Mỹ Nhân Phổ

Chương 21: Đánh cuộc




Tống Dật tuy không có suy tính quyền mưu như Lưu Dục, nhưng nàng biết, hành động trước khi chết còn yêu cầu gặp Họa Cốt tiên sinh của Ngô Ung, đã khiến cho Lưu Dục sinh ra hứng thú với Họa Cốt tiên sinh, điều này làm nàng thấy bất ngờ.


"Nếu ta không hiểu sai, hợp tác gì đó, bất quá là cách nói khách khí của Dự Vương điện hạ mà thôi, mục đích chân thật của ngươi hẳn là muốn đem Họa Cốt tiên sinh thu về làm người mình đi?"


Rất cảnh giác đó, Lưu Dục lộ ra một ánh mắt tán thưởng, "Mặc kệ là Tư Lệ Đài, hay là Tư Lệ giáo úy, đều không phải để tùy tiện trêu chọc." Nếu ngươi đã tận hết sức lực mà tới dụ khị bổn vương, vậy phải chuẩn bị tốt chuyện bị làm thịt.


"Họa Cốt tiên sinh không có khả năng gia nhập Tư Lệ Đài!"


"Tống cô nương còn không rõ, hiện tại gia nhập hay không gia nhập đã không phải là chuyện các ngươi có thể quyết định. Chuyện các ngươi biết được quá nhiều, nếu không muốn bị diệt khẩu, vẫn ngoan ngoãn nghe lời thì tốt hơn."


Đây tuyệt đối là uy hiếp, trần trụi uy hiếp.


"Dự Vương điện hạ nhìn trúng Họa Cốt tiên sinh không ngoài ba điểm, một là thanh danh ông ấy, hai là khả năng xoay chuyển truyện ký cùng bảng đơn về phong bình sĩ tộc, ba mới là bản lĩnh cá nhân của ông ấy. Nếu luận về kỹ xảo vẽ khắc cốt, Tống Dật có đủ để trợ giúp cho Tư Lệ Đài."


"Xem ra Tống cô nương là thật sự không rõ, Tư Lệ Đài muốn, chỉ là mời chào Họa Cốt tiên sinh, còn chuyện ông ta có thể giúp Tư Lệ Đài làm cái gì, thật ra chỉ là thứ yếu."


Tống Dật sốt ruột, "Nếu Họa Cốt tiên sinh thật sự gia nhập Tư Lệ Đài, vậy mấy cái bảng của《 Kinh Hoa Lục 》 sẽ biến thành có tiếng không có miếng. Dự Vương điện hạ sẽ không phải là không nghĩ đến kết quả này đi?"


Họa Cốt tiên sinh sở dĩ có thể có chỗ đứng riêng, độc lãnh phong tao, là bởi vì ông ta không sợ cường quyền thậm chí cả hoàng quyền cũng dám làm trái, kiên trì công chính công bằng, nguyên nhân chính là vì như thế, truyện ký về nhân vật thậm chí toàn bộ bảng đơn của《 Kinh Hoa Lục 》 mới có thể được người đời tán thành. Nếu ông ta thuộc sở hữu của Tư Lệ Đài, vậy thì đã mất đi căn cơ kiên cố nhất, là dân tâm.


"Có được tất có mất, vừa vặn thứ Họa Cốt tiên sinh mất đi, vừa lúc là thứ mà Tư Lệ Đài không cần."


Tống Dật hoảng hốt, không phải Lưu Dục không ý thức được hậu quả của hành động này, mà là nàng từ đầu đến cuối không hiểu được mục đích của Lưu Dục, hắn sở dĩ mời chào Họa Cốt tiên sinh, chính là muốn cho ông ta bị dán lên cái ấn ký Tư Lệ Đài, mà mất đi dân tâm cùng cái gọi là công bằng để đổi lấy uy quyền.


Hoàng đế là vua, nhưng Họa Cốt tiên sinh lại là một ông vua không ngai, thử hỏi một ông vua không ngai cả hoàng quyền cũng dám làm trái thì sao có thể bị dung túng?


Mồ hôi lạnh yên lặng chảy dọc theo sống lưng, khuôn mặt nhỏ của Tống Dật đơ đến cực kỳ đoan chính, "Việc này chỉ vì Tống Dật mơ ước sắc đẹp của Dự Vương điện hạ ngươi đến độ tùy hứng làm bậy mới gây ra, một khi đã như vậy, còn thỉnh điện hạ cho phép Tống Dật tới kết thúc việc này."


Lưu Dục nhướng mày, "Ngươi muốn làm như thế nào?"


"Ta muốn cùng điện hạ cược một ván, nếu ta thua, ta sẽ thuyết phục Họa Cốt tiên sinh quy thuận Tư Lệ Đài, nếu ta thắng......"


"Ngươi muốn cái gì?"


"Dự Vương điện hạ liền lấy thân báo đáp đi."


Mặt Lưu Dục đang gió xuân ấm áp nháy mắt gió lạnh thấu xương: Tặc gan đủ bự!


"Nếu thật sự phải đánh cuộc, bổn vương liền thêm một cái."


Tống Dật trực giác đã biết đây không phải cái chuyện gì tốt.


"Nếu bổn vương thắng, bổn vương muốn lấy đầu lưỡi của Tống cô nương!"


Đây tuyệt đối không phải là nói giỡn, dù Lưu mỹ nhân giờ phút này cười rất là đẹp, Tống Dật vẫn âm thầm lau một phen mồ hôi lạnh, "Vậy Tống Dật cũng thêm một cái, nếu Dự Vương thua, cả đời liền chỉ có thể yêu một mình Tống Dật."


Đôi mắt Lưu Dục nguy hiểm mà nheo lại, "Tống cô nương cảm thấy cảm tình có được nhờ đặt cược có thể phát ra từ chân tình sao?"


Tống Dật không cho là đúng: "Dự Vương điện hạ chi lan ngọc thụ, được không biết bao nhiêu danh môn quý nữ trong Thái Khang Thành mơ ước, Tống Dật không chiếm được, cũng không nghĩ để những người khác chiếm được."


Ha hả! Quả nhiên là bản sắc của tiểu sắc lang.


"Vậy Tống cô nương muốn đánh cuộc cái gì?"


"Liền đánh cuộc vụ án Ngô gia trước mắt, xem ai tìm ra hung thủ giết hại Ngô Thượng Thanh trước!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.