Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại

Chương 271: Chương 271




Lúc đi ra ngoài, Vân Thư vẫn còn hơi bực bội, vì trong suốt khoảng thời gian đó Tống Cẩn đều không nghiêm túc nhìn cô ấy. Hơn nữa người nói chuyện vẫn luôn là Kiều Trân Trân, ngoài câu chào hỏi lúc đầu, Tống Cẩn cũng không mở miệng nói gì nhiều.

Hơn nữa Vân Thư vẫn kiên định cho rằng lời Kiều Trân Trân nói lúc cô ta vừa bước vào cửa là cố ý xát muối vào vết thương của cô ta. Kiều Trân Trân biết rõ cô ta cũng là nạn nhân nhưng lại còn chế giễu như vậy. Quả nhiên là một người phụ nữ độc ác.

Một người phụ nữ như vậy hoàn toàn không xứng với Tống Cẩn.

Hôm nay gặp Tống Cẩn, Vân Thư vốn định miễn cưỡng kết hôn nhưng dường như có hơi lung lay. Sau khi trải qua một vài chuyện đời, Tống Cẩn đã trở nên trưởng thành hơn, cả người tỏa ra sức hấp dẫn của một người đàn ông trưởng thành. Hơn nữa sự nghiệp của anh còn thành công như vậy, tại sao một người đàn ông ưu tú như vậy lại không thể của Vân Thư cô ấy chứ.

Nhìn lại Lục Minh bên cạnh, chỉ mới bị cảm vặt mà dáng vẻ đã yếu ớt vô lực, yếu đuối như vậy sao có thể che mưa chắn gió cho cô ấy được.

Hơn nữa Lục Minh bây giờ cũng không có công việc đàng hoàng, nói là hợp tác với một người bạn mở một công ty thiết kế kiến trúc. Nhưng công ty đó đã thành lập được một năm rồi, tổng cộng cũng có được mấy đơn hàng, hoàn toàn chỉ là những người nhà giàu, con quan chức rảnh rỗi không có việc gì làm chơi đùa với nhau.

Quả nhiên là một lũ vô tích sự, anh ta tưởng mở công ty dễ như vậy sao, hoàn toàn không thể so sánh được với Tống Cẩn.

Vân Thư càng nghĩ càng cảm thấy mất cân bằng, ánh mắt nhìn Lục Minh cũng lộ rõ vẻ chán ghét.

Dù Lục Minh có là đầu heo cũng có thể cảm nhận được tâm trạng mãnh liệt của cô ta. Tuy bây giờ anh ấy hơi sốt nhưng đầu óc lại cảm thấy đặc biệt tỉnh táo.

Lúc này Lục Minh rất muốn hỏi Vân Thư xem cô ấy có còn muốn kết hôn với mình không nhưng anh ta lại không dám. Vì anh ta lo một khi đã nói lời này ra thì sẽ không còn đường lui nữa.

Lần đầu tiên anh ta nghi ngờ chuyện mình có nên kết hôn với Vân Thư hay không.

Sau khi Vân Thư và Lục Minh đi, Kiều Trân Trân đã nói với Tống Cẩn những gì cô quan sát được vừa rồi.

“Anh với Lục Minh quan hệ tốt không? Em thấy hình như anh ấy không biết chuyện Vân Thư ngồi tù, anh có muốn nhắc nhở anh ấy không? Em lo Vân Thư sẽ lừa hôn mất.”

Kiều Trân Trân không có ý định cố tình chia rẽ Vân Thư, cô chỉ đơn giản cảm thấy nếu Tống Cẩn và Lục Minh thân thiết thì anh nên nhắc nhở anh ấy, dù sao kết hôn cũng là chuyện lớn của đời người.

Hơn nữa, nếu là tình yêu đích thực thì chuyện ngồi tù hay không cũng không quan trọng lắm. Nhưng nếu không phải tình yêu đích thực... vậy còn kết hôn để làm gì?

“Lừa hôn? Vân Thư là nữ đồng chí lừa hôn nam đồng chí?” Đây là lần đầu tiên Tống Cẩn nghe thấy chuyện như vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Nữ đồng chí thì sao? Là do tư tưởng cũ rích của mấy anh, cho rằng nữ đồng chí thiệt thòi hơn nên mới không cảnh giác. Ở thời đại của chúng em, thường thì nữ đồng chí dễ lừa hôn thành công hơn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.