Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 171: Cha Minh Vương Hoảng Sợ Tuyệt Vọng




Mọi chuyện xảy ra trong kết giới ở dưới mặt đất bánh bao sữa không thể cảm nhận được.
Hơi thở của cha Minh Vương đột nhiên biến mất.
Ngay lúc Bánh bao sữa đang sốt ruột, thì lại nhận thấy hơi thở quen thuộc rất mạnh mẽ lan tràn ra từ dưới chân.
Bé vội vàng cúi đầu nhìn xuống, nhưng dưới chân là mặt đất thật dày.
Bánh bao sữa nhìn xung quanh, thấy người đàn ông cao gầy không đuổi theo nữa, trái phải cũng không có camera. Nhưng vì để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, bé vẫn phóng xuất ra một chút âm khí quấy nhiễu những camera ở gần, sau đó trực tiếp dời đi.
Người đàn ông vạm vỡ từ một phương hướng khác đuổi tới, vừa lúc nhìn thấy bánh bao sữa biến mất.
Người đàn ông vạm vỡ: "......"
Hắn cho là bản thân mình bị hoa mắt, vội vàng xoa xoa mắt tiếp tục nhìn lại.
Chỗ này cách cửa thang máy còn một đoạn nữa, nhưng cũng không thể ngay lập tức biến mất.
Trái phải đều là vách tường, bánh bao sữa vẫn không thấy.
Người đàn ông vạm vỡ không thấy được ở nơi hẻo lánh, người đàn ông cao gầy trước đó quỷ vật quấn lên, sắc mặt càng ngày càng đen, đang điên cuồng giãy dụa.
Lúc con quỷ nhận thấy có khí tức mạnh mẽ tràn tới, nó hét lên một tiếng chạy trốn ngay lập tức, như cảm thấy được nguy hiểm cực độ.
Người đàn ông cao gầy được tự do, đầu bị đụng vào vách tường, không rõ sống chết.
Bánh bao sữa đi chuẩn bị đi vào tầng hai dưới lòng đất, nhận thấy con quỷ kia sắp biến thành lệ quỷ, bé không nhìn, mà há miệng hút nó vào bụng, xử lý một cách nhanh gọn nhất.
Con quỷ hét lên chói tai, thân thể dần dần tiêu tán, hóa thành một làn sương muốn chạy trốn nhưng vẫn bị bánh bao sữa hút vào miệng.
Bánh bao sữa chép chép miệng nhỏ, rất nhanh xuất hiện ở đầu hành lang tầng hai dưới lòng đất.
Đến càng gần hơn thì khí tức của cha Minh Vương càng nồng đậm hơn.
Bánh bao sữa nhanh chóng đi đến gần một phòng cách chỗ bé không xa, dùng đôi nhân ngắn lật đật chạy tới.
Lo lắng cho cha Minh Vương, bánh bao sữa nhịn xuống xúc động muốn gọi cha.
Bé muốn lặng lẽ đi theo cha, có thể là cha Minh Vương đang làm việc, không thể quấy nhiễu cha Minh Vương.
Gian phòng bên trong kết giới nhận kịch liệt xung kích, bánh bao sữa bỗng nhiên tiếp cận tầng kia kết giới, nhận ra đó là lực lượng của cha Minh Vương.
Nhưng là yếu hơn rất nhiều!
Kết giới của cha Minh Vương sẽ không yếu như thế!
Cho nên cha Minh Vương thật sự xảy ra chuyện gì rồi!
Bánh bao sữa không lo được nhiều chuyện như thế, cứ như một con nghé con xông về phía trước.
Kết giới duy trì không ổn định, thậm chí sắp biến mất, thần sắc mê man của hai người vệ sĩ canh giữ ở cửa tỉnh táo lại.
"Đi, đem người phụ nữ kia xử lý sạch sẽ, rồi đưa đến vùng ngoại ô đi!"
"Uh!"
Bánh bao sữa vọt tới trước mặt hai người.
Phát giác được quỷ khí khiếp người ở trong phòng, giọng bánh bao sữa gấp gáp vang lên.
"Không thể đi vào!"
Hai người vệ sĩ đều sửng sốt: "Đứa nhỏ từ đâu tới được đây?"
Bánh bao sữa: "Tể Tể tìm Cha, hai người lập tức đi đi, ở đây rất nguy hiểm! Không nghe Tể Tể nói, sẽ phải đến Địa Phủ báo danh đó!"
Bé còn phát hiện ra khí tức của quỷ vương mà ban ngày bé gặp.
Cha đang đánh nhau với kẻ xấu kia!
Bé muốn đi hỗ trợ cha Minh Vương xử lý kẻ xấu!
Bánh bao sữa vừa mới để tay ở trên tay cầm của cánh cửa thì cổ áo bị một trong hai người vệ sĩ xách lên.
"Bé con, đừng trách chú ra tay độc ác, là chính số mệnh cháu không tốt!"
Người vệ sĩ nói xong, nhanh chóng dùng tay che mũi, miệng của bé, một người vệ sĩ khác thì trói lại thân thể nho nhỏ của bé, hai người rõ ràng muốn làm bé ngạt chết.
Đôi mắt to của bánh bao sữa từ từ thay đổi, từ đôi mắt ngập nước sáng long lanh biến thành đôi mắt đen nhánh không cảm xúc.
Quỷ khí dày đặc uy nghiêm thuộc về tiểu công chúa Minh phủ từ trên người bé tràn ra, hai vệ sĩ cảm thấy thân thể đứa bé tự nhiên lại trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ.
"Làm sao lại lạnh thế này?"
Vệ sĩ che miệng và mũi bánh bao sữa vội buông tay, thử xem bánh bao sữa còn hơi thở không.
Không những không còn hơi thở, thân thể cũng đều đã cứng lại.
Bánh bao sữa lạnh lùng liếc nhìn hai người một cái, giọng của bé cũng trở nên lạnh nhạt không giống người sống.
"Tổn thương tiểu công chúa Địa Phủ, phải trả giá đại giới!"
Hai vệ sĩ: "......"
"A a a! Có ma aaaaaaaaaaaaaa!"
Bánh bao sữa đảo mắt nhìn về một phòng khác cách đó không xa, nâng lên bàn tay nhỏ búng tay một cái, tiếng nói trở nên khác lạ, bình tĩnh lạnh lùng.
"Ra đi! Cho các ngươi tự mình báo thù!"
Hai người vệ sĩ không cảm giác được uy áp tối cao thuộc về Địa Phủ đang tràn ra, làm cho bốn năm con ma đang ở trong phòng kia xuyên cửa ra được bên ngoài.
Hai vệ sĩ nhìn thấy và nhận ra kia năm người phụ nữ vô tội vừa mới chết trên tay họ trong vòng ba tháng qua.
"...... Không không không không...... Chúng tôi sai rồi, tha thứ cho chúng tôi......"
Nhận được mệnh lệnh, năm con ma hung tợn nhào về phía hai vệ sĩ, bánh bao sữa nhìn cũng không nhìn bọn họ, bé đẩy cửa phòng đi vào.
Ngay lập tức bé nhìn thấy ống tay áo mạ vàng của cha Minh Vương bay phất phới vì âm khí đang như cuồng phong ở trong phòng, sau đó nhìn thấy một cái tròng mắt đỏ như máu còn lại, mà lúc ban ngày bé mới tóm được một cái.
Nửa cái nhãn cầu đỏ như máu đang gặp ở thế thua, giống như một giây sau có thể tiêu tán.
Phát giác được sự xuất hiện của bé, nhãn cầu đỏ như máu bỗng nhiên phát ra tràng cười quái dị.
"Minh Tể Tể, quả nhiên là cháu tới!"
Minh Vương đưa lưng về phía bánh bao sữa, giọng nói uy nghiêm vang lên.
"Tể Tể, đi ra ngoài trước đi! Để cha thu thập xong nó sẽ ngay lập tức đi tìm con."
Bánh bao sữa đảo mắt, nhìn cha Minh Vương khi thấy giọng cha như yếu hơn.
Nhưng bé vẫn rất ngoan gật đầu, giọng trẻ con nhẹ nhàng lên tiếng đồng ý.
"Vâng, Cha, vậy Tể Tể ở ngoài cửa chờ cha nha."
Nói xong bánh bao sữa chuẩn bị rời đi, kết quả nhìn thấy cách đó không xa trên mặt đất có một chị gái đang nằm co quắp.
Bánh bao sữa cứng người lại nói: "Cha, Tể Tể có thể đưa chị kia đi cùng không?"
Minh Vương gật đầu.
Bánh bao sữa vội chạy tới, nâng chị gái rời đi.
Tròng mắt đỏ như máu bị Minh Vương đánh đến sắp vỡ vụn thành bụi phấn cười càng thêm âm trầm kinh khủng.
"Phong Đô đại đế! Ngươi không giết được ta!"
Dứt lời, tròng mắt đỏ như máu bỗng nhiên biến thành một dòng nước màu xanh sẫm hung mãnh lao về phía bánh bao sữa.
Kia là nước sông Nhược Thủy!
Cho dù là chủ nhân mạnh mẽ của Địa Phủ cũng không dám tuỳ tiện dính nước sông Nhược Thủy!
Bánh bao sữa cùng Minh Vương đồng thời nhắc nhở đối phương.
"Tể Tể cẩn thận!"
"Cha cẩn thận!"
Hình ảnh cao lớn của Minh Vương mạnh mẽ hóa thành một màn sương đen, ngăn ở giữa dòng nước Nhược Thủy và bánh bao sữa.
Bánh bao sữa tốc độ lại nhanh hơn, bé phát hiện ra cha Minh Vương bị thương nặng, cho nên dùng tốc độ nhanh nhất đổi vị trí với cha Minh Vương.
Lúc nước Nhược Thủy chạm đến da thịt trắng hồng của bánh bao sữa liền phát ra âm thanh thiêu đốt, bỏng rát.
Một tay còn lại của bánh bao sữa đã sớm giơ lên chị gái không còn ý thức, bé há miệng nhỏ hướng về dòng nước Nhược Thủy.
"Ngao ô ngao ô ~~~~"
"Húttttttttttttt ~~~"
Minh Vương bị dọa sợ đến nỗi không thể khôi phục hình người hô lên: "Tể Tể, không thể ăn, nhanh nhổ ra!"
Bánh bao sữa phất phất bàn tay trống không còn lại với cha, nhẫn nhịn kịch liệt đau rát ở trong khoang miệng, trên mặt hiện ra dáng vẻ thỏa mãn.
Há miệng, tản ra mùi thịt nướng.
"Nhưng mà cha ơi, rất thơm nha! Giống thịt nướng! Tể Tể thích ăn!"
Màn sương đen dày đặc tự nhiên lại trở nên nhạt màu, mắt thường gần như không nhìn thấy, nhưng vẫn cố gắng ngưng tụ thân thể.
Bánh bao sữa chỉ dùng hai ba miếng liền nuốt hết tất cả nước Nhược Thủy, một tròng mắt đỏ như máu còn lại biến mất sạch sẽ.
Mặc dù cũng lo lắng, nhưng bánh bao sữa cẩn thận cảm nhận thấy ngoại trừ nóng lên trong bụng thì tạm thời không có vấn đề gì khác.
Nên sau khi xử lý xong kẻ xấu, bánh bao sữa còn đắc ý cười lên.
Nhìn thấy cha Minh Vương ngưng tụ thành một màn sương đen nhỏ như nắm đấm lớn, bé vội vàng đưa tay ra bắt lấy.
Minh Vương lo lắng cho con gái vì nuốt quá nhiều Nhược Thủy có thể bạo thể mà chết, vô thức tránh sang bên cạnh, vừa muốn phát lực bức đồ mà con gái vừa hút vào bụng ra thì lại đúng lúc bánh bao sữa muốn tóm lấy cha Minh Vương, nhìn xem cha Minh Vương bị thương như thế nào.
Minh Vương lần nữa tránh né theo bản năng, không để ý va vào cái tay khác của con gái đang giơ thân thể Đổng Tung Tung lên cao.
Bánh bao sữa: "......"
Minh Vương đang cực kỳ suy yếu: "......"
Bánh bao sữa cũng vội túm lấy cha Minh Vương, kết quả trong lúc cả hai đang luống cuống lại đẩy hồn phách của Đổng Tung Tung đang hôn mê ra ngoài.
Lúc đầu Minh Vương đang muốn ra ngoài thì hồn phách lại ngay lập tức hợp nhất cùng thân thể Đổng Tung Tung, hòa làm một thể.
Minh Vương: "......"
Bánh bao sữa nhìn chằm chằm mặt chị gái, nháy nháy đôi mắt to đen nhánh ướt át.
"...... Cha...... Cha???"
Bánh bao sữa gấp đến sắp khóc.
Cha vốn là đã bị thương, thân thể chị gái kia cũng sắp không chịu được, cha Minh Vương hay chị gái kia, cả hai đều không thể chịu thêm tổn thương nào.
Bánh bao sữa càng muốn bật khóc hơn, sau khi nuốt xuống, bé cảm thấy thiêu đốt ở phổi và cổ họng của đột nhiên tăng cao, bé cảm thấy trong cơ thể như có một ngọn lửa còn đáng sợ hơn cả ngọn lửa của địa ngục đang bùng cháy dữ dội, ngay sau đó là tất cả cơ quan nội tạng cũng đột nhiên đau nhức.
Minh Vương nhận thấy sự bất thường trên cơ thể con gái mình, ngay lập tức vẻ mặt thay đổi rõ rệt.
"Tể Tể, mau phun nước Nhược Thủy ra!"
Bánh bao sữa cũng muốn, thế nhưng không còn kịp nữa rồi.
Trong cơ thể đang bốc cháy một cách đáng kinh ngạc, và bé sẽ biến mất chỉ trong ba giây nữa thôi.
Bánh bao sữa nhịn mồ hôi lạnh ứa ra trên trán, hạt mồ hôi lớn như hạt đậu dọc theo trán, theo gương mặt chảy xuống, nhìn cha Minh Vương đang lo lắng hoảng sợ, bánh bao sữa gian nan nặn ra một nụ cười khó coi.
"Cha, Tể Tể không biết làm sao kéo cha ra!"
Minh Vương lúc này cũng hiểu ý của con gái, ánh mắt sợ hãi biến thành tuyệt vọng đáng sợ, hắn hét lên một tiếng đau thấu tim.
"Tể Tể, không …..!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.