Mục Thần Ký

Chương 874: Một hoa một thế giới




Tần Mục cũng không biết mình làm thế nào thi triển ra Vô Lượng Kiếp Kinh của Đại Phạm Thiên Vương Phật, hắn chẳng qua chỉ cảm thấy trong đầu mình có loại công pháp này, mà lúc này đang muốn ngủ một giấc.
Khi hắn đi vào giấc mộng lại không tự chủ được thi triển ra Vô Lượng Kiếp Kinh.
Trong giấc mộng, hắn mơ thấy một thế giới bọt khí, trong thế giới này mở ra ở trong giấc mộng, bọt khí không ngừng sinh trưởng, dần dần dung hợp cùng di tích Long Bá quốc. 
Ở trong thế giới bọt khí này có vô số mình, giống như là cỏ dại mọc ra chạy loạn khắp nơi.
Đây là một giấc mộng kỳ quái, trong giấc mộng mỗi người mình dường như là một cá thể độc lập, nhưng hết lần này tới lần khác nối liền với tầm mắt của hắn, những lời hắn nói mê mê đã biến thành ngôn ngữ của những Tần Mục tí hon này.
Trong lời nói mê không rõ ý nghĩa, cho dù đều là Tần Mục tí hon cũng rất khó hiểu được ý của đối phương, sau đó hắn quyết định sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhất để cho những người tí hon này giao lưu, vì vậy mã hắc của giao long lại trở thành ngôn ngữ liên hệ giữa bọn họ. 
Đây là một giấc mộng cuồng hoan, trong lúc mơ, Tần Mục lục soát khắp Long Bá quốc, cuối cùng cũng tìm được manh mối do Khai Sơn tổ sư lưu lại, bởi vậy hắn mới từ trong mộng tỉnh lại, ngáp một cái duỗi người.
Sau khi hắn tỉnh lại, thế giới bọt khí cũng mất đi, giống như diệt thế, trong thế giới bọt khí những người mình tí hon cũng đều biến mất.
Vô Lượng Kiếp Kinh của Đại Phạm Thiên Vương Phật có khả năng không thể tưởng tượng nổi, trong thế giới mộng này chỉ là một tác dụng kỳ diệu trong đó, còn có pháp môn tu luyện kỳ diệu khác, chỉ là Tần Mục căn bản không rõ môn công pháp này tu luyện như thế nào, thi triển như thế nào, tất cả dường như đều thuận theo tự nhiên. 
Hắn bỏ qua nghi ngờ đối Vô Lượng Kiếp Kinh, đi tới chỗ di tích mình tìm được.
Long Kỳ Lân và Yên Nhi đi theo hắn tới đó, chỉ thấy Tần Mục đang đứng ở trên một đài ngắm sao của Long Bá quốc, trên đài ngắm sao Hồn Thiên Nghi và các thần binh đều đã nghiền nát, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn.
Tần Mục cúi đầu kiểm tra ấn ký ngôi sao trên mặt đất, hắn lập tức lấy ra linh binh tính toán, tính toán theo công thức. 
Yên Nhi cũng không tinh thông về thuật số, nhìn hồi lâu cũng không hiểu được, nàng hiếu kỳ nói:
- Công tử đang tính cái gì vậy?
Long Kỳ Lân nói: 
- Đây là một vấn đề bí ẩn do Khai Sơn tổ sư của Thiên Thánh giáo lưu lại. Mỗi lần vị đại sư huynh này đều sẽ dùng thuật số lưu lại vấn đề cho giáo chủ giải, sau khi giải ra, lại có thể nhận được manh mối của hắn. Sư huynh đệ bọn họ thường sử dụng loại thuật số này làm ngôn ngữ giao lưu.
Yên Nhi kinh ngạc nói:
- Thuật số cũng là một loại ngôn ngữ sao? 
- Đối với đại sư thuật số thì thật sự là một loại ngôn ngữ.
Long Kỳ Lân nói:
- Người khác đều nói Đạo môn mới là đại phái thuật số đứng đầu, nhưng bọn họ đều không để mắt đến Thiên Thánh giáo ta. Năm đó ta lại theo tổ sư nghiên cứu tinh thông thuật số, cũng có chút thành tựu. Trong Thiên Thánh giáo, thần thông truyền tống, trận pháp truyền tống, trận pháp tinh đấu tinh túc, thuật tạo hóa, còn có nghiên cứu đối với thuật số. Còn nữa, Khai Sơn tổ sư chính là chuyên gia thuật số, Tiều Phu thánh nhân càng là tông sư thuật số, thậm chí vật cưỡi của hắn, Hổ tôn sư huynh cũng là người thành đạt trong thuật số, đặt ở trong Đạo Môn cũng có thể trở thành cao thủ đứng đầu. 
Yên Nhi thưởng cho hắn một viên linh đan, khen:
- Rồng béo biết thật nhiều!
Tần Mục tính ra vấn đề khó khăn do Khai Sơn tổ sư lưu lại, ở trên đài ngắm sao hắn đi tới đi lui, lẩm bẩm: 
- Hắn lưu lại chính là một số liệu không gian thứ nguyên, nhưng không gian thứ nguyên cần phải có một tâm điểm mới có thể biết được nó ở nơi nào. Nếu lấy đài ngắm sao làm tâm điểm xác định không gian thứ nguyên kia...
Sắc mặt hắn cổ quái, đột nhiên dưới nách hắn chui ra từng cánh tay, bấm tay tính toán.
- Không gian thứ nguyên này không ở trong cùng một không gian với Nguyên Giới! 
Sắc mặt Tần Mục càng thêm cổ quái, căn cứ theo số liệu thứ nguyên do Ngụy Tùy Phong lưu lại có thể thấy được, Quy Khư quả thật không ở Nguyên Giới, mà thuộc về một thế giới khác.
Loại cơ cấu thứ nguyên này lại giống như U Đô ở Nguyên Giới.
U Đô và Nguyên Giới trùng điệp, trùng điệp với tất cả vạn giới chư thiên, nhưng lại không ở trên cùng một thứ nguyên. 
Quy Khư cũng vậy.
- Dựa vào thần thông truyền tống, rất khó tiến vào được thứ nguyên này.
Tần Mục lập tức in xuống trên dấu vết phù văn trên đài ngắm sao, muốn đi vào thứ nguyên do Ngụy Tùy Phong đánh dấu, chỉ có truyền tống trận Đại Tinh mới có khả năng truyền tống qua. 
Long Kỳ Lân cũng theo hỗ trợ, hai ngày sau, bọn họ cuối cùng tạo ra cơ cấu của truyền tống trận.
Yên Nhi hóa thành con Thanh Tước đứng ở đầu vai của Tần Mục, Long Kỳ Lân đã đến trung tâm của đài ngắm sao, Tần Mục khởi động trận pháp, ánh sáng truyền tống phóng lên cao, đợi cho ánh sáng lui lại, bọn họ đã biến mất khỏi Long Bá quốc!
Đợi đến khi chân Tần Mục chạm đất, chỉ thấy xung quanh là một mảnh u ám, trên bầu trời là tinh cầu hạ xuống, những tinh cầu bị tàn phá, thủng từng lỗ, còn có rất nhiều mảnh nhỏ rất yên tĩnh treo ở trên trời. 
Dưới chân bọn họ là dãy núi tối đen hình vòng cung, bên cạnh là một dãy cung điện nguy nga lộng lẫy, xung quanh dãy núi hình vòng cung là biển tối tăm mênh mông.
Mà ở trung tâm của dãy núi hình vòng cung lại một vực sâu không thấy đáy!
Dãy núi hình vòng cung cực lớn, không biết dài bao nhiêu, sợ rằng mang Tu Di Sơn hai mươi chư thiên qua, cũng không đủ lấp đầy vực sâu hình vòng tròn ở trung tâm dãy núi kia. 
Vực sâu này chính là Quy Khư Đại Uyên!
Thiên Hà bắt nguồn từ Thiên Đình kết thúc ở Quy Khư.
Nhưng Tần Mục lại không nhìn thấy Thiên Hà chảy đến nơi đây, hắn nhìn về phía trên bầu trời, mơ hồ có thể nhìn thấy được trên bầu trời có đường sông Thiên Hà chảy qua. 
Đường sông là vết tích không gian bị trọng lượng Thiên Hà ép ra.
Nhưng Thiên Hà đứt.
Thời kì cuối của thời đại Thượng Hoàng, Lăng Thiên Tôn ở Nguyên Đô Thượng Hoàng Thiên Đình thi triển ra thần thông, chặt đứt Thiên Hà, sử dụng mình thay thế vật chất Thiên Hà, thi triển ra thần thông kinh thiên động địa xuyên qua cổ kim tương lai. 
Từ đó trở đi, Thiên Hà lại không chảy về phía Quy Khư, mà rót vào Đông Hải.
Đợi cho tới khi Nguyên Giới bị phong ấn, Thiên Hà lại thành Dũng Giang.
Thiên Hà khô cạn, không lại rót vào Quy Khư, tinh cầu vỡ nát trên bầu trời chắc hẳn là chính là ngôi sao vận chuyển xoay quanh Thiên Hà năm đó, chỉ bởi vì một trận đại chiến, tinh cầu bị đánh vỡ không ít. 
Đám người Tần Mục đứng ở trước biệt cung của Quy Khư, nhìn về phía trong Quy Khư, lập tức bọn họ cảm thấy hoa mắt, có một cảm giác dường như linh hồn cũng bị hút vào trong vực sâu này, bọn họ vội vàng thu hồi ánh mắt.
- Bản đồ địa lý của đại sư huynh chính là ở chỗ này.
Tần Mục lấy từ trong túi Thao Thiết ra một quyển bản đồ địa lý, mở ra, cẩn thận kiểm tra. Năm đó, Ngụy Tùy Phong ở trong thung lũng bên ngoài thuyền bỉ ngạn đã sử dụng cát vẽ ra bản đồ địa lý, có một bức chính là bản đồ địa lý của Quy Khư. 
Hai vạn năm trước, hắn đã tới Quy Khư thăm dò bí mật viễn cổ, muốn làm được ba lập thành thánh, ở chỗ này hắn gặp được một lần Thiên Hà chảy lại không thể tưởng tượng nổi.
Thiên Hà rõ ràng đã khô cạn, nhưng khi hắn đến Thiên Hà không ngờ xuất hiện, giữa dòng sông khô cạn trên bầu trời có Thiên Hà xông lên trời sau đó chảy xuống, rót vào Quy Khư.
Quỷ dị chính là sương mù dày đặc từ Thiên Hà vọt tới, cuốn Ngụy Tùy Phong vào trong sương mù, hắn ở trong sương mù dày đặc gặp được Lăng Thiên Tôn, đợi đến khi hắn đi ra khỏi sương mù dày đặc, hắn trở lại thời đại Long Hán, trở thành một thành viên trong thời đại rộng lớn mạnh mẽ kia, đồng thời ngồi trên vị trí thống soái Vũ Lâm Quân của Long Hán Thiên Đình, quản lý đại quân Thần Ma cường đại nhất dưới quyền của Thiên Đế. 
Tần Mục cẩn thận kiểm tra bản đồ địa lý.
Trên quỷ thuyền, Ngụy Tùy Phong có một bản chép tay, trong bản chép tay này cũng có bản đồ tuyến đường địa lý của Quy Khư, tuy nhiên nó lại có phần khác biệt với bản đồ địa lý Quy Khư trong tay của Tần Mục, hiển nhiên là bức vẽ không ở cùng một thời điểm.
Tuy nhiên, Quy Khư to lớn vẫn không thay đổi. 
- Vật đại sư huynh lưu lại được giấu ở trong Quy Khư.
Sắc mặt Tần Mục cổ quái, hắn nhìn bản đồ địa lý, lại nhìn Quy Khư Đại Uyên, có chút hoa mắt.
địa điểm Ngụy Tùy Phong đánh giấu trong bản đồ địa lý chính là Đại Uyên! 
- Có thể tiến vào Đại Uyên không?
Hắn có chút nghi ngờ, ngay cả Thiên Hà Đại Uyên cũng có thể cắn nuốt, hơn nữa vô cùng quỷ dị, hình như có thể cắn nuốt linh hồn, nếu như có chút lơ là, chỉ sợ sẽ chết không có chỗ chôn.
Long Kỳ Lân lựa chọn một tảng đá lớn, ném tảng đá lớn vào trong Đại Uyên, tảng đá rơi xuống, biến mất trong bóng đêm, qua một lúc lâu cũng không có truyền đến âm thanh rơi xuống đất. 
- Lẽ nào nhất định phải nhảy vào sao?
Tần Mục nhíu mày, nếu lấy Tạo Hóa Thiên Ma Công phong tỏa lại hồn phách của mình, trấn áp hồn phách ở bên trong thân thể, kể từ đó, Đại Uyên lại không có khả năng lôi hồn phách của hắn ra.
Hắn đang chuẩn bị nhảy đến trong Đại Uyên, đột nhiên trong không trung có mưa thiên thạch rơi xuống, một khối đá lớn từ trên cao rơi xuống, lại là một viên tinh cầu bị tàn phá chẳng biết lúc nào đã vận chuyển đến trên không trung của Quy Khư Đại Uyên, bị lực của Đại Uyên dẫn bắt, mảnh vụn của tinh cầu điên cuồng rơi về phía trong Đại Uyên. 
Mảnh nhỏ tinh cầu khổng lồ giống như những dãy núi lao qua trên không trung hiện ra từng ánh lửa, tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, rơi vào trong Đại Uyên, sau đó lần lượt biến mất.
Mà trên bầu trời, tinh cầu mặc dù đã tàn phá nhưng vẫn vô cùng to lớn, lúc này không ngờ viên tinh cầu này cũng bị Đại Uyên bắt được, di chuyển trên không trung, không thể chạy thoát khỏi lực hút của Đại Uyên, lập tức lại bị kéo về phía Đại Uyên.
Trong lúc tinh cầu đổ nát di chuyển bị ép cho không ngừng vỡ ra, mặt ngoài của tinh cầu dâng lên lửa lớn cháy hừng hực, hàng vạn núi lửa phun trào. Rất nhanh, mặt ngoài của tinh cầu lại hoàn toàn hóa thành một biển lửa nham thạch nóng chảy! 
Ngay lập tức, tinh cầu bị lực xé rách khủng khiếp kéo lại, giống như là đầu bếp của Duyên Khang dùng sức lôi mì sợi ra, càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng dài.
Ở trong ánh mắt hoảng sợ của đám người Tần Mục, viên tinh cầu này bị kéo thành một ánh lửa, rơi vào trong Đại Uyên!
Sâu bên trong Đại Uyên, ánh lửa đột nhiên sáng lên một cái, sau đó lập tức dần dần ảm đạm xuống. 
Tần Mục lau mồ hôi lạnh trên trán, giọng khàn khàn nói:
- Rồng béo, chúng ta có thể từ đường sông Thiên Hà rời khỏi nơi này...
Hắn còn chưa nói xong, đột nhiên sâu bên trong Đại Uyên lại dần dần có ánh lửa sáng lên, càng lúc càng chói mắt. 
Tần Mục giật mình, chỉ thấy tia sáng này càng lúc càng sáng, đột nhiên có một tiếng động rất lớn trời long đất lở truyền đến, Quy Khư Đại Uyên phun trào!
- Mạch nước ngầm của Quy Khư bạo phát sao?
Tim Tần Mục chợt đập mạnh. Trong lúc bất chợt, toàn bộ Quy Khư Đại Uyên có dòng nước lũ lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng phun ra ngoài, dòng nước lũ phun ra mạnh mẽ, trực tiếp đánh nát không trung! 
Lúc trước, bọn họ nhìn thấy được trong Quy Khư có ánh sáng, nhưng dòng nước lũ từ trong Quy Khư Đại Uyên phun ra lại là màu đen nhánh, hoàn toàn không có ánh sáng!
Quy Khư Đại Uyên này giống như là miệng của một con quái vật vô cùng khổng lồ, ăn hết một tinh cầu lại ợ một cái!
Trên bầu trời không có bất kỳ màu sắc gì, nơi đây vốn rất u ám, hiện tại càng thêm tối tăm không có ánh mặt trời, nước biển bên ngoài Quy Khư cũng trở nên đen hơn, trong không trung giống như bị mạch nước ngầm Quy Khư phun cho tan rã, không trung chậm rãi có mưa tro tàn bay xuống. 
Từng vật màu đen giống như bông trạng, giống như là dấu vết không trung bị thiêu đốt thành tro bụi lưu lại, khi nó rơi ở trong tay lại lập tức tan đi, tiêu tan thành mây khói.
- Đây không phải là tro tàn của không trung, mà là tro tàn của viên tinh cầu vừa rồi...
Tần Mục ngẩng đầu, nhìn dòng nước lũ tối tăm đang phun trào, hắn suýt nữa chửi ầm lên: 
- Nơi quỷ quái này không phải là nơi người đến! Quy Khư Đại Uyên đơn giản là nơi luyện hóa tinh cầu, ai có thể đi vào nơi đó? Đại sư huynh, sư huynh giấu đồ cũng giấu quá tốt đi!
Đúng vào lúc này, mạch nước ngầm phun trào dần dần hạ i xuống, ánh sáng từ trong Quy Khư càng dâng lên cao, hiển nhiên là ánh lửa trước khi mạch nước ngầm phun trào.
Tần Mục giật mình, bóng tối gần như bất động ở trên không trung, giống như là một Thiên Hà tối tăm vô cùng thong thả lưu chuyển. 
Mà trong dòng nước ngầm, ánh sáng càng lúc càng gần.
Cuối cùng, ánh sáng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Đó là một gốc hoa vô cùng khổng lồ, gốc hoa chỉ có một, nhưng có hai đóa hoa mọc cùng một chỗ, giống như là hai đóa hoa sen, Tịnh Đế sinh trưởng, một trái một phải, một đóa chỉ màu đỏ, một đóa là màu đen, đóa hoa màu đen này xen lẫn với màu đen trong dòng nước ngầm gần như không có cách nào nhìn thấy được. 
Trong lòng Tần Mục thoáng động, đột nhiên cười to nói:
- Thì ra là thế! Đại sư huynh xảo diệu! Hiện tại Quy Khư yên tĩnh, không có bất kỳ lực hút gì, có thể tiến vào trong bông hoa, thông qua hai đóa hoa này tiến vào Đại Uyên, nhận được thứ hắn lưu lại!
- Giáo chủ, giáo chủ nhất định phải tiến vào trong sao? 
Long Kỳ Lân có chút hãi hùng khiếp vía.
Tần Mục đã đi vào Thiên Hà tối tăm, bay về phía hai đóa hoa lớn này, Yên Nhi đứng ở đầu vai hắn, quay đầu lại nói:
- Rồng béo, nhanh lên một chút! 
Long Kỳ Lân không muốn đi vào, nhưng nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy u ám không chịu nổi, mơ hồ truyền đến tiếng kêu thê lương, không biết là âm thanh do mạch nước ngầm ma sát cùng không gian Quy Khư phát ra hay thật sự có quái vật gì bị phun ra, nó chỉ đành phải vội vàng nhảy vào trong Thiên Hà tối tăm, đuổi theo Tần Mục.
- Giáo chủ, nếu chẳng may hai đóa hoa này rút về trong Đại Uyên, chúng ta chẳng phải sẽ bị nhốt ở bên trong sao?
Hắn nói nhỏ. 
Nhưng vào lúc này, hai đóa hoa lớn nhẹ nhàng chấn động, Thiên Hà tối tăm bắt đầu chảy trở về!
Tần trừng mắt nhìn hắn, sau đó tăng nhanh tốc độ phóng về phía hai đóa hoa lớn này!
- Rồng béo, kiếp trước của ngươi có phải là quạ đen hay không? 
Yên Nhi hiếu kỳ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.