Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 247: Cơn Giận Của Thiên La




“Hừ, Thất Tinh Kiếm Chỉ, tốt lắm, nghĩ hẳn là tuyệt học ngươi ở Thất Tinh động thiên đạt được nhỉ? Chiêu thứ hai!”
Một chiêu chưa lấy được hiệu quả, trong lòng Phạm Phóng hơi kinh ngạc thực lực của Trần Hạo, không cho Trần Hạo bất cứ cơ hội thở dốc nào, thân hình chợt tới gần, đem năng lượng tăng lên tới tám phần.
Người tu luyện có thể cách xa trăm dặm, ngàn dặm chém đầu người, giết người ở vô hình, nhưng lực lượng chính là lực lượng, trước sau sẽ chịu khoảng cách ảnh hưởng. Cho dù là người tu luyện mạnh hơn nữa cũng không ngoại lệ. Lực lượng tương tự, khoảng cách càng gần, bộc phát ra uy lực càng lớn, khoảng cách càng xa, suy yếu càng nhiều. Cho nên quyết đấu đỉnh phong thật sự, thường thường đều là cận chiến, lấy thân là vũ khí, thực thể chống đỡ, chỉ có như thế mới có thể đem lực lượng phát huy đến trạng thái mạnh nhất.
Khoảng cách mấy trăm trượng, Phạm Phóng liền rút ngắn lại đến một trăm trượng, chỉ cần như thế, hắn chính là phát ra một quyền tương tự, lực phá hoại đối với Trần Hạo cũng sẽ tăng lên ít nhất gấp hai, lại thêm hắn lại đem lực lượng tăng lên một phần, hơn nữa thi triển ra là chiêu thứ hai của Thiên La Bào Hao Quyền, hắn tin một quyền này, vô luận như thế nào cũng không phải Trần Hạo có thể chống đỡ!
“Thất Tinh Kiếm Chỉ, Nhị chỉ Thiên Tuyền!”
Cảm ứng lực lượng của Phạm Phóng tăng vọt, Trần Hạo mặt không đổi sắc, thanh âm càng lớn, ẩn chứa mũi nhọn sắc bén vô cùng, tốc độ thân hình di động chợt nhanh hơn lần nữa, ánh sao rực rỡ càng thêm nồng đậm, làm Phạm Phóng cùng người vây xem hơi kinh ngạc là Trần Hạo như ngưng ra một cái phân thân, một phân thành hai, hai bóng người cùng lúc một chỉ điểm ra ở trên không, tư thế, góc độ khác hẳn nhau, nhưng lại là cùng lúc điểm ra!
Cái này ý nghĩa...
Ở đây những người tu vi thấp có thể cho rằng Trần Hạo động tác quá nhanh, liên tục phát ra hai chỉ mới có thể cảm giác như là cùng lúc. Nhưng Đoàn Dự Phi, Hạ Lan Lan, thiếu nữ váy lam cùng Niếp Vạn Sơn, trong lòng lại kinh ngạc. Bởi vì đó tuyệt không phải ảo ảnh Trần Hạo, đương nhiên tuyệt đối không thể là phân thân của Trần Hạo, dù sao Trần Hạo mới là Kim Đan hậu kỳ, không có khả năng có được thần thông của Hóa Thân cảnh.
“Thất Tinh Kiếm Chỉ thật cường hãn... Không, phải nói là một bộ tổ hợp tuyệt học! Bộ pháp của hắn thế mà ngưng tụ thành trận pháp huyền ảo, thông qua trận pháp làm cho bản thân trước sau phát ra hai chỉ cùng lúc bùng nổ, hơn nữa phối hợp không sơ hở, lực lượng cùng chiến lực tuyệt đối không chỉ là tăng gấp bội đơn giản như vậy, giờ phút này chiến lực của Trần Hạo tuyệt đối tương đương với ba Trần Hạo... Đây sợ là uy lực địa cấp đỉnh giai tuyệt học mới có được!” Hai mắt Đoàn Dự Phi tỏa sáng, chăm chú nhìn Trần Hạo, thầm nghĩ.
“Trích Tinh Môn sao có thể có được tuyệt học lợi hại như vậy?” Hạ Lan Lan cũng kinh ngạc nhìn Trần Hạo thầm nghĩ.
“Thất Tinh Kiếm Chỉ tất nhiên là tuyệt học hắn ở Thất Tinh động thiên đạt được!” Khuôn mặt tuyệt đẹp của thiếu nữ váy lam giấu ở dưới vải đen lộ ra một chút kinh ngạc, khóe miệng hơi nhếch lên. Trần Hạo bày ra loại lực lượng này làm nàng thở ra một hơi, cùng lúc trong lòng cũng có chút khó chịu. Ðơn giản là...
Oành đùng đùng!
Tiếng nổ khủng bố cắt ngang mọi người kinh ngạc.
Ra ngoài đại đa số người đoán trước là một lần này Trần Hạo phát ra ngón tay khổng lồ cứng rắn nổ nát từng đạo quyền ảnh so với quyền thứ nhất càng khủng bố hơn rất nhiều của Phạm Phóng.
Chẳng qua tàn lưu của ngón tay khổng lồ cũng chưa thể tạo thành uy hiếp với Phạm Phóng, sau khi nắm tay tiêu tán, bị hộ thể chân nguyên cua Phạm Phóng dễ dàng hủy diệt.
Nhưng biến hóa nhỏ bé như thế lại ý nghĩa Trần Hạo yếu thế ngược lại chiếm cứ một chút ưu thế mỏng manh.
...
“Hô... Quả nhiên như thế!”
Trần Hạo sau khi thoải mái chiếm thượng phong, thầm nghĩ.
“Một bộ tổ hợp tuyệt học có thể tăng chiến lực gấp bội, thất tinh tuyệt học này tuy cấp thấp chút nhưng rất thích hợp ngươi bây giờ!” Một thanh âm già nua trầm thấp, không có bất cứ sắc thái cảm tình nào, rất máy móc ở trong đầu Trần Hạo nói.
Rõ ràng chính là tồn tại thần bí trong đầu Trần Hạo!
Trần Hạo sau khi hoàn thành rèn luyện cơ bản đối với nó đã có thể trực tiếp cùng nó câu thông. Chỉ là thanh âm gia hỏa này thật khó nghe, Trần Hạo mỗi lần nghe được đều cảm giác như đối mặt một người máy không có sinh mệnh, không có cảm tình. Chẳng qua dựa theo tham bảo kiếm linh vụng trộm nói với hắn, cái này đã là quá tốt. Chỉ sợ cũng chỉ có Trần Hạo có thể hưởng thụ được thanh âm không có tình tự dao động của tồn tại thần bí, giống bản thân tham bảo kiếm linh cùng với ngũ phương thần thú, thừa nhận đều là gia hỏa đó cuồng ngạo, mãnh liệt cùng uy áp khôn cùng.
Trần Hạo ở trong đầu cùng tồn tại thần bí chớp mắt trao đổi một lần.
Trên thực tế, ở dưới Thất Tinh trận Thất Tinh Bộ Pháp ngưng tụ thành, Trần Hạo thi triển ra chỉ thứ hai của Thất Tinh Kiếm Chỉ, Thiên Tuyền, tuy tên Thiên Tuyền nhưng trên thực tế cùng Trần Hạo ở điện Thất Tinh gặp được người vàng tầng thứ hai giống nhau, là hai trận Thiên Xu cùng Thiên Tuyền dung hợp. Làm một mình Trần Hạo giống như hóa thành hai người. Hơn nữa là hai người phối hợp không chút tỳ vết. Chiến lực có thể tăng lên đến mức không thể nói.
Ít nhất, ban đầu chỉ có ba phần thắng, nhưng lãnh khốc đem bản thân bức đến tuyệt cảnh, lúc này Trần Hạo ít nhất đã có bốn phần thắng.
Chiến ý tăng vọt!
Tuy Trần Hạo rất rõ Phạm Phóng căn bản chưa thi triển ra toàn lực, mà hắn đã đem lực lượng của mình tăng lên tới cực hạn, nhưng lại không sợ chút nào. Ngược lại rất chờ mong hắn có thể đem uy lực của Thất Tinh Kiếm Chỉ phát huy đến cảnh giới như thế nào!
...
“Lấy ra thực lực thật sự của ngươi đi! Nếu không, không đủ xem!”
Chiến ý dâng cao, giờ khắc này Trần Hạo vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Phạm Phóng, ngạo khí nghiêm nghị nói. Chỉ là bởi vì hắn trước sau đạp Thất Tinh Bộ Pháp, luôn duy trì Thất Tinh trận vận chuyển, làm mọi người căn bản không thấy rõ bộ dáng hắn, ngay cả thanh âm cũng như ở trong trận pháp huyền ảo đảo quanh, khí truyền ra hư vô mờ mịt, nắm lấy bất định, nhưng vang dội vô số lần, như trống chiều chuông sớm, kinh người đến cực điểm. Dù là bản thân Trần Hạo cũng không ngờ đến Thất Tinh trận lại huyền ảo đến cảnh giới như thế, ngay cả sóng âm cũng có thể khuếch đại.
“Tốt tốt tốt! Không nghĩ tới ngươi cẩu tạp chúng này quả nhiên có chút sức mạnh có thể ngăn được bảy phần lực lượng của ta! Một khi đã như vậy, ta liền cho ngươi kiến thức một chút lực lượng thật sự của Phạm Phóng ta! Yêu vương chi nộ!”
Phạm Phóng bước ra một bước, lần này không giữ lại nữa, thân hình như xé rách hư không, hóa thành một dải ánh sáng, ở ngoài Trần Hạo trăm trượng hạ xuống, đem toàn bộ năng lượng ngưng tụ ở trên nắm tay, Phạm Phóng đối với Trần Hạo ngay tại trước mắt nhánh chóng di động, đánh ra một quyền.
Ngao!
Không có quyền ảnh, chí có nắm tay thật sự của Phạm Phóng, làm moi người hoảng sợ là ảo ảnh Thiên La yêu vương khổng lồ ở một khắc này lại cô đọng đến cực hạn, rút nhỏ trăm ngàn lần, hoàn toàn triệt để ngưng tụ ở trên nắm tay của Phạm Phóng, tiếng nắm tay xé gió biến thành Thiên La yêu vương rống giận vang vọng thiên địa.
Một quyền đánh ra, chân nguyên mênh mông gào thét ở giữa trời đất, thiên địa năng lượng trong không khí cũng cuồng bạo hẳn lên, càng kinh người là chỉ trong nháy mắt không gian phía sau Phạm Phóng cũng giống như bị rút sạch, theo một quyền của hắn, không khí, mặt đất nham thạch cứng rắn phía sau cũng bị lật lên, từng khối nham thạch giống như ngọn núi nhỏ, áp súc năng lượng khí bạo, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, theo một quyền của Phạm Phóng, nhanh như chớp rợp trời rợp đất đánh về phía Trần Hạo.
“Thật mạnh! Quá lợi hại rồi!”
“Đây mới là lực lượng thật sự của Phạm Phóng sao? Một quyền này... Ðừng nói một quyền, chính là một cái khí bạo ta cũng không thể thừa nhận, một tảng đá cũng có thể đem ta đụng chết...”
Vô số người tu luyện kinh hãi trong lòng nghĩ đến, mặc dù là một số người tu luyện Kim Ðan hậu kỳ đỉnh phong cũng không ngoại lệ. Hai chiêu trước của Phạm Phóng căn bản không thể cùng một chiêu này đánh đồng. Khí thế, uy lực không biết tăng lên bao nhiêu lần, tựa như từ một quyền của trẻ nhỏ ba tuổi đến một quyền của thanh niên hơn hai mươi tuổi, khác nhau một trời một vực!
“Một quyền này ta dùng chín phần lực lượng mới có thể ngăn trở!” Con ngươi Đoàn Dự Phi co rút lại.
“Một quyền này ta chỉ có thể tránh!” Thiếu nữ váy lam khẽ nhíu mày ngài: “Hắn có thể ngăn được không?”
“Ta miễn cưỡng có thể ngăn cản...” Hạ Lan Lan thầm nghĩ: “Phạm Phóng này lại lợi hại như thế, Lăng Thiên tông chúng ta sợ là cũng chỉ có top mười nội môn có thể thắng hắn...”
Sắc mặt Niếp Vạn Sơn lại có chút khó coi. Ở lúc Phạm Phóng triển lộ ra Thiên La yêu vương truyền thừa, hắn tuy kinh ngạc nhưng còn chưa cho rằng Phạm Phóng có năng lực chiến thắng mình. Nhưng giờ phút này một quyền của Phạm Phóng lại làm hắn rõ mặc dù hắn có thể miễn cưỡng tiếp được một quyền này, chỉ sợ cũng phải bị thương nặng, hơn nữa đây mới là chiêu thứ ba của Phạm Phóng, tuyệt không phải đòn sát thủ. Không thể không nói, tạm thời hắn căn bản không thể chống lại Phạm Phóng.
“Thất Tinh Kiếm Chỉ, Tam Chỉ Thiên Cơ!” Ở nháy mắt Phạm Phóng đánh ra một quyền, thanh âm Trần Hạo dồn dập vang lên, sau khi hơi dừng một chút, đó là: “Tứ Chỉ Thiên Quyền! Phá cho ta!”
Nháy mắt hai chiêu hợp nhất, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được năng lượng trong đan điền mình, sau khi dồn dập phát ra hai chiêu, bị điên cuồng hút ra, trong lòng cũng có một chút buồn bực, Thất Tinh Kiếm Chỉ, nhất là ở dưới Thất Tinh Bộ Pháp phối hợp, cần từng tầng rảo bước tiến lên, thận trọng đẩy mạnh, giữa một chiêu với một chiêu là tồn tại liên miên không dứt hỗ trợ lẫn nhau, chỉ có như thế mới có thể làm tới trôi chảy tự nhiên, nhưng Trần Hạo đau trứng chọc giận Phạm Phóng, làm Phạm Phóng liền tăng lên mấy lần công kích, chỉ cần khí tức Trần Hạo liền biết đơn thuần bằng vào chỉ thứ ba căn bản không ngăn được, tình thế bất đắc dĩ chỉ có thể mạnh mẽ thúc giục chân nguyên, đánh vỡ thường quy, liên tục phát ra chỉ thứ ba cùng chỉ thứ tư.
Oành Oành... Oành đùng đùng!
Chợt khắp trời đất giống như đều bị dẫn nổ, năng lượng tàn sát bừa bãi hình thành từng cơn lốc khủng bố hướng bốn phương tám hướng thổi quét ra, người tu luyện vây xem ở chung quanh diễn võ trường đều hoảng sợ nhanh chóng lui về phía sau, dù là như thế, đại đa số người đều bị ép dùng chân nguyên chống đỡ vụn đá cùng gió lốc bay tới.
Chẳng qua càng thêm kinh người là lần này quyết đấu, Thiên La Chi Nộ của Phạm Phóng lại không phải công kích ngắn ngủi nháy mắt, mà là liên miên không dứt, từng đợt bức bách Trần Hạo biến thành bốn phân thân Trần Hạo, không ngừng ra chỉ, lâm vào giằng co.
“Nổ cho ta!”
Rẹt!
Ngao!
Sau thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở, uy lực thật sự chiêu Thiên La Chi Nộ của Phạm Phóng rốt cuộc bùng nổ, cả người như là tên, chợt lướt qua, trong nháy mắt liền đến phụ cận Trần Hạo, Thiên La yêu vương ngưng tụ ở trên nắm tay lần nữa bạo phát gầm lên giận dữ, trời đất chấn động, một loại lực lượng dao động đáng sợ không cách nào hình dung chợt bùng nổ.
Ở nháy mắt Phạm Phóng đem một chiêu sát thú này thi triển ra, Trần Hạo sớm có chuẩn bị, hít một hơi thật sâu, chân nguyên trong cơ thể ở một khắc này đột nhiên thúc giục đến cực hạn, chân nguyên mênh mông tinh thuần giống như thủy triều từ trong đan điền Trần Hạo gào thét mà ra.
“Ngũ Chỉ Ngọc Hành!”
Nháy mắt Phạm Phóng đột nhiên bước ra, thanh âm lạnh lùng của Trần Hạo cùng Thiên La yêu vương rống giận cùng lúc bùng nổ, bốn phân thân Trần Hạo bỗng nhiên biến thành năm đạo.
“Lục Chỉ Khai Dương!”
“Thất Chỉ Diêu Quang!”
Ngay sau đó, thanh âm Trần Hạo liên tục vang lên, phân thân biến thành sáu cái, chợt biến thành bảy cái. Ở nháy mắt bảy bóng người ngưng tụ thành, trời đất tối sầm lại, Trần Hạo đạp thất tinh phương vị, quần áo phần phật, trong ánh mắt như sinh ra một ngôi sao rực rỡ. Thất tinh lóng lánh! Thiên địa thất sắc!
Một cỗ khí túc huyền ảo thâm thúy nhất thời tràn ngập trong trời đất. Mọi người đều sinh ra một loại ảo giác, giống như đặt mình dưới bầu trời đêm, đắm chìm trong ánh sao băng lạnh bảy ngôi sao phát ra, thanh âm, ánh sáng, cảm giác của mọi người đều bị cắn nuốt. Càng làm mọi người kinh hãi là ngay cả bọn họ cũng cảm giác như thời gian dừng lại, bị một loại khí tức khủng bố bao phủ.
“Phá cho ta!”
Ba chữ to lạnh lùng, ở thời điểm mọi người đều cảm thấy hít thở không thông, rốt cuộc từ trong miệng Trần Hạo phát ra.
Theo chữ “Phá” ra khỏi miệng, không gian giống như bị xé rách ra, bảy bóng người của Trần Hạo chợt hợp nhất, điểm ra một chỉ!
Toàn bộ năng lượng dao động biến mất, toàn bộ thanh âm mất đi, trong trời đất duy nhất có thể thấy là kiếm chỉ rực rỡ như ngôi sao của Trần Hạo, tràn ngập vô tận huyền ảo, hướng về phía một quyền khủng bố của Phạm Phóng.
Đánh giáp lá cà, nắm đấm, ngón tay thật sự vạ chạm!
Không có đẹp mắt, càng không có năng lượng ngưng tụ thành ảo ảnh, nhưng mọi người ở đây, bao gồm Đoàn Dự Phi ở trong, đều cảm nhận được một loại cực độ nguy hiểm.
Khuôn mặt hung ác dữ tợn của Phạm Phóng nháy mắt đọng lại, ở trên ngón tay của Trần Hạo, làm hắn cảm nhận được một loại uy hiếp của cái chết!
Phốc!
Ở trong trời đất yên tĩnh, nắm đấm và ngón tay va chạm, sau đó âm tiết chọc thủng rất nhỏ chợt vang lên, Trần Hạo cùng Phạm Phóng hai người như lâm vào hoàn toàn yên lặng, không nhúc nhích.
Ngón trỏ ngón giữa của Trần Hạo nắm thành kiếm chỉ, biến mất không thấy, như là vào tận gốc đến trong nắm tay của Phạm Phóng.
“Phốc!”
Một mũi tên máu từ trong miệng Trần Hạo phun ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.