Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 604: Hai Nàng Gặp Mặt




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Tiểu Liên, đã đến giờ rồi, lập tức chúng ta sẽ bị bắn ra khỏi tinh hạch không gian này...” Trần Hạo dừng một chút, nói tiếp: “Ừm, ngươi hẳn là tin bây giờ không phải tâm ma ảo cảnh của ngươi rồi?”
“Ồ... Ta tin... Nhưng ta luôn cảm thấy tất cả cái này có thể vẫn là ảo cảnh...”
“Ha ha... Mặc dù là ảo cảnh, cũng không thể để cho người khác nhìn thấy chúng ta như vậy, mau mặc vào nhuyễn giáp...” Trần Hạo chậm rãi rời khỏi thân thể Đạm Đài Liên.
Đối với trạng thái bây giờ của Đạm Đài Liên, Trần Hạo cũng rất bất đắc dĩ. Vừa rồi ở trong quá trình âm dương giao hòa, hắn đã cùng Đạm Đài Liên thông qua linh hồn hợp nhất, ý niệm trao đổi, đem tình huống mình tỉnh lại sau mười năm mê man nói cho Đạm Ðài Liên.
Đáng tiếc, phương pháp Trần Hạo ngay từ đầu tự nhận là anh minh thần võ, về sau cho rằng đau trứng, lại làm cho Đạm Đài Liên hãm vào quá sâu. Có thể nói là hoàn toàn hỗn độn, thật thật giả giả, thật sự là không thể xác định.
Chấp niệm dày vò trong thời gian quá dài, thực quá thực, giả quá giả, đến bây giờ thiệt giả khó phân. Trên thực tế, đổi là bất luận kẻ nào, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó siêu thoát ra. Chỉ có đi ra ngoài trải qua một ít sự kiện ngoài ý muốn trong tâm ma ảo cảnh, sự kiện Đạm Đài Liên chưa từng tiếp xúc qua, như vậy mới có thể đánh vỡ loại lý trí của bản thân cùng tâm ma ảo cảnh trói buộc, hoàn toàn tỉnh táo lại.
Điều kiện tiên quyết là phải từ trong khoảng thời gian này tìm được điểm chân thật mà tâm ma ảo cảnh không thể làm được.
“Ừm...” Đạm Đài Liên lên tiếng.
Xẹt! Xẹt!
Lúc hai người vừa mặc vào nhuyễn giáp xong, liền bị bắn ra khỏi tinh hạch không gian.
...
Ông!
“Chủ nhân!”
“Chủ nhân!”
“Chủ nhân! Chủ nhân... Chúng ta đến rồi! Long Ðình cùng một chỗ với chúng ta, cũng tiến vào rồi... Phía sau người tu luyện cũng tiến vào rồi, chẳng qua bọn họ chịu huyền hỏa ảnh hưởng, tốc độ rất chậm...”
Chu Tước, Phượng Hoàng đã xâm nhập đến khoảng cách cùng Trần Hạo và Đạm Ðài Liên chỉ mười vạn dặm, huyền hỏa chung quanh cũng biến thành cửu trọng huyền hỏa. Ở nháy mắt Trần Hạo cùng Đạm Ðài Liên từ tinh hạch không gian đi ra, cảm ứng đặc thù giữa chúng nó cùng chủ nhân liền phát giác, hầu như cùng lúc ở trong đầu Trần Hạo, Đạm Đài Liên, bọn chúng hưng phấn gọi.
“Dát dát dát!”
“Chủ nhân đi ra rồi!” Ðồng thời, Chu Tước cũng truyền âm cho Long Đình phi hành ở phía trước chúng nó. Không thể không nói Long Đình nha đầu biến thái này ở trong cửu trọng huyền hỏa, so với Chu Tước và Phượng Hoàng hỏa điểu viễn cổ thần thú này, biểu hiện còn cường hãn hơn.
Trần Hạo biết được Long Ðình cũng tiến vào, hơi sửng sốt, chẳng qua nghĩ đến mình đã tiến vào suốt một tháng thời gian, cũng không có bất cứ tin tức gì truyền về, liền giật mình, lấy tính cách nha đầu kia, không biết sao có thể nhịn được.
...
Tê tê tê!
Sau một lát, Chu Tước, Phượng Hoàng, cùng Long Đình đi trước, thoáng như sao băng chạy như bay mà đến, xuất hiện ở trong mắt Trần Hạo và Đạm Ðài Liên.
Xet!
Xẹt xẹt!
Chu Tước, Phượng Hoàng nhất thời hóa thành ba tia sáng u lam, phân biệt nhập vào mi tâm của Trần Hạo và Đạm Đài Liên.
Ở dưới cửu trọng huyền hỏa, bình thản ung dung như trước, Long Đình trừng một đôi mắt đẹp, không thèm nhìn Trần Hạo một cái, liền hạ xuống trên người Đạm Đài Liên, nhìn Đạm Đài Liên không ngừng.
Tương tự, ánh mắt Đạm Ðài Liên cũng không chút trốn tránh, cùng Long Đình đối diện, đánh giá đối phương.
Tuy ánh mắt hai người đều tận lực giữ bình tĩnh, ôn hòa, nhưng loại ánh mắt nhìn thẳng mang theo xem xét này vô hình trung mang theo mùi thuốc súng nồng đậm.
“Vậy mà xinh đẹp như thế... Đồn đại Vô Cực Tinh thừa thãi soái ca, mỹ nữ, quả nhiên không giả... Thực lực cũng rất mạnh...” Long Đình thầm nghĩ. Giờ phút này quanh thân Đạm Ðài Liên cùng cửu trọng huyền hỏa hòa hợp một thể, tuy chưa thúc giục bất cứ năng lượng gì, nhưng cửu trọng huyền hỏa đối với nàng không ảnh hưởng chút nào, giống như bản thân chính là hỏa chi tinh linh. Long Đình biết đây là Đạm Ðài Liên ở trên cảnh giới huyền hỏa, tất nhiên có trình độ kinh người.
“Nữ tử này xinh đẹp như thế, khí tức lại cường đại như thế, hơn nữa cũng theo tới nơi này... Nghĩ đến là cùng hắn quan hệ không phải là cạn rồi?”
Đạm Đài Liên thầm nghĩ. Tuy Trần Hạo chưa nói tới Long Đình, nhưng nàng thông minh, lại nháy mắt kết luận nữ tử này cùng Trần Hạo quan hệ không phải đơn giản. Một là nàng và bọn người Trần Tuyết hiểu biết bản tính Trần Hạo, không phải nói Trần Hạo háo sắc, mà là Trần Hạo quá ưu tú, quá chói mắt, vô luận đi đến nơi nào cũng như đom đóm trong đêm đen, rực rỡ như vậy, chói mắt như vậy, hơi không cẩn thận thì sẽ bị hoa dính, bị cỏ chọc. Đối mặt loại mỹ nữ dụ hoặc này, chẳng có mấy nam nhân thừa nhận nổi.
Sau lưng nam nhân ưu tú, bình thường có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp hơn nữa ưu tú. Vô luận là ở thế tục giới hay tu luyện giới, tựa như đều là định luật thiên cổ không thay đổi.
Hai là trực giác sâu sắc của nữ nhân làm cho Đạm Đài Liên có thể cảm ứng được, đánh giá phía sau ánh mắt xem xét của Long Đình là cùng nàng đánh giá. Loại tình huống này chỉ có thời điểm đem đối phương coi là người cạnh tranh, là tình địch, mới có thể xuất hiện.
“Khụ khụ... Đình muội, đây là đạo lữ của ta, Tiểu Liên, Đạm Đài Liên.” Trần Hạo nhẹ nhàng nắm bàn tay nhỏ của Đạm Ðài Liên, giới thiệu, lại nhìn về phía Đạm Ðài Liên nói: “Tiểu Liên, đây là Long Đình. Ta và ca ca nàng, còn có nàng, đều là vừa gặp như đã quen từ lâu... Nói như thế nào nhỉ, loại cảm giác đó giống như là người thân thất lạc nhiều năm...”
“Ha ha ha... Phải, người thân, đối với ca ca ta giống như là huynh đệ, đối với ta... giống như là đạo lữ... Đạm Đài Liên, rất vui được quen biết ngươi! Ngươi thật xinh đẹp, xinh đẹp hơn ta tưởng tượng...”
Trần Hạo không còn gì để nói, vì nghe được mình giới thiệu mà Long Đình tựa như không tim không phổi cười cười ngốc nghếch, đem giới thiệu của hắn thay đổi long trời lở đất, hương vị cũng thay đổi.
“Ngươi cũng rất xinh đẹp, hơn nữa rất cường đại...” Đạm Ðài Liên nhìn Long Đình vươn ra bàn tay nhỏ, nàng cũng không rụt rè, chưa bày ra địch ý, cũng vươn tay mình, nói.
“Đình muội, thời điểm ngươi tiến vào chưa bại lộ thân phận?” Trần Hạo sau khi nhìn thấy một màn này, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Trên thực tế, hắn đã sớm nghĩ tới cảnh tượng có thể xuất hiện sau khi Đạm Đài Liên cùng Long Ðình gặp mặt, chỉ là hắn đã xem nhẹ lòng dạ Đạm Đài Liên rộng rãi, đánh giá cao Long Đình nha đầu này rụt rè.
Hơn nữa, Long Ðình coi như là ngoài ý muốn, bất ngờ xuất hiện ở nơi này làm Trần Hạo trở tay không kịp. Ban đầu, Trần Hạo tính là thời điểm lên phi hành khí mới nhắc tới Đạm Đài Liên.
“Đương nhiên không”
Tê!
Long Đình nói, cùng lúc nói, khí tức, tướng mạo, thân hình quanh thân nháy mắt xảy ra vặn vẹo, thay đổi quỷ dị. Chợt một người mặc đạo bào màu đen, đầu đội đấu lạp màu đen, hình tượng cao lớn thô kệch xuất hiện ở trước mặt hai người.
“Thế nào, hình tượng này của ta cam đoan bọn họ không nhận ra chứ? Quách Nộ... Y Đằng Thái đâu? Ngươi hẳn sẽ không là...” Linh hồn cảm giác cường hãn của Long Đình không cảm ứng được Y Đằng Thái tồn tại, nhịn không được hỏi.
“An trí xong rồi, ngươi cũng đừng quản nữa, dù sao không có việc gì! Tiểu Liên, ngươi cũng thay đổi hình tượng một chút, ngụy trang chút. Ta sẽ không ra mặt, các ngươi chờ sau khi những người tu luyện kia tới, liền đối với bức tường không gian tinh hạch này, giả bộ nán lại một lát, công kích chốc lát, sau đó làm bộ như rất tức giận rời khỏi là được. Tóm lại, để bọn họ kết luận Quách Nộ còn ở tinh hạch không gian là được...” Trần Hạo nói.
“Quách Nộ là ai?” Đạm Đài Liên khó hiểu, hỏi.
Trần Hạo nhanh chóng hướng Đạm Đài Liên giải thích tình huống của Quách Nộ. Đạm Ðài Liên mới hiểu được là chuyện gì, cùng lúc trong lòng cũng kinh ngạc Trần Hạo khủng bố, hơn mười năm không gặp, hơn nữa, Trần Hạo còn là mê man mười năm. Nhưng hắn vừa mới bước ra khỏi Vô Cực Tinh liền lần nữa đến trình độ làm cho nàng phải ngước nhìn lên.
Thân là đạo lữ của hắn, Đạm Ðài Liên tất nhiên là cao hứng, nhưng nhìn Long Đình, không biết vì sao nàng bây giờ tình nguyện Trần Hạo không phải ưu tú như vậy, dù là bình thường chút cũng tốt.
“Được, Đạm Đài Liên... Ta gọi ngươi là Tiểu Liên có thể chứ?”
“Có thể... Vậy ta gọi ngươi Tiểu Ðình, không thành vấn đề?”
“Được... Cái kia Tiểu Liên đợi lát nữa hai người chúng ta biểu diễn một chút, ngươi không quen thuộc Quách Nộ, làm theo lời ta là được...”
“Ừm”
...
Đợi ước chừng hai canh giờ, Mặc Thiếu Thông, Chu Bồi Phong, Vệ Vô Song bọn người tu vi tương đối cao liều mạng chống đỡ cửu trọng huyền hỏa chạy tới.
Xa xa, bọn họ thấy được người tu luyện thần bí cao lớn thô kệch cùng một người tu luyện bọn họ chưa từng thấy, đang điên cuồng công kích chỗ sâu nhất, cũng chính là vách ngăn đáy động.
“Hừ, sư muội ngươi ngu ngốc này, rõ ràng là ngươi khởi động đại cơ duyên, lại bị người khác tiến vào, ngươi thật sự là mất mặt sư phụ... Tức chết ta rồi! Thật không dễ đến Á Dĩnh Tinh một lần, mất mặt chết người...”
“Người nọ thực lực quá mạnh mẽ, là ngươi đến quá muộn, trách ngược lại ta... Ngươi còn không phải chưa đạt được? Hừ! Ngươi nếu có thể đến sớm một chút, giúp ta chặn lại, cũng không đến nỗi bị hắn giành trước... Quên đi, không đạt được thì không đạt được, ta đi đây!”
“Đi thì đi! Mệt ngươi còn là hỏa linh thân thể...”
Đạm Đài Liên trở nên cao lớn thô kệch tương tự, cùng Long Đình ồm ồm đấu miệng, ở dưới sự chú ý của đám người Mặc Thiếu Thông, nhanh chóng rời khỏi.
“Trách không được chúng ta không biết, thì ra là thiên tài đến từ chủ tinh khác... Ánh mắt thật sắc bén... Mẹ, may mắn chúng ta nhiều người tiến vào, nếu là lạc đàn mà nói, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào...” Đám người Mặc Thiếu Thông chống đỡ cửu trọng huyền hỏa đã là phi thường cố sức, lúc này hai người tu luyện cao lớn thô kệch đó nếu ra tay đối với bọn họ, chỉ sợ căn bản không thể ngăn cản.
“Hô... Vẫn là Quách Nộ mạnh... Không hổ là thân truyền đệ tử của Hồng Mông chí tôn!”
Long Đình và Đạm Đài Liên đối thoại làm đám người Mặc Thiếu Thông biết Quách Nộ đạt được đại cơ duyên. Hơn nữa, bọn họ không chút hoài nghi lời của hai nàng. Dù sao, cửu trọng huyền hỏa thủ hộ miệng hang biến mất, bọn họ nhận định là thủ hộ thú của đại cơ duyên Phượng Hoàng cũng biến mất. Long Ðình và Đạm Ðài Liên, một là người khởi động đại cơ duyên, một là về sau tiến vào. Trừ hai người, cũng chỉ Quách Nộ biến mất. Đây đều là chuyện rất rõ ràng.
“Sớm biết cơ duyên không chiếm được, Viêm hỏa tinh tủy cũng không có mấy viên, lão tử sẽ không lãng phí một tháng thời gian, chỗ tốt đều là Quách Nộ chiếm được...”
Xẹt Xẹt!
Một hồi tranh đoạt đại cơ duyên chấm dứt như vậy, dù muốn ăn thịt hay muốn uống canh cũng chờ không công một tháng, ngay cả chút mùi thịt cũng chưa ngửi được, đây thật là chuyện buồn bực vô cùng. Nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể hâm mộ ghen tị đối với Quách Nộ. Thân truyền đệ tử của Hồng Mông chí tôn quả thật không phải người thường có thể bằng, thiên phú, thực lực, số mệnh, người ta đều chiếm, không thể so sánh.
...
“A? Đây là... Phi hành khí?”
Ngoài mấy vạn dặm, thời điểm Trần Hạo dung nhập thiên địa vạn vật mang theo Đạm Đài Liên, Long Đình trở lại trong phi hành khí, Đạm Đài Liên nhất thời kinh ngạc, hỏi.
“Ừm, phi hành khí loai nhỏ.” Trần Hạo mỉm cười nói.
“Ngươi từ đâu có? Hẳn sẽ không là... Quách Nộ kia?” Đạm Đài Liên nghi hoặc hỏi. Nàng tuy tiến vào Á Dĩnh Tinh chỉ vài năm thời gian, nhưng vẫn hiểu phi hành khí trân quý bao nhiêu, nhất là loại phi hành khí cỡ nhỏ này càng trân quý vô cùng, hiếm thấy vô cùng. Nàng tuy biết Trần Hạo lợi hại, nhưng Trần Hạo mới tiến vào chưa được bao lâu, không thể kiếm được phi hành khí.
“Quách Nộ nào có thể có... Đây là hắn luyện chế! Tiểu Liên, ngươi chẳng lẽ không biết hắn luyện khí rất lợi hại? Hơn nữa còn có thể luyện chế một số thứ ta nghe cũng chưa từng nghe nói... Tiểu Trí số một, ngươi nói thử xem?” Trần Hạo còn chưa nói, Long Đình đã nhiệt tình nói.
Không thể không nói Long Đình thấy Đạm Đài Liên không biết Trần Hạo có được phi hành khí, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít có chút đắc ý nhỏ, “Đạo lữ đã làm sao? Ta tuy chưa phải đạo lữ, nhưng Trần Hạo đối với ta cũng không kém hơn ngươi đạo lữ, xem, cái bí mật này ta đã biết trước so với ngươi phải không?”
Đó là hình dung tiềm tàng trong lòng Long Đình. Đương nhiên, nàng còn chưa đắc ý vênh váo đem cái này viết ở trên mặt.
“A? Hạo... Tiểu Đình nói là thực? Có phải hay không vừa mới luyện chế không bao lâu? Nếu không ta sao có thể không biết?”
Đạm Đài Liên thu mình bao nhiêu năm, nàng rất thông minh, rất có đầu óc, có thể nghe ra bảnh chọe trong lời nói của Long Đình. Nàng liền khôi phục tự tin từng có, dứt khoát lưu loát nói.
“Cái này thật là vừa mới luyện chế. Hơn nữa là vì tìm ngươi, ta tăng ca thêm chút, chẳng phân biệt ngày đêm làm ra... Ðược rồi, chúng ta đi đón Long Dực xong là rời khỏi... Tiểu Trí, khởi động!” Trần Hạo nói theo sự thực, đồng thời trừng mắt nhìn Long Đình một cái.
Nha đầu này còn chưa chính thức là đạo lữ mà đã bộc lộ sắc bén, nếu thành chính thức thì lật trời cũng có thể.
Nhưng Long Đình lại cười “Ha ha ha”, giống như không có chuyện gì, liền kéo Tiểu Liên lại, nói: “Tiểu Liên, ta mời ngươi ăn cái này...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.