Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 82: Cơ Quan




Một ngày, hai ngày, ba. ngày...
Trong nháy mắt đã là mười ngày!
Trước kia, thân thể Trần Hạo chịu bất cứ tổn thương nặng nào cơ bản sẽ không vượt qua một ngày liền sẽ hoàn toàn khôi phục, nhưng một lần này, lại dùng trọn mười ngày thời gian, cốt cách gãy rời, thân thể xé rách, lục phủ ngũ tạng vỡ nát của Trần Hạo mới bước đầu chữa trị hoàn thành, Trần Hạo cũng rốt cuộc khôi phục khống chế đối với thân thể...
“Tê tê tê...”
Ở nháy mắt khôi phục khống chế đối Với thân thể, Trần Hạo đột nhiên khoanh chân ngồi dậy, thiên địa linh khí nồng hậu trong nước ao nhất thời bắt đầu lấy tốc độ gấp mười, gấp trăm lần tràn vào thân thể hắn, một tia hào quang màu rám nắng từ quanh thân hắn tràn ra, loại màu sắc này, rõ ràng so với nhất phẩm võ hoàng đậm hơn rất nhiều, không những như thế, còn có một cỗ tinh thần lực tinh thuần, cô đọng quấn quanh ở quanh thân Trần Hạo, cùng nguyên lực màu rám nắng chậm rãi dụng hợp, dần dần hình thành một cái cương khí tráo (lồng) hộ thể rực rỡ, lần đầu tiện đem thần thể Trần Hạo cùng nước ao hoàn toàn cách ly ra.
...
“Hô...”
Cảm ứng trạng thái của Trần Hạo, trái tim treo lên của tồn tại thần bí, giờ khắc này rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
“Vạn hạnh vạn hạnh, đổi lại là bất luận kẻ nào chỉ sợ cũng phải xong đời rồi... Linh hồn của tiểu tử này sau khi dung hợp lại cường hãn như thế... Xem ra ta phải làm chút gì cho hắn mới được, mạng hắn xa so với khôi phục bản thân ta quan trọng hơn, sau khi hắn cường đại, ta lại khôi phục cũng không muộn, chỉ cần hắn có lương tâm, hẳn là sẽ không bạc đãi ta chứ? Ta chính là kiếm linh siêu cấp tham (thăm dò) bảo... Chẳng qua, thế giới này tựa như so với trong tưởng tượng của ta cường đại thần kỳ hơn rất nhiều, chỉ sợ cũng chỉ có thời điểm hắn có được thực lực khởi động đồ chơi đó, mới tính là thật sự có chỗ dựa vào... Tạm thời còn không thể để cho hắn mạo hiểm, đóng vững đánh chắc, chung quy mạnh hơn so với chết non...”
“Oành! Oành! Oành!...”
Ngày thứ mười một. Khi Trần Hạo khôi phục khống chế thân thể ở tại chỗ tu luyện suốt một ngày, rốt cuộc đã hoàn toàn khôi phục. Đại nạn không chết, tất có hậu phúc. Làm Trần Hạo hưng phấn là sau khi thiếu chút nữa mất mạng ở nguy cảnh này, tu vi võ đạo của hắn thế mà ở vô hình trung liên tục đột phá hai tầng vách ngăn, bước vào tam phẩm võ hoàng đỉnh phong, tinh thần lực càng là liên tục phá mấy tầng vách ngăn, tăng lên tới tình trạng cùng võ giả chạy song song, tam phẩm ý hoàng đỉnh phong!
Một cỗ lực lượng cường đại tràn ngập ở trong cơ thể Trần Hạo, mãnh liệt mênh mông, cái đột phá kinh người này, làm Trần Hạo sau khi rèn luyện xong, căn bản không cách nào đè nén loại lực lượng này hưng phấn tăng vọt nữa, song chưởng trong phút chốc ở xung quanh người đánh ra vô số đạo chưởng ảnh, nhất thời nước ao tĩnh lặng như là trời sụp đất nứt liên tục nổ vang, sóng nước mãnh liệt...
Giờ phút này Trần Hạo sớm từ trong trạng thái cảm ngộ quỹ tích cùng hoa văn bổn nguyện hút ra, hoàn toàn dựa vào hộ thể cương khí chống đỡ áp lực nước khủng bố.
Dung nhập bên trong quỹ tích cùng hoa văn bổn nguyên là tốt, không có bất cứ năng lượng nào hao tổn, lại tùy tâm sở dục. Nhưng giờ phút này Trần Hạo lại càng có khuynh hướng lực lượng tuyệt đối!
Chỉ có lực lượng tuyệt đối, bản thân thật sự cường đại, mới sẽ không lần nữa phát sinh loại nguy cảnh tới bên bờ tử vong kia!
Cũng chỉ có lực lượng tuyệt đối, mới có thể ứng phó bất cứ biến hóa đột phát nào!
“Ừm?”
Sau khi phát tiết ngắn ngủi, Trần Hạo cảm giác thần thanh khí sảng, tế lên hộ thể cương khí cường hãn đến cực điểm, nguyên lực cùng tinh thần lực của tam phẩm võ hoàng, tam phẩm ý hoàng dung hợp, không biết vượt qua cảnh giới bản thân bao nhiêu lần, căn bản không cần Trần Hạo có thể làm, liền có thể thoái mái chống đỡ áp lực nước khủng bố từng thiếu chút nữa đòi mạng hắn này. Nhưng giờ phút này, Trần Hạo lại khẽ nhíu mày, bởi vì dao động trong đầu truyền đến lại là phương hướng khi đến.
“Tiểu tử, trở về đi... Nơi này cách trung tâm còn có trên trăm dặm, càng hướng bên trong, khẳng định càng nguy hiểm. Lại đến một lần loại này, chỉ sợ ngươi sẽ phải đi đời nhà ma...”
Cảm ứng được trạng thái cúa Trần Hạo, tồn tại trong đầu không thể không lần nữa câu thông Trần Hạo, nói.
“Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con! Bớt nói nhảm đi, đã đến rối thì không có đạo lý trở về, hơn mười ngày thời gian, ngươi muốn để cho ta lãng phí không công? Huống chi... Ta rất thích loại nguy cảnh này!” Trần Hạo nhất thời kiên định nói, thanh âm chẳng những không có chút sợ hãi, ngược lại lóng lánh tự tin cùng hưng phấn mãnh liệt.
Cực hạn, vượt quạ cực hạn của bản thân, chỉ có nguy cảnh sinh tử thật sự mới là cách tốt nhất!
Trần Hạo có thể ở hơn mười ngày thời gian, tăng lên tới cấp độ như thế, ai có thể?
Trần Hạo tin rằng nếu không có sinh tử nguy cảnh lần này, hắn không biết khi nào mới có thể đến cảnh giới tam phẩm võ hoàng, ý hoàng. Hoàng cấp khác với sư cấp, mỗi một tầng cần năng lượng đều cực kỳ nhiều, nhất là thân thể Trần Hạo so với người thường càng thêm đặc thù, cần càng nhiều, đơn thuần bằng vào linh dược cùng tu luyện nào có thể nhanh như vậy?
Hon nữa, Trần Hạo cũng cảm giác được, sau cảnh giới hoàng cấp, mặc dù hắn lĩnh ngộ vách ngăn cũng cần thời gian, hơn nữa khẳng định là càng hướng phía sau, vách ngăn càng thêm khó khăn, nếu không, Vân Châu nho nhỏ của hắn cũng sẽ không, cảnh giới võ hoàng vô số, nhưng cửu phẩm võ hoàng lại chỉ có gia chủ, khách khanh, trưởng lão mấy đại gia tộc mới phải, võ đế cũng sẽ không chỉ có Lý Nhiên, Tiêu lão vẻn vẹn mấy người...
“Được rồi... Ðây chính là tự ngươi quyết định. Ta chỉ là kiếm linh tham bảo, cũng chỉ là có thể thông qua thiên địa linh khí dị thường cảm ứng được phương hưóng bảo bối, nhưng tình huống cụ thể lại không thể nào biết được, phía sau có thể sẽ càng thêm nguy hiểm, ngươi cần cẩn thận một chút...”
“Ừm... Ngươi là tham bảo kiếm linh?”
“Ặc... Phải. Ðược rồi, tạ rất suy yếu...” Tham bảo kiếm linh nhất thời lại ẩn nấp sâu trong đầu Trần Hạo, bắt đâu cảm ứng câu thông lần nữa.
...
Đã trở nên rộng rãi vô cùng, động nước ngầm giờ phút này trái lại như là thuỷ tinh cung, từng cây cột đá thật lớn đứng sừng sững trong đó, như là mê cung dưới nước, nhiều ra có vài cửa vào thông đạo thẳng tắp, màu đỏ ban đầu của sông đào bảo vệ thành đã biến mất, trở nên trong suốt vô cùng, đáy nước không có chút nước bùn, là nham thạch cứng rắn bằng phẳng.
Bằng vào cảm ứng trong đầu, sau khi ước chừng tiến lên hơn mười dặm, một cánh cửa lớn kim loại đóng chặt xuất hiện ở trước mắt Trần Hạo, phía trên cánh cửa lớn treo một tấm bảng hiệu không biết tài chất gì chế thành, bảo tồn hoàn hảo không tổn hao gì, bốn chữ to tiên văn khắc dấu, làm cho tinh thần Trần Hạo chấn động!
Huyền Hoàng mật địa!
“Huyền Hoàng mật địa... Huyền Hoàng mật địa... Nghĩ hẳn đây chính là chỗ căn bản của thành cổ Huyền Hoàng! Thành cổ Huyền Hoàng trợ giúp lĩnh ngộ ngũ hành linh căn, tất nhiện cùng mật địa này chung một nhịp, nói không chừng ngũ hành linh căn bắt nguồn ở trong mật địa này...” Trần Hạo hưng phấn thầm nghĩ, cùng lúc đó tế lên nguyên lực quanh thân, đột nhiên xuất chưởng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.