi tanh tưởi nhuộm đỏ cả 1 gian nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.