Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 641: Thánh Điện




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Thời điểm lão giả đi xem xét những người khác, Trần Hạo rất sợ lại gặp phải cao thủ nhiệt tình, liền rời khỏi tửu quán, đem khí tức của mình thu liễm một ít, chậm rãi không mục đích ở trong Thiên Vũ thành đi dạo, cố gắng chờ đến khi tán tu báo danh ngày hôm sau kết thúc, chờ đợi nửa canh giờ, Trần Hạo rốt cuộc sử dụng Linh Cảnh Đầu Khôi thân phận thật mà hắn hai năm chưa từng dùng.
Tít tít tít...
Bước vào thế giới thứ hai, sau khi xuất hiện ở thành Á Dĩnh, liên tục tiếng “Tít tít tít” xuất hiện ở trong đầu Trần Hạo, đại đa số đều là thời điểm hắn ở trong không gian hỗn loạn, Long Ðình chưa liên lạc được hắn nên phát đến, có hơn mười cái là Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn phát đến, còn có hơn mười cái là đại sư huynh Cố Thần phát đến, còn có một cái không có số thông tin, tin tức chỉ biểu hiện liên minh tổng bộ Hạo Vũ tinh.
“Chúc mừng ngươi đạt được tư cách tiến vào nguyên thủy bí cảnh. Lần này nhân số khảo thí tán tu: 1.085.694.523 người, nhân số thông qua khảo thí: 238.542.316 người. Ngươi tán tu khảo thí chiến lực xếp hạng là: 11563. Thời gian xuất phát là:... Ðịa điểm xuất phát là: Trung tâm liên minh Đông Lưu thành Hạo Vũ tinh. Ngươi đạt được chức vị đại đội trưởng đội ngũ vạn người Đông Lưu thành Hạo Vũ tinh, tiếp nhận hay không?”
“Không phải chứ?”
Trần Hạo dẫn đầu mở tin tức liên minh Hạo Vũ tinh, sau khi nhìn thấy số liệu cụ thể, liền mở to hai mắt nhìn.
“Hơn một tỷ người tu luyện tham gia khảo thí..., hơn hai trăm triệu người thông qua khảo thí..., ta thế mà có thể xếp đến hạng 11563?”
Trong lòng Trần Hạo kinh ngạc. Hắn tuy biết thành tích của mình khẳng định không tệ, nhưng không nghĩ tới đến trình độ như thế. Phải biết rằng hắn chỉ là Địa Tiên cảnh sơ kì, tham dự khảo thí đến 99% đều là Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa rất nhiều Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong tuổi rất lớn, người như vậy tuy thiên phú chẳng ra làm sao nhưng thời gian giam cầm ở Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong rất dài, chiến lực, chiến kĩ đều rèn luyện đến cảnh giới viên mãn của mình. Nhưng hắn Địa Tiên cảnh sơ kì đã có thể xếp đến hạng ll563. Ít nhiều cũng có chút ra ngoài Trần Hạo đoán trước.
“Hô... Cái này ít nhất chứng minh đạo của ta không những là đạo phù hợp ta nhất, cũng là đạo phi thường cường đại! Ha ha... Đại đội trưởng đội ngũ vạn người, không hứng thú...”
Trần Hạo liền phủ quyết chức vị tổng bộ liên minh Hạo Vũ tinh trao tặng. Thói quen độc hành hiệp, hắn đối với loại tiểu quan này không có bất cứ hứng thú gì, càng không ham ích lợi nó có thể mang đến. Luận thực lực, hắn cùng một số thiên tài cao thủ Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong thật sự là không có cách nào so sánh, nhưng luận khả năng đạt được thu hoạch, Trần Hạo lại tin tưởng không có mấy ai có thể so sánh được với mình, hắn không hơi đâu làm loại tiểu quan ràng buộc bản thân.
Theo trình tự thời gian, điểm mở từng cái tin tức, nhìn thấy Long Đình lúc trước liên hệ không được mình thì phát ra tin tức nhàm chán, trên mặt Trần Hạo hiện ra một cái mỉm cười, có thể tưởng tượng ra nha đầu này lúc trước là dày vò như thế nào.
Sau khi đọc được mấy tin tức Cố Thần sư huynh phát đến, Trần Hạo hơi kinh ngạc vì đều là về tình huống của Vô Cực tinh. Thời gian hai năm qua, hắn tuy chưa vào thế giới thứ hai với thân phận, nhưng đối với tình huống của Vô Cực tinh lại là hiểu biết. Tình huống ban đầu hắn lo lắng cũng chưa xuất hiện, Hoàn Nam Triều và Liễu Thanh Dương đối với Vô Cực tinh quản lý thật ra có chút bộ dạng. Chẳng qua, lúc trước Trần Hạo cho rằng bởi vì đại sư huynh cùng nhị sư huynh nên bọn chúng thay đổi, nhưng giờ phút này nhìn thấy Cố Thần lưu lại tin tức thì không phải nguyên nhân này, mà là Hoàn Nam Triều cùng Liễu Thanh Dương chủ động thay đổi, Trần Hạo khó hiểu, trong lời nói của Cố Thần, hắn cũng không hiểu. Ban đầu cho rằng đối phương có âm mưu gì, nhưng thời gian hai năm trôi qua cũng chưa xuất hiện bất cứ gì khác.
Một cái tin tức cuối cùng của Cố Thần càng làm cho Trần Hạo có chút kinh ngạc, Hoàn Nam Triều và Liễu Thanh Dương lần này để Trần Hạo quay về Vô Cực tinh, hơn nữa tỏ vẻ xin lỗi, giải thích lúc trước vì sao đem hắn cùng Nguyên Như thiên tôn trục xuất khỏi Vô Cực tinh. Ðồng thời cũng nói nguyên nhân lần này nguyên thủy bí cảnh hai cái danh ngạch trong mười danh ngạch cho Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn, cuối cùng chính là bảo Trần Hạo liên hệ hắn.
Tin tức của Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn cũng không nhiều. Nguyên nhân là các nàng cũng không thể tùy thời vào thế giới thứ hai. Nội dung cũng đều là lo lắng hỏi Trần Hạo và nói cho Trần Hạo tình huống muội muội, đệ đệ của hắn cùng đám người thành viên Ngạo Thiên, để hắn không cần lo lắng bọn họ, cái này như là cha me viết thư nhà gửi con cái xông pha ở bên ngoài, làm cho trong lòng Trần Hạo nảy sinh ra ấm áp ôn nhu.
Một cái cuối cùng là Cố Thần dẫn đội, phát trước khi tiến vào không gian hỗn loạn.
Tương tự là bảo Trần Hạo không cần phải quản các nàng. Các nàng tiến vào nguyên thủy bí cảnh chỉ là đột phá cảnh giới, không có cái gì nguy hiểm..v..v..
“Thì ra là đại sư huynh dẫn đội. Trách không được không vào thế giới thứ hai...”
“Hoàn Nam Triều và Liễu Thanh Dương thay đổi, nếu không phải bởi vì đại sư huynh cùng nhị sư huynh, vậy thì bởi vì cái gì? Thật là có chút kỳ quái...”
Trần Hạo suy nghĩ tin tức đạt được, vẫn có chút không hiểu. Dù sao, lúc trước Hoàn Nam Triều và Liễu Thanh Dương thượng vị, chính là có ẩn tình rất lớn, hơn nữa khẳng định cũng bán đứng ích lợi nhất định của Vô Cực tinh, nhưng bây giờ đối phương giải thích, trái lại như hoàn toàn suy nghĩ cho Vô Cực tinh, phân tích cẩn thận thì xem ra đạo lý rõ ràng. Nhưng chỉ cần có chút đầu óc, khẳng định sẽ không tin. Cố Thần không tin, Trần Hạo cũng không tin, nhưng sự thật là bọn hắn không lộ ra giấu đầu lòi đuôi gì.
Trần Hạo không nghĩ ra, chỉ có thể tạm thời từ bỏ.
Rời khỏi thế giới thứ hai, Trần Hạo liền hướng trung tâm truyền tống liên minh mà đi, hắn cũng chưa chạy tới Huyền Băng Vực, mà là thay đổi một cái thành trì.
Hắn muốn đợi sau khi đại sư huynh Cố Thần liên lạc, mới rời khỏi.
Năm ngày sau, thân phận giả của Trần Hạo thông qua đại sư huynh Cố Thần, Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn nghiệm chứng xin phép, rốt cuộc liên lạc xong.
Hai năm chưa gặp mặt, bộ dáng của Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn, thái dương xuất hiện dấu hiệu già nua, làm cho trong lòng Trần Hạo tư vị rất không phải. Hắn biết rõ là lấy tuổi của hai người thì tuyệt đối không nên xuất hiện loại hiện tượng này. Sở dĩ như thế, đó là vì tình huống của hắn và chúng nữ làm cho tâm tình hai người chịu ảnh hưởng thật lớn nên mới đưa đến như vậy.
Đại sư huynh Cố Thần sở dĩ muốn liên lạc với hắn, cũng không có chuyện gì quan trọng, đơn giản chỉ là làm sư huynh đối với sư đệ báo cho một phen, sau khi tiến vào nguyên thủy bí cảnh phải cẩn thận cái gì, chú ý cái gì, quyết không thể vì ước chiến mười năm áp lực mà đi mạo hiểm. Những cái này không cần sư huynh nói, Trần Hạo cũng biết làm như thế nào.
“Hô!”
Trần Hạo thật dài thở ra một hơi, trước khi rời khỏi thế giới thứ hai, đem hai tấm thẻ tài phú không ký tên hết thảy chuyển đến trên thẻ tài phú của Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn, đây là hắn bây giờ duy nhất có thể làm. Vô Cực tinh có thể cung cấp cho hai người trang bị, tuy so với Trần Hạo thì không kém hơn, nhưng đan dược, phù văn, tiêu hao phẩm tính chất trân quý các thứ tăng cường thực lực, lại khẳng định không được. Trần Hạo dặn đại sư huynh Cố Thần, hắn tin rằng số lượng tiên nguyên tinh hắn chuyển qua có thể làm cho hai vị sư phụ nhận được đãi ngộ không thua gì đệ tử tông môn đứng đầu Á Dĩnh tinh, hoặc nhiều hoặc ít có thể tăng lên thực lực của hai người.
“Nửa năm thời gian, cũng đủ để ta ở Huyền Băng Vực lịch luyện trở về rồi..., xuất phát đi!”
Xẹt!
Trần Hạo liền hóa thành một dải ánh sáng, nhanh chóng hướng về trung tâm truyền tống liên minh mà đi.
Thời gian nguyên thủy bí cảnh mở ra là ở một năm sau, nhưng thời gian xuất phát lại là nửa năm sau. Nói cách khác, Trần Hạo còn nửa năm thời gian để tăng lên thực lực.
Nửa năm đối với cao thủ Địa Tiên cảnh bình thường có thể xem nhẹ không tính, nhưng đối với Trần Hạo lại đủ trân quý, ít nhất tăng lên tới Địa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong là Trần Hạo phải làm được.
Năm ngày trước, chính là sau ngày Long Ðình cùng Trần Hạo liên hệ lần cuối cùng.
Hạo Vũ tinh, Hạo Vũ thành, thánh điện.
Cung điện thật lớn cao ngất trong mây, tản ra hào quang bảy màu, chỉ cần diện tích đã chừng ngàn vạn dặm phạm vi. Đây chỉ là một tòa cung điện.
Cung điện mỗi một tấc mặt ngoài đều che kín phù văn màu vàng huyền ảo phức tạp, bất cứ người tu luyện nào chỉ cần bước vào Hạo Vũ thành, liền có thể liếc một cái nhìn thấy cung điện nguy nga như quán thông đến trên chín tầng trời, liếc một cái không nhìn thấy toàn cảnh. Càng có thể cảm ứng được nó tản ra khí tức cổ xưa hoành tráng cùng uy áp làm cho người ta quỳ bái.
Ðó là Hạo Vũ thánh điện.
Thánh điện tượng trưng cho quyền lợi cao nhất, vũ lực mạnh nhất của nhân tộc.
Thánh điện rộng lớn nguy nga, tổng cộng có chín ngàn chín trăm chín mươi chín tầng, mỗi một tầng đều có thể so với một cái tinh cầu loại nhỏ, nhưng trong đó ẩn chứa thiên địa linh khí cùng thiên đạo pháp tắc lại không phải bất cứ tinh cầu loại nhỏ nào có thể bằng. Hơn nữa, người tu luyện có tư cách bước vào trong đó, tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong của Hạo Vũ tinh hệ, là đệ tử thánh điện tượng trưng cho tương lai của Hạo Vũ tinh hệ.
Nhưng trừ người cai quản Hạo Vũ tinh hệ, thủ lĩnh cao nhất, cường giả đỉnh phong nhất của nhân tộc, không ai có thể tùy tiện đi vào, muốn tiến vào cũng cần lấy ra đủ điểm cống hiến nhân tộc, đổi lấy thời gian nhất định.
Bây giờ, trước cửa lớn của thánh điện, mấy vạn cao thủ Địa Tiên cảnh khí tức sinh mệnh cực kỳ trẻ, nhưng khí tức cực kỳ cường đại. Từ Địa Tiên cảnh sơ kì đến Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, tuấn nam mỹ nữ vô số kế, cao thấp mập ốm, thậm chí hình thù kỳ quái cũng vô số kể, nhưng bất cứ một ai trong đó đi ra bên ngoài, đều là tồn tại khiến người ta chú ý. Mỗi một người trên đầu đều bao phủ số mệnh nhìn không thấy sờ không được nhưng nồng đậm đến cực điểm, khí tức tản mát ra càng xa xa vượt qua cảnh giới bản thận.
Nhất là cao thủ trẻ tuổi Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chính là Thiên Tiên bình thường ở trước mặt hắn, cũng phải ảm đạm thất sắc.
Đó là toàn bộ đệ tử Địa Tiên cảnh của Hạo Vũ thánh điện, tượng trưng cho đệ tử thiên tài nhất của nhân tộc.
Mấy vạn thiên tài Ðịa Tiên cảnh trẻ tuổi chỉnh tề đứng thẳng một vùng, tổng cộng chia làm tám cái phương trận.
Mỗi cái phương trận có mấy ngàn người, đứng ở trước nhất đều là Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, phía sau cùng là Địa Tiên cảnh sơ kỳ.
Ở trong đó, trong mấy hàng cuối cùng của một cái phương trận, hai bóng người đứng ở trong đó, tuy khí tức đối với đệ tử chung quanh không có bất cứ ưu thế gì, nhưng hai người đứng chung sát một chỗ, lại đặc biệt khiến người ta chú ý.
“Hừ!”
“Hừ hừ!”
Ánh mắt hai người tràn ngập đối địch, giống như thủy hỏa bất dung, một người hừ lạnh một tiếng, người kia liền hừ lạnh hai tiếng, ai cũng không đem đối phương đặt ở trong mắt. Tuy thiên phú của hai người ở trong hàng đệ tử mới vào thánh điện, chỉ thuộc loại phạm trù chất lượng thường, nhưng hai người đều là mỹ nữ khó gặp, hơn nữa đều có đặc sắc, khiến cho đệ tử trẻ tuổi chung quanh hoặc nhiều hoặc ít đều đem lực chú ý ở trên hai người.
Hai người này chính là thiếu nữ thiên tài đều đến từ Á Dĩnh tinh, Long Ðình cùng Bách Lý Ngưng Băng.
“Ðông Lưu thành chơi vui không?”
Lần này đứng thành hàng, Long Đình chủ động chạy đến bên người Bách Lý Ngưng Băng. Từ sau lần trước bị theo dõi, nàng còn chưa có cơ hội nhìn thấy Bách Lý Ngưng Băng, lúc này gặp lại, tự nhiên muốn tới chế nhạo hai câu, tất nhiên là nàng truyền âm.
“Hừ!”
“Ha ha ha... Xem ra không vui thế nào, phải không? Ta nghe nói nha, cô nàng nào đó chính là ngục...”
“Câm miệng!”
“Dám làm còn sợ người khác nói sao? Xứng đáng bị chà đạp... Hừ, lần sau còn dám theo dõi ta, cho ngươi đẹp mặt! Ta sẽ dùng phương thức như hắn chà đạp ngươi...” Trên mặt Long Ðình mang theo mỉm cười như ác ma, ánh mắt nhìn thẳng Bách Lý Ngưng Băng, càng tràn ngập trêu tức, như là đối với tình huống Trần Hạo cùng Bách Lý Ngưng Băng chiến đấu rõ ràng một hai.
“Ngươi, ngươi dám! Vô sỉ... Ta sẽ không bỏ qua ngươi, càng sẽ không bỏ qua hắn! Các ngươi chờ xem!”
Vốn cảm giác vô cùng khuất nhục, Bách Lý Ngưng Băng không chịu được trải qua Long Ðình khiêu khích. Nhất là lúc nghe được câu “phương thức giống hắn” của đối phương, càng nổi giận xấu hổ đan xen, hận không thể lập tức ra tay cùng Long Ðình nhất quyết cao thấp. Đó chính là bị lột trần truồng, không còn gì so với loại nhục nhã đó ác hơn.
“Ha ha ha... Mặt cũng đỏ rồi, thật ra ta cũng chỉ là nghe nói một chút, cũng không biết hắn đến cùng chà đạp ngươi như thế nào, sau đó buông tha ngươi... Có thể nói với ta một chút không?” Long Ðình vẫn cười như ác ma, truyền âm nói.
Long Đình rất tò mò cái vấn đề này. Trần Hạo hẳn là buông tha Bách Lý Ngưng Băng, không nói thân phận của Bách Lý Ngưng Băng là đệ tử thánh điện nên Trần Hạo không thể giết, dù không phải đệ tử thánh điện, Long Ðình cũng kết luận Trần Hạo không hạ thủ được. Bởi vì nàng hiểu khúc mắc của Bách Lý Ngưng Băng cùng Trần Hạo đến tột cùng là chuyện gì, lấy tính cách của Trần Hạo, quả quyết không có lý do chém giết nàng. Nhưng Long Đình cũng rõ ràng Trần Hạo sẽ không chỉ đơn giản như vậy mà bỏ qua Bách Lý Ngưng Băng. Ít nhất phải hung hăng giáo huấn, thậm chí sỉ nhục một phen. Mà cái này chính là Long Đình tò mò muốn biết giáo huấn như thế nào, sỉ nhục như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.