Nghịch Thiên Cải Mệnh Phá Mệnh Người

Chương 108: Thần Tộc Dối Trá





Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ngơ nghĩ lại cuộc nói chuyện với tư mệnh chi thần khi nãy.
" Linh Lung thượng thần, là ta kiếp trước sao?"
" Đúng vậy? "
Thật không ngờ được, kiếp trước nàng là thần.
Giờ nàng đã hiểu được, vì sao Ly Phong và Linh Lung lại đến đây, vì sao bọn họ lại nói nàng và bọn họ quen thuộc, vì sao nàng lại hay mơ thấy mộng ở thần giới.
Tất cả đều rõ ràng, là Linh Lung đang giúp nàng khôi phục kí ức.
" Hoàng Bắc Nguyệt, ta thực xin lỗi vì không nói cho ngươi từ sớm.
"
Linh Lung hiện lên, áy náy nói với nàng.
Khuôn mặt thanh lệ tuyệt sắc, mắt tím to tròn long lanh, mái tóc đen nhánh xõa dài, khí chất kiêu ngạo nghiêm nghị.
Trừ màu mắt, cái tên, nàng khác Linh Lung điểm nào?
Hoàng Bắc Nguyệt có chút không muốn tiếp thu, bảo sao ngày đó lần đầu gặp Linh Lung nàng đã đồng ý giúp đỡ, khi nghe tên nàng lại cảm thấy rất quen thuộc.
Là vì nàng chính là chuyển thế của Linh Lung ư?
" Ngay từ đầu ngươi cầu xin ta, giúp đỡ ta chỉ vì muốn ta đồng ý tiếp nhận ngươi? "
Hoàng Bắc Nguyệt mắt lạnh hỏi.

" Quả đúng là như vậy nhưng ta thật lòng.
"
Linh Lung nói.
" Không phải ngươi nói muốn ta giúp ngươi trả thù sao? Giờ ta nói cho ngươi biết, ta không muốn liên quan gì tới kiếp trước.
Ta hiện tại chính là Hoàng Bắc Nguyệt, cùng Linh Lung kiếp trước không quan hệ.
"
Hoàng Bắc Nguyệt nói to, nàng không muốn, nàng không muốn nhìn lại quá khứ bi thương, đã qua một kiếp sao lại phải trở lại chứ?
Trong tam sinh hồ, nàng coi chính là tương lai trì, nếu không có liên quan đến thần tộc, tương lai trong hồ sẽ không thành hiện thực đúng không?
" Hoàng Bắc Nguyệt, nghe ta nói...!"
Linh Lung đi lại giữ lấy tay nàng.
" Ta không muốn nghe ngươi, đó đã là quá khứ, sao ngươi không để lại thù hận ở đó mà đầu thai chuyển thế đi? Vị thần vương hiện giờ ngươi quen đúng không? Bảo hắn cho ngươi đi đầu thai, quên hết thảy chuyện đã qua mà sống đi.
"
Hoàng Bắc Nguyệt nổi cáu, phất tay nàng ra, lạnh lùng hừ một tiếng rồi biến mất.
Nếu đã vậy Ly Phong cũng biết nàng là chuyển thế của Linh Lung, nhưng hắn cũng không nói mà cứ thích thần thần bí bí với nàng.
Nàng mơ thấy hắn cùng với Linh Lung, quan hệ của bọn họ nhất định như nàng và Phong Liên Dực.
Bọn họ xuất hiện là muốn dụ nàng tiếp nhận Linh Lung để trả thù cho họ sao?
Thiên tộc đúng là dối trá.
Sư phụ từng nói, nếu trên đời này có thần, bọn họ cũng không phải ai cũng tốt, đều đa phần là dối trá và lừa gạt.
Vạn Thú Vô Cương là ma tộc, ít ra hắn còn nói thật, trừ vài lần chống chọi cũng chưa lừa nàng bao giờ.
Trong đầu những hình ảnh cứ kiếp trước tự nhiên cứ xuất hiện, Hoàng Bắc Nguyệt ôm đầu, nàng không muốn tiếp nhận.
Nếu vậy thì Phong Liên Dực và Mặc Liên sẽ bị liên lụy, mà nàng không muốn làm liên lụy đến bọn họ.
" Chủ nhân! "
" Tiểu thư! "
" Vương! "
Nến Đỏ, Đông Lăng và đám người Cát Khắc thấy nàng ôm đầu có chút đau đớn liền lo lắng chạy lại.
" Tiểu thư, người sao vậy? Để ta cho truyền đại phu! "
Đông Lăng hoảng sợ nói.
" Không cần! "
Hoàng Bắc Nguyệt nhăn mi, có chút thống khổ, nàng không muốn tiếp nhận kí ức này, nếu không Phong Liên Dực và Mặc Liên sẽ chết!
Hoàng Bắc Nguyệt hơi ngẩng đầu, một bóng dáng bạch y chắp tay thản nhiên nhìn nàng, khuôn mặt trừ lạnh nhạt ra không còn bất kì biểu cảm khác.
Ly Phong! Hắn đã từng nói sẽ giúp đỡ nàng, đây chính là giúp đỡ mà hắn nói sao?
Thần tộc đáng chết!
Từng kí ức cứ ùa vào làm đầu Hoàng Bắc Nguyệt như nổ tung, hơi quay đầu lại, Linh Lung lạnh lùng nhìn nàng, xung quanh còn tỏa ra kim sắc linh lực truyền vào đầu nàng.
Căn bản đám người Nến Đỏ không thể nhìn thấy Linh Lung!
Hoàng Bắc Nguyệt nâng tay, một đạo chớp hung mãnh bắn về phía nữ tử bạch y đang đứng, nàng vẫn đứng im, đạo chớp xuyên qua người nàng rồi đánh tan khuôn viên ngồi hóng gió.
Đám người Nến Đỏ ngây sợ, Hoàng Bắc Nguyệt làm sao vậy?
" Chẳng lẽ có thích khách? "
Nến Đỏ nhìn xung quanh nói.
" Nến Đỏ cô nương, đưa vương vào phòng đi, bọn ta sẽ tìm kiếm xung quanh.
"
A Tát Lôi vội vàng nói.
" Không cần! "
Hoàng Bắc Nguyệt gằn từng chữ, dùng linh lực đẩy mạnh Nến Đỏ và Đông Lăng đang giữ mình ra, vì không đề phòng và lực của nàng quá mạnh, Nến Đỏ cùng Đông Lăng bị bay ra rồi ra phun một búng máu.
" Nến Đỏ tỷ tỷ, Đông Lăng tỷ tỷ! "
A Lệ Nhã hoảng sợ quỳ xuống đỡ lấy hai người họ.
" Chủ nhân? "
Nến Đỏ kinh ngạc nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, nàng vậy mà động thủ với hai người họ.
Hoàng Bắc Nguyệt thống khổ hai tay tạo ấn quyết, miệng lẩm nhẩm
" Thiên đạo, địa đạo, nhân đạo, súc sinh đạo, Ngạ Quỷ đạo, Tu La đạo.
Lục đạo thiên nguyên phù! "
Sáu ngôi sao đỏ thẫm hiện ra dưới chân nàng, sáu ngôi sao quang mang đại thịnh, nhanh chóng vây nàng lại.
" Chủ nhân, không thể, người sẽ bị thương! "
Nến Đỏ kinh hoàng la to, liều mạng chạy lại.

Thực lực của Hoàng Bắc Nguyệt hiện giờ tạo ra lục đạo thiên nguyên phù có thể dễ dàng vây chết một con thần thú cấp mười hai, mà nàng lại để vậy không chống đỡ, sao có thể chịu đựng?
Nến Đỏ chạy đến nhưng bị khí áp của lục đạo thiên nguyên phù mà bị đánh bật ngược trở lại.
" Chủ nhân! "
Nến Đỏ hô to.
Ngay lúc đó, tà áo dài khẽ bay lên, bất chấp mà nhảy vào ôm lấy Hoàng Bắc Nguyệt, hắn nhẹ giọng gọi
" Nguyệt...!"
Lục đạo thiên nguyên phù lóe lên, rồi biến mất.
Hai người trong đó liền ngã xuống, Hoàng Bắc Nguyệt vì được ôm lấy nên không có thương tổn gì.
Đầu óc bình tĩnh lại, nàng nhìn người đang ôm mình, tròng mắt mở to
" Phong Liên Dực! "
Phong Liên Dực vì bảo vệ nàng mà bị lục đạo vây khốn, phun ra một ngúm máu to, cả người chảy đầy mồ hôi rồi ngất đi.
Dù ngất nhưng hai tay vẫn gắt gao ôm nàng, như sợ nàng bị thương.
Hoàng Bắc Nguyệt nâng Phong Liên Dực dậy, A Tát Lôi lập tức lại đỡ hắn cùng nàng, Hoàng Bắc Nguyệt nhẹ giọng nói
" Đỡ hắn vào phòng ta, còn A Lệ Nhã giúp Nến Đỏ và Đông Lăng chữa thương đi.
Ta xin lỗi, việc này ta sẽ giải thích sau.
".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.