Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 41: Một Màn Kinh Hồn






Vì sao thấy không rõ?Nó thế mà nhìn không rõ đứa nhỏ kia cụ thể hình thái như thế nào, chứ nói chi là tướng mạo!Cái này không đúng!Cho dù là người huyền môn lợi hại hơn đi chăng nữa, xưng vương đối với nó chỉ cách một bước, cảnh giới này không có khả năng thấy không rõ.Đứa nhỏ kia có vấn đề!Bạch minh tư chú ý tới ở giữa bát quái đồ có ánh mắt oán độc không cam lòng của một con ma, mày nhăn lại.Lại thấy hướng mà con quỷ kia đang nhìn lại là tể Tể, một cơn lửa giận lập tức chạy thẳng l3n đỉnh đầu!Bị quỷ vật ghi hận nhớ tới là chuyện cực kỳ kinh khủng.Trừ phi bản thân có khả năng mạnh mẽ, nếu không chỉ cần nhóm quỷ này không tiêu vong, như vậy từ nay về sau sống chắc chắn không yên ổn.Hiện tại nó đang nhìn tể Tể, đây là ghi hận tể Tể phải không?Nghĩ hay lắm!Bạch minh tư lại tung ra một tấm dẫn lôi phù đánh xuống!Mưa rào xối xả, bầu trời đánh ra một đạo thiên lôi xé rách mây đen, một tiếng sấm nổ rền vang ở khu nội trú từ trên tầng cao nhất của bệnh viện đánh xuống.Con Quỷ còn kém một bước cuối cùng để thành hình bị đạo sấm sét này bổ tới, âm khí tại chỗ tản hơn phân nửa, ánh mắt oán độc âm tàn rốt cục nhìn tới Bạch minh tư.Nhìn thấy Bạch minh tư trong nháy mắt, quỷ đồ vật âm lãnh lên tiếng."Gia tộc tâm linh! Người nhà họ Bạch!"Cho nên?Đứa nhỏ nhìn không rõ ở bên kia là người nhà họ Bạch mời từ Địa Phủ đến giúp đỡ?Bạch minh tư thanh âm băng lãnh: "Nếu biết là người nhà họ Bạch, vậy liền lập tức thu tay lại!"Quỷ vật âm lãnh cười một tiếng: "Nằm mơ!"Dù là bị sét đánh phi thường suy yếu, quỷ vật vẫn hướng Bạch minh tư bắt đầu đánh trả lại.Ở đằng xa, bánh bao sữa đang nuốt hết những con ma vi phạm luật chơi, lúc nuốt xuống con cuối cùng thì thấy con quỷ trong bát quái đồ dám tổn thương anh Minh Tư, đôi mắt to đột nhiên biến sắc thành một màu đen kịt.Mắt không có một chút màu trắng nào, giống như hạt châu đen nhánh chìm trong đại dương mênh mông.Trong nháy mắt kia, con quỷ trong bát quái đồ đang chuẩn bị đả thương người thì toàn thân cứng đờ."Minh......"Nó thậm chí không kịp phát ra cảnh báo cho chủ nhân đằng sau, bánh bao sữa đã đến trước mặt nó.Dù sao anh Minh Tư biết bé có thể ăn những con quỷ vật này, bé cũng không che giấu, hé miệng liền nuốt.Bạch minh tư: "......"Đây là biết hắn biết rõ bé có thể ăn những vật này, cho nên không thèm che dấu?Bạch minh tư không biết diễn tả tâm tình như thế nào.Có chút kinh ngạc, lại có chút......!vui.Không đến ba giây, bánh bao sữa đem tất cả quỷ vật bên trong nhà xác thôn phệ sạch sẽ.Cùng lúc đó, một bóng người vừa gầy lại nhỏ lảo đảo từ bên ngoài chạy vào.Hắn mặc một bộ áo khoác trắng, bên trong là quần áo màu xanh lam, áo khoác trắng cùng quần áo phía trong đều có vết máu loang lổ.Một đôi mắt hãm sâu, xương gò má rất cao.Vừa chạy tiến đến liền chạy thẳng đến bát quái đồ bên này.Khi thấy bát quái đồ vẫn bình thường, nhưng vòng lớn ở bên ngoài chỉ còn thiếu nửa tấc liền có thể hoàn thành thì hai mắt trở lên hung ác nham hiểm, âm độc nhìn về phía bánh bao sữa cùng Bạch minh tư đang đứng bên cạnh vòng tròn lớn bên ngoài trận đồ."Là các ngươi hủy trận pháp?"Cố Thích Phong trước đó bị bánh bao sữa phong bế các giác quan, sau khi quỷ vật bị xử lý mới chậm rãi khôi phục.Vừa khôi phục, liền thấy một một bóng lưng có chút quen thuộc."Bác sĩ Lý?"Lý Lập quay đầu, lúc này mới chú ý tới Cố Thích Phong thế mà cũng ở đây.Hắn nhất thời cứng đờ, nhanh chóng cúi đầu nhìn vết máu trên người mình."Cố......!Cố viện trưởng, anh tại sao lại ở chỗ này?"Cố Thích Phong không bỏ qua không tự nhiên trên mặt hắn, bước nhanh đi hướng Bạch minh tư cùng bánh bao sữa, đem hai người bảo hộ ở sau lưng."Tôi nhận được báo cáo nói có người ở đây làm chuyện mê tín, bày trận pháp, cố ý tới xem một chút, thầy lý thì sao?"Bác sĩ Lý hắng hắng giọng và mỉm cười miễn cưỡng."Tôi cũng vậy."Bạch minh tư chậm rãi lên tiếng: "Chú Cố, hắn vừa rồi hỏi có phải chúng ta hủy trận pháp hay không đấy."Bác sĩ Lý: "......"Cố Thích Phong nhíu mày, lúc này bốn phía sạch sẽ, chứng minh quỷ đồ vật đã toàn bộ bị xử lý.Mặc dù chấn kinh, nhưng Cố Thích Phong làm sao cũng là một viện trưởng, dù là trong lòng đang gào thét lên như một con nhím đất, trên mặt vẫn một vẻ bình tĩnh lạ thường."Bác sĩ Lý là không hi vọng vật kia bị hủy diệt?"Bác sĩ Lý ngượng ngùng cười một tiếng: "Làm sao có thể? Nơi này là nhà xác bệnh viện, kiêng kỵ nhất là bàng môn tà đạo, bị hủy thì tốt rồi."Càng nói càng trơn tru, hắn thậm chí bắt đầu tán thưởng đến Bạch minh tư."Cũng may mà đứa nhỏ này kịp thời hủy, vạn nhất có cái gì không tốt sảy ra......!cũng đừng để người nhà bệnh nhân nhìn thấy, đến lúc đó bệnh viện thật sự không có cách nào giải thích."Cố Thích Phong khịt mũi, ánh mắt quét qua vết máu loang lổ trên quần áo của bác sĩ Lý."Bác sĩ Lý đây là......!Giải phẫu thất bại?"Nụ cười giả tạo của Bác sĩ Lý trên mặt sắp không nhịn được nữa, hắn phán đoán một chút tình hình, nghĩ đến chuyện ở chỗ Lương quốc dân trước khi xuống đây, đáy mắt lóe lên một tia âm độc.Hai đứa bé không có gì đáng lo, chỉ cần xử lý Cố Thích Phong trước, như vậy về sau......Bác sĩ Lý nụ cười càng sâu: "Cố viện trưởng, anh có thể ra ngoài nói chuyện được không?"Bạch minh tư vừa muốn nói cái gì, bánh bao sữa bỗng nhiên nhẹ nhàng ngoắc ngoắc ngón tay hắn.Bạch minh tư cúi đầu, thuận thế đem bánh bao sữa ôm vào lòng, hai người nói thì thầm."Tể Tể, Bác sĩ Lý kia có gì đó không đúng."Bánh bao sữa nhu nhu phụ họa: "Không vấn đề, hắn tuổi thọ đến cuối rồi."Bạch minh tư: "......!hả?"Hắn có thể giao tiếp âm dương, nhưng không nhìn thấu sinh tử.Bánh bao sữa có mắt âm dương, còn có thể dự đoán trước?Bánh bao sữa ưỡn ngực ngạo kiều: "Thật! Năm giây nữa thôi!"Bạch minh tư: "......"Trái tim nhảy lên một cái, hắn hỏi: "Vậy Chú Cố thì sao?"Bánh bao sữa cười nhẹ: "Chú Cố là bác sĩ, có ánh sáng công đức theo người, còn có tể Tể bảo hộ chú, khẳng định không có việc gì."Vừa dứt lời, bên ngoài truyền đến tiếng còi báo động của cảnh sát.Con ngươi Bác sĩ Lý co rụt lại, đang cùng Cố Thích Phong đi đến cửa bỗng nhiên từ bên hông rút ra một con dao gọt trái cây, hung ác đâm vào tim Cố Thích Phong.Bạch minh tư đồng tử co rụt, hãi hùng khiếp vía trong nháy mắt nghe được"Phanh" một tiếng.Sau đó là thân ảnh bác sĩ Lý đổ xuống.Bác sĩ Lý nằm rạp trên mặt đất, ở giữa trán có một cái lỗ, máu chảy ra.Cùng lúc đó, bốn cảnh sát nhanh chóng xông tới."Cố viện trưởng, anh không có sao chứ?"Lại có hai đồng chí cảnh sát chạy đến chỗ Bạch minh tư cùng bánh bao sữa bên này."Làm sao còn có hai đứa bé ở đây? Nhanh nhanh nhanh, cùng chú cảnh sát đi, nơi này không phải chỗ của trẻ con."Bạch minh tư ôm bánh bao sữa chào chú cảnh sát, sau đó thuận theo cùng bọn họ rời đi.Dù là biết không cần, nhưng vẫn diễn trò làm bộ bưng kín mắt bánh bao sữa.Trái tim ngăn không được đập cuồng loạn!Vì một màn kinh hồn kia!Lại thêm chuyện bánh bao sữa có thể dự đoán cái chết.Từ lúc bánh bao sữa nói năm giây nữa Bác sĩ Lý sẽ chết, hắn vô thức ở trong lòng bắt đầu đếm thử.Đếm tới năm Bác sĩ Lý liền đổ xuống, tử vong tại chỗ.Thi thể bác sĩ Lý bị mang đi, Cố Thích Phong làm viện trưởng, lại là người trong cuộc, tự nhiên phải phối hợp với cảnh sát để điều tra.Về phần hai đứa bé, một cái học sinh cấp hai, một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi......Vừa muốn mang Bạch minh tư đi tra hỏi, Ông nội Bạch cùng Hoắc Trầm Lệnh một trước một sau tiến đến."Đồng chí cảnh sát có cái gì muốn hỏi thì hỏi chúng tôi? Bọn trẻ còn quá nhỏ."Đồng chí cảnh sát: "Ông nội Bạch?"Ông nội Bạch từ ái cười cười: "Đúng vậy, kia là cháu của tôi."Đồng chí cảnh sát lại nhìn về phía Hoắc Trầm Lệnh: "Hoắc tiên sinh."Hoắc Trầm Lệnh nhàn nhạt trả lời: "Tể Tể là con gái của tôi."Đồng chí cảnh sát: "......".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.