Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 237: Phát Hiện, Giết Ngược!




“Phải. Trở về trước tìm người hỏi một chút, tới ba tầng trước rồi nói sau, lấy thực lực của chủ nhân ngươi, ở tầng một tầng hai sợ là không ai dám tìm ngươi phiền toái, tầng ba sao... Hắc hắc, tình huống tranh đoạt thật sự quá bình thường, hơn nữa tầng ba người tu luyện nhiều nhất, rất nhiều người ở trong đó nán lại chính là một năm, một năm rưỡi, thậm chí mấy năm thời gian...”
“Ồ? Sao có thể lâu như vậy?” Trần Hạo có chút kinh ngạc hỏi.
“Một là truyền tống phù quá đắt, tiến vào một lần không dễ. Hai là tầng ba quả thật là bảo địa tu luyện của Kim Ðan cảnh, số lượng yêu thú khổng lồ, các loại cấp bậc càng là phân bố có quy luật. Ba là trong tầng ba còn phân bố không hề thiếu cung điện trong hang, yêu thú không thể tiến vào, người tu luyện có thể ở trong đó tương đối an tâm tu luyện, điểm ấy rất quan trọng. Còn có một điểm, trong tầng ba Hắc Thiết khoáng thạch trân quý tương đối nhiều, vận khí tốt còn có thể đạt được Hắc Thiết tinh thạch càng trân quý hơn, thậm chí Hắc Thiết tinh tủy vô giá, đây chính là một trong những tài liệu luyện chế linh khí, thậm chí địa giai, thiên giai linh bảo! Trừ những cái này, gần ngàn năm thời gian, từng không ít người tu luyện thiên tài ngã xuống trong đó, đồ của bọn họ tất nhiên cũng đều để lại trong đó...”
“Nói như vậy, thật là nơi tốt. Đáng tiếc, ta chỉ có hơn hai tháng thời gian” Trần Hạo nói: “Trừ tầng một tới ba, còn có nơi cao cấp hơn không?”
“Cái này không xác định, theo đạo lý mà nói, hẳn là có, dù sao động cổ Hắc Phong này rất thần bí khổng lồ, tuyệt không phải di tích cấp thấp, chỉ là đến bây giờ còn chưa có ai thăm dò ra cửa vào tầng bốn, chủ yếu là địa hình quá phức tạp, một khi bị lạc, có thể sẽ phải chết ở trong đó...”
...
Khi nói chuyện, Trần Hạo tránh đi một ít yêu thú cấp thấp, tốc độ kinh người từ trong tử động đi ra, sau khi đi nhanh hơn mười phút, rốt cuộc gặp được một người tu luyện Kim Ðan cảnh trung kỳ đỉnh phong, chỉ là người tu luyện đó đang hướng một cái ngã rẽ đi rất nhanh, căn bản không cảm ứng được Trần Hạo ẩn nấp khí tức.
“Kim Đan cảnh trung kỳ đỉnh phong, hẳn là đến tầng ba nhỉ?”
Linh hồn cảm giác của Y Đằng Thái ở dưới tình huống Trần Hạo không áp chế, so với Trần Hạo càng mạnh hơn, lúc cảm ứng được người tu luyện đó là một mình một người, hơn nữa tránh đi yêu thú cấp thấp đi rất nhanh, Y Đằng Thái nói: “Hỏi hắn một chút hoặc là đi theo cũng được...”
“Đi theo đi” Trần Hạo sau khi nhìn thấy kiểu dáng, màu sắc của đạo bào đối phương, khẽ nhíu mày. Tuy chỉ nhìn thấy bóng lưng, cũng chưa nhìn thấy dấu hiệu trước ngực hắn, nhưng Trần Hạo lại có thể xác định người tu luyện này là đệ tử Ngự Kiếm tông.
Chẳng qua Trần Hạo cũng không cho rằng cùng hắn có gì quan hệ. Phạm Phóng thần thông quảng đại cũng không thể nhanh như vậy đã đuổi tới. Đừng nói Phạm Phóng, chính là truyền công trưởng lão cũng bị mình cắt đuôi, Phạm Phóng không thể đuổi kịp.
“Ồ? Chủ nhân, có chút không ổn, đệ tử này là Ngự Kiếm tông!” Chợt Y Đằng Thái nói. Chuyện có liên quan Trần Hạo cùng Phạm Phóng, Y Đằng Thái ở thời điểm truyền công trưởng lão của Trích Tinh Môn theo bảo hộ đã rõ ràng.
“Nào có cái gì? Ngự Kiếm tông mà thôi, lại không phải Phạm Phóng, lại nói dù là Phạm Phóng, lại có gì e ngại?” Trần Hạo lơ đễnh nói. Phạm Phóng còn dừng lại ở Kim Đan cảnh, tuy là nửa bước Nguyên Anh, cũng là siêu cấp thiên tài, có được chiến lực khẳng định rất cao, nhưng chỉ cần không phải Nguyên Anh cảnh, Trần Hạo liền không có gì phải sợ.
“Vẫn là cẩn thận một chút, chủ nhân ngươi chiến lực rất cao, ta biết, nhưng Phạm Phóng thật là thiên tài khó gặp, chỉ là lục phẩm tông môn, có thể danh chấn tu luyện giới, không phải là chỉ dựa vào hắn tăng lên cảnh giới nhanh, quan trọng nhất vẫn là chiến lực của hắn cực kỳ khủng bố... Hắn sớm là nửa bước Nguyên Anh, tùy thời đều có thể tấn thăng đến Nguyên Anh cảnh...”
...
Rầm rầm rầm!
Trần Hạo lặng yên không một tiếng động theo đuôi tên đệ tử kia, rất nhanh tiến lên. Ngay tại lúc này xuyên qua cái hang thật lớn rộng trăm trượng, tiến vào trong một cái không gian thật lớn phạm vi mấy ngàn trượng. Sáu bảy đệ tử tiên thiên cảnh đang điên cuồng săn giết yêu thú rậm rạp, bên cạnh có một người trung niên Kim Đan cảnh trung kỳ đỉnh phong thủ hộ.
Mà người Trần Hạo theo đuôi, sau khi nhìn thấy không gian thật lớn lần nữa xuất hiện mấy thông đạo, ngừng lại, nhanh chóng đi về phía vài tên đệ tử kia.
“Cút ngay!”
Đệ tử Ngự Kiếm tông hét lớn một tiếng, vung kiếm chém giết mảng lớn yêu thú, như tia chớp đến phụ cận mấy người, vẻ mặt mang theo một tia cuồng ngạo, nói: “Không cần sợ hãi, ta chính là nội môn đệ tử Ngự Kiếm tông, chỉ hỏi chút chuyện, các ngươi có từng gặp người này không?”
Làm Trần Hạo kinh ngạc là tên đệ tử Ngự Kiếm tông kia ở trong ánh mắt cẩn thận của của đối phương, lấy ra một bức tranh, hỏi.
“Chưa từng thấy. Xin lỗi...” Cao thủ trung niên Kim Ðan trung kỳ đỉnh phong kia vẻ mặt khẩn trương hơi buông lỏng, lúc đối phương đi tới, hắn đã nhận ra là đệ tử lục phẩm tông môn Ngự Kiếm tông. Mà hắn vừa rồi đánh chết yêu thú bày ra lực lượng, tuyệt không phải hắn có thể chống lại. Tuy hắn cùng đối phương cảnh giới giống nhau.
“Mẹ!”
Đệ tử Ngự Kiếm tông mắng một tiếng, thân hình nhoáng lên một cái liền lao về phía một cái hang, đi rất nhanh.
“Lợi hại... Thế mà thật là tìm ta!” Trong ánh mắt Trần Hạo hiện lện một tia lạnh lùng cùng trêu tức, ở trong đầu nói.
“Khẳng định là thương hội Vạn Thông! Phạm Phóng xem ra là đã trả giá cao...” Y Đằng Thái cực kỳ khẳng định nói.
“Thương hội Vạn Thông? Thương hội chuyên môn bán ra tin tức lại mạnh như thế?” Trần Hạo nói. Ở trong tư liệu của môn phái, Trần Hạo từng nhìn thấy giới thiệu thương hội Vạn Thông, nhưng cũng không coi trọng.
“Ừm, thương hội Vạn Thông, mánh khoé thông thiên. Chỉ cần ra giá được, không có tin tức gì mà bọn họ không tra được. Đừng nói là ngươi bây giờ ngay cả dịch dung cũng không có, hơn nữa chỉ là tu vi Kim Đan cảnh trung kỳ, dù là ta lúc trước dựa vào đoạt xá, ẩn nấp thuật, đều trốn không thoát ánh mắt bọn họ. Dạ Phi Tuyết lúc trước có thể biết được ta ở Thiên Lang Ma Vực, cũng là tiêu phí cái giá rất lớn từ thương hội Vạn Thông mua được tin tức. Tu luyện giới, bất cứ một thành trì nào đều có cơ sở ngầm của bọn họ, trừ phi ngươi trước sau ở nơi hoang dã, không tiếp xúc bất luận kẻ nào, nếu không liền không có tường không lọt gió... Phạm Phóng khẳng định cũng đã đến trong hang, thực lực chủ nhân ngươi bây giờ sợ là...”
“Không thử một chút sao biết? Giết trước nói sau!”
Trần Hạo nói xong, liền lặng yên không một tiếng động theo vào.
“Chủ nhân, trên người hắn khẳng định có thông tin phù cùng định vị bàn, một đòn chém giết, không được cho hắn bất cứ cơ hội nào truyền ra tin tức!” Y Đằng Thái thấy Trần Hạo không có ý tứ né tránh, vội vàng nói. Phương diện giết người cướp của của gia hỏa này tương đối là lão luyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.