Nghịch Thần Ký

Chương 55: Mạn đà la sơn trang




Trần Tinh mở mắt ra, đầu óc hắn quay cuồng, cả người không có chút sức lực, điều hắn biết hiện giờ là mình vẫn còn sống, nhưng không biết ai đã cứu mình và mình đang ở đâu thôi.
Cũng đúng lúc này, một cô gái bước vào, bưng trên tay chén thuốc, hẳn là người này đã cứu hắn. Trần Tinh nghe có tiếng bước chân cố gắng nghiêng đầu nhìn sang.
Đập vào mắt hắn là một khuôn mặt tuyệt đẹp của một thiếu nữ độ khoảng 18-19 tuổi vẻ đẹp của nàng thật thoát tục, giống như tiên tử không nhiễm bụi trần, nàng mặc một bộ váy trắng dài càng thêm phiêu dật. Nhưng giờ phút này Trần Tinh cũng không có tâm trạng nhìn lâu, hắn rất mệt mỏi, đầu nặng nề khiến ánh mắt không thể mở nổi, hắn nhắm mắt nhưng hắn không bất tỉnh.
Thấy Trần Tinh tỉnh lại, cô gái này vội tiến tới bên giường
-Công tử, ngươi không sao chứ?
Tiếng nói dịu dàng vang lên, kèm theo đó là mùi thơm dịu nhẹ rất dễ chịu. Trần Tinh từ từ mở mắt ra, đôi mắt trong suốt không bởi vì nàng đẹp mà xao động, bờ môi hắn mấp máy bởi vì quá mệt mỏi mà không nói nên lời.
-Được rồi, công tử uống chén thuốc này rồi nghỉ ngơi đi, ta sẽ đến thăm công tử sau.
Thấy hắn không có sức lực thiếu nữ hơi nâng đầu hắn dậy rồi cho hắn uống vài hớp thuốc. Sau khi xong thiếu nữ cũng lui ra.
Trần Tinh nhắm mắt ngủ lúc nào không biết, hắn lạc vào giấc mộng. Nếu như bây giờ hắn ký ức không bị phong ấn thì sẽ nhận ra đây là nơi trong mộng mà hắn gặp lúc trước.
-Hài tử, chào mừng ngươi trở lại...à không, chào mừng ngươi đến nơi này, khoan hãy hỏi cũng đừng giật mình, nơi này là trong mộng của ngươi, ta là một tàn hồn đã chết tìm kiếm truyền thừa và người được chọn là ngươi, mục đích của ta là nhờ ngươi sau khi có thực lực sau đó gầy dựng lại thân thể của ta.
Giọng nói vang lên khiến Trần Tinh giật mình, sau một phen trò chuyện rốt cuộc Trần Tinh cũng đồng ý nhận tiền bối thần bí này làm sư phụ.
Còn về thần bí người thì đang âm thầm kêu may mắn vì Trần Tinh đã bị phong ấn ký ức.
-Thân phận thằng này thật khủng bố, kiếm lời rồi, không biết khi hắn nhớ lại có hay không tức chết!
Trần Tinh giờ phút này đang đắm chìm trong công pháp mà Sư phụ hắn đã truyền thụ cho.
Sau khi sơ bộ học, Trần Tinh mặt cũng biến thành gan heo, một bộ song tu công pháp đỉnh cấp. Có thể giúp tu vi, thể chất, lực lượng,... Có thể từng chút tăng lên. Nhưng vấn đề muốn tu luyện nhất định phải có nữu, thật nhiều nữu. Vì theo công pháp giới thiệu, công pháp hiệu quả tốt nhất chỉ là lần đầu tiên khi người nữ vẫn còn trong trắng. Nếu không còn trong trắng hoặc không phải lần đầu thì hiệu quả không nhiều lắm.
Trần Tinh bất đắc dĩ dẹp công pháp sang bên. Giờ phút này hắn rất mệt, hắn muốn ngủ một giấc.
Sáng hôm sau, tiếng bước chân vang lên, tiến bước chân hướng về hắn mà đến, khoảng 3 người. Trần Tinh nghi hoặc không biết sao cơ thể mình có thể "nhạy bén" đến vậy, hắn đương nhiên không biết mặc dù tu vi mất hết nhưng hắn cũng đã lột xác bỏ đi phàm thai. Có thể nói hắn giống như siêu nhân vậy!
Cửa phòng mở ra, một mỹ phụ cùng phía sau 2 bà lão đi vào. Mỹ phụ dù đã có tuổi nhưng vẫn nhìn ra khi còn trẻ ắt hẳn là một vị đại mỹ nhân. Trần Tinh nghi hoặc, từ từ ngồi dậy, hắn qua trao đổi với sư phụ hắn đã biết được mình đã xuyên việt nhưng vấn đề là không biết đây là nơi nào thôi.
-Xin hỏi có phải là tỷ tỷ đã cứu ta? Không biết đây là nơi nào?
Trần Tinh dò hỏi, nhưng không đợi vị mỹ phụ này trả lời, một bà lão đã mở miệng lớn tiếng quát
-To gan! dám gọi phu nhân là tỷ tỷ, có tin đem ngươi bằm thành phân bón không?
-Vị lão bà này ta không có đắc tội với ngươi cũng không thù không oán vậy xin hỏi ta gọi như vậy có gì sai sao? Vị tỷ tỷ này ắt hẳn cũng 27-28 chứ? Ta nhỏ hơn một chút 24-25 tuổi không gọi tỷ tỷ thì gọi là gì?
Trần Tinh khiêm tốn nói, hắn đâu ngu ngốc mà chê phụ nữ già? Có ai không muốn mình trẻ đẹp? Khen người khác đẹp không xấu, như vậy thiện cảm sẽ tăng thêm.
-Ngươi...!
-Được rồi, Không cần nói nữa.
-Vâng thưa phu nhân, lão nô biết sai!
Mỹ phụ liếc nhìn lão bà này nghiêm khắc nói sau đó nhìn sang Trần Tinh thanh âm lạnh lùng
-Nếu ngươi đã tỉnh thì phải ở lại làm việc cho chúng ta! Nếu không ta đem ngươi làm phân bón cho hoa trà của ta. Đây là điều mà ngươi phải trả giá cho việc dám tự tiện xâm nhập nơi này.
Nàng ngoài mặt thanh âm lạnh lùng nhưng thật ra trong lòng cũng vui vẻ nên mới quyết định không giết Trần Tinh. Ai không muốn được khen, một phần cũng bởi vì Trần Tinh trưởng soái ca một dạng, hơn thế nữa là cả người hắn mang lại cảm giác thánh khiết tràn trề sức sống. Điều này là đương nhiên bởi vì hắn đâu còn là người phàm?
-Xin tỷ tỷ thứ lỗi vì ta đã vô ý xâm phạm vào nơi này mà không được cho phép. Ta sẽ chịu trách nhiệm về điều đó. Nhưng thật sự ta không biết nơi này là nơi nào cả, ta gặp tai nạn nên mới lạc vào đây.
Trần Tinh ánh mắt chân thành nói, hắn muốn biết thêm thông tin về thế giới này!
-Nơi này được gọi là Mạn đà la sơn trang. Ta là chủ nhân nơi này.
Mỹ phụ nhìn ánh mắt hắn không hiểu sao bật thốt trả lời hắn.
-Mạn đà la sơn trang? Sao cái tên này nghe rất quen? Chẳng lẽ...?
Trần Tinh thầm nghĩ, rồi hắn bừng tỉnh, hắn nghĩ tới một vấn đề mà chỉ xảy ra trong tiểu thuyết!
-Xin hỏi tỷ tỷ tên có phải là Lý Thanh La?
-Làm sao ngươi biết? Ngươi là ai?
Mỹ phụ nhân, giật mình cảnh giác nhìn Trần Tinh chuẩn bị ra tay nếu hắn có bất kỳ hành động gì
-Đúng như vậy? Xin tỷ tỷ đừng hiểu lầm, thật ra ta từ nhỏ phiêu bạt khắp nơi, tình cờ gặp nghe được ở Mạn đà la sơn trang có vị mỹ phụ xinh đẹp tên Lý Thanh La thích dùng nam nhân sống để bón phân. Khi nghe tỷ tỷ nhắc đến Mạn đà la sơn trang nên tình cờ nhớ lại.
Trần Tinh không bối rối nói
-Nói dối, mọi người đều gọi ta là Vương phu nhân, làm gì có người biết tên thật của ta? Ngươi thật ra là ai?
Lý Thanh La nghe Trần Tinh nói càng nâng cao cảnh giác hơn trước. Nàng cũng không biết sao còn có người biết được tên thật của nàng?
-Ta không những biết tỷ tỷ tên Lý Thanh La mà còn biết cha mẹ tỷ tỷ tên Vô nhai tử cùng Lý Thu Thuỷ, đúng chứ?
Trần Tinh giả đò cao thâm nói
-Làm sao ngươi biết!
Giờ phút này Lý Thanh La cũng không thể nói gì được nữa. Người trước mắt nàng nhìn không thấu hắn
-Vấn đề này ta không thể trả lời tỷ tỷ được, nhưng tỷ tỷ yên tâm, ta thật không có ý đồ xấu, cũng không cố ý mạo phạm, ta không có thù oán gì với tỷ tỷ, càng không biết võ công gì cả. Ta chỉ gặp tai nạn tình cờ tới nơi này thôi.
Lý Thanh La nhìn Trần Tinh, ánh mắt của hắn trong suốt chân thành không giống như nói dối, nàng cũng thoáng bỏ đi cảnh giác một chút. Lúc hôn mê nàng thật ra đã dò xét xem hắn có võ công hay không rồi.
-Được rồi, ta tạm tin ngươi lần này, Tô bà, sắp xếp cho hắn chỗ ở khác cũng như giới thiệu cho hắn sơ lược quy tắc nơi này.
-Vâng, lão nô đã biết
Bà lão gọi Tô bà lên tiếng trả lời, Lý Thanh La thấy vậy rời đi nơi này, nhưng trong lòng thì đang tính toán muốn tìm hiểu thân phận của hắn. Trần Tinh cũng được Tô bà này dẫn đi sang nơi khác cũng như giới thiệu quy tắc. Nhưng hắn cũng không để ý lắm, dù sao người ta thái độ không hữu hảo với hắn làm gì hắn phải hữu hảo lại?
Trần Tinh tạm thời không cần làm việc liền, hắn có 3 ngày thời gian để làm quen các khu vực. Cô Tô đảo nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, nên cũng càn thời gian quen thuộc đường đi.
Thế là Trần Tinh dùng một ngày là có thể quen thuộc các nơi. Buổi tối hôm ấy khi hắn trở về phòng của mình, trước khi chuẩn bị ngủ thì hắn bất ngờ phát hiện trong đầu mình truyền ra một thanh âm
-Toàn Năng Chúa Tể Hệ Thống khởi động thành công, đã xác định đối tượng phụ thân.
Thanh âm vang lên rồi im bặt, Trần Tinh cứ tưởng là ảo giác nhưng hắn biết không phải bởi vì trước mắt hắn thay đổi rõ ràng.
Hắn nhìn đến ngọn nến trên đầu nó xuất hiện khung bảng giới thiệu như sau: Phổ thông nến. Dùng để thắp sáng.
Cái ghế, cái bàn đều có giới thiệu. Nhưng chỉ sơ lược như vậy.
-Không nghĩ tới chuyện này lại xảy ra? Ta cứ tưởng chỉ có trong tiểu thuyết chứ.
Trần Tinh thử động ý niệm thu hồi, mọi thử trở lại bình thường, ý niệm động lần nữa, mọi thứ lại có chữ trên đầu. Thử đi thử lại, Trần Tinh kết luận là sự thật không phải mình hoang tưởng. Tạm thời gác chuyện này sang một bên.
Mục tiêu của hắn là Lang Hoàn Ngọc Động, nơi võ công các môn phải được cất ở nơi này. Hắn bắt đầu con đường tu luyện, hắn phải nỗ lực hơn vì từ chỗ sư phụ hắn biết được có những vị đại năng có khả năng hồi sinh người chết.
Chính vì thế hắn có thêm động lực cũng như mục tiêu nỗ lực phấn đấu.
Trần Tinh đã thay đổi từ từ trong suy nghĩ mà hắn không hay biết, Thần Long Huyết, ký ức cũ ảnh hưởng đến bản năng sinh lý. Những ràng buộc tránh nhiệm không thể chối bỏ.... Nhưng từ trước tới giờ hắn không quên đi người con gái kia. Chỉ là trở nên tham lam hơn, ham muốn nhiều hơn!
Truyện cầu like, cầu nguyệt phiếu, kim đậu. Đóng góp của các bạn là động lực để mình ra thêm nhiều chương hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.