Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 154: Ý Đồ Liên Lạc Với Âm Phủ




Bánh bao sữa cũng nuốt nước bọt. hahaha
Bởi vì một thời gian khá lâu không được nuốt âm khí, bé cảm thấy rất thèm!
Bởi vì quá thèm, khóe miệng trắng hồng còn có nước miếng chảy ra.
Con ma váy đỏ: "......"
Đứa bé kia ch ảy nước miếng đối với mình.
Cô không nhìn lầm đi.
Cô thật không nhìn lầm.
Đứa bé đang nhấp nhấp miệng nhỏ, toàn bộ phòng ăn trở nên rất yên tĩnh.
Sau đó, âm thanh nuốt nước bọt của đứa bé kia càng trở lên rất rõ ràng.
Con ma váy đỏ: "......"
Hùng Kỳ: "......"
Nhìn thấy một đứa nhỏ rất xinh đẹp, da thịt mềm mại trắng nõn từ cửa chính chậm rãi đi vào, suy nghĩ đầu tiên hiện ta trong đầu Hùng Kỳ chính là” đây cũng là một con ma nữa”.
Hiện tại là hai con ma, một con lớn một con nhỏ đang đi kiếm ăn.
Mà hắn cùng ba đứa nhỏ chính là khẩu phần ăn của chúng!
Hùng Kỳ bị suy nghĩ của mình dọa sợ.
Bánh bao sữa đi tới gần hơn, Hùng Kỳ lại vô thức lui lại.
"Chú cảnh sát, chú mau dẫn mấy anh chị...... A"
Lúc bánh bao sữa cúi đầu nhìn mấy anh chị đang ngất dưới đất, chợt phát hiện trong đó có một người mà bé quen biết.
"Anh tiểu Quân"
Hùng Kỳ cảm thấy giọng nói của mình như nghẹn ở họng, âm thanh phát ra khàn khàn.
"Cháu...... Cháu biết tiểu Quân"
Hùng Kỳ nhớ lại tất cả những đứa nhỏ từng tử vong trong các vụ án xảy ra gần đây, nhưng mà không có đứa bé nào có khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp giống búp bê như đứa nhỏ này.
Bánh bao sữa cười toe toét và gật đầu.
"Biết ạ, đây là anh tiểu Quân, Tể Tể còn biết chị Khả Khả, còn có anh Mục Dương và anh Hưng Dương nữa!"
Hùng Kỳ: "......"
Nếu như hắn nhớ không nhầm thì Chu Khả Khả, Lý Mục dương và Lý Hưng Dương đều là bạn học cùng nhà trẻ với con trai mình.
Cho nên đứa nhỏ này là người
"Cháu...... Cùng cô gái kia không giống nhau!"
Bánh bao sữa liếc nhìn theo ánh mắt của chú cảnh sát tới chỗ con ma mặc váy đỏ, nhìn thấy âm khí bao xung quanh con ma mặc váy đỏ, bé khống chế không nổi lại nuốt nước bọt.
"Vâng...... Không...... giống!"
Bé là cư dân của Địa Phủ, nhưng bây giờ là người nha.
Con ma trước mặt này đã từng hại người rồi, bé đã thử lúc ở trên tầng thượng và thấy cửa địa phủ vẫn đóng chặt, nên con ma này tất nhiên không thể giữ lại.
Cho nên đây là đồ ăn vặt của bé!
Bánh bao sữa nhìn chằm chằm đồ ăn vặt, hai mắt tỏa ánh sáng.
Con ma mặc váy đỏ thấy đôi mắt to đen nhánh lại long lanh đang nhìn chằm chằm mình, không hiểu sao lại cảm thấy hơi sợ.
Không đúng!
Đứa nhỏ này rõ ràng là người, cho dù là thế hệ sau của người huyền môn thì cũng mới ba tuổi rưỡi, dù cho có là kỳ tài ngút trời cũng không thể nào là đối thủ của mình!
Con ma mặc váy đỏ hết kiên nhẫn, lần nữa lộ ra khuôn mặt dữ tợn đáng sợ.
"Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục......"
Bánh bao sữa vội khoát khoát tay: "Địa Ngục có cửa, có cửa, chỉ là tạm thời đóng lại thôi, rất nhanh sẽ mở."
Cha Minh Vương nói sẽ đến đón bé mà, đến lúc đó tự nhiên cửa sẽ mở.
Con ma váy đỏ: "......"
Ý của nó là như thế sao!
Không!
Nếu đứa nhỏ chủ động chạy tới chịu chết vậy thì …
Con ma mặc váy đỏ bất ngờ lao về phía bánh bao sữa.
Lần đầu tiên nhìn thấy quỷ, Hùng Kỳ cũng không biết diễn tả tâm trạng của mình như thế nào. Nhưng lúc con ma mặc váy đỏ lao về hướng bánh bao sữa hắn cũng bột phát theo bản năng chạy về hướng bánh bao sữa.
Hắn ở gần hơn, tất nhiên tốc độ cũng nhanh hơn so với con ma kia.
"A"
Bánh bao sữa bất ngờ được chú cảnh sát bế lên, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
Con ma mặc váy đỏ chớp mắt đã đến trước mặt hắn. Hùng Kỳ bị một cơn gió đáng sợ thổi thẳng vào mặt, lạnh cóng khiến hắn nổi da gà toàn thân, muốn chạy mà nửa bước cũng bước không nổi.
Hắn từng nghĩ tới rất nhiều kiểu chết!
Ví dụ như bị lưu manh gi3t chết, hoặc là đang truy kích kẻ xấu gặp chuyện ngoài ý muốn bỏ mình … vân vân…!
Nhưng hoàn toàn không nghĩ đến chuyện bị quỷ vật gi3t chết!
Bởi vì hắn không tin quỷ thần!
Nhưng bây giờ......
Hai con ngươi của Hùng Kỳ mở lớn, vẫn hiên ngang lẫm liệt đứng thẳng lưng.
Khi quỷ hồn dùng vẻ mặt hung dữ chuẩn bị chạm vào hắn, thì hắn cảm thấy một luồng ánh sáng vàng từ trên người mình tản ra, khiến cho con ma mặc váy đỏ kia lập tức lùi lại!
"Ánh sáng công đức!!! Cảnh sát trợ Trụ vi ngược, giúp người xấu làm việc ác như anh thế mà lại có công đức hộ thân, dựa vào cái gì, sao lại bất công như vậy!!!"
Bánh bao sữa ghé vào vai chú cảnh sát, dùng giọng con nít mở miệng.
"Công đức pháp thân sẽ không lừa người! Chú cảnh sát là người tốt! Cô đã giết hai người tốt rồi, nếu như cửa Địa Phủ mở ra, thì chắc chắn là bị ném vào Luyện Ngục!"
Con ma mặc váy đỏ hình như đang bị k1ch thích, máu chảy ròng ròng.
"Không! Ánh sáng công đức chắc chắn là lừa người! Nếu như anh ta không kết án tôi là ngoài ý muốn ngã lầu, cha mẹ tôi cũng sẽ không bởi vì cái chết của tôi mà chết oan chết uổng!"
"Là hắn tiếp tay cho kẻ ác! Là hắn không biết phân biệt đúng sai!"
Bánh bao sữa nhăn lại lông mày, vỗ vỗ tay phát ra tiếng.
Con ma mặc váy đỏ đang cảm xúc kích động, máu chảy chảy ròng bỗng nhiên an tĩnh lại.
Bạch Minh Tư vội vã đẩy cửa vào, nhìn thấy con ma mặc váy đỏ đã bình tĩnh lại, liền thở phào nhẹ nhõm.
Thứ quỷ này đã nhuốm máu hại người, chắc chắn sẽ tiếp tục giết người khắp nơi.
Mặc dù bánh bao sữa lợi hại, thế nhưng bé mới chỉ có ba tuổi rưỡi, không may gặp phải con quỷ có nhiều mưu mô xảo quyệt thì làm thế nào.
"Tể Tể!"
Bánh bao sữa cười tươi lộ rõ hai hàm răng khi quay đầu nhìn thấy anh Minh tư. Từ trong ngực chú cảnh sát, bé tụt xuống chạy thẳng tới chỗ anh.
"Anh Minh Tư!"
Lúc Bạch Minh Tư xoay người ôm bé con, con ma mặc váy đỏ đột nhiên bừng tỉnh, vì trước đó bị khí tức quá kh ủng bố trên người bánh bao sữa dọa đứng đơ ra.
Nhất định là ảo giác!
Nhưng dứa bé kia thơm quá!
Dù bản thân là hồn mới, nhưng trong tiềm thức nói chỉ cần nuốt chửng đứa bé kia thì quỷ khí của mình chắc chắn tăng nhiều, có thể thăng cấp liên tục.
Vì vậy, con ma lại nhào về phía bánh bao sữa.
Bạch Minh Tư ôm bánh bao sữa quay người, đồng thời vung ra một tấm bùa trấn quỷ!
Bánh bao sữa thì lại nhân lúc anh Minh Tư ôm bé quay người lại, ở lúc mà chú cảnh sát không nhìn thấy bé, vội mở miệng nhỏ ra.
"Hít hà … hít hà…hút …!"
Lúc con ma mặc váy đỏ kinh sợ thét lên, thì bé đã nuốt hết chín phần mười âm khí, chỉ để lại một chút tàn hồn còn sót lại.
Tàn hồn bị bé đưa tay tóm nắm chặt ở trong lòng bàn tay.
Bé thử dùng minh ngữ để liên hệ cùng với cha Minh Vương.
Nhưng không có bất kỳ phản hồi nào!
Bánh bao sữa thử lại lần nữa!
Vẫn không có gì!
Bánh bao sữa: "......"
Bé cúi đầu nhìn con ma đã biến thành làn sương nhạt nhẽo trong tay, đang run lẩy bẩy, một lần nữa xác định con ma mặc váy đỏ đã hại chết hai mạng người, nên trực tiếp xóa tàn hồn, sau đó ném vào trong mồm.
Cửa Địa Phủ không mở, con ma này đã hại người, vậy thì ăn thôi!
Bé cũng hút hết sạch sẽ âm khí nhàn nhạt tràn ngập xung quanh.
Ăn thì cũng ăn rồi, nhưng bánh bao sữa vẫn cảm thấy không vui.
Cửa Địa Phủ không mở, ở nhân gian mỗi ngày đều có vô số hồn mới sinh ra, nếu qua đời tự nhiên thì tốt, cùng lắm là lưu lại nhân gian tưởng niệm người thân, bình thường sẽ không làm ra chuyện gì quá đáng.
Nhưng nếu giống con ma mặc váy đỏ này, khi còn sống không cam lòng, oán khí ngập trời, lúc chết lại mặc váy đỏ nữa thì oán khí sẽ tăng lên rất nhiều. Nếu con ma đó nhớ những chuyện khi còn sống, lại bị người trong bàng môn tà đạo công kích hoặc là lợi dụng thì rất nhanh sẽ trở thành lệ quỷ.
Bánh bao sữa ở trong ngực anh Minh Tư thở dài.
Bạch Minh Tư nhìn thấy bánh bao sữa hút hết âm khí một cách sạch sẽ, lại cho là bé ăn quá nhiều.
"Tể Tể, em no quá sao?"
Bánh bao sữa ỉu xìu buồn bã lắc đầu.
"Không, Tể Tể lo lắng cho cha ở địa phủ."
Bạch Minh Tư: "Tể Tể, cha em ở địa phủ làm sao?"
Bánh bao sữa biết anh Minh Tư xuất thân từ gia tộc tâm linh, con mắt xoay chuyển lòng vòng.
"Anh Minh Tư, anh bây giờ có thể liên lạc với dưới âm phủ được không?"
Bạch Minh Tư gật đầu: "Chắc là có thể."
Bánh bao sữa con mắt lóe sáng: "Anh Minh Tư, vậy anh thử liên lạc xem có thể liên hệ với cha của Tể Tể ở địa phủ không!"
Bạch Minh Tư nhìn thần sắc lo lắng của bánh bao sữa, còn có chút bất an, trong mắt đầy mong chờ, nên cũng không quan tâm ở bên cạnh còn có người ngoài, cũng không dùng bùa mời linh, mà trực tiếp lấy máu mình làm chất dẫn, ý muốn liên lạc với linh cấp cao của Địa Phủ.
Hùng Kỳ đứng ngoài quan sát thấy hết tất cả, tất cả nhận thức khoa học đều vỡ nát, tinh thần chấn động: "......"
Hắn còn đang đứng ở đây mà!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.