Nghịch Thần Ký

Chương 28: Chuẩn bị trước khi rời khỏi




Sau một lúc, Trần Tinh ngồi dậy, hắn lấy tay ôm đầu, có hơi choáng váng thầm nghĩ:
"Nguy hiểm thật, cứ tưởng chết chắc, chuyện gì xảy ra? Tay ta không phải đã mất sao? Sao ta không mặc quần áo? Đây là!"
Hắn nhìn thấy chung quanh thấy không mảnh vãi che thân Đoạ lạc thiên sứ, đầu hắn nóng lên, phía dưới cứng rắn nhưng khi nhìn thấy phía dưới trong khe còn chảy ra chất lỏng màu trắng lấm tấm vết máu, hắn giật mình, chẳng lẽ...
Hắn cẩn thận sử dụng thần thông tạo ra bộ xiềng xích rồi gia cố sơ cấp kim thuộc tính pháp tắc rồi cẩn thận khoá lại đối phương sau đó mặc quần áo chờ đối phương tỉnh lại.
Trong thời gian chờ hắn cũng tìm hiểu bản thân đã xảy ra chuyện gì. Hắn thấy hệ thống đã tiến hành bảo trì, thời hạn là 1 năm. Hắn cũng phát hiện bản thân mình đã đạt đến Lv 70 Thánh giai đại viên mãn. Nhưng kỳ lạ là không có thiên kiếp, hắn đoán do đây là thế giới bị phong ấn nên thiên kiếp không thể xuất hiện.
Trần Tinh cũng bắt đầu lo lắng, người khác từng bước đi lên, đối mặt thiên kiếp cũng quen dần từ từ. Còn hắn một lần từ Thiên giai đại viên mãn nhảy lên Thánh giai đại viên mãn, nếu vượt qua thiên kiếp hắn sẽ thành tựu Bán thần sơ kỳ. Hắn lo lắng:
"liệu đây có phải là việc tốt không? Đẳng cấp tăng lên quá nhanh, trong khi đó kinh nghiệm chiến đấu cũng như kỹ xảo vũ kỹ ta tới đâu? Việc chiến thắng toàn nhờ đẳng cấp nghiền ép đối thủ mang lại cho ta sự tự tin, nhưng khi đối mặt với đồng cấp như Lục tí ma viên hay đẳng cấp cao hơn Đoạ lạc thiên sứ ta đã làm được gì? Ngoài Ảnh phân thân chi thuật ra, ta còn gì có gì mang lại tác dụng?"
"Ưm~" đang lúc Trần Tinh đang miên man suy nghĩ đoạ lạc thiên sứ đã tỉnh lại.
Toàn thân không còn sức lực, cả người lại không cử động được, nàng ngẩng đầu nhìn Trần Tinh, đôi mắt đầy sát ý, cắn răng nghiến lợi gằng từng chữ nói:
"Nếu ta ra khỏi đây, nhất định ta sẽ giết ngươi!!!"
"Ngươi có thể giết được ta sao? Một khi ta tiến hành gia cố phong ấn, ngươi nghĩ ngươi sẽ còn cơ hội đó?" Hắn không sao cả nói
"Đáng chết!! Nếu không phải phong ấn đáng ghét này, ngươi trong mắt ta cũng không bằng con kiến hôi!!"
"Haha, đúng, ta là con kiến hôi, nhưng con kiến hôi này cưỡi lên ngươi, tư vị dễ chịu chứ? Haha ngươi có thể làm gì ta?" Có lẽ bởi ảnh hưởng của Thần long huyết nên tâm tính của Trần Tinh cũng cải biến từ từ
"Ngươi...! Thủ lĩnh của ta sẽ giúp ta báo thù..nhất định ngươi sẽ chết rất khó coi"
"Thủ lĩnh của ngươi? Nếu thủ lĩnh của ngươi còn nhơ ngươi tại sao 100 vạn năm qua không tới cứu ngươi? Một là hắn không quan tâm sống chết của ngươi, hai là bản thân hắn cũng khó giữ được, ngươi nghĩ khả năng nào sẽ cao hơn?" Trần Tinh khinh thường nói
"Không, không thể nào, thủ lĩnh của ta nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì?" Anna hốt hoảng nói
"Haha, xem cách nói của ngươi, ngươi rất quan tâm hắn? Như vậy ngươi ngầm thừa nhận, sự sống chết của ngươi hắn chẳng đặt trong mắt?"
"Ta..không thể nào, thủ lĩnh nhất định sẽ không bỏ mặc ta, ngươi câm miệng!" Anna có chút bối rối nói, thật sự nàng cũng đã nghĩ tới như vậy, "thủ lĩnh làm sao có thể xảy ra chuyện gì, người cầm đầu phản bội Quang Minh thần làm sao sẽ xảy ra chuyện? Nhưng tại sao 100 vạn năm qua, thủ lĩnh không tới cứu ta?"
"Được rồi, không nói vấn đề này nữa, ta hỏi ngươi, ngươi tên là gì? " Trần Tinh thấy nữu tâm trạng không thoải mái nên cũng không xoắn xuýt, hắn tìm cách moi móc càng nhiều thông tin hơn. Quan trọng là hắn muốn thu phục nữ. Phải biết trước đây hắn là người nguyên tắc, sẽ chịu trách nhiệm với người phụ nữ của mình. Mặc dù lần này là xảy ra ngoài ý muốn. Nếu trước kia hắn sẽ không do dự phong ấn lại nàng, dù sao đối mặt với kẻ địch hắn chưa bao giờ nương tay. Nhưng lần này hắn tâm tính đang dần thay đổi. Trở nên phóng đãng hơn, chỉ là hắn chưa nhận ra thôi.
"Tại sao phải nói cho ngươi biết? Một con kiến hôi cũng xứng biết tên ta?"
"Ta từng kỵ ngươi"
"Ngươi, Vậy thì sao, dù sao ngươi trong mắt ta cũng vẫn mãi là sinh vật thấp kém"
"Ta từng kỵ ngươi"
"Nếu không phải ta suy giảm thực lực, 1 ngón tay ngươi cũng không động được ta"
"Ta từng kỵ ngươi"
"Tức chết ta!!! Ngươi tên đáng ghét! Ngươi câm miệng lại cho ta!!!" Anna nổi điên nói
"Vậy nói cho ta biết, tên ngươi là gì?" Hắn móc móc lỗ tai nói
"Aaaaaa, ta...tên...Anna!!! Nghe rõ chưa?" Anna gằng từng chữ một
"Ngươi có muốn ra khỏi đây không?" Trần Tinh nghĩ nghĩ mở miệng nói
"Như thế nào? Ngươi giúp ta?" Anna cũng hay đổi thái độ nhưng vẫn tràn đầy cảnh giác
"Đúng, ta sẽ giúp ngươi ra khỏi đây, nhưng ngươi phải đi theo ta 10 năm, trong 10 năm này ngươi không được làm tổn thương bất kỳ người nào mà ta không cho phép, sau 10 năm ngươi sẽ được tự do, như thế nào?" Trần Tinh dụ dỗ nói, hắn mới 2 năm đã đạt đến Thánh giai đại viên mãn. 10 năm? Hắn sẽ đạt đến trình độ nào? Tới lúc đó, không xử đẹp nữu này mới là lạ.
"ngươi không sợ ta giết ngươi?"
"Đương nhiên, nên ngươi phải lấy huyết mà thề, ngươi phải an phận theo ta 10 năm, giúp ta bảo vệ cũng như huấn luyện người nhà của ta, nếu ngươi làm được ta sẽ giúp ngươi ra khỏi đây!" Trần Tinh đóng vai quái thúc thúc dụ dỗ trẻ em
"Ngươi sẽ không hạn chế tự do của ta? Cũng như ngươi sẽ không bắt ta làm việc ta không muốn?"
"Ta sẽ không bắt ngươi làm việc ngươi không muốn, nhưng ngươi phải ở bên ta phạm vi 50m, nếu không ngươi luôn đúng xa ẩn ấp làm sao ta biết ngươi ỏ đâu, như vậy cần ngươi đi theo có tác dụng gì?"
"Để ta suy nghĩ lại, không được 10 năm quá dài 1 năm ta sẽ đồng ý" Anna mở miệng nói
"Xin nhờ, 100 vạn năm không dài? Nếu không ngươi cứ chờ ở đây thêm 100 vạn năm nữa đi, ta đi trước" Hắn phất phất tay chuẩn bị rời đi
"Đừng, 3 năm, 3 năm là hạn mức cuối cùng của ta"
"10 năm không mặc cả, ngươi cứ ở đây"
"Được rồi, 10 năm thì 10 năm, đáng chết, tại sao ta lại gặp cảnh này..." Anna bất lực nói
"Được rồi, trước hết ngươi hãy thề đi!"
"Làm sao huyết thệ? Ngươi trói ta như vậy bảo ta huyết thệ như thế nào?" Anna tức điên lên
"Ta giúp ngươi" Trần Tinh nói xong không do dự vung tay lên 2 cánh tay Anna được giải phóng, hắn cũng không do dự nhảy vào trong trận nhãn đề phòng nàng giở trò. Nếu không hắn sẽ không do dự đặt long châu vào trận nhãn tiến hành phong ấn nàng lại.
"Ngươi có cần phải làm như vậy không?" Anna chán ghét nói
"Ta chỉ là cẩn thận thôi, sau khi ngươi thề ta sẽ giúp người ra khỏi đây"
Anna cũng không nói nữa bắt đầu thực hiện huyết thệ. Nàng thật muốn mau chóng ra khỏi đây, chờ đợi thêm 10 năm có thể tự do gặp lại thủ lĩnh hỏi cho rõ chuyện gì đã xảy ra. Còn hơn ở lại đây, cô đơn rất đáng sợ..!
Sau khi hoàn thành huyết thệ, nàng mở miệng nói:
"Xong rồi, ngươi nên thực hiện lời hứa của mình"
"Trước tiên, ngươi nên nghe ta sắp xếp, sau đó ta sẽ dẫn ngươi ra khỏi nơi này..." Hắn nói xong rồi an bài mọi việc.
P/s: Cầu like cầu đề cử để truyện lên top, không thì các bạn có thể vote 10*.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.