Nghịch Thiên Tiểu Tử

Chương 7: Gặp võ thần (1)




-đúng rồi, tài liệu tìm đủ rồi lúc nào thì bắt đầu luyện chế thân thể ta đây a?
Lục Kính Thiên hỏi.
Luyện chế thân thể mới phải nói đó là thứ thiên đia không dung thứ được nên khi luyện chế sẽ dẫn động thiên kiếp giáng xuống, nếu chịu đựng được chín lần thiên kiếp giáng xuống thì sẽ được thiên địa chấp thuận còn nếu không thì sẽ hôi phi yến diệt a.
-nếu ngươi đã là võ tướng thì ngày mai luôn đi. Nhớ lát quay về tịnh tâm nghĩ ngơi cho linh hồn thoải mái thì khả năng thành công sẽ cao hơn. Bây giờ ta đi luyện chế vài pháp bảo để mai ngươi kháng lôi kiếp nữa. À đúng rồi Bối Nhi mai trợ giúp ta một hồi, những gì ta dạy con còn nhớ chứ?
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong nói.
-Dạ, còn chứ!
Yến Nguyệt Bối trả lời.
-được rồi ta đi chuẩn bị ngươi về nghĩ ngơi đi.
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong nói.
Nghe vậy Kính Thiên liền quay về phòng ngủ của mình. Nhưng Kính Thiên đi được một lát thì ngừng lại nhìn về cái tường đá phía bên trái. Từ khi cậu ta xuyên việt qua thế giới này tường đá này luôn có cái gì đó thu hút sự chú ý của hắn. Nhưng khi nhìn thấy tường đá này thì cảm giác đó liền mất đi. Nó thường xuyên lặp đi lặp lại chuyện này nhưng hắn cũng chả quan tâm mấy cứ thế đi về phòng mình nằm ngủ.
-tiểu tử
Một tiếng nói bỗng nhiên vang lên trong đầu của hắn. Nghe được tiếng nói này Kính Thiên liền tỉnh lại, bất chợt phía trước hắn chính là khoảng không vô tận và phía trước có một cái bóng người đang đứng đó nhìn trạng thái có vẻ giống như Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong là một tàn hồn. Kính Thiên liền hỏi:
-Lão là ai?
-Ta...ta là một tàn hồn còn sót lại tên là Hoàng Ngạo Sư, hào danh Bá Sư Tuyệt Thần là một võ thầm chí cao vô thượng.
Tàn hồn kia mở miệng nói ra.
Lục Kính Thiên nghe vậy liền hoảng sợ, võ thần đây là khái niệm gì a. Là cảnh giới chí cao trong đại lục Thương Minh a. Tự nhiên gặp được võ thần chí cao bảo sao hắn liền hoảng sợ. Hắn liền hỏi:
-Tiền bối, ta tại sao lại ở đây?
-là ta mang ngươi tới. Ở yên đừng nói chuyện, ta đây còn một số chuyện cần bàn giao cho ngươi a.
Theo lời của Hoàng Ngọa Sư thứ nhất là phải bái ông ta làm sư phụ nhận hết y bát của ông ta. Phải biết truyền thừa của một vị thần không thứ mà ai cũng có thể được, thậm chí là đại đế còn phải sống chết để lấy được truyền thừa của một vị thần. Chỉ là môt tia của truyền thừa cũng cho đại năng võ đế đánh nhau thừa chết thiếu sống để đoạt truyền thừa. Kính Thiên không thể tin chính mình lai nhận được truyền thừa y bát của một vị võ thần.
Thứ hai lúc sinh thời Hoàng Ngọa Sư cũng một số chuyện chưa làm xong. Lúc đó Hoàng Ngạo Sư đột phá thành thần thì vợ ông ấy cũng hạ sinh một bé gái thì Hoàng Ngọa Sư rất cao hứng ở với họ được hơn mười lăm năm nhưng cừu gia đuổi tới vợ ông ấy đã hi sinh để cứu đứa con của họ, con gái Hoàng Ngọa Sư bị thương rất nặng cho nên Hoàng Ngọa Sư dùng chân nguyên phong bế thân thể của cô con gái lại phong bế cô con gái vào đan điền khí hải của mình, dùng chân khí trong đân điền để cải tạo thân thể cho đứa con gái. Hoàng Ngọa Sư muốn hắn cởi bỏ phong ấn và chăm sóc cô con gái của hắn, nhiệm vụ hết sức khó khăn. Mà lúc này Hoàng Ngọa Sư tiết lộ một tin tức khiến Kính Thiên hết sức giật mình đó là không gian mà hắn và Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong sinh sống chính là đan điền khí hải của Hoàng Ngọa Sư.
-Ngươi chính là đệ tử Hoàng Ngạo Sư ta, ta trước kia trầm mê tu luyện, cả đời không có thu đồ đệ, đệ tử trong tộc cũng không dạy bảo tốt, hiện tại cũng không có thời gian dạy bảo ngươi, nhưng ngươi râtd thích hợp tu luyện sở học cả đời của ta, nhưng hiện tại cũng không có biện pháp, thời thái cổ tới nay chỉ có ngươi mới hợp tư cách, đây là Thất Bảo Môn của ta, nó bao gồm bảy loại theo thứ tự là luyện đan, luyện khí, trận pháp, khống thú, khôi lỗi, minh văn ngữ và phù chú, sở học cả đời của ta, ngươi có thể học bao nhiêu thì học bấy nhiêu. Nếu không phải tàn hồn sắp tiêu tán có lẽ ta sẽ thep dõi ngươi vài tháng nữa đến lúc đó coi có nên thu ngươi hay không.
Hoàng Ngạo Sư hơi dừng sau đó nói tiếp:
-Chuyện thứ ba mà ta muốn ngươi làm chính là đi tìm Hoàng gia, nếu Hoàng gia tình cảnh không tệ, ngươi có thể giao Thất Bảo Môn cho họ là tốt rồi, nếu Hoàng gia tình cảnh không tốt lắm, nếu tương lai ngươi có thành tựu, ngươi phải nghĩ biện pháp chiếu cố Hoàng gia một chút.
-Làm sao ta biết ở đâu mà tìm, với lại thời gian tính bằng ức năm như vậy không biết còn tồn tại hay không?
Lục Kính Thiên hỏi.
-Quên nói cho ngươi biết Võ Hoàng trở lên có thể ngưng tụ huyết mạch truyền thừa cho đời sau. Ta còn cảm ứng được huyết mạch của gia tộc bất quá nó quá mỏng đi nếu ta không phải võ thần thì không thể nào cảm ứng nổi. Tỉ lệ huyết mạch ta cảm ứng mạnh nhất là 7,3% a quá mỏng. Mà nơi sinh sống theo bây giờ chắc là Đông Vực gần nơi của Thiên Vân đảo.
Võ tu có tu vi đạt tới cảnh giới võ hoàng, thông thiên triệt địa thì máu tự thành huyết mạch, có được huyết mạch lực! Thiên phú của người đó có thể thông qua huyết mạch này lưu truyền xuống, con cháu các đời về sau cho dù có cách xa bao nhiêu thế hệ cũng có thể có được loại huyết mạch lực này, di truyền thiên phú của người đó! Chẳng qua, có người được di truyền huyết mạch lực loãng, thiên phú được kế thừa sẽ yếu ớt, mà có người lại được di truyền huyết mạch lực mạnh, thiên phú lại càng khủng bố! Mà loại huyết mạch di truyền này không hề có chút quy luật nào, có lẽ con hắn không được di truyền nhiều huyết mạch lực, nhưng con cháu mấy trăm năm sau lại được di truyền nhiều huyết mạch hơn. Cho nên huyết mạch của võ thần Hoàng Ngạo Sư lưu lại hắn cho là yếu nhưng với người khác thì phải nói là cực mạnh vì cảnh giới võ thần không phải là thứ rác rưởi mà là chí cao vô thượng.
Lấy huyết mạch võ thần loãng đến 7,3% nhưng cũng đủ áp chế tất cả các huyết mạch của cảnh giới khác. Uy nghiêm của một vị thần là chí cao ai dám khinh thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.