Ngạo Thế Đan Thần

Chương 216: Thiên Dương hỏa hồn




Trầm Tường vô cùng khó chịu, Thái cổ Hỏa thú này phi thường ngạo khí, bất quá hắn xem thường nhân loại cũng có thể thông cảm được. Bởi vì hắn bị người nhốt…
- Ngươi không phải muốn ta cứu ngươi đi ra ngoài sao?
Trầm Tường hỏi, mang theo ngữ khí lãnh đạm, hắn mới không sợ Thái cổ Hỏa thú bị giam cầm này.
- Thực lực tiểu Hoàng Long cùng ngươi so với trong tưởng tượng của ta quá kém, các ngươi tuyệt đối không thể cứu bản tọa đi ra ngoài!
Thái cổ Hỏa thú hừ lạnh một tiếng.
Trầm Tường cười cười:
- Hiện tại không thể, không có nghĩa là sau này không thể! Không thể phủ nhận, ta là người duy nhất bên trong thế giới này có thể đến chỗ của ngươi, bởi vì ta có Huyền Vũ kim cương giáp, ngươi nên ở chỗ này đã lâu rồi đi! Nếu như ngươi có thế để cho ta đi ra ngoài, chờ ta tăng lên thực lực, ta nhất định sẽ trở lại cứu ngươi.
Con sư tử to lớn như núi kia đột nhiên cúi đầu, dùng một ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Trầm Tường, trầm giọng nói:
- Ngươi thể hiện ra bản lĩnh của ngươi, nếu như ngươi có thế làm cho bản tọa nhìn thấy hi vọng, bản tọa sẽ giao dịch cùng ngươi!
Trầm Tường suy tính một phen, đồng thời thương thảo cùng Tô Mị Dao và Bạch U U, có nên bộc lộ ra một vài bí mật cho con sư tử kiêu ngạo này nhìn một chút hay không.
- Ngươi muốn giao dịch cùng ta cái gì? Ta phải nhìn xem nó có đáng giá để ta nói ra bí mật cho ngươi hay không!
Trầm Tường hỏi, đây là Bạch U U bảo hắn hỏi, nếu như có thể từ Thái cổ hỏa thú này đạt được chỗ tốt, hắn không sợ bộc lộ ra một ít đồ vật lợi hại của mình.
- Thiên Dương hỏa hồn! Nếu như ngươi có thế để cho bản tọa nhìn thấy hi vọng, ta liền ban tặng ngươi Thiên Dương hỏa hồn, cho ngươi trưởng thành càng nhanh chóng hơn!
Thái cổ hỏa thú ngạo nghễ nói.
Thiên Dương hỏa hồn! Nghe được bốn chữ này, Long Tuyết Di, Bạch U U cùng Tô Mị Dao đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Hỏa Hồn vốn là hi hữu, Hỏa Hồn cũng có ba bảy loại, bình thường là từ màu sắc để phân biệt đẳng cấp hồn hỏa, từ hồng, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử như vậy để phân cao thấp, tỷ như Lam Tinh Hỏa Hồn của Ngô Thiên Thiên, coi như là Hỏa Hồn không tệ, thuộc về cao cấp! Đan trưởng lão là Tử Nguyệt Hỏa Hồn, so với Ngô Thiên Thiên thì hảo hơn nhiều.
Thế nhưng Thiên Dương hỏa hồn lại càng tốt hơn, tuy rằng màu sắc loại Hỏa Hồn này giống như là màu sắc hỏa diễm phổ thông, nhưng đây chính là hỏa diễm nguyên thủy nhất, cũng là vạn vật chi hỏa, tồn tại viễn siêu Tử Nguyệt Hỏa Hồn!
Bình thường Hỏa Hồn đều là từ bên trong tinh cầu dựng dục ra, loại Hỏa Hồn này rất thường có, mà Liệt Dương là tồn tại cường hãn số một trong các Tinh châu!
- Đáng giá rồi!
Tô Mị Dao cùng Bạch U U đồng thời nói, Long Tuyết Di cũng nắm chặt quả đấm nhỏ nhìn Trầm Tường.
Trầm Tường vừa nãy nghe được Tô Mị Dao cùng Bạch U U giảng giải Thiên Dương hỏa hồn này lợi hại, điều này làm cho hắn hết sức kích động, hắn vẫn hi vọng mình cũng có thể nắm giữ Hỏa Hồn, điều này có thể để hắn ở thời điểm luyện đan càng thêm thuận buồm xuôi gió, phải biết bây giờ tốc độ luyện đan của hắn nhanh đều là dựa vào Viêm Long bảo lô, mà Đan trưởng lão không cần loại lò luyện đan này cũng có thể nhanh chóng luyện đan, chính là chủ yếu dựa vào lực lượng Hỏa Hồn.
Trầm Tường hít sâu một hơi, thả lỏng toàn thân, chỉ thấy trên đỉnh đầu hắn nhất thời hiện ra một Thái Cực Âm Dương đồ hư hư thật thật, mặt trên Thái Cực Âm Dương đồ còn có ngũ tôn thú tượng sâm nghiêm.
- Âm Dương thần mạch! Đây là Thái Cực Hàng Long Công?
Âm thanh của Thái cổ hỏa thú kia cũng tràn ngập kinh ngạc, con mắt to lớn đột nhiên phun ra một trận hỏa diễm, nhìn Thái Cực Âm Dương đồ nửa trong suốt trên đỉnh đầu Trầm Tường.
Lúc này Trầm Tường lại lấy ra một cự đao, rót Thanh Long chân khí vào, chỉ thấy thanh đao to lớn bùng lên thanh mang, một Thanh Long trông rất sống động xuất hiện ở bên trong thân đao, phát sinh từng trận Long ngâm tràn ngập uy nghiêm.
- Thanh Long đồ ma đao!
Thái cổ Hỏa thú lại cả kinh.
Trầm Tường thu Thái Cực Âm Dương đồ vào trong cơ thể, thời điểm cần, hắn có thể thả ra, hắn lạnh nhạt nói:
- Này được rồi chứ! Ta cùng tiểu nha đầu này có khế ước, nàng sẽ theo ta một quãng thời gian!
Thái cổ Hỏa thú nhất thời phát sinh từng đợt rít gào, chấn động đến mức làm màng nhĩ Trầm Tường đau nhói, chỉ nghe thấy Thái cổ hỏa thú cuồng tiếu nói:
- Bản tọa rất nhanh sẽ có thể đi ra ngoài, ha ha. . .
Trầm Tường bĩu môi, ôm hai tai ngồi xuống, Long Tuyết Di cũng ôm chân Trầm Tường, dùng ánh mắt chán ghét nhìn con sư tử đột nhiên phát cuồng này, nàng là một Hoàng Long, đương nhiên sẽ không sợ loại đồ vật này, chỉ là tiếng gào kia đột nhiên, làm cho nàng rất là căm ghét.
- Đừng kêu nữa, ngươi đem Thiên Dương hỏa hồn kia cho Trầm Tường rồi nói sau!
Long Tuyết Di hô.
- Ngươi biết ta đại khái phải thực lực ra sao mới có thể cứu ngươi đi ra không?
Trầm Tường hỏi.
- Đại khái ở Niết Bàn ngũ kiếp là đủ rồi! Ngươi rất nhanh sẽ đạt tới cấp bậc kia, bản tọa phỏng chừng khoảng năm ngàn năm!
Thái cổ hỏa thú kích động nói, năm ngàn năm ở trong mắt của nó lại rất nhanh, điều này làm cho khóe miệng Trầm Tường hơi co quắp.
Niết Bàn có cửu kiếp, mỗi vượt qua một kiếp, lực lượng đều sẽ tăng lên rất nhiều lần, mà kiếp số cũng là bí mật của rất nhiều Niết Bàn cảnh, tựa như rất nhiều người cũng không biết các đại chưởng giáo là Niết Bàn mấy kiếp, Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng đều xem không đến, bất quá Trầm Tường biết đám người Cổ Đông Thần nhất định lợi hại hơn chưởng giáo Chân Vũ môn và Thú Vũ môn.
Cùng đại sư huynh mà Trầm Tường chưa từng gặp mặt, chưởng giáo đời trước của Thái Vũ môn, chính là ở dưới tình huống mọi người bất tri bất giác, vượt qua cửu kiếp, phi thăng Thiên Giới.
Mà như đám người Đan trưởng lão, Thần Binh Thiên quốc Liễu Mộng Nhi, đều là vạn cổ cự đầu, nhưng vẫn không có phi thăng Thiên Giới, có thể thấy Niết Bàn cảnh là khó khăn cỡ nào.
- Như vậy chúng ta cần ký kết khế ước gì không?
Trầm Tường hỏi.
- Không cần, bản tọa sẽ truyền thụ cho ngươi Thiên Dương hỏa hồn, nhưng ở bên trong sẽ đưa vào một đạo ý thức, chỉ cần ngươi ở trong vòng 5000 năm không đi tới nơi này, Thiên Dương hỏa hồn sẽ biến mất! Bản tọa tin tưởng ngươi nhất định sẽ bị Thiên Dương hỏa hồn kia mê hoặc, tuy rằng cái kia không phải là Hỏa Hồn lợi hại nhất.
Thái cổ hỏa thú nói.
Thiên Dương hỏa hồn còn không phải là lợi hại nhất, vậy Hỏa Hồn gì mới là mạnh nhất? Đám người Trầm Tường đều không khỏi cả kinh, lúc này, chỉ thấy Thái cổ hỏa thú há to mồm, một quả cầu lửa nho nhỏ chậm rãi bay ra, nhìn qua giống như là một Thái Dương thu nhỏ.
- Dung hợp sẽ có chút thống khổ, nhưng đây cũng là đồ vật mà nhân loại ngóng trông nhất, nhịn xuống đi, nhân loại yếu đuối!
Thái cổ hỏa thú vừa dứt tiếng, quả cầu lửa kia đột nhiên bay vụt lại nhập vào trong thân thể Trầm Tường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.