Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 97: Chờ Một Chút, Có Thể Nó Sẽ Thay Đổi




Lúc Hoắc trầm Lệnh về phòng đã là một tiếng sau.
Ngay khi cánh cửa được đẩy ra, hắn gần như nghĩ rằng ngôi nhà bị trộm ghé thăm.
Cốc và sách rơi lộn xộn trên mặt đất, chiếc ghế sô pha bằng gỗ lim nặng nề cũng bị di chuyển.
Hắn không nhìn thêm mà đi thẳng đến giường lớn bên trong phòng.
Không thấy Bánh bao sữa đâu cả!
Hoắc trầm Lệnh sắc mặt đại biến: "Tể Tể!"
Không có người trả lời!
Hoắc trầm Lệnh vừa tìm kiếm xung quanh vừa hét lên.
"Tể Tể!"
"Tể Tể!"
......
Hoắc tư Cẩn mặc đồ ngủ từ phòng vệ sinh ra: "Cha, Tể Tể ở trong phòng vệ sinh."
Hoắc trầm Lệnh: "Ở phòng vệ sinh?"
Bánh bao sữa lúc mới đến bị loạn giờ sinh học, đêm đến thường xuyên chạy khắp nơi.
Nhưng không phải đã điều chỉnh tốt rồi sao?
Sau khi điều chỉnh tốt thì bánh bao sữa luôn ngủ một giấc thật say đến hừng đông, hơn nửa đêm chưa từng rời giường đi phòng vệ sinh.
Cha Hoắc nhớ lại xem tối nay bánh bao sữa ăn thứ gì, uống thứ gì, phát hiện cũng không có quá nhiều nước.
"Bé con thế nào rồi?"
Hoắc tư Cẩn vẻ mặt như không thể diễn tả được: "Cha, cha đi vào xem liền biết."
Giọng Hoắc tư Thần lại từ trong phòng vệ sinh truyền ra: "Cha, cha đi vào đi, con và anh cả, anh hai đều tê hết tay rồi."
Cha Hoắc: "......"
Bánh bao sữa đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Lo lắng cho bánh bao sữa không biết là có chuyện gì không, Cha Hoắc bước thật dài đi vào.
Đến lúc đi đến cửa phòng vệ sinh, nhìn thấy hình ảnh bên trong, khóe miệng khống chế không được mà run rẩy.
Con trai thứ hai của hắn đang ôm bánh bao sữa nằm ngáy o o, con trai út thì cầm cây thông cống bồn cầu cong lưng khom người, tựa hồ đang cùng với thứ gì trong bồn cầu đấu tranh, còn dùng lực lớn để ấn.
Cha Hoắc:”...... tư Thần, con......"
Hoắc tư Thần đang dùng hết sức bình sinh của mình ấn xuống: "Cha, cha mau tới đi!"
Cha Hoắc vội đi tới vô thức nhận lấy cái cây thông bồn cầu.
Bên dưới cây thông cống bỗng nhiên truyền đến một lực đẩy, như là muốn đẩy cây thông cống ra.
Hoắc tư Thần ở bên cạnh vội lên tiếng: "Cha, đè lại! Thứ quỷ kia muốn ra!"
Cha Hoắc nghe xong là có ma quỷ, lập tức dùng sức nhấn một cái.
Con quỷ đầu trọc mới từ dưới nước của bồn cầu chui lên chuẩn bị hít thở không khí: "......"
Cảm giác được lực đạo đang ấn cái cây thông cống, nó biết lại thay người!
Như thế (chửi thề)...... bắt nạt quỷ, quá lắm rồi.
(╥╯^╰╥)
Hết người này đến người khác!
Thay nhau chiến a!
Khi dễ nó chỉ có thể là chính nó!
Anh anh anh......
Lần này đè lại cây thông cống khí lực rất lớn, Con quỷ đầu trọc cố đẩy một cái khe để thở cũng không được, liên tiếp mấy lần chìm lại trong nước......
Con quỷ đầu trọc: "...... Ùng ục ục lỗ......"
Mẹ nó...... Giết!
Con quỷ đầu trọc không thèm đếm xỉa đến cái gì khác nữa.
Tất cả mọi người từ Hoắc trầm Lệnh, Hoắc tư Cẩn Hoắc tư tước đến cả Hoắc tư Thần ba người đều phát hiện nhiệt độ trong phòng vệ sinh bỗng nhiên hạ xuống.
Loại khí tức kinh khủng này trong nháy mắt lan rộng khắp phòng vệ sinh.
Con quỷ đầu trọc dùng hết toàn lực giãy dụa, bành trướng, rốt cục đem cây thông cống đẩy ra một đầu khe hở nhỏ.
Nó nghĩ là bánh bao sữa không ở chỗ đây, cho nên khi đẩy được khe hở ra, con quỷ đầu trọc lập tức trở nên càn rỡ.
Nó đã thử thăm dò rất nhiều lần, nó xác định chỉ cần không công kích người nhà họ Hoắc, như vậy thì người nhà họ Hoắc cũng sẽ không làm gì nó.
Chơi không lại, nó có thể thừa dịp bánh bao sữa không ở đây trong thời gian ngắn liền trốn đi.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn!
Cảm nhận được luồng âm khí hung hãn, bánh bao sữa nhíu lông mày, khuôn mặt nhỏ mũm mĩm thịt biểu cảm rất bất mãn.
"Còn tới nữa?"
"Bản Tể Tể đã nói rất rõ ràng mà! Không đồng ý!"
Người nhà họ Hoắc: "......"
Sao lại tới cái gì?
Không đồng ý cái gì?
Con quỷ đầu trọc cũng không hiểu sao, đầu đầy dấu chấm hỏi!
Bánh bao sữa chậm rãi mở to mắt, bé buồn ngủ quá nhưng bị sát khí âm trầm đánh thức, khuôn mặt như tức giận, má phồng lên, tâm tình cũng rất không tốt.
Dù là đưa lưng về phía bồn cầu đằng sau nhưng bé cũng không cần nhìn, mở cấm chế lại dùng giọng trẻ con mà hung hăng chất vấn kẻ cầm đầu.
"Con quỷ đầu trọc, ngươi đang làm quỷ không tốt sao?"
Con quỷ đầu trọc phát giác được sát ý bên trong lời nói của bánh bao sữa, vội từ trong hộc nước của bồn cầu ngoi ra bên ngoài nôn, thật cẩn thận mà xin lỗi.
"Tiểu đại nhân, ta sai rồi, ta cũng không dám nữa."
Bánh bao sữa thở phì phò quay người lại, trừng mắt nhìn nó.
"Bản Tể Tể biết quỷ đều thích hoạt động vào buổi tối, nhưng ngươi muốn hoạt động là chuyện của ngươi, ngươi đến gọi bản Tể Tể là có ý tứ gì?"
Con quỷ đầu trọc:...... Nó gọi bánh bao sữa? Nó hận không thể để bánh bao sữa ngủ như chết, để nó có thể một ngụm nuốt hết a!
Bánh bao sữa rất thông minh.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của con quỷ đầu trọc kia, bé biết khả năng là mình đoán sai rồi.
Bé nhíu lông mày nhỏ lại, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm con quỷ đầu trọc đang chột dạ.
"Thừa dịp bản Tể Tể ngủ say, ngươi là muốn làm gì?"
Con quỷ đầu trọc: "......"
Lúc này thừa nhận lòng mang ý đồ xấu, chờ đợi nó đoán chừng chính là hôi phi yên diệt, hồn phi phách tán?
Đánh chết nó cũng không thừa nhận!
Con quỷ đầu trọc trong nháy mắt có chủ ý, thời điểm giải thích còn rất thảm thiết sâu sắc.
"Tiểu đại nhân, tiểu nhân là bị thỏ đen đánh thức, phát hiện thỏ đen làm phòng tối nổ tung, ông chủ lại đi phòng tối, tiểu nhân sợ thỏ đen thừa cơ đối với ông chủ xuất thủ, cho nên muốn gọi tỉnh tiểu đại nhân a."
Hoắc tư Cẩn nhẹ giọng lên tiếng: "Gọi không dậy được Tể Tể, vì sao không gọi ta?"
Con quỷ đầu trọc nghẹn họng, lập tức đáp lại.
"Bởi vì chỉ có tiểu đại nhân mới có thể đối phó thỏ đen a!"
Hoắc tư tước cười một tiếng: "Không đúng! Nếu như anh cả đi qua, thỏ đen căn bản không gây thương tổn được anh cả, cũng không gây thương tổn được cha."
Hoắc tư Thần hiểu ý của anh cả và anh hai liền xụ mặt, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Con quỷ đầu trọc.
"Nói! Nửa đêm canh ba, ngươi vì sao lại từ phòng anh cả chạy đến phòng Tể Tể bên này?"
Hoắc tư Cẩn bổ sung: "Còn biết cha ta đi ra ngoài, gian phòng bên trong chỉ có Tể Tể đang ngủ!"
Bánh bao sữa rốt cục hiểu được.
Bé thẳng người, từ trong ngực anh cả tụt xuống, nện bước nhỏ đi đến trước mặt con quỷ đầu trọc.
Con quỷ đầu trọc ở trước áp lực của bé thì hạ xuống càng thấp, co lại bằng kích thước của bánh bao sữa.
Một bên lui về sau, một bên vội vã giải thích.
"Tiểu đại nhân, tiểu nhân nói đều là lời nói thật, tiểu nhân......"
Bánh bao sữa lên tiếng trực tiếp đánh gãy lời nó.
"Ngươi muốn nhân cơ hội nuốt bản Tể Tể!"
Con quỷ đầu trọc: "......"
Hoắc trầm Lệnh bỗng nhiên nhìn về phía Hoắc tư Tước: "Tư tước, xuống lầu, đun một nồi dầu nóng!"
Hoắc tư Thần khuôn mặt mê mang không hiểu gì: "Cha, cha đói bụng chuẩn bị để ăn khuya sao?"
Hoắc tư Cẩn sờ đầu em trai ngốc: "Chiên quỷ chơi!"
Con quỷ đầu trọc nghe mấy cha con Hoắc gia nói chuyện, thần kinh căng cứng bỗng nhiên buông lỏng.
Nhân giới chảo dầu cái gì, rất đơn giản nha!
Trên mặt nó lại biểu hiện đặc biệt kinh dị, tội nghiệp mà cầu xin tha thứ.
"Hoắc tiên sinh, tha mạng! Tiểu nhân cũng không dám nữa, tiểu nhân sai rồi, van cầu Hoắc tiên sinh tha cho tiểu nhân lần này......"
"Tiểu nhân thật sự sai rồi......"
......
Con quỷ đầu trọc cầu khẩn nhưng nó vẫn bị Hoắc trầm Lệnh dùng cây thông cống lôi ra khỏi phòng ngủ chính, sau đó ném vào trong chảo dầu đang sôi.
Con quỷ đầu trọc bị chìm trong nước bồn cầu hơn một giờ, lúc này chỉ như là được tắm rửa sạch sẽ trong chảo dầu.
Toàn thân thư sướng!
Hoắc tư Thần: "Cha, con nhìn nó giống như là ngâm tắm rất thoải mái ấy?"
Hoắc tư Tước đập bả vai em trai: "Chờ một chút, có thể nó sẽ thay đổi!"
Hoắc tư Cẩn: "Cha, đây là quỷ mà, chảo dầu đối với nó vô dụng!"
Hoắc trầm Lệnh cười nhạt một tiếng: "Tể Tể."
Bánh bao sữa cười hắc hắc, tay nhỏ vươn ra.
Bàn tay nhỏ béo múp míp trắng nõn mở ra, nhẹ nhàng lắc tay phát ra tiếng vang nhỏ.
Ngay sau tiếng vang, đầu ngón tay bánh bao sữa bùng lên một ngọn lửa màu xanh lam nhàn nhạt.
Hoắc tư Cẩn nhìn thấy ngọn lửa xuất hiện trên đầu ngón tay của bánh bao thì ngay trong nháy mắt, nhanh chóng lấy ra toàn bộ phù chú mà trước đó Bạch Minh Tư đưa cho hắn dán hết ở bên trên nắp nồi, bịch một tiếng đậy nắp nồi lên chảo dầu.
Còn con quỷ trọc đầu khi nhìn thấy bánh bao sữa xuất ra ngọn lửa màu xanh lam nó liền có ý muốn chạy trốn và bắt đầu trở nên sợ hãi.
Nhưng hiện tại muốn chạy cũng không kịp.
Nắp nồi rất nhanh hạ xuống đậy vào, sau đó truyền đến tiếng kêu gào thê thảm của con quỷ trọc đầu.
"A a a!"
Ngọn lửa chuyên thiêu đốt ma quỷ “Cửu U Minh Hỏa”!
Đứa nhỏ nhân giới này từ đâu lấy được Cửu U Minh Hỏa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.