Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 132:




Bánh bao sữa đều nghe không lọt lời nào, tâm trạng hoảng loạn.
Bé muốn đi gặp cha Minh Vương!
Phải đi gặp cha Minh Vương!
Dù có thể làm cho cha Minh Vương không vui bé cũng muốn trở về.
Thân thể xuyên qua cửa kính, bánh bao sữa dùng tốc độ nhanh nhất bay thẳng đến lỗ đen đang thông tới thế giới Địa Phủ.
Cửa lớn đang rộng mở, vô số quỷ vật sắp xếp trật tự theo đội ngũ thật dài nhanh chóng đi vào trong, chớp mắt liền biến mất.
Bánh bao sữa bay thật nhanh, âm khí toàn thân đang thu liễm lúc này đều phóng thích ra ngoài, ngay lập tức hàng ngàn hàng vạn quỷ vật cùng hướng sang hai bên lui lại tạo ra một con đường.
Bọn chúng mỗi một con ma đều trong trạng thái thần chí mơ hồ, tuân theo bản năng đi về phía lỗ đen thông với âm phủ.
Vương đang triệu hoán bọn chúng!
Trở về đúng chỗ của mình!
Một khi cánh cửa Địa Phủ đóng lại, tất cả ma quỷ còn lại ở nhân gian sẽ hôi phi yên diệt, không có khả năng chuyển sinh đầu thai lần nữa!
Nhất định phải trở về!
Lập tức trở về!
Lúc mới bắt đầu tập hợp, bọn chúng không có chút quy củ nào, cứ tùy ý mà tụ lại một chỗ, thậm chí đối với những con quỷ mới vì vị trí mà còn phát sinh đánh nhau.
Đến lúc cánh cửa âm phủ mở ra, mặc kệ là quỷ mới hay vẫn quỷ cũ ở nhân gian trôi nổi hàng trăm hàng ngàn năm qua đều phá lệ ôn hòa.
Xếp hàng!
Tính khí Vương của bọn chúng rất nóng nảy, yêu thích yên tĩnh!
Nếu như nháo ầm ĩ, nhao nhao tranh giành truyền đến tai Vương, chờ đợi bọn hắn nhất định là sự tàn bạo của Vương!
Một cỗ uy áp cường hãn từ phía sau tiến tới, bọn chúng vô thức lui dạt sang hai bên, tạo ra một con đường rộng rãi để đi qua.
Cỗ khí tức kia, những con quỷ đã từng ở địa phủ đều rất quen thuộc.
Kia là khí tức của Vương!
Chẳng lẽ Vương tới?
Trong nháy mắt kia, tất cả ma quỷ đang quy hồi trở lại Địa Phủ cùng nhau lui lại, thậm chí quỳ xuống và dập đầu một cách tự nhiên thuần thục.
Ai cũng muốn len lén nhìn phong thái của Vương!
Nhưng chúng nó cũng không dám ngẩng đầu!
Nghe nói từng có con ma bởi vì tò mò bộ dáng của Vương, bởi vì tu vi không đủ bị phản phệ, trong nháy mắt bị Minh Hỏa đốt hôi phi yên diệt, hồn phi phách tán.
Bọn hắn khúm núm!
Bọn hắn hoàn toàn phục tùng!
Bọn hắn quỳ gối hai bên lối đi vào địa phủ, tạo ra con đường rộng rãi cung nghênh Vương đến!
Đây là thần phục!
Kẻ yếu tuyệt đối phục tùng đối với kẻ mạnh!
Mà những con ma mới chưa từng đi tới địa phủ báo danh nhập cư vào Địa Phủ, mặc dù còn ngơ ngơ ngác ngác, nhưng vẫn vô thức theo động tác của những con ma lâu đời làm theo.
Bọn hắn run rẩy, thậm chí thần hồn trở nên bất ổn.
Bởi vì cỗ khí tức kia quá âm lãnh, quá mức cường hãn hung tàn, âm khí đi qua nơi nào đều tản mát ra lệ khí lạnh thấu xương, làm cho bọn chúng trong lòng đều run sợ.
Sợ rằng một giây sau sẽ bị cỗ khí tức cường hãn kia làm cho biến mất khỏi thế gian.
Bánh bao sữa đang muốn gặp cha hoàn toàn không biết những suy nghĩ của chúng, phát hiện không liên lạc được cùng cha, bé bắt đầu trở nên luống cuống.
Hiện tại chỉ muốn tìm cha, để bé ôm cha một cái.
Cho dù cha lần nữa ném bé từ Địa Phủ về nhân gian thì bé cũng chấp nhận.
Nhất định phải gặp cha!
Nhưng trong nháy mắt, lúc bánh bao sữa đến cửa lớn của Địa Phủ chuẩn bị đi vào.
Đôi mắt to đầy nước mắt của bé mở lớn hơn, sáng lấp lánh, bé bắt đầu nở nụ cười.
Bé hé miệng nhỏ, lộ ra nụ cười xán lạn lớn tiếng hô to.
"Cha! Tể Tể trở về!"
Sau đó xông vào trong.
Cánh cửa như là hố đen sâu thẳm, không cách nào biết được nguy hiểm bên trong đột nhiên di chuyển, bên trong cuồng phong gào rít sinh ra một vòng xoáy lớn.
Vòng xoáy lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp lớn dần lên, sau đó hướng bốn phương tám hướng càn quét cuốn hết những ma quỷ ở xung quanh.
Bánh bao sữa xông tới bị hụt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
"Cha?"
Nhìn thấy vòng xoáy khổng lồ đang hướng tới những ma quỷ đang quỳ gối hai bên bị cuốn vào, bánh bao sữa vội vàng xoay người bay tới.
Bé nghĩ chỉ cần bị hút đi vào là được rồi!
Nhưng ngoài ý muốn lại lần nữa phát sinh.
Hoắc Tư Tước và Hoắc tư Thần từ xa đuổi theo đến không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vòng xoáy kh ủng bố khổng lồ nuốt chửng tất cả những con ma trên đường phố, trên sông, thậm chí còn lan rộng ra tới tất cả ma quỷ xung quanh mà họ không thể thấy được.
Bầu trời nổi lên ầm ầm những tràng sấm sét, mây đen không ngừng cuồn cuộn.
Kinh thiên động địa!
Ở trên đường cái thậm chí có người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn mây đen trên bầu trời ban đêm.
"Dự báo thời tiết buổi tối hôm nay không có mưa, sao lại thế này nhỉ?"
"Ai biết, trời bỗng nhiên nổi gió lớn, nhiệt độ không khí cũng giảm xuống hơn mười độ, còn rất lạnh!"
"Đúng vậy a! Cảm giác lúc này nhiệt độ như là khoảng không độ trở xuống, lạnh quá đi!"
"Đi mau đi mau! Nhìn khả năng tám chín phần mười sẽ có mưa to đấy!"
......
Bầu trời lúc rạng sáng, dòng xe qua lại trên đường cái rõ ràng tăng tốc độ chạy nhanh hơn.
Ngẫu nhiên cũng có người đi bộ trên đường, cũng là bước chân vội vàng sợ mưa rào tầm tã rơi xuống, sẽ làm bọn họ ướt sũng như gà.
Hoắc Tư Tước và Hoắc tư Thần từ cửa chính khách sạn lao ra, ngược lại phương hướng của đám người chạy thật nhanh hướng tới vị trí của bánh bao sữa.
Rõ ràng chỉ là trong nháy mắt nhưng Tể Tể cũng đã bay xa gần ngàn mét.
Nhìn cảm xúc kích động của bé, rõ ràng là có điều gì đó không ổn.
Hoắc Tư Tước và Hoắc tư Thần dùng hết sức chạy nhanh nhất có thể.
Đến lúc đuổi tới vị trí của Tể Tể, ngẩng đầu lên nhìn vừa hay thấy thân ảnh Tể Tể từ giữa không trung rơi xuống.
"Tể Tể!"
Độ cao kia phải ngang một tòa nhà cao hơn hai mươi tầng.
Thân ảnh Tể Tể từ trên cao rơi xuống với tốc độ cực nhanh, trái tim Hoắc Tư Tước và Hoắc tư Thần gần như ngừng đập, thần kinh căng thẳng không do dự phóng tới, sau đó ngẩng đầu lên.
Tiếp được!
Bọn hắn nhất định phải tiếp được Tể Tể!
Những người qua đường nghe thấy tiếng kêu của bọn họ, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt đại biến kinh hãi mở miệng kêu to.
"Mọi người ơi, có người nhảy lầu!"
"Nhanh chạy tới đội phòng cháy chữa cháy gọi người ở đằng kia, nhanh!"
......
Bánh bao sữa cả người đều trong trạng thái mê mang.
Bởi vì cửa nối tiếp tới âm phủ sau khi nuốt chửng tất cả quỷ vật liền biến mất.
Bé xen lẫn giữa những con ma, nhưng vẫn bị vòng xoáy khổng lồ bỏ qua và ở yên vị trí.
Bé vô thức đuổi theo.
Một chân đạp trong không trung, thân thể nhanh chóng rơi xuống.
Lúc muốn một lần nữa sử dụng thuật pháp, lại nghe được giọng cha Minh Vương đang khắc chế ôn nhu vang lên trong đầu.
"Tể Tể, ngoan ngoãn ở nhân gian đợi, chờ cha tự mình đến đón con."
"Nhớ kỹ, cha sẽ tự mình đến đón con, nếu như giữa chừng có người nói là cha an bài hắn tới đón con về Địa Phủ, nhất định không nên tin, liền đánh chết hắn cho cha!"
Lúc cửa địa phủ biến mất trong nháy mắt, hình như nhìn thấy thân ảnh cha Minh Vương to lớn uy nghiêm chợt lóe lên.
Bánh bao sữa: "...... Cha ~~~"
Gió lớn như là bàn tay cha bé nhẹ nhàng phất qua gò má.
Trước lúc khi đội phòng cháy chữa cháy chạy tới, bàn tay kia nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể mập mạp của bánh bao sữa.
Hoắc Tư Tước cùng Hoắc tư Thần ở trên mặt đất hoảng sợ, đang ngẩng đầu đưa hai tay ngước đầu nhìn lên bỗng nhiên cảm giác lạnh sống lưng, giống như bị một đôi mắt cực kỳ sắc bén nhìn chằm chằm.
Bọn hắn thậm chí như nhìn thấy âm khí hóa thành bàn tay ngăn tốc độ rơi xuống của Tể Tể, từ từ hạ xuống.
Mi tâm bỗng nhiên cảm thấy đau nhói, ở trong đầu bọn hắn tự nhiên lại nghe được một âm thanh lạnh lùng mà uy nghiêm.
"Địa Phủ xảy ra chuyện, máu Minh Vương cô thu hồi lại, nếu để lại cho các ngươi thì chính là mầm tai vạ! Giúp cô chăm sóc tốt cho Tể Tể! Tương lai tất có thâm tạ!"
Giọng nói uy nghiêm lại lạnh lùng biến mất trong nháy mắt, bọn hắn đồng thời hoàn hồn, nghe được tiếng đám người hô hoán từ bốn phương tám hướng truyền đến.
"Nhanh! Bên này! Đệm khí đặt ở đây!"
"Hai đứa bé kia, mau tránh ra! Quá nguy hiểm! Các ngươi không tiếp nổi đâu."
Hoắc Tư Tước và Hoắc tư Thần đều sửng sốt, bọn hắn được đội lính cứu hỏa vội vàng chạy đến ôm ra ngoài, sau đó tận mắt nhìn thấy âm khí hình thành bàn tay che chở Tể Tể biến mất, Tể Tể liền từ trên cao đột nhiên rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.