Ngôn Ngữ Thân Thể

Chương 7: Giờ ăn tới rồi




“Thêm chút nữa … chậm thôi … ”
Chỉ thế thôi đủ khiến cậu ngừng thở, cảm giác như sắp nghẹt thở vậy.
“A, xin lỗi, quá nhanh hả?”
Kanae gật đầu lia lịa. Yuichi rút ra rồi lại tiến vào, chậm rãi đè ép bên trong, sâu hơn và sâu hơn nữa. Khi hắn hoàn toàn vùi vào trong thì hai người ướt đẫm mồ hôi.
“Oa … tôi vào trọn rồi. Nhưng Kanae này, cậu chặt quá, đã bao lâu rồi cậu không làm?”
” … tôi đã nói với cậu là một khoảng thời gian.”
Ít nhất thì cái cớ này nghe khá giống thật, cậu không muốn để Yuichi biết đây là lần đầu tiên của mình.
” … ừm, vậy được rồi. Có đau không? Tôi nên làm chậm?”
Mới như vậy thôi đã quá sức chịu đựng, Kanae không biết sẽ cảm giác thế nào nếu Yuichi bắt đầu ra vào bên trong, ít nhất cậu có thể chịu được nếu nó chậm lại.
Yuichi chậm rãi nhúc nhích hông. Y như đã đoán, hắn cử động làm tăng thêm đau đớn. Kanae rất muốn hét vào mặt mấy người nói với cậu là làm tình rất sướng.
Kanae vùi mặt vào ngực Yuichi, cậu biết biểu cảm của mình sẽ làm lộ cảm giác thấy đau như thế nào, cậu không muốn để hắn thấy điều đó.
“Tại sao cậu trốn?”
Yuichi di động nhanh, được trợ giúp bởi lối vào ẩm ướt của Kanae. Nhưng mà hành động của Yuichi càng khiến Kanae cảm nhận đau đớn dữ dội hơn.
Đau quá! Đau quá! Đau quá!
Nó đương nhiên sẽ đau. Không chỉ có mình tôi, đúng không?
Làm tình là đau, đúng không?
Cậu muốn hỏi cả thế giới, không lẽ nói làm tình sung sướng toàn là gạt người ư?
Nhưng rồi những tiếng động làm cậu hiểu đó là khoái lạc.
“Để tôi xem, để tôi thấy cậu thỏa mãn với tôi.”
Kanae hôn ngực Yuichi, định giấu mặt đi. Yuichi ngừng lại.
” … thôi nào, cậu không muốn tôi thấy mặt cậu sao?”
Kanae không đáp, tiếp tục nhẹ hôn lên ngực vị trí trái tim Yuichi, điều đó giúp cậu giảm bớt sự đau đớn. Trong thế giới hoàn mỹ, sẽ chỉ có khoái lạc. Cuối cùng cậu nhìn Yuichi, ngã ra gối, nhắm mắt lại.
Tiếp tục đi.__môi cậu mấp máy không thanh âm.
Yuichi tiến vào nhanh hơn.
Tiếng cơ thể ma sát, tiếng nước òm ọp vang khắp phòng.
Mồ hôi, tiếng động, đau đớn và ngại ngùng.
Nó khác hẳn với điều cậu tưởng tượng.
Điều Kanae mơ mộng khác hoàn toàn sự thật.
Nhưng cậu rất vui.
Cậu hạnh phúc.
Cậu thật sự đã làm chuyện đó với Yuichi.
Chắc chắn là đau rồi, nhưng nó không thể đánh tan điều kỳ diệu này.
[TV]
“Tôi đi tắm đây.”
Yuichi đã bắn vào trong người Kanae, cảm giác là lạ ẩm ướt ở mặt sau làm cậu rất muốn rửa sạch.
Yuichi ngẩng đầu, hoang mang hỏi.
“Tại sao?”
“Thì tôi đổ mồ hôi, muốn đi tắm sạch sẽ.”
“Cho dù cậu sẽ lại đổ mồ hôi nữa?”
“Ừa, tôi muốn … gì cơ!?”
Kanae nhìn Yuichi trân trân.
“Tôi nói với cậu rồi, tôi đã tích lũy hai tháng.”
” … tôi biết.”
“Tôi cũng nói với cậu là tính dục của tôi rất mạnh.”
” … tôi thấy rồi.”
“Cậu nghĩ tôi sẽ thỏa mãn khi chỉ làm một lần? Dù sao thì trông cậu có vẻ không thoải mái lắm, đây là lần đầu tôi làm tình với đàn ông nên phải luyện tập thêm nữa. Cậu biết đó, thế thì sau này tôi sẽ làm đúng cách hơn.”
“Gì!?”
Khoan đã, ý của Yuichi không phải là cái nghĩa cậu hiểu chứ?
“Cậu nói ‘sau này’ là sao?”
“Sau này thì là sau này chứ sao? Đừng nói là cậu tưởng chúng ta chỉ làm việc một lần rồi thôi nhé?”
Kanae choáng váng, cậu nghĩ rằng chỉ trong hôm nay, một lần mà thôi, cậu nghĩ mình đã mời tình một đêm chứ!
“Tôi chỉ làm nó với con gái nên hay nói là muốn bạn gái, nhưng mà cậu biết không? Con trai cũng rất tuyệt.”
Yuichi mỉm cười, tới gần ngực Kanae.
“Khi tôi nói ‘chúng ta làm đi’ có nghĩa là ‘chúng ta hãy quen nhau’. Đừng khiến tôi thất vọng, bắt đầu từ hôm nay cậu và tôi là người yêu. Cho nên, chúng ta làm tiếp tập hai nào!”
Gì? Gì? Gì?
Sao tự dưng chuyện diễn ra thế này!?
Kanae hoảng hốt chặn lại, không cho Yuichi tới gần hơn nữa.
Yuichi trông rất bực mình khi Kanae hất tay hắn đặt sang bên, hắn nghiêng người muốn hôn cậu.
“Khoan, c … chờ chút!”
“Mấy giây?”
“Ưm … ”
“Được rồi, cho cậu vài giây, hôn tôi đi.”
“Tại-tại sao?”
“Tại sao ư? Bởi vì tôi muốn. Có vấn đề gì nào? Chúng ta là người yêu mà.”
“Không, cái đó … ”
Kanae bất lực không thể tránh khỏi nụ hôn của Yuichi, cậu bị giam cầm. Yuichi rải dấu hôn khắp người Kanae.
“Tạ … ”
Hôn.
“Nhưng tôi … ”
Hôn hôn.
“Chúng ta là … ”
Hôn tới tấp.
” … người yêu?”
Hôn say đắm.
Yuichi khựng lại, nhướng chân mày nhìn Kanae.
“Tôi không đủ tốt sao?”
” … Không phải thế.”
“Cậu không thích tôi?”
“Tôi không có nói vậy!”
“Thế thì có vấn đề gì? Cậu là người đã gợi chuyện vậy thì hãy chịu trách nhiệm đi.”
Kanae chỉ nghĩ là sẽ thật tuyệt vời nếu được Yuichi ôm một lần.
Yuichi không thích tôi! Hắn chỉ thích tình dục!
Cái tên xấu miệng! Tên xấu xa!
Cậu định nói cái gì nhưng bị chặn lại bởi bờ môi của Yuichi. Nhưng lần này khác với những cái trước, nó là nụ hôn thật sự. Kanae trợn to mắt.
“Ưm, tôi biết mình làm hơi quá nhưng lần này sẽ khiến cậu thấy sung sướng, tôi muốn cậu cảm thấy thoải mái khi bên tôi.”
Yuichi cong lên khóe môi, đẩy Kanae ngã xuống giường. Kanae không có cơ hội để trốn tránh.
[TV]
Lần thứ hai đau đớn. Lần thứ ba đau chút chút nhưng vẫn không thấy sung sướng lắm.
Tới lần thứ tư thì …
“Ô … ô … á … ”
Yuichi ấn phần cứng sâu vào trong, Kanae ưỡn ra trước, đưa lưng về phía hắn. Tay Yuichi từ đằng sau vòng tới trước bắt lấy núm vú của Kanae.
“A … ừ … ưm … ô ô … ”
Mỗi lần Yuichi từ dưới đẩy lên trên là trong người Kanae sẽ run lên, cậu phối hợp từng hành động của hắn hết sức có thể, vặn vẹo mặt sau để có thể nuốt hết thứ của Yuichi. Phần cứng liên tục bắn tinh dịch, nó lấp đầy mặt sau của Kanae, tạo ra tiếng nước òm ọp. Dường như Yuichi có vẻ khá vừa lòng điều đó.
“A á á … ô ô..ưm … Không … ”
Mặc dù cậu thấy xấu hổ nhưng không muốn ngừng lại.
“Cuối cùng thì tôi đã làm đúng cách.” Yuichi trêu, hôn lên cổ Kanae, vách thịt bên trong siết hắn.
“Dường như tôi toàn trúng điểm G? Bây giờ thì cảm giác tuyệt vời hơn nhiều.”
Hắn liên tục đâm vào Kanae, hông nhấp lên nhấn xuống, trái, phải.
“Á … ”
Lần đầu tiên Kanae ra trước Yuichi. Khi bắn ra, lối vào của cậu run rẩy thít chặt thân phần cứng, điều này khiến chàng trai cũng tới bờ vực. Yuichi gầm lên, lại bắn vào trong cậu. Hắn xoay mặt Kanae lại đối diện với mình.
“Cho tôi xem.”
“Cái … gì?”
Kanae đã ra rất nhiều.
Yuichi mỉm cười nói.
“Mặt của cậu, tôi muốn nhớ nó.”
” … rồi.” Kanae gật đầu.
Bây giờ thì tốt hơn rồi, cậu có thể cho Yuichi thấy mặt, vì nó không phải khuôn mặt ướt đẫm nước mắt.
Cậu có thể làm vẻ mặt hạnh phúc rồi.
“Đó là bởi vì cậu. Cậu sẽ tiếp tục đưa tôi đến thiên đường chứ?”
“Rất hân hạnh.”
Yuichi gật đầu, có vẻ thỏa mãn.
“Đừng xem thường tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.