2 năm sau
Sâu trong rừng rậm Phù Quang, thân ảnh một thiếu nữ mặc áo choàng đen đang vận dụng linh lực màu xanh vào một khối hắc ngọc đang trôi nổi, khối hắc ngọc tỏa ra nguyên khí đen thần bí dày đặc, dường như đang chống chọi lại với nguyên khí màu xanh.
Hoàng Bắc Nguyệt hai tay kết ấn, miệng không ngừng niệm chú, Vạn Thú Vô Cương tỏa ra nguyên khí nồng đậm cố gắng đánh vào Hoàng Bắc Nguyệt nhưng bất thành, xung quanh Hoàng Bắc Nguyệt có luồng khí màu tím bao phủ, chính luồng khí này cũng làm Vạn Thú Vô Cương phải kiêng dè vài phần.
" Ly Phong, ra tay đi! "
Hoàng Bắc Nguyệt hô nhỏ, Ly Phong sở hữu sức mạnh cường đại trấn áp Vạn Thú Vô Cương lại, để Hoàng Bắc Nguyệt đánh tan luồn khí đen xung quanh.
Vạn Thú Vô Cương cơ hồ tức giận, một luồn khí đen mạnh mẽ phóng ra, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức thi triển kết ấn, chặn luồn khí kia lại, đồng thời, miệng nàng cũng chảy ra một vệt máu.
" Vạn Thú Vô Cương rốt cục là thứ quái quỷ gì vậy? "
Hoàng Bắc Nguyệt cắn răng, nguyên khí trong cơ thể phóng ra càng nhiều, Ly Phong cũng phối hợp với nàng rất tốt, vài canh giờ sau, bọn họ cũng thành công phong ấn sức mạnh của Vạn Thú Vô Cương lại.
Khối hắc ngọc lúc nãy đanh dãy dụa điên cuồng bỗng nhiên như bình tĩnh, nằm im lặng rơi xuống nền đất.
Hoàng Bắc Nguyệt ôm ngực phun ra một búng máu, Ly Phong vội vàng đỡ lấy nàng, lấy một viên đan dược bỏ vào miệng Hoàng Bắc Nguyệt.
Hoàng Bắc Nguyệt kho han vài cái rồi cảm thấy lồng ngực nhẹ dần, không nặng nề như trước nữa.
" Cảm ơn, ngươi vất vả rồi.
"
Ly Phong không bị nội thương giống như nàng nhưng sắc mặt không được tốt cho lắm, hắn là thần mà cũng bị Vạn Thú Vô Cương ảnh hưởng như vậy thì...
" Ta không sao, nhưng Vạn Thú Vô Cương vẫn chưa chết, hắn chỉ bị phong ấn lại thôi, có lẽ ngày nào đó hắn sẽ phá hủy phong ấn, thoát ra ngoài.
"
Ly Phong vừa nói vừa nhặt Vạn Thú Vô Cương từ dưới đất lên, khối ngọc lạnh ngắt không động đậy nhưng vẫn làm người ta cảm nhận được nó tỏa ra sức mạnh thần bí.
" Ngươi có vẻ cũng biết về Vạn Thú Vô Cương, vậy ngươi có biết nó là thứ gì không? "
Hoàng Bắc Nguyệt hỏi
" Ma tộc.
"
Ly Phong nhàn nhạt đáp.
" Ma tộc? "
Hoàng Bắc Nguyệt sửng sốt, Vạn Thú Vô Cương vậy mà là ma tộc.
" Ngươi dưỡng thương đi, ta sẽ đem Vạn Thú Vô Cương cất dấu ở một không gian khác.
"
Nói rồi liền biến mất.
Hoàng Bắc Nguyệt vẫn còn hơi hoảng sợ vì biết Vạn Thú Vô Cương là ma tộc, hèn gì nó cường đại như vậy...
Đang thất thần thì đằng sau có tiếng xé gió, Hoàng Bắc Nguyệt vội quay đầu né ra một bên, sợi roi sau khi đánh hụt liền quay ngược hướng đánh lại chỗ Hoàng Bắc Nguyệt đang đứng, Hoàng Bắc Nguyệt nâng tay lên, Tuyết Ảnh chiến đao liền xuất hiện, thanh đao nhẹ nhàng vung xuống cắt đứt sợi roi.
" Sư phụ.
"
" Ngươi đã làm gì với Vạn Thú Vô Cương? "
Linh Tôn một thân y phục đen lãnh khốc hỏi nàng.
" Ta chỉ muốn phá hủy nó, Vạn Thú Vô Cương mang lại lời nguyền quá khủng khiếp! "
Hoàng Bắc Nguyệt nói.
Linh Tôn hơi ngẩn ra
" Ngươi biết những gì về nó? "
" Cái này người không cần biết, nhưng ta nhất định phải phá hủy Vạn Thú Vô Cương! "
Hoàng Bắc Nguyệt kiên định nói.
" Ngươi không cần sức mạnh của nó sao? "
Linh Tôn như không để ý lời nàng nói, chỉ âm trầm hỏi
" Ta không ham, ta muốn tự chính mình luyện tập! "
Kiếp trước, Vạn Thú Vô Cương đã giết đi người thân của nàng, nàng lại còn ham muốn sức mạnh của nó sao?
" Trở về nói tiếp.
"
Linh Tôn khẽ nói rồi thân ảnh vụt mất.
Hoàng Bắc Nguyệt đứng im một hồi, bỗng thanh âm của Yểm vang lên
" Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi lấy sức mạnh của Vạn Thú Vô Cương xong rồi phá hủy nó cũng không muộn.
"
" Ta không thích.
Mà ngươi chắc hẳn cũng hận nó lắm đúng không, ngươi là nạn nhân của nó mà.
"
" Hừ, ta chỉ muốn xú nha đầu ngươi lợi dụng nó, coi như giúp ta báo thù luôn, ta chẳng cần tốn công.
"
Yểm kiêu ngạo nói.
Đúng là cái tính kiêu ngạo muôn thuở..