Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 716: Vật Trao Đổi




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Hai năm... Ngươi có thể mạnh như sư huynh ngươi như vậy?” Trần Hạo kinh ngạc nói, cùng lúc nói, dỡ xuống cái bọc trên người, từ trong đó lấy ra mấy trái linh quả, đưa về phía thiếu nữ.
“Đương nhiên! Sư huynh ta so với ta ra đời sớm một năm mà thôi. Hai năm sau, ta mười tám tuổi là có thể cùng sư huynh kết làm đạo lữ, thần thông xài chung. Đừng nhìn sư huynh ta mạnh như vậy, nhưng đó cũng là bởi vì ta...”
“Các ngươi là Nhân tộc sao?” Trần Hạo nhịn không được, hỏi.
“Nhân tộc? Không hiểu ngươi nói cái gì...” Rộp... Thiếu nữ nói xong liền vui sướng ăn linh quả. Bộ dáng của nàng làm cho Trần Hạo thoáng như thấy được Long Đình.
“Ặc... Cái kia, các ngươi chẳng lẽ không phải người tu luyện mười đại chủng tộc lần này tiến vào Nguyên thủy bí cảnh lịch luyện?”
“Cái gì Nguyên thủy bí cảnh, mười đại chủng tộc? Ký ức của ngươi cho ta xem đi, nếu không thì ta không biết ngươi nói cái gì. Ta cùng sư huynh đều là sư phụ cô đọng mà sinh, dù có không ít ký ức truyền thừa, cũng không có những cái mà ngươi vừa nói...”
“Vậy không được, mỗi người đều có bí mật mình, sao có thể tùy tiện cho ngươi xem ký ức...” Trần Hạo phát giác tiểu nha đầu này hoàn toàn không hiểu việc đời, căn bản không hiểu một chút đạo lí đối nhân xử thế, ngây thơ đáng sợ. Trên thực tế, sư huynh của nàng biểu hiện lão luyện thành thục, cũng chỉ là thành thục mặt ngoài, nếu không, vừa rồi sẽ không biểu hiện ra động tác muốn ăn linh quả. Nhưng có một điểm, hai người đều là người tâm linh tinh thuần cực điểm. Cho nên Trần Hạo cũng không lo lắng gì, cố ý nói.
“Ồ, như vậy... Vậy hỏi tới hỏi lui, trao đổi quá chậm, ngươi ngưng tụ thành tin tức cho ta đi... Hoặc là ta trao đổi với ngươi, ngươi xem ta, ta xem ngươi, được không?”
“Ngươi, sư huynh đi chỗ nào lấy đồ?” Trần Hạo chưa lập tức đáp ứng, hỏi ngược lại.
“Ði động phủ của chúng ta, khoảng cách chừng bốn vạn dặm, rất nhanh sẽ trở lại... Đổi không? Truyền thừa ký ức của ta rất nhiều, chờ sư huynh ta trở về, khẳng định không cho phép ta làm như vậy... Ngươi muốn đổi thì nhanh một chút đi...”
“Khụ khụ... Các ngươi từ nhỏ đã lớn lên tại nơi này?”
“Phải, chúng ta sinh ra ngay tại động phủ. Chỉ là, phạm vi chúng ta hoạt động chỉ có mười vạn dặm phụ cận nơi này. Chờ sau khi ta mười tám tuổi, cùng sư huynh trở thành đạo lữ, có thể rời khỏi nơi này... Sau khi trao đổi những ký ức này, ngươi sẽ biết, đổi với ta đi?” Ánh mắt thiếu nữ tràn ngập chờ mong, nói. Từ khi ra đời đến bây giờ, chỉ có không gian phạm vi mười vạn dặm, trừ truyền thừa ký ức, đối với bên ngoài thì nàng hoàn toàn không biết gì, giống như cá chậu chim lồng, thiếu nữ rất khát vọng từ trong trí nhớ của Trần Hạo hiểu biết thêm một ít tình huống bên ngoài. Loại ý tưởng này, nếu sư huynh nàng có, tất nhiên không cho phép. Cho nên Trần Hạo nói sang chuyện khác. Nhưng hắn đã chuyển đề tài hai lần, nàng cũng đều quay lại, nếu không, chờ sư huynh nàng trở về thì không được nữa.
“Được, chúng ta trao đổi!”
“Ừ, chờ sư huynh ta trở về, tuyệt đối đừng nói...” Thiếu nữ nói xong, mi tâm chậm rãi bốc lên một đạo tinh quang, hướng về mi tâm Trần Hạo lan tràn qua.
Tâm thần thiếu nữ mở rộng.
Cái này ở tu luyện giới tàn khốc, chỉ có người thân cận nhất mới dám quán thông tâm thần, làm ký ức của mình thông qua loại quán thông này nhanh chóng chảy xuôi đến trong đầu đối phương. Nếu có một người ôm lòng bất lương, sẽ dễ dàng làm cho người kia linh hồn bị thương nặng. Mà thiếu nữ này không chút tâm cơ phóng thích bản thân.
Tê!
Trần Hạo tâm thần khẽ động, mi tâm nở rộ ra một đạo hào quang rực rỡ, nháy mắt cùng tinh quang thiếu nữ nở rộ giao hòa.
Tê tê tê...
Sau khi Trần Hạo vận chuyển ký ức mênh mông trong đầu mình cho thiếu nữ, ở mi tâm giao ngã xuất hiện ký ức thiếu nữ, với tốc độ siêu cao mãnh liệt mênh mông bắt đầu dung nhập đến trong đầu Trần Hạo.
Nháy mắt ngắn ngủi, Trần Hạo kinh ngạc, lại không còn gì để nói, đồng thời cũng có chút áy náy. Kinh ngạc thiếu nữ này ra đời có bao nhiêu kinh người, cùng với vô số truyền thừa ký ức đến từ viễn cổ của thiếu nữ, đó đều là thứ hắn nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến. Càng kinh ngạc là, khái niệm trong đầu thiếu nữ có liên quan vũ trụ cùng với một ít truyền thừa ký ức vô hạn tinh không, vũ trụ, vị diện, đó là một tấm vị diện đồ vũ trụ phức tạp, phương vị từng cái vũ trụ, vô tận tinh cầu trong mỗi một cái vũ trụ..v..v.. Lượng tin tức khổng lồ vô cùng, làm Trần Hạo không kịp xem xét, chỉ có thể nuốt cả khối vào trong đầu.
Làm Trần Hạo không nói gì là, thiếu nữ đối với ký ức của nàng không có chút lược bỏ, trần trụi hiện ra cho hắn.
Về phần áy náy, đó tự nhiên là bởi vì Trần Hạo tuy hoàn toàn mở rộng tâm thần, nhưng lược bỏ rất nhiều ký ức không muốn để cho thiếu nữ nhìn thấy. Ví dụ như một số ký ức nhi đồng không nên, ký ức có liên quan Địa Cầu, có liên quan xuất thân của hắn, cùng với lão Thần, Tham bảo kiếm linh, công pháp tuyệt học..v..v.. các ký ức.
Tê!
Ngắn ngủn hai phút sau, thông đạo giữa mi tâm của hai người ngăn ra.
“Thế giới thật phấn khích...” Thiếu nữ hưng phấn nói: “Trần Hạo, chờ thời điểm ta mười tám tuổi, ta cùng sư huynh đi tìm ngươi được không?”
“Tốt! Hai năm thời gian mà thôi, các ngươi chỉ cần hướng khu vực trung tâm Phong Tiên Cửu Cấm đi tìm ta, tất nhiên có thể tìm được...” Trần Hạo không chút do dự nói. Giờ phút này hắn đã biết thiếu nữ cùng sư huynh nàng là tồn tại như thế nào.
Đó là tồn tại xuất thân so với Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không, còn cường đại hơn.
Tôn Ngộ Không là đá tiên trời sinh đất dưỡng thai nghén ra linh trí. Thiếu nữ cùng sư huynh của nàng là trời sinh đất dưỡng tương tự, nhưng linh trí của nàng là sư phụ nàng lấy Vô thượng thần thông cô đọng ra sinh mệnh ấn ký. Đầu tiên là có mảnh ký ức truyền thừa, sau đó diễn sinh linh trí, trải qua năm tháng dài lâu mới chào đời. Buổi đầu sinh ra đã là tiên linh thể, càng thần kỳ là, một là thiên địa cực âm, một là thiên địa cực dương, một khi thiếu nữ mười tám tuổi thành người, cùng với sư huynh âm dương giao hòa, sẽ trực tiếp tấn thăng Thiên Tiên. Hơn nữa, Thiên Tiên này không phải Thiên Tiên của Hạo Vũ tinh hệ, mà là Thiên Tiên chiến lực đỉnh cao nhất trước khi Nguyên thủy bí cảnh này sụp đổ.
Trần Hạo rất muốn biết truyền thừa tuyệt học của thiếu nữ, đáng tiếc, thiếu nữ tuy không giữ lại bất cứ cái gì đối với hắn, nhưng truyền thừa ký ức của thiếu nữ là theo cảnh giới của bản thân không ngừng tăng lên, mà không ngừng mở ra.
“Sư huynh của nàng chỉ là Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đã cường đại như vậy, hai năm sau nếu trở thành Thiên Tiên, chỉ sợ có thể so với Đại La Kim Tiên của Hạo Vũ tinh hệ... Quá nghịch thiên rồi! Cùng bọn họ so sánh, ta... Chút thiên phú này của ta không đáng kể chút nào... Sư phụ bọn họ, hẳn là thôi diễn ra vũ trụ sụp đổ, mới lấy Vô thượng thần thông, truyền thừa xuống Vô thượng tuyệt học... Đến tột cùng là cảnh giới như thế nào mới có thể có đại thần thông này?!”
Trần Hạo không dám tưởng tượng.
May mà hai người đều là tâm địa tinh thuần, thiên niệm trời sinh. Nếu không, nếu là làm ác, e rằng không ai có thể ngăn cản họ trưởng thành.
“Hô... Ta chính là ta, cần gì nổi giận? Ta đã tìm được đạo của ta, đơn giản là thời gian mà thôi, ta, tuyệt không thất bại với bất luận kẻ nào!”
“Trần Hạo, ngươi còn muốn cái gì? Cho ta chút linh quả nữa...”
“Được. Đều là của ngươi, ngươi cứ việc ăn!”
“Hi hi... Ngươi thật không tệ! Tuy ngươi đã ẩn giấu rất nhiều ký ức...”
“Khụ khụ, có chút là bí mật cá nhân, tất nhiên không thể tùy tiện cho ngươi xem.” Trần Hạo có chút xấu hổ nói.
“Linh đài của ngươi rất cường đại, so với sư huynh ta còn mạnh hơn. Hơn nữa, ngươi rất nhỏ... Còn có, trong đầu ngươi có tồn tại cường đại, bảo vệ linh hồn ngươi! Trên người ngươi bí mật thật nhiều... Hì hì... Ồ? Tinh cầu xanh thẳm... Địa Cầu... Trên vũ trụ vị diện của sư phụ, giống như có nha... Thật thần kỳ!” Thiếu nữ nói tiếp.
“Sao ngươi biết?” Trần Hạo liền mở to mắt nhìn, khiếp sợ tột đỉnh.
“Trần Hạo huynh đệ, ngươi bị lừa rồi!” Ðúng lúc này, thiếu niên bỗng nhiên xuất hiện, “Sư muội, ngươi chỉ biết càn quấy! Còn không ra?”
“Đi ra? Ngươi... Ở trong đầu ta?” Trần Hạo nhất thời cả kinh, sợ hãi dựng tóc gáy trừng mắt nhìn thiếu nữ, hỏi.
“Trần Hạo huynh đệ chớ trách, sư muội nàng trẻ người non dạ, thời điểm thức tỉnh linh trí đã xảy ra một chút vấn đề... Xin lỗi! Sư muội, ngươi nếu không ra, ta phong ấn ngươi trăm năm!” Thiếu niên tựa như có chút tức giận, cùng lúc nói trên tay đã hiện ra một cái phù văn huyền ảo phức tạp.
“Người ta không có ác ý... Hung cái gì mà hung!”
Tê!
Trần Hạo không có bất cứ cảm giác gì, một luồng tinh quang liền từ mi tâm hắn trào ra, nhập vào mi tâm thiếu nữ.
“Xin lỗi!” Thiếu niên lớn tiếng nói.
“Quên đi quên đi, biết rồi cũng không có gì. Vốn chỉ là trao đổi ký ức, ta giấu trước...” Trần Hạo kinh hãi năng lực khủng bố của thiếu nữ, nhưng việc đã đến nước này, chỉ có thể tỏ ra rộng lượng. Dù sao, thiếu niên quả thực là cùng chung ký ức nàng, hơn nữa hai người đều không có ác ý. Nếu không có thiếu niên nói ra, hắn căn bản không biết.
“Xin lỗi!” Thiếu niên phất phất tay đối với Trần Hạo, như trước trừng mắt nhìn sư muội, lớn tiếng nói.
“Xin lỗi, Trần Hạo... Ta chỉ là tò mò ngươi đã ẩn giấu cái gì... Ngươi đừng tức giận...” Thiếu nữ có chút ủy khuất, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói.
“Không sao, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ngươi làm được như thế nào, ta sẽ không tức giận” Trần Hạo sau khi hơi do dự, nói. Giờ khắc này, Trần Hạo không cho rằng thiếu nữ là đơn thuần đem toàn bộ ký ức của nàng cộng hưởng cho hắn. Có thể vô thanh vô tức lẻn vào trong đầu hắn, xem xét ký ức mà hắn không muốn cho nàng xem, thật sự là quá khủng bố chút. May mà Trần Hạo có thể cảm giác thiếu nữ tuy đã lừa hắn nhưng quả thật không có ác ý. Hơn nữa, thiếu niên từ lúc gặp mặt đến bây giờ đối với hắn thái độ đều rất tốt, ánh mắt thiếu niên không có chút gì kiêu căng của cao thủ.
“Trầnhuynh đệ, đây là một loại thuật chữa thương linh hồn, phải cần ở thời điểm linh hồn quán thông, hoặc là ngươi không bố trí phòng vệ, hay là ngươi vô ý thức mới có thể thi triển, có thể tìm kiếm được toàn bộ ký ức trong linh hồn, có thể xâm nhập vào trong hồn phủ. Nếu linh hồn bị thương nặng lâm vào hôn mê, liền có thể dễ dàng đánh thức, đồng thời cũng có thể giúp chữa trị linh hồn... Trần Hạo huynh đệ... Sư muội không tốt, tuy cũng không có ác ý, lại xâm phạm riêng tư của ngươi, coi như bồi thường... Tuyệt học này... Để sư muội ta truyền thụ ngươi! Hy vọng ngươi không nên trách nàng vô lễ...”
“A? Sư huynh, Trần Hạo chỉ là kinh ngạc, tò mò, căn bản là không trách... Ta không nói nữa là được...” Nhìn thấy sư huynh xưa nay cưng chiều, bây giờ trừng mắt với nàng, thiếu nữ nhất thời ngậm miệng, bĩu bĩu môi, nhìn về phía Trần Hạo.
“Như vậy đa tạ rồi!” Trong lòng Trần Hạo kinh hãi, ngoài miệng lại không khách khí chút nào. Tuyệt học như vậy, dù là tồn tại đứng đầu Hạo Vũ tinh hệ cũng không nhất định có. Ít nhất là Trần Hạo không biết chút nào, dù là ba ngàn đại đạo cũng không có bất cứ ghi chép nào về phương diện này.
“Truyền cho Trần Hạo huynh đệ đi!”
“Vâng...”
Tê!
Mi tâm thiếu nữ liền tràn ra một đoàn hào quang màu trắng ngà, bay về phía Trần Hạo.
Trần Hạo mở rộng tâm thần, nhất thời đem nó dung nhập đến mi tâm, chợt trong ánh mắt lóng lánh ra một vầng hào quang hưng phấn.
Vậy là hắn đã có được Linh hồn chữa thương thuật. Đây là một bộ tuyệt học linh hồn đầy đủ, bao gồm rèn luyện linh hồn, vận dụng linh hồn lực, linh hồn chữa thương trọn vẹn. Trần Hạo chỉ đem tin tức ở trong đầu nhìn một lần, liền vượt qua hắn đoán trước, cái này không chỉ là chữa thương mà còn hơn nữa. Trần Hạo có thể xác định, có bộ tuyệt học linh hồn này, thực lực hắn có thể đột nhiên tăng mạnh.
Phải biết rằng, ở Hạo Vũ tinh hệ, cùng với ba ngàn đại đạo trong đầu hắn, không có bất cứ một loại công pháp tuyệt học nào có thể trực tiếp rèn luyện linh hồn, linh hồn tăng cường, linh hồn lực tăng lên, chỉ có bị động thừa nhận uy áp, thiên phạt, ảo cảnh, thất tình lục dục..v..v.. cùng với cảnh giới tăng lên, bị động rèn luyện tăng lên, nhưng huynh muội này có tuyệt học tu luyện chuyên môn tăng lên linh hồn lực, cái này thật sự là quá làm cho người ta rung động rồi.
Chẳng qua, nghĩ đến xuất thân của hai người, coi như là đương nhiên. Sư phụ bọn họ đã có thể cô đọng ra sinh mệnh ấn ký, tự nhiên là ở trên linh hồn có trình độ kinh người.
“Trần Hạo huynh đệ, cái này là thứ dùng để trao đổi linh quả với ngươi, ngươi xem có thể trao đổi bao nhiêu, liền cho sư muội ta bấy nhiêu đi...” Thiếu niên lúc này cầm trong tay một cái bình ngọc mỡ dê mở ra, một mùi thuốc nồng đậm mê người nhất thời phiêu đãng ra.
“Đây là...?” Vẻ mặt Trần Hạo mang theo một tia kinh ngạc, nhìn trong bình từng viên đan dược bảy màu to bằng đậu tương, hỏi.
“Luyện Hồn Đan. Khi tu luyện linh hồn chữa thương thuật mà sư muội ta truyền cho ngươi, dùng một viên có thể làm ít hưởng nhiều, cho linh hồn lực của ngươi tăng lên nhanh hơn. Cũng có thể trị liệu ngươi linh hồn bị thương. Luyện Hồn Ðan này đối với ngươi mà nói hẳn coi như là trân quý...” Thiếu niên không dám khẳng định.
“Khẳng định trân quý... Linh đài Trần Hạo tuy rất mạnh, nhưng căn bản chưa từng thật sự rèn luyện... Rõ ràng không có công pháp chủ động rèn luyện linh hồn, hơn nữa ta nhìn thấy, hắn không có một loại ký ức Luyện Hồn Đan...” Thiếu nữ xen miệng nói.
Thông qua ký ức của thiếu nữ, Trần Hạo cũng hiểu cái mà hai người bọn họ gọi là linh đài là gì. Ở trong khái niệm của hai người, linh đài là gọi chung linh hồn, tâm cảnh, ý chí.
“Quả thực như thế! Huynh đệ, một lọ Luyện Hồn Đan này của ta, trân quý hơn xa so với linh quả của ta...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.