Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 59: Tùy Ngươi




Mặc Vũ Dật tay áo phần phật, ánh mắt lành lạnh, một cỗ kiếm ý sắc bén trong phút chốc bao phủ về phía Trần Hạo!
Không thể không nói, Mặc Vũ Dật loại ra tay không lưu tình chút nào này nhất thời làm cho mọi người đều nhấc lên tinh thần, đây thật đúng là một tên khác loại... Vừa rồi những người khác chiến đấu với Trần Hạo, đặc biệt là Hách Liên Dịch Thanh chờ mong nhất, đều như là nhuyễn đản, không dám lỗ mãng...
Mọi người tuy biết như vậy, nhưng thoạt nhìn thật sự là đau trứng...
Nhưng bây giờ Mặc Vũ Dật rốt cuộc đổi mới!
“Tới tốt!”
Trần Hạo khẽ quát một tiếng, “Choang” một tiếng, rút kiếm ra khỏi vỏ. Hắn cũng là lần đầu tiên vận dụng vũ khí, tương tự là một cây kiếm, sau khi ra khỏi Nguyên Linh động, liền ở Binh Khí các của Tiêu gia chọn kiếm, chỉ là Vân Châu võ hội bắt đầu thi đấu tới nay, hắn còn chưa bao giờ vận dụng tới.
“Leng keng...”
Trong chớp mắt kiếm ngân thanh thúy liền vang lên dày đặc như rang lạc, kiếm quang rực rỡ cùng lúc lóe sáng, ngay sau đó liền khuếch tán ra, đệ tử tu vi thấp, ngay cả bóng người của hai người cũng không nhìn thấy, trong mắt chỉ có kiếm quang đỏ đậm cùng đỏ như lửa dày đặc!
Kiếm quang đỏ rực của Mặc Vũ Dật mang theo lực lượng cùng sắc bén kinh sợ lòng người, như quyền pháp của Mặc gia, nhanh, hiểm, quỷ dị!
Mà kiếm quang đỏ như lửa của Trần Hạo thì cho người ta một loại cảm giác đại khái đại hợp, dày nặng mênh mông, mỗi một chiêu, mỗi một thức đều đơn giản, trực tiếp, không chút hoa mỹ, như quyền cước công phu hóa mục nát thành thần kỳ của hắn, sau một lát, liền làm cho ánh mắt toàn bộ cao thủ sán ngời!
Mặc Vũ Dật lúc đối mặt cao thủ ngang cấp, thậm chí so với hắn cảnh giới hơi cao hơn, đều chưa từng có cảm giác được nghẹn tuyệt như thế, mỗi một lần công kích, vừa mới ra tay, kiếm quang đơn giản mau lẹ kia của Trần Hạo liền sẽ công về phía sơ hở của hắn, loại sơ hở này thậm chí trước kia hắn cũng căn bản là không có cảm giác như sơ hở, nhưng giờ phút này, lại làm cho hắn bó tay bó chân...
Mà kiếm pháp đơn giản, sắc bén, từng chiêu chỉ thẳng yếu hại kia của Trần Hạo lại làm cho Mặc Vũ Dật càng xem càng khiếp sợ, càng khiếp sợ càng hưng phấn... Kiếm là hắn yêu nhất, không ai biết trong lòng hắn đối với kiếm nóng bỏng đến mức nào, nhưng hắn lại biết, đỉnh phong kiếm đạo, đó là hắn suốt đời theo đuổi!
Cho tới nay, hắn đều cảm giác ra kiếm pháp Mặc gia tựa như khuyết thiếu cái gì, nhưng trước sau không thể rõ ràng, mà bây giờ, kiếm quang đơn giản nhưng sắc bén kia của Trần Hạo lại làm cho hắn thấy được rõ ràng...
“A!”
Mặc Vũ Dật sau khi cùng thân hình Trần Hạo nháy mắt tách ra một khoảng cách, bỗng nhiên phát ra một tiếng thét dài, thân hình đột nhiên vươn lên, khí tức cả người trong nháy mắt tựa như đã thay đổi, phảng phất bảo kiếm chưa khai phong bỗng nhiên khai phong, trở nên càng hung hiểm hơn mà lại bộc lộ sắc bén, bảo kiếm trong tay bộc phát ra kiếm quang rực rỡ, đâm ra một kiếm!
Một kiếm này, ngưng tụ toàn bộ lực lượng của hắn!
Không có phòng thủ, chỉ có công kích, cuồng bạo, sắc bén, công kích chưa từng có từ trước đến nay!
Ngay tại giờ phút này, Trần Hạo cũng hét lớn một tiếng, động thân xuất kiếm!
“Ong...”
Ở dưới nguyên lực cuồng bạo thúc giục, bảo kiếm trong tay Trần Hạo phát ra một trận vù vù!
Thấy một màn như vậy, mọi người đều biết đây chính là một kích cuối cùng của hai người, thắng bại ở một chiêu này!
“Oành!”
Kiếm quang giao nhau, một tiếng nổ vang thật lớn, Mặc Vũ Dật cả người lẫn kiếm lảo đảo lui về phía sau, thịch thịch thịch, trên nham thạch cứng rắn cũng để lại dấu chân rõ ràng, rốt cuộc ổn định thân hình. Nhưng làm cho mọi người kinh ngạc là Trần Hạo lại trực tiếp bị lực phản chấn thật lớn đánh bay, tốc độ so với Mặc Vũ Dật nhanh hơn vô số lần thối lui về phía sau!
Khi mọi người nhìn thấy, hiểu ngay thực lực cao thấp của hai người!
Ngay tại thời điểm mọi người đều cho rằng Trần Hạo sẽ bị đánh khỏi lôi đài, dưới chân Trần Hạo bỗng nhiên vang lên âm thanh đạp dày đặc, ở thời điểm bên cạnh lôi đài, chỉ có khoảng cách một bước, thế mà vững vàng ngừng lại!
Thân hình cao ngất, sắc mặt trầm ngưng như nước, ánh mắt sắc bén như kiếm! Mũi kiếm chỉ thẳng Mặc Vũ Dật!
Trái lại, sắc mặt Mặc Vũ Dật lại trắng bệch, khóe miệng tràn ra một tia máu, ánh mắt kinh ngạc nhìn Trần Hạo!
“Ta...thua rồi...”
“Đa tạ!”
“Đa tạ!”
Trần Hạo dùng câu đa tạ làm lời dạo đầu, mà Mặc Vũ Dật lại đáp lại bằng câu đa tạ kết thúc chiến đấu. Rất nhiều người không hiểu, nhưng người hiểu cũng rất nhiều. Nhưng tiếng “Ta thua rồi” kia của Mặc Vũ Dật mọi người lại nghe rõ ràng, cũng thẳng đến lúc này, mọi người đối với thực lực của Trần Hạo, rốt cuộc đã có nhận thức chân thật nhất.
Hắn cùng Hách Liên Vũ Tử ngang tay, chắc chắn không phải chỉ bằng vào tuyệt học phòng thủ quỷ dị kia, cũng không phải may mắn!
Mà là thật sự có được thực lực như vậy!
...
“Không tồi...” Trên mặt Phương Nguyên hiện ra một chút mỉm cười, sau khi nhìn Trần Hạo, lại nhìn Mặc Vũ Dật, nói: “Tiểu gia hỏa Mặc gia này, tư chất cảnh giới kém một chút, nhưng còn nhỏ tuổi, lại đã có một tia kiếm ý, thật ra rất khó có được...”
“?? Hội trưởng... Ý tứ là Mặc Vũ Dật có thể chứ? Đa tạ hội trưởng!” Lý Nhiên nhất thời mang theo một tia kinh hỉ nói.
Phương Nguyên trừng mắt nhìn Lý Nhiên một cái, nhưng vẫn là khẽ gật đầu, nói: “Để cho nữ oa nhi Hách Liên gia cũng cùng Trần Hạo so chiêu đi...”
“Cái này...” Nghe được Phương Nguyên nói, Lý Nhiên nhất thời khẽ nhíu mày.
“Sao? Có vấn đề à?”
“Không...” Lý Nhiên tuy rất muốn nói có vấn đề, nhưng cuối cùng vẫn còn chưa nói ra miệng. Trần Hạo và Hách Liên Vũ Tử trận chiến đấu đó, chính là Lý Nhiên cũng không nghĩ tới, ảnh hưởng đối với Hách Liên Vũ Tử lại lớn như vậy, mấy ngày nay khuôn mặt nhỏ lạnh như băng, phảng phất không có bất cứ cảm tình nào kia của Hách Liên Vũ Tử, người mù cũng có thể nhìn ra, nàng lần nữa đấu Trần Hạo mà nói sẽ điên cuồng như thế nào.
Bây giờ bảo hai người giao thủ, không thể nghi ngờ đối với Trần Hạo là tương đối bất lợi. Nhất là Trần Hạo còn vừa mới chiến.
May mà...
Bây giờ đã không phải thi đấu đơn thuần, đến lúc đó nếu có nguy hiểm gì mà nói, cùng lắm thì hắn nhúng tay là được.
Hai người nói chuyện với nhau cũng không thể giấu giếm mọi người, cho nên lúc nghe được Mặc Vũ Dật được lựa chọn, khuôn mặt gia chủ Mặc gia nhất thời kích động biến thành mông khỉ. Bây giờ lại chuyên môn điểm ra Hách Liên Vũ Tử cùng Trần Hạo chiến đấu, mà căn bản chưa nói đến Hách Liên Dịch Thanh, làm cho sắc mặt Hách Liên gia gia chủ Hách Liên Lỗi có chút không nhịn được, nhưng không dám lên tiếng.
Tương tự, ở bên cạnh lôi đài, lúc Hách Liên Vũ Tử nghe được chiến đấu cùng với Trần Hạo, đôi mắt lạnh như băng bỗng nhiên lóng lánh ra hai tia sáng kỳ dị, thân hình nhoáng lên một cái liền trực tiếp nhảy lên lôi đài!
Nhìn bộ dáng Hách Liên Vũ Tử, Trần Hạo khẽ nhíu mày, nhưng lập tức cũng nhảy lên lôi đài.
Bốn mắt giao nhau, hồ quang tê tê...
Trần Hạo tuy hơi tỏ ra non nớt, nhưng phong thần tuấn lãng, khí vũ hiên ngang, Hách Liên Vũ Tử tuy mặt không chút thay đổi, nhưng dáng người thướt tha, tuyệt mỹ vô song!
Nhìn bộ dáng hai người, nhất là nghĩ đến hai người lần trước “liều chết triền miên” chiến đấu, mọi người mở to hai mắt nhìn, bọn họ rất muốn biết lần này hai người sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Hách Liên Vũ Tử tuy còn chưa giao thủ cùng Hách Liên Dịch Thanh, Mặc Vũ Dật, nhưng sau mấy trận chiến, thực lực khủng bố bày ra, lại mơ hồ vượt qua Hách Liên Dịch Thanh cùng Mặc Vũ Dật, về phần Trần Hạo thì mọi người đã không cần phán đoán nữa, bởi vì tồn tại cấp bậc biến thái này, căn bản không thể dùng lẽ thường phỏng đoán...
“Có ý tứ...”
Ánh mắt Phương Nguyên sau khi quét tới quét lui trên hai người Trần Hạo và Hách Liên Vũ Tử, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, thầm nghĩ.
“Không dùng binh khí?” Hai người sau khi đối chọi một lát, nhìn khuôn mặt nhỏ của Hách Liên Vũ Tử lạnh như băng lại không có bất cứ cảm tình gì, Trần Hạo bắt đầu lên tiếng, nói: “Nếu như vậy mà nói, ta không dám cam đoan không dùng một chiêu kia...”
Chỉ một câu, vẻ mặt băng lạnh gần như chết lặng của Hách Liên Vũ Tử thế mà dần hiện ra một chút oán giận, tuy chợt lóe rồi biến mất, nhưng không tránh được ánh mắt của Trần Hạo.
“Còn may...” Vẻ mặt Trần Hạo không thay đổi, nhưng trong lòng thầm nghĩ.
Bộ dáng Hách Liên Vũ Tử bây giờ, hoặc nhiều hoặc ít làm cho Trần Hạo có một chút áy náy như vậy, dù sao, một nữ hài yên lành, nếu bởi vì trận chiến đấu đó, mất đi “nhân tính” mà nói, chung quy là trách nhiệm của Trần Hạo. Nhưng bây giờ, nhìn thấy trong mắt Hách Liên Vũ Tử chợt lóe oán giận, lại làm cho Trần Hạo yên lòng, ít nhất còn có phẫn nộ. Điều đó chứng tỏ vẫn là bình thường.
“Tùy ngươi!”
Nhưng làm cho Trần Hạo cùng mọi người không ngờ được là Hách Liên Vũ Tử thế mà mở miệng, vẫn như cũ là thanh âm hư ảo đó, nhưng không có bất cứ cảm tình gì, băng lạnh đến xương!
Oành!
Theo thanh âm Hách Liên Vũ Tử chưa dứt, làm mọi người kinh ngạc là Hách Liên Vũ Tử lại giống như lần trước, lần nữa lao về phía Trần Hạo, chẳng qua...khí tức lần này so với lần trước cường hãn hơn rất nhiều!
Nguyên lực đỏ đậm cuồng bạo, theo ngọc chưởng rậm rạp kia đánh ra, nhất thời như là một con rồng khổng lồ đỏ đậm, gào thét, cuồng bạo vô cùng tấn công về phía Trần Hạo!
Cự long như lửa, lại ẩn chứa băng hàn cực độ...
Mọi người trừ Lý Nhiên cùng Phương Nguyên, nhất là cao thủ trên đài chủ tịch, từng người hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, ngay cả gia chủ Hách Liên gia cũng không ngoại lệ, không ai nghĩ đến Hách Liên Vũ Tử lại tăng lên tới cảnh giới như thế, càng không ai nghĩ đến nguyên lực của Hách Liên Vũ Tử lại có thể ẩn chứa một loại năng lượng cực độ băng hàn...
Đây là chuyện gì?
Ánh mắt Trần Hạo cũng đột nhiên co rụt lại, trong lòng kinh ngạc: “Nàng thế mà cũng đã lĩnh ngộ huyền băng khí? Hơn nữa... Còn bại lộ ra?”
Lập tức, Trần Hạo liền mơ hồ hiểu Hách Liên Vũ Tử vì sao phải làm như vậy!
Không hề nghi ngờ, Hách Liên Vũ Tử cũng muốn nắm chắc cơ hội lần này, đem thiên phú, thực lực của mình ở trước mặt Phương Nguyên hoàn toàn bày ra!
Trần Hạo đã đoán đúng, nhưng Trần Hạo không đoán được là Hách Liên Vũ Tử sở dĩ làm như thế, cũng không phải tất cả vì muốn được Phương Nguyên nhìn trúng, nguyên nhân quan trọng nhất là nàng muốn nhảy ra khỏi Hách Liên gia!
Thiên Nguyên động của Hách Liên gia tràn ngập năng lượng thủy thuộc tính, so với Nguyên Linh động của Tiêu gia nhu hòa hơn nhiều, là thánh địa tu luyện thật sự của Hách Liên gia. Mà Hách Liên Vũ Tử chính là ở trong Thiên Nguyên động lĩnh ngộ năng lượng thủy thuộc tính!
Mà lần trước trong chiến đấu cùng Trần Hạo, được lợi không chỉ có Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử tương tự cũng thông qua Trần Hạo, huyền ảo vô cùng lĩnh ngộ huyền băng khí.
Thủy băng vốn chính là lực lượng cùng nguồn gốc, sau khi lĩnh ngộ một loại, lĩnh ngộ một loại khác liền tương đối đơn giản hơn nhiều. Nhưng hai người chỉ tiếp xúc một lần, đã đem đối phương lĩnh ngộ lẫn nhau, chung quy là kinh thế hãi tục chút...
Không thể không nói, thể chất cùng ngộ tính của hai người đều là cường hãn đến cực điểm, nếu không quả quyết không thể dễ dàng như thế đã làm được chuyện võ sư tầm thường căn bản không thể với tới.
Mà bây giờ, nàng hoàn toàn triệt để đem bản thân thể hiện ra!
Nhảy ra khỏi Hách Liên gia!
Vô luận như thế nào, nàng cũng phải nhảy ra khỏi Hách Liên gia!
Từ lúc Hách Liên Lỗi cương quyết đem nàng cùng Hách Liên Dịch Thanh đính hôn với nhau, nàng liền không có lúc nào là không muốn nhảy ra khỏi Hách Liên gia!
...
Trần Hạo quát khẽ một tiếng, nguyên lực quanh thân cũng không bị cản trở gì bộc phát ra!
“Rầm rầm rầm...”
Trong phút chốc, công kích khủng bố liền vang vọng toàn bộ võ hội trường, thân hình hai người nhanh như tia chớp, chưởng ảnh, quyền ảnh, thối ảnh, nguyên lực băng hàn tàn sát khắp nơi...làm mọi người đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, hít ngụm khí lạnh. Nhất là Hách Liên Dịch Thanh cùng Mặc Vũ Dật.
Đến lúc này, bọn họ mới chính thức hiểu hai người Hách Liên Vũ Tử cùng Trần Hạo, vô luận người nào đều không dễ bọn hắn có thể đấu lại.
Ánh mắt Hách Liên Lỗi trên đài chủ tịch khiếp sợ, nhíu chặt lông mày...
Thời điểm Hách Liên Vũ Tử lĩnh ngộ năng lượng thủy thuộc tính, hắn đã thấy được tiềm lực tương lai của Hách Liên Vũ Tử, cho nên xuất phát từ ý riêng, sau khi thăm dò ý của Hách Liên Vũ Tử nhưng bị từ chối, liền lợi dụng thân phận gia chủ, cương quyết đem Hách Liên Vũ Tử cùng con hắn Hách Liên Dịch Thanh đính hôn, cũng công bố ra bên ngoài...
Đối với việc Hách Liên Vũ Tử phản kháng, chỉ là dụng ý vị sâu xa suy nghĩ cho gia tộc các lý do gượng ép đến ứng phó, bởi vì hắn hiểu, chỉ có như vậy mới có thể thật sự đem Hách Liên Vũ Tử buộc chặt. Nếu không, không phải thuộc hệ Hách Liên gia, Hách Liên Vũ Tử một khi đến cảnh giới nào đó, thoát ly Hách Liên gia là tất nhiên, tuy cũng có thể trợ giúp Hách Liên gia nhiều hơn, nhưng chung quy không có thật sự như vậy...
Nhưng bây giờ Hách Liên Vũ Tử thậm chí nhìn cũng không nhìn hắn một cái, liền bại lộ lực lượng tiềm tàng của mình, càng làm cho hắn kinh ngạc là năng lượng diễn sinh không phải là năng lượng thủy thuộc tính, mà là năng lượng huyền băng khí!
Nàng khi nào lĩnh ngộ huyền băng khí?
Vì sao không nói cho mình?
Vì sao lúc này, trước mặt mọi người mới thi triển ra?
Hầu như trong nháy mắt, hắn liền hiểu ra dụng ý của Hách Liên Vũ Tử, hắn đã biết rõ tâm tư của hắn giống như cầm tảng đá đập chân mình. Hách Liên Vũ Tử bày ra loại thiên phú này, tám chín phần mười sẽ được Phương Nguyên nhìn trúng, tuy không đến mức trả thù Hách Liên gia, nhưng muốn được lợi từ Hách Liên Vũ Tử chỉ sợ không còn hy vọng nữa...
“Oành!”
Trần Hạo cùng Hách Liên Vũ Tử bỗng nhiên song song lăng không mà lên, song chưởng đồng thời vươn ra, va chạm cùng một chỗ, bộc phát ra một tiếng nổ vang thật lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.