Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 129: Tiểu Nhân Dòm Ngó 2






Loại sát này rất hay thường gặp, nhất là ở những khu nhà ở sầm uất, thanh niên thường thích ở trên cao, hưởng thụ việc đứng trên cao nhìn xuống, nhưng thật ra ở càng cao càng nhiều cấm kỵ.
sân thượng hay có những kiến trúc nhỏ như bồn nước, nhà ấm trồng hoa, chỉ cần những thứ đó đối diện với phòng mình thì sẽ hình thành loại sát này, nhất là khi cả cửa và cửa sổ đều đối diện với mình.
Tiểu nhân dòm ngó chia làm dòm ngó phải, dòm ngó trái, dòm ngó sau, thủ phạm đào hoa, ngoại tình, tiểu nhân, cướp bóc, trộm cắp, con cái gặp chuyện vẫn vân.
Tôi cười nói: “Anh nhìn đi, vừa rồi anh gặp phải đào hoa, người ta bay tới bức hôn luôn rồi."
Hứa Mặc Hàn nghiêm mặt nói: “Đào hoa không quan trọng, quan trọng là tôi có một hạng mục đã bị lộ.”
Tôi ngậm miệng, không thể nói đùa với người này được, nói chuyện với anh ta phải giữ nề nếp, nói giỡn thì kết quả sẽ xấu hổ lắm.
"Hơn nữa không cần biết có phải do phạm vào sát khí gì hay không, tóm lại chỗ không tốt thì phải sửa, Quan tiểu thư, xin hỏi phải hóa giải như thế nào?"
“Bình thường sẽ tìm chỗ để treo một bức tranh Sơn Hải bát quái để trấn trụ lại, tôi sẽ tìm anh tôi lấy một bức cho anh." Tôi nghiêm túc nói.
Anh ta cười nói: “Không cần đâu, cô lại không lấy tiền của tôi.”
".Chuyện nhỏ này không cần tiền, sao anh cứ muốn đưa tiền cho tôi vậy! Tôi cũng đâu phải đến để xin tiền anh." Tôi cạn lời nhìn anh ta, người này nhiều tiền quá nên đốt đến choáng váng rồi à?
"Tôi biết, nếu cô muốn tôi giúp chuyện gì có thể trực tiếp nói với tôi, không cần nhờ anh cô chuyển lời đâu." Anh ta cười: “Sao da mặt cô mỏng vậy?"
Tôi không có kinh nghiệm xã hội nhiều, không hiểu lắm việc giao tiếp với những người thế này, Hứa Mặc Hàn lớn tuổi hơn tôi nhiều, nhìn cũng là người nghiêm túc, tôi không biết nên nói chuyện với anh ta thế nào.
Cập nhật chương mới nhanh nhất hàng ngày trên truyện88.
“Nếu cô muốn dùng tiền, hoặc cần tôi hỗ trợ chuyện gì có thể trực tiếp nói với tôi, có những chuyện cô thấy khó khăn nhưng đối với tôi những chuyện đó có thể giải quyết trong một phút đồng hồ, đừng ngại mở miệng." Anh ta thản nhiên nói, rồi cấm lấy điện thoại bàn bấm số nội bộ.
Rất nhanh trợ lý Phương gõ cửa đi vào, hỏi: "Thiếu gia, có chuyện gì ạ?"
“Sân thượng tòa nhà đối diện có một kiến trúc, yêu cầu đối phương dỡ bỏ hoặc dùng tường gạch che chắn lại, tóm lại tôi không muốn nhìn thấy nó.” Anh ta tùy tiện chỉ ra ngoài cửa sổ.
Trợ lý Phương ngớ người, đang làm gì vậy?
Anh ta rất thông minh, chạy tới chỗ tôi hỏi: "Quan tiểu thư, thiếu gia nhà tôi nói chỗ nào vậy?"
Tôi chỉ cho anh ta, sau đó nói rõ, anh ta gật đầu nói: “Được được được, tôi lập tức làm ngay.”
Nhìn uy quyền của nhà người ta đi, tôi yên lặng quỳ lạy giai cấp tư sản một phút, dân chúng bình thường sẽ nghĩ biện pháp hóa giải sát, người ta thì trực tiếp diệt sát bằng một câu nói.
Nghĩ đến đây, tôi do dự mở lời: "Hứa Mặc Hàn, tôi có chuyện muốn làm phiền anh.."
Anh ta chỉ vào sô pha: “Mời Quan tiểu thư ngồi rồi nói, từ lúc vào phòng tới giờ cô vẫn đứng, lo lång sao?"
".Có hơi." Tôi ngồi xuống ghế, tóm tắt lại sự việc hỗn loạn ở thôn Hồi Long, trọng điểm là hai cái nhà đó cần phải bị san bằng.
“Miếng đất đó đã thuộc về quy hoạch của chính phủ, chủ thuê nhà cũng đang chờ giải tỏa làm giàu, nếu một mình tôi đi thu mua bọn họ sẽ lên giá, tôi cũng không để ý đến giá cả nhưng nếu đã đồng ý cái giá đó thì công tác của chính phủ cũng sẽ gặp khó khăn, không thể bồi thường giá cao cho tất cả vì sẽ gặp vấn đề tài chính."
Ánh mắt anh ta âm trầm, trình tự suy xét vấn đề hoàn toàn không giống tôi, trước mặt anh ta tôi cảm thấy mình thật ấu trĩ.
Có cần phải chênh lệch lớn như vậy không?
".Xin lỗi, tôi không hiểu mấy chuyện này lắm, nếu phiền quá thì thôi vậy." Tôi hơi mất tự nhiên, cảm thấy bản thân chỉ như học sinh tiểu học.
Anh ta thản nhiên cười: “Đừng gấp gáp, hai căn nhà đó tôi không mua được thì mua cả mảnh đất ở đó, cái này cần thủ tục trong thời gian ngắn e là không được...!Nhưng tôi có thể tìm ông chủ của Hải Yến Lâu, các cô đi xem thử cục diện bách quỷ kia rồi giải quyết trước đi."
“Được, được! Cám ơn anh!" Có thể giải quyết chuyện này trước cũng tốt, vừa lúc Phong Ly Ngân đang muốn bắt mấy con quỷ đã bay ra về âm phủ..
Anh ta sửng sốt một chút, lắc đầu thở dài: "Nghe đi bắt quỷ thì hớn hở như vậy sao? Thật là.."
Hải Yến Lâu là nơi xa xỉ, có resort, trung tâm hội nghị và nhà ăn xa hoa, cổ đông lớn nhất và tổng giám đốc điều họ Từ, lúc ông Từ đón tiếp Hứa Mặc Hàn thì phô bày hết sự xa hoa ra, sắp xếp một bữa ở phòng ăn sang trọng tầng cao nhất.

Tôi và anh tôi đi theo như tùy tùng của Hứa Mặc Hàn, theo một đống vệ sĩ đi vào.
Phong Ly Ngân không tiện xuất hiện nên đi xem xét xung quanh trước.
Bàn xoay trong bữa tiệc còn lớn hơn cả phòng ngủ của tôi, ông Từ mời Hứa Mặc Hàn đến chủ vị, còn ông ta ngồi ở một bên, cái bàn lớn như thể mà chỉ cho hai cái ghế???
"Ai da, cháu gái tôi nghe nói cậu muốn tới đây ăn cơm nên nhất định muốn đến cùng, nói là đã lâu không gặp, chắc cũng sắp tới rồi." Ông Từ cười nói với Hứa Mặc Hàn.
Hứa Mặc Hàn cong môi lộ ra nụ cười nhạt nhưng trong ánh mắt không có chút ý cười nào.
Rất nhanh, vị tiểu thư Từ Nhã Kỳ từng bị tai nạn xe trước mặt tôi được bảo mẫu đỡ vào phòng, trên mặt cô ta vẫn còn vết thương, chắc do trầy da mà để lại, sau khi vết thương khép miệng thì vẫn còn để lại dấu vết lồi lõm.
Hơn nữa bước đi còn khập khiễng, chân còn chưa khỏi mà đã vội chạy đi tìm tình lang, vất vả ghê.
"Mặc Hàn, lâu rồi không gặp.” Cô ta dịu dàng ngồi cạnh Hứa Mặc Hàn.
Điệu bộ đanh đá kiêu căng trước đây của cô nàng đã hoàn toàn biến mất, hiện tại mỗi ánh mắt, lời nói, hành động đều dịu dàng muốn chết, anh tôi lặng lẽ xoa đám da gà mới nổi lên.
Hai chúng tôi mặc tây trang làm tùy tùng, đứng đằng sau đám vệ sĩ nên không bắt mắt chút nào, ông chủ Từ và Từ Nhã Kỳ không thèm liếc nhìn bọn tôi cái nào.
“Mặc Hàn thật là, em đang dưỡng thương ở nhà, anh bận đến nỗi điện thoại cũng không thèm gọi cho em.

Nhất định là ăn không ngon miệng đúng không, đây, em bảo chú em nấu canh cho anh này, anh uống nhiều một chút."
Từ Nhã Kỳ nhìn vô cùng dịu dàng, nếu không phải đã từng gặp cảnh cô ta nổi điên thì tôi cũng đã bị lừa.
Đồ giả nai, hai mặt...!Anh tôi dùng khẩu hình mắng cô ta với tôi.
Hứa Mặc Hàn không thèm để ý tới cô ta, còn cô ta cứ tự nói tự đáp, chú của cô ta là ông Từ đã xấu hổ gần chết, cô ta đưa canh lên, Hứa Mặc Hàn không muốn nhận, trợ lý Phương nhận lấy để bên cạnh Hứa Mặc Hàn, từ đầu đến cuối Hứa Mặc Hàn không thèm động vào bát, ngược lại trò chuyện rất vui vẻ với ông Từ.
".Hứa thiếu gia cũng gặp vấn đề với phong thủy sao? Ha, tôi đã nói mấy thứ tâm linh đó chúng ta nên kính sợ một chút mới tốt! Bố cục của Hải Yến Lâu này chính là mời người của Thượng Quan gia đến xem đấy!” Ông Từ khoe khoang.
Thượng Quan gia, Thượng Quan Chấn?
Tôi và anh tôi trao nhau một ánh mắt, quả nhiên có liên quan đến hắn.
Trong lòng tôi có hơi khó chịu, lúc đầu Thượng Quan Chấn cũng là một quân tử thế gia, không ngờ trong tối hắn ta lại làm nhiều chuyện tà ma như thế này!
“Vậy sao? Vừa đúng lúc tôi cũng có một trợ lý mới, rất am hiểu vấn đề về phong thủy này, có thể cho tôi mượn bản vẽ mặt cắt của nơi này cho cô ấy xem thử được không?" Ánh mắt của Hứa Mặc Hàn hướng về phía tôi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.