Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 338: Chương 338






Giang khởi vân vừa xuất hiện đã nhíu mày, cho thấy tâm tình của anh ấy thật không tốt
Ở chung lâu như vậy, tôi cũng cảm nhận được một chút tính tình của anh ấy
Nếu tâm tình của anh ấy thật tốt, nhất định anh ấy sẽ mang theo ” ác kiệt” đến bắt nạt tôi vài lần, nếu tâm tình không tốt, thì sẽ như bây giờ, nhíu mày nhìn tôi.
Trong tay tôi đang cầm một bình sữa chuẩn bị đổ nó ra khỏi cửa sổ xe, anh ấy đột nhiên xuất hiện, tôi cũng không biết nên đặt ở đâu.
” Em thất thần cái gì? Một bộ dáng ngây ngốc”.
“…..
Đúng, đúng, mọi người đều nói, mang thai ngốc ba năm”.
Tôi nhanh chóng ấn cửa sổ xe xuống, đổ ra ngoài, cầm bình không chuẩn bị hút sữa bên kia.
Tôi căng cứng đã lâu như vậy, cho đến bây giờ mới có cơ hội hoàn toàn hút hết ra, chỗ đó đã đầy đến mức bắt đầu chảy sữa ra.
” Cứ như vậy bỏ đi?” Ngữ khí của anh ấy có chút bất mãn.
” Nếu không, có thể làm gì? Trong nhà đã có đủ lượng dùng cho bảo bảo, Vu Quy chỉ ăn một chút là no, nhưng U Nam lại ăn rất ngon”.
Tôi lẩm bẩm với kinh sách của mẹ tôi.
Anh ấy tách tay tôi ra, ôm tôi vào lòng

Tôi áp trán mình vào mặt anh ấy, cảm giác lông mi chạm vào mi anh ấy, tôi có điểm muốn đùa giai, có ý chớp mắt, dùng lông mi cào ngứa anh ấy.
Hành động ấu trĩ này, chọc đến anh ấy vén mắt lên nhìn chằm chằm vào tôi.
Trong ánh mắt có vực sâu trí mạng, có thể chứa đựng toàn bộ linh hồn của tôi.
Lúc anh ấy và tôi ở chung, tôi không ngần ngại nói ra lời lộ liễu, trong việc phu thê cũng không ngần ngại, với biểu hiện chiếm hữu của mình.
Đơn giản anh ấy biểu hiện thẳng thắn ɖu͙ƈ vọng của anh ấy, mang theo sự kiêu ngao không thể kháng cự.
Ngực tôi rất đau, một bên còn chưa hút sữa ra nữa, lúc này đã tiết ra tí tách tí tách những giọt sữa, trượt theo vòng cung nhỏ, rơi trêи mu bàn tay của anh ấy
Anh ấy nhìn tôi chằm chằm, nâng lên mu bàn tay đưa đến bên môi nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp, thấp giọng hỏi:” …..
Có đủ hai vật nhỏ ăn không?”
Tôi ngơ ngác gật đầu, đủ, làm sao vậy? Anh còn quan tâm đến vấn đề này sao?
“…….
Đủ là tốt!”
Bàn tay to lớn của anh ấy ôm lấy eo tôi, dùng sức đẩy tôi lên, đưa ngực tôi đến môi anh ấy.
Tôi cảm nhận được hơi lạnh ẩm ướt dừng lại ở chỗ nhạy cảm đang bị đau căng cứng kia, tinh tế cắn phệ, hút nuốt thật mạnh.
Sữa lưu tụ lại trong ngực, cũng bị anh ấy ngang ngược cuốn đi.
Loại cảm xúc ngọt ngào ngại ngùng này, kϊƈɦ thích thân thể tôi run rẩy, tôi giơ tay ôm lấy đầu anh ấy, rầu rĩ cười nói:” khởi vân……..

Tâm anh cũng thu nhỏ lại sao…..”
“… Ừm.” Anh ấy nhàn nhạt trả lời.

Mẹ của nhân gia mang máy hút sữa đi làm, còn tôi mang theo máy hút sữa đi tiêu trừ giải hạn, kỳ thật cũng được coi như là đi làm, chỉ là không kiếm tiền mà thôi.
Đế quân đại nhân bắt nạt tôi đủ rồi, thoả mãn rồi mới lộ ra nụ cười nguy hiểm…… Tôi cảm thấy, nụ cười của anh ấy càng ngày càng nguy hiểm, làm tôi có điểm lo lắng đề phòng
Anh tôi giúp hối thanh hoà thượng tiễn khách hành hương, tống cổ những hoà thượng kiêm chức đó tạm thời về nhà, còn muốn tổ chức nhóm xuất gia và nhóm niệm kinh bố trận gì đó
Chúng tôi để xe trong bãi đỗ xe ở cổng núi, có mấy tiểu hoà thượng dọn dẹp xung quanh, nhóm khách hành hương dần dần rời đi, tôi lại thấy được nhóm hành cước tăng kia, bọn họ hẳn là tới nơi này lễ phật, tiểu hoà thượng nhìn thấy đệ tử phật môn, lập tức chạy vào hội báo cho hối thanh hoà thượng
Hành cước tắng khổ tu từ trước đến nay luôn được kính trọng, hối thanh ra đón bọn họ vào cổng núi, bọn họ đi vào lễ phật, sau đó ngồi khoanh chân dưới tường để ngồi thiền định.
Những tăng nhân với giới luật nghiêm khắc,uy nghi cụ thể, thân mặc áo trăm nghìn miếng vá chắp lại, khuân mặt hiền lành từ bi, trong bắt không có bất kì oán khổ mệt mỏi nào cả
Trong tĩn ngưỡng của bọn họ, chu du bốn phương xin đồ ăn, có thể chiết phục bản thân bình tĩnh, trừ bỏ chấp nhất, phúc lợi sinh đàn( mang phúc lợi đến cho mọi người), khiến cho chúng sinh tin vào phật hiệu thanh tịnh, định hình tăng nhân trong thiên hạ, bọn họ thực hành lời nói của đức phật:” đầu đà hành trụ, phật hiệu hành trụ”
Mặc dù hối thanh là ” hoà thượng giả”, là một đoá kỳ ba, nhưng hắn được viên tuệ đại sư coi trọng, hắn bưng tới một nồi thức ăn chay, phân phát cho những đồng môn này.
” Khởi vân, thất bát gia nói, đầu gỗ sau núi kia…..”
” Anh biết”.
Anh ấy nhắm mắt khoanh tay, nhàn nhạt nói:” lúc em triệu hoán bọn họ, bọn họ đang cùng anh ở Thanh Ngọc Đạo Quán, anh cũng đã thấy một đầu gỗ khác”
Thanh Ngọc Đạo quán là địa bàn của đạo trưởng Lăng Hư Tử, và cũng là nơi hiến tế sinh thần của Đế Quân, Giang khởi vân đi qua cũng là hợp tình hợp lý
” Tình hình bên kia có tồi tệ không?” Tôi hỏi
“…… Thẩm lão thái đã dẫn theo người của Thẩm Gia đến đó, nhân thủ đông đảo, hẳn là có thể áp chế một thời gian”
Anh ấy nhìn những hành cước tăng bên ngoài kia, cười nói:” …..
Thời đại mạt pháp, cao tăng chân chính cầm giới luật, như Phượng Mao Lân Giác, tuy nhiều các tín đồ, nhưng lại khó có người thừa kế, trò giỏi hơn thầy, nhưng…… Viên tuệ hoà thượng hình như cũng có trợ thủ đắc lực”
” Ai? Những hành cước tăng kia sao? Hắn rất lợi hại, hắn nhìn thấy em triệu hoán quỷ sai”! Tôi lè lưỡi.
Giang khởi vân liếc tôi một cái:” em lại làm cái gì?”
“… Không có gì, việc nhỏ mà thôi.”
“Cẩn thận một chút.” Anh ấy dặn dò
Tôi gật đầu: “ừm, lần sau triệu hoán em sẽ cẩn thận hơn …..”
Anh ấy hừ lạnh một tiếng, đưa tay véo cằm tôi:” anh nói em cẩn thận chính mình! Em là người quan trọng nhất, nếu không đủ khả năng, không được cần xen vào việc người khác, dù em có nhìn thấy hay không! Hiểu chưa?”
Tôi ngẩn người, trộm cười nói: “Đã hiểu.”

Có đôi khi nhân quả là một điều kỳ diệu, nếu hối thanh hoà thượng không đến làng hoàng đạo tham gia vào pháp trận, cùng anh tôi giao tình sinh tử, thì chúng tôi cũng không giúp hắn
Chúng tôi không tới, giang khởi vân cũng sẽ không lại đây, khả năng viên tuệ đại sư cứ như vậy mà xả thân nuôi quỷ
Tôi sửa sang lại thân mình cho tốt, tự mình đi vào cổng núi, các vị hành cước tăng ngồi dưới bức tường bên cạnh lập tức đứng dậy né ra ba thước.
Tại sao? Tà khí trêи người tôi quá nặng, doạ đến bọn họ?
Hơn nữa bọn họ không chỉ tránh xa ba thước, lại còn nhắm mắt quay đầu, chỉ để lại cho tôi một cái gáy chụi lủi..

Này…… Bị người chán gét xa cách, cảm giác không tốt lắm.
Hối thanh hoà thượng vội vàng giải thích:”bọn họ bị giới luật nghiêm khắc, có thể ở mọi tình huống, muốn tránh xa nữ thí chủ, ngay cả trêи phương tiện giao thông công cộng, chỉ cần quanh chỗ ngồi có nữ tính, bọn họ sẽ né xa ba thước, thà rằng không ngồi, cũng phải tránh xa…..
Đặc biệt là những nữ nhân trẻ tuổi, và đặc biệt hơn nữa là những người nữ tính như ngươi.”
Tôi làm sao vậy ta!
Tôi bất mãn, bĩu môi nói:” hối thanh hoà thượng, nếu không vì giúp ngươi, ta cũng không đến đền chùa đâu, nhà ta….
Khụ, phu quân ta cũng sẽ không đến, ngươi đừng không biết tốt xấu, còn muốn gét bỏ ta? Các ngươi không có khách hành hương nữ tính sao?”
Hối thanh vừa nghe đến đó, đôi mắt toả sáng, ngó ngó bên người tôi:” vị kia nhà ngươi tới đây sao?”
Tôi gật đầu.
Hắn phấn khích đến thi lễ:” a di đà phật, thí chủ trượng nghĩa ra tay, thật là kết đại thiện duyên…..”
“Được rồi! Đừng giả làm cao tăng! Anh trai của ta đâu?” Tôi hỏi.
Khoé miệng hắn giật giật, xấu hổ nói:” anh ngươi…..
Ở đại điện bên kia, tiểu sư thúc của ta lôi kéo hắn đi nói chuyện”.
Nói chuyện gì mà lâu như vậy? Tôi buồn bực đi đến đại điện, giang khởi vân chậm rãi đi phía sau tôi
Còn chưa đi đến cửa đại điện, tôi liền nghe được một thanh âm tha thiết:” Mộ đương gia, ngươi suy xét một chút đi…..”
———————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.