Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 414: Chương 414






” Mộ Vân Phàm, anh trai yêu quý, anh còn không thừa nhận tình cảm của mình với Lâm ngôn Thấm sao?” Tôi liếc anh tôi, để xem anh giải thích hành vi bất thường của mình như thế nào.
Anh tôi có chút xấu hổ,sờ sờ cái mũi của mình, thấp giọng nói:” nam nhân buổi sáng dựng lều là chuyện bình thường! Phách tước âm muốn làm việc thì phải làm sao, lão tổ tông kiểm tra tước âm phách có bình thường hay không, chính là xem buổi sáng có dựng hay không đó”
” Hừ, mạnh miệng, cũng không đến mức nhìn thấy lâm ngôn thấm là ôm hôn đi? Anh còn không thừa nhận mình muốn cô ấy sao, giang khởi vân nói, khi nam nhân muốn nữ nhân, sẽ chẳng phân biệt ngày đêm đều muốn, anh bây giờ chính là tình trạng này…..”
” Làm ơn, anh và chồng em không thể so sánh với nhau được, hắn không phải là người, hiến lương thực chăm chỉ như vậy nuôi dưỡng em đến trắng trẻo mềm mại, người thường như chúng ta thi thoảng mới nổi lên ý niệm đó thôi…..
Vừa hay buổi sáng tương đối dễ nóng nực mà thôi”.
Anh tôi vừa nói vừa lái xe.
” Vậy anh nói cho em, anh nói với lâm ngôn thấm cái gì? Mà dăm ba câu đã có thể dỗ dành cô ấy? Còn làm cho cô ấy khóc? Có phải là tỏ tình không?”
” Hừ, nữ nhân mấy người suốt ngày lo lắng về chuyện tỏ tình? Chỉ dùng miệng nói mà có ích sao? Chi bằng dùng hành động thực tế còn có ích hơn”.
Anh tôi hừ một tiếng
“….
Được rồi, được rồi, anh tiếp tục mạnh miệng đi, chờ đến lúc kế hoạch của chúng em bắt đầu thực hiện, xem anh còn có thể mạnh miệng được bao lâu”.

Tôi không đào sâu tâm tư của anh tôi nữa, anh tôi nói chuyện làm việc đều có chừng mực, anh hẳn sẽ đợi thời cơ chín mùi rồi mới hành động bước tiếp theo.
” Đừng hỏi chuyện của anh, gần đây anh hơi bận, quên nhắc nhở em, em đã ra ở cữ…..
anh có hỏi giáo viên khoa sản phụ, cô ấy nói trong thời gian cho con bυ" sẽ không có kinh nguyệt trở lại, nhưng có người tháng thứ hai, thứ ba đã thấy, cũng có người nửa năm, có người còn đến lúc cho con cai sữa, tóm lại hoàn cảnh của mỗi người sẽ khác nhau…..
Em bây giờ đã sinh con, nên không có bất kỳ nhiệm vụ nào nữa, hai người phải có kế hoạch, nếu muốn tránh mang thai ngoài ý muốn”
Tôi đỏ mặt nhìn anh tôi, lão tổ tông nói, huynh trưởng như cha, còn nhà tôi huynh trưởng như mẹ
Những việc này, anh đều giúp tôi cân nhắc, tôi thật đúng là tìm không được người để tâm sự những chuyện tư mật phiền lòng này
” …..
Xác thật,em cũng có chút lo lắng về vấn đề này, giang khởi vân đặc biệt rất chán ghét khi nghe đến từ bao cao su, anh ấy nói ai dám bán cho em, sẽ bị anh ấy làm cho đóng cửa hàng”
” …..
Mẹ kiếp, tàn nhẫn như vậy sao?”
” Em phải làm gì hả anh? Anh ấy đã hơn hai ngàn tuổi, chúng ta bước vào xã hội này sống chưa đến một trăm năm, tư duy của anh ấy vẫn còn thật cổ hủ “
” Đừng hỏi anh, phải xem ý của em thế nào, anh cảm thấy hắn sẽ không ép buộc em đâu….
Hắn là đang nuôi dưỡng em, để em có thể cùng hắn tự do tới lui tam giới, nhất định hắn sẽ không áp dụng những biện pháp tránh thai đó,…..
Vì vậy, em nên tính ngày, mỗi tháng vào những ngày an toàn có thể làm, những ngày nguy hiểm thì không được…..
Nhưng anh lại cảm thấy khó tránh lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, haha…..” Anh tôi cười vang hai tiếng
Tôi cũng có chút bất đắc dĩ, thật ra tôi cũng không từ chối việc sinh con cho anh ấy, dù sao cũng yêu anh ấy rồi, nhưng tôi có chút khϊế͙p͙ đảm, lại không muốn nhanh như vậy.
” Mang Linh thai so với mang thai đứa trẻ bình thường đỡ tốn sức hơn nhiều, em có thấy những bà dì, bà mẹ ở ngõ nhà chúng ta không? Mang thai liền biến tướng lớn lên biết bao? Em được hắn nuôi đến tốt như vậy, còn lo lắng cho mình bị béo bị xấu sao? Anh thấy em còn xinh đẹp hơn trước kia, chả hiểu em lo lắng cái gì……” Anh tôi phun trào một câu.
Dọc theo đường đi chúng tôi nói chuyện với nhau, đến thôn Tây Lĩnh từ lúc nào cũng không hay.
Trong vòng tròn của chúng tôi, có một loại khác với loài người, chính là nghề làm giàu của thái gia gia: xuống đất, đào sa, trộm mộ.
Năm chiến tranh làm cái này cũng là bình thường, quân phiệt và chính phủ địa phương cũng đi cuớp của ăn trộm, thì làm sao quản được hành động của dân đen
Người sống cũng không thể tồn tại, vậy ai còn có thể đi tôn trọng người chết?
Cho nên có một một số bản lĩnh thăm mộ ” xem, nghe, hỏi, chặt” muốn lưu truyền cho đời sau, anh tôi là thanh niêm đời mới, chưa từng tham ra đào sa, nhưng anh ấy lại biết rất nhiều chuyện liên quan.
” Này, Tiểu Kiều, bất kỳ địa danh nào có liên quan đến chữ lăng, lĩnh, đều sẽ là nơi mà người đào sa đặc biệt chú ý”
“tại sao?”
” Trước kia các lão nhân quan lại, hậu duệ quý tộc, công công, tướng quân, hoàng đế qua đời, sẽ có người canh giữ mộ, những người canh giữ mộ này sẽ xây một ngôi nhà gần ngôi mộ đó, từ từ sinh sôi nảy nở, dần dần hình thành một cái thôn nhỏ.”
” lúc anh và bố đi ra ngoài thu mua hàng, thường xuyên đi đến những thôn làng hẻo lánh, những loại địa phương như thế này mới có nhiều thứ tốt, còn có những người giữ mộ truyền lại một số cơ mật từ đời này sang đời khác nữa cơ”
Anh tôi hướng tôi giải thích:” em xem, những người thôn Tây Lĩnh nói không chừng cũng là những người giữ mộ, ở trêи bản đồ thôn Tây Lĩnh có trạm xăng dầu, nhưng bên trong lại không có đường cụ thể …… Chúng ta đi đến trạm xăng dầu, hỏi thăm”
Trạm xăng dầu gần thôn Tây Lĩnh rất nhỏ, hơn nữa còn có cảm giác rất hoang vắng, bên trong trạm xăng dầu thường là một siêu thị nhỏ, cái nào tệ nhất cũng có một cửa hàng nhỏ, bán đồ vặt như nước uống và khăn giấy gì đó, nhưng cửa hàng ở đây gần như trống không, chỉ thả một chai nước khoáng.
Cũng chỉ có một nhân viên nhìn thấy chúng tôi, từ trong nhà bước ra, uể oải nói:” bơm mấy hào?”
” Chín bảy, hai trăm”.
Anh tôi bước xuống xe nói.
Nơi này là trạm xăng dầu, anh tôi không ngốc đến đi mời họ thuốc lá, chỉ xuống xe đi theo công nhân kia nói vài câu.
“…..
Các ngươi là đến thôn cũ khám phá bảo vật phải không?” Nhân viên ngáp ngắn ngáp dài nói.
” Hả? Không phải, chúng ta là đến tìm người!” Anh tôi đáp
” Ừ….
Con đường này, phía trước có một cái ngã ba, từ đó rẽ vào là thôn mới, …… Muốn đến thôn cũ thì cứ đi thẳng”.
Bố tôi đưa địa chỉ cho tôi là Thôn Tây Lĩnh, có lẽ ông cũng không biết gì về thôn mới thôn cũ, nhưng tôi liên lạc với vị tự xưng là người của Hồng Tự Bối kia, họ nói địa chỉ là thôn cũ
” Vì sao lại muốn rời đi?” Anh tôi cố gắng hỏi.
Hay là có thứ gì đó hung dữ quấy phá?
” Chính phủ cấp đất làm nhà, những chuyện tốt như vậy đương nhiên là đại gia sẽ cướp rồi, chính phủ cấp đất cho mỗi hộ còn xây cho nhà ba tầng, nghe nói thôn cũ sẽ xây dựng nhà xưởng mới, mười năm rồi cũng chưa xây xong….
Được rồi”.
Hắn lẩm bẩm.
Lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, hắn dặn dò:” thôn cũ bên kia buổi tối rất hoang vắng, người trẻ tuổi các ngươi đừng có mà chạy đi tìm kϊƈɦ thích, nghe nói trước đây ở bên ngoài có một đoàn phượt thủ, ở đâu đó bị lạc đường, sau không biết có tìm được không…… Các ngươi có ăn cơm thì cũng đến thôn mới mà ăn, vì thôn mới mới có Nhạc Nông Gia “
Lên xe, anh tôi không nói hai lời, huớng thôn cũ lái xe đi, còn cười nói:” anh gửi được một cơ hội làm ăn….
Quốc gia hẳn là đang xử lý cái gì đó không nhìn thấy, xây dựng nhà xưởng chỉ là cái cớ”
Tôi nói:” chúng ta đến đây là tìm lão thần tiên xem nhương tinh cho anh, anh có thể giải quyết chuyện này trước đi được không?”
” Hahaah, nhà chúng ta là âm thương mà, huống chi bây giờ không còn sợ hãi, phải kiếm được nhiều tiền, thì kế hoạch của hai ta mới được thực thi”
Dịch: vi vu
———————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.