Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 252: Chương 252






Lâm ngôn hoan thở dài, đột nhiên cười nói:” tiểu kiều…… Tôi thật không thể cứng rắn với cô….
Tôi nợ cô hai lần ân tình, không thể trả lại”
” Lâm công tử, có một số thứ anh nhìn không thấy…..
Tôi sẽ nói sau được chứ? Tôi đi cứu người trước, phiền anh nói vệ sĩ đi cứu tài xế…..
Phải phá hủy cửa xe, tôi làm không được”.
Tôi thở dài, cãi nhau với hắn một chút lợi ích cũng không có.
Lâm ngôn hoan nhìn vệ sĩ đằng sau gật đầu, cùng tôi đi về phía mộ vũ tình.
Toàn bộ sinh hồn của cô ấy rơi vào trạnh thái mờ ảo, cứ như vậy bò về phía trước, mà dường như có thứ gì đó đang triệu hoán cô ấy.
Tôi đã nhiều lần nhìn thấy bạch vô thường dùng trường chấp thiên ở trêи đầu quỷ hồn điểm một cái, quỷ hồn liền mờ ảo biến mất, sau đó bạch vô thường lại ném tôi xuống giếng hoàn dương, cũng dùng trường chấp thiên ở trêи đầu tôi điểm một cái.
Sau này tôi mới biết đó là một cấm chú, sẽ làm cho quỷ hồn quên đi những thứ nhất định.
Đối phó với quỷ hồn hung dữ, khiến bọn chúng quên đi sinh tử, bọn chúng sẽ trở nên vô tri vô thức, mờ ảo, dễ dàng câu hồn.
Nhưng mộ vũ tình là sinh hồn, nếu cô ấy bị thu hút đi luyện hoá, hoặc bị giang khởi vân lan trường khí đến gần, cô ấy có phải sẽ chết đi?
Cô ấy là sinh hồn, đối với sinh hồn bị mê hoặc này, tôi nên làm thế nào?
Định hồn thuật?
Định hồn và gọi hồn là một phương pháp “thu kinh” thuộc về dân gian.
Nhưng định hồn thuật yêu cầu đạo hạnh thi thuật cao, mới có thể bắt giữ hồn phách đặc biệt có linh lực cao, ví dụ như sinh hồn của mộ vũ tình

Tôi dơ tay lên, nhéo gông quỷ quyết, cố định hành động sinh hồn của mộ vũ tình.
Lâm ngôn hoan thấy tôi có những cử chỉ kỳ lạ, hơi hơi ngây người.
Tôi ngồi xổm bên cạnh mộ vũ tình, ngón tay cái bóp chặt đầu ngón tay giữa, giống như nắm hoa sen, lòng bàn tay đặt lên thái dương của mộ vũ tình
” Mộ vũ tình, mộ vũ tình”! Tôi bắt đầu gọi cô ấy
Pháp thuật thu kinh yêu cầu ngôn ngữ, ví dụ như trẻ em sợ hãi, ban đêm khóc nỉ non không ngừng, cần người mẹ ôm lấy nhẹ nhàng gọi tên nhiều lần…..
Gọi hồn càng yêu cầu người gọi nhiều lần hơn nữa, tôi vẫn luôn gọi tên mộ vũ tình, nhưng lại không đếm được mình gọi bao nhiêu lần.
Chẳng lẽ đạo hạnh của tôi quá nông cạn? Không thể bài trừ cấm chú mà người dẫn đường đã hạ lên người mộ vũ tình?.
Hai tiểu tổ tông trong bụng trưởng thành, bụng nhỏ không cho phép tôi ngồi xổm trong thời gian dài, tôi sốt ruột, ngực lại tức, thái dương ướt đẫm mồ hôi.
“Mộ vũ tình!” Giọng tôi có chút thay đổi.
Tôi thực sự bất lực vậy sao?
Giang khởi vân sát phạt rất quyết đoán, tôi chỉ có thể nhìn lên bầu trời ánh trăng, xa xa nhìn anh ta thần thông vô hạn.
Lâm ngôn hoan tàn nhẫn lạnh lùng, tôi khuyên không được
Tôi biết, Hắn không phải không hiểu, không phải không biết
Nhưng mọi thứ đều có hai mặt, giống như giang khởi vân, cần thẩm gia hỗ trợ xử lý chuyện ở dương gian, không ai có thể một tay che trời, cũng không có vị thần nào có thể một tay che trời.
Chuyện ở bệnh viện thanh thành, giải thích với công chúng thế nào?
Nói là hồn táng tràng chuyên luyện hoá hồn phách sao? Nhân viên làm việc, ra tay làm trái pháp luật đều là bị quỷ mượn thân sao?
Ai tin?!
Pháp luật có thể đặc xá cho bệnh nhân tâm thần, nhưng không thể đặc xá cho quỷ mượn thân.
Chính phủ không phải không hiểu, lâm ngôn hoan không phải không biết.
Lão tổ tông để lại trí tuệ và cấm kỵ, giai cấp thống trị rõ hơn bất kỳ ai.
Những người đó đứng ở đỉnh cao xã hội nhân loại, bọn họ mấy nghìn năm qua đã nhìn vào thiên cơ, quan sát núi sông, nắm giữ bí mật nhiều hơn người khác! Trong lòng biết rõ hơn người khác.
Làng hoàng đạo bị diệt vong, có phải do chính phủ sử dụng thủ đoạn đặc biệt?
Thẩm gia chủ trì pháp trận vài thập niên, nơi đó chính phủ lại thiết lập cấm địa, nhiều pháp sư ra vào như vậy, phía chính phủ chẳng nhẽ không biết gì sao?
Chỉ ngầm đồng ý thôi, nhưng đối với công chúng, lại không được tuyên bố.
Tại sao thẩm gia lại ở một nơi sơn thủy hữu tình, dựa lưng vào cảnh quan của đạo giáo? Chẳng nhẽ không phải vì phúc lợi của quốc gia sao?
Giang khởi vân vừa rồi trêи điện thoại nói với lâm ngôn hoan:” việc nào ra việc đó, đừng nói nhảm”
Lâm ngôn hoan suy nghĩ trả lời: “Được.”
Bọn họ có hiểu không?
Bọn họ rất rõ ràng, chỉ là mỗi người có quy củ, có tín ngưỡng, có thủ đoạn làm việc riêng.
Có thể ở thời điểm nào đó có liên quan, nhưng hầu như ở những thời điểm khác đều có ranh rới rõ ràng.
Tôi trong miệng kêu tên mộ vũ tình, nước mặt và mồ hôi ở thái dương cùng nhau tràn ra, năng lực của tôi, cùng lắm chỉ có thể cứu sống một sinh linh mà thôi
” Tiểu kiểu, tiểu kiều, cô đừng ngồi xổm! Có phải đang bị ép bụng không?” Lâm ngôn hoan đỡ tôi dậy.
Tay tôi rời khỏi huyệt thái dương của mộ vũ tình, sinh hồn cô ấy đột nhiên chấn động, hoá ra có hữu ích!
” Đừng có ngắt quãng tôi”.
Tôi quát hắn:” lâm công tử, chúng ta khác nhau, ngay cả khi không cùng mưu, nhưng cũng nên tôn trọng lẫn nhau”
Tôi lớn như vậy, đây là lần đâu tiên đối với người khác, quát to, kêu to.
” Tiểu kiều, cô không nghe lời tôi, tôi sẽ áp dụng biện pháp cứng rắn”.

Hắn cảnh cáo tôi.
“.
… Tôi chỉ cứu một sinh hồn, cho tôi thời gian, để tôi bình tĩnh thi pháp được chứ?” Tôi xoa xoa thái dương, cảm xúc kϊƈɦ động mang theo một trận choáng váng.
Lâm ngôn hoan không nói gì, thở dài.
Tôi lại lần nữa ngồi xổm, đối với mộ vũ tình lại thi triển định hồn thu kinh pháp thuật.
Sau nhiều lần kêu gọi, cuối cùng cô ấy cũng chấn động, phản ứng lại.
” Mộ vũ tình”.
Tôi hoá giải gông quỷ quyết, nhìn chằm chằm vào sinh hồn của cô ấy.
Cô ấy cả người phát run, nhìn tôi nửa ngày mới phục hồi tinh thần nói:” ta bị người dẫn đường hạ cấm chú sao? Vì sao đột nhiên ta cảm thấy không thể khống chế sinh hồn…..”
” Ngươi có thấy rõ người kia không?” Tôi hỏi
” Thấy rõ! Là nam nhân lưng còng, khoảng 50 tuổi, trêи mặt…..
Nửa bên mặt có một vết thương, giống như bị đốt cháy”.
Thật tốt, có manh mối, không biết anh tôi và đại bảo có đuổi theo người đó không.
” Vũ tình, ngươi trở về thân thể của mình đi thôi, nơi này chỉ sợ muốn thu hồn, ngươi sẽ bị ảnh hưởng, đi mau”.
Tôi thúc giục
Mộ vũ tình liều mạng gật đầu:” được được! Ta đi trước…… Các ngươi cẩn thận”
Nhìn mộ vũ tình biến mất, lòng tôi có chút yên tâm, rút điện thoại gọi cho anh tôi, anh tôi mau chóng trả lời.
“Tiểu kiều, có chuyện gì vậy? Em có sao không?”
Anh chàng này … không quan tâm đến an nguy của chính mình, mở miệng là hỏi tôi có chuyện gì không.

“…..
Em không sao”.
Tôi cố gắng điều chỉnh giọng nói nghẹn ngào của mình.
” Thật, không sao em khóc làm gì! Doạ anh sợ đến nỗi lòng lạnh đi”.
Anh tôi phun trào nói.
” Không sao thật! Em vừa rồi thật vất vả mới định hồn được sinh hồn của mộ vũ tình, nói cô ấy về trước rồi…..
Cô ấy nói người dẫn đường là nam nhân lưng còng, hơn 50 tuổi, nửa bên mặt có vết bỏng”.
” Được rồi! Chúng ta sẽ đi hỏi thăm! Tên kia mà chạy đến nơi đông người! Mẹ nó, thật khó đế tìm”.
Anh tôi không sao…..
Lòng tôi có chút nhẹ nhõm.
Tôi vừa mới cúp điện thoại, lâm ngôn hoan điện thoại liền vang lên, bên kia giọng nói rất lớn:” báo cáo! Chúng ta đã lao vào một toà nhà nhỏ! Bên trong, bên trong có cái — ah! Cháy!”
Một tiếng súng từ bộ đàm điện thoại phát ra, lâm ngôn hoan lập tức chuyển tới số khác:” đảm nhận ví trí tiểu đội chưa?”
” Báo cáo, máy bay không người lái vẫn đi theo, nhưng vừa rồi có tiếng súng, bên trong toà nhà tín hiệu bị quấy nhiễu, hình ảnh là những bông tuyết”.
” Vị trí đã được gửi đi, nhân tiện báo cho quân trưởng Tần, khu vực này hoàn toàn phong toả, người phụ trách bệnh viện thanh thành phải bị bắt”
Lâm ngôn hoan nói xong, dẫn theo người chạy đi, tôi nhanh chóng tóm lấy tay hắn.
“Đợi đã! Tôi đi theo anh…..”
———————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.