Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 41: Bảo bối quyến rũ Đường tiên sinh (3)




Đường Bạch Dạ không biết vì sao cùng hacker này tán gẫu, anh chỉ biết là, đối phương không có ác ý, với anh có một loại hảo cảm nói không nên lời.
Đường đại thiếu, "Không như vậy, tương lai tôi có con gái, tôi sẽ đem con gái gả cho cậu, như vậy cậu chính là con rể tôi.”
Hạ bảo bối, "..."
Vừa là cha con loạn luân, hôm nay là anh em loạn luân sao?
Hạ bảo bối lật bàn, cha, cha đây là muốn náo loại nào a?
Đường đại thiếu nói, "Xin không cần đánh ra loại ký hiệu ghét bỏ con gái tương lai của tôi, tin tôi, baby, tôi như vậy, con gái giống cha, tuyệt đối là một mỹ nữ sắc nước hương trời, xin cậu không cần ghét bỏ, nếu không bé cũng không dám đầu thai.”
Hạ bảo bối cười đến nước mắt cũng phải chảy ra, có thứ tự đánh ra một hàng chữ, "Cha, cha là anh của tự kỷ đi, quá tự kỷ."
Đường đại thiếu chau mày, Hạ bảo bối đã gọi không tốt, xong, đắc ý vênh váo .
Đường đại thiếu, "Cha?"
Hạ bảo bối phi thường trấn định đánh chữ, "Ngài một câu một câu baby, tôi gọi ngài là cha chẳng lẽ sai sao?”
Đường đại thiếu, "Tôi chỉ sợ tôi không sih ra được con trai lớn như vậy.”
Đường đại thiếu nói xong vô cùng lo lắng, anh phỏng đoán, hacker đối diện thành thục, cơ trí, ứng biến mau, kỹ thuật lại cao, thế nào cũng hơn hai mươi, nói không chừng lớn hơn so với anh.
Hạ bảo bối, "Cha, con tin có người thiên phú bẩm sinh.”
Đường đại thiếu đánh rắn đánh giập đầu, "Cha cũng gọi, con trai ngoan, nghe cha nói, không muốn hại thanh danh cha, thanh danh cha cũng là thanh danh con, con nói có đúng hay không con trai?”
Hạ bảo bối, "..."
Tiếng đập cửa vang lên, Hạ bảo bối vội vã đánh một câu, bé cấp tốc đóng máy tính, vô cùng đoan trang bình tĩnh cầm truyện tranh nhìn, Hạ Thần Hi đi tới, "Con vừa mới đang làm cái gì, cười lớn tiếng như vậy?"
Hạ bảo bối nghĩ đến đùa giỡn Đường tiên sinh, lại bị Đường tiên sinh đùa giỡn, vẻ mặt co quắp.
"Mẹ, con ở trên mạng gặp được một cực phẩm."
"Cái gì cực phẩm?"
"Yêu nghiệt, lời nói ác độc, phong lưu, hoa tâm, nam nữ không tha.” Hạ bảo bối đối với Đường tiên sinh đánh giá rất cao.
Hạ Thần Hi vừa nghe này lời, trong đầu thoáng qua gương mặt yêu nghiệt của Đường Bạch Dạ.
"Con lại đi khắp nơi rước lấy họa ?"
"Trời đất chứng giám, mẹ, nhân cách con lương thiện vậy, mẹ không thể vu tội ." Vẻ Hạ bảo bối vô tội, lên án nhìn Hạ Thần Hi.
Hạ tiểu thư, "..."
Hạ bảo bối chân chó cười, "Mẹ, mẹ tìm con có chuyện gì?"
Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, xoa xoa tóc Hạ bảo bối, "Bảo bối, chuyện Tưởng Tuệ , quên đi, đừng tìm cô ta tính toán."
Đã mấy ngày, Tưởng Tuệ ở nhà nghỉ ngơi, nghe nói tinh thần trạng thái rất không tốt.
Đường Bạch Dạ mấy ngày nay cũng an phận hơn, không truyền ra cái scandal gì.
Nghe nói Đường Bạch Dạ tiên sinh không chê Tưởng Tuệ công chúa trước đây trẻ người non dạ phạm lỗi, tình so với thiên kim, có thể nói là tình nhân tốt nhất thành phố S.
Theo phong lưu đàn ông hoa, chuyển thành người đàn ông tốt nhất.
Truyền thông viết, Đường Bạch Dạ thành tình thánh.
Hạ Thần Hi căn bản không quan tâm việc này, nhưng mà, chuyện của Tưởng Tuệ mới được đè xuống, lại mọc lên như nấm, lặp lại mấy lần, Tưởng Tuệ cũng nhận được giáo huấn, Hạ Thần Hi cũng không nghĩ bức người quá mức.
Dù sao, Tưởng Tuệ chẳng qua là đố kỵ.
Xét đến cùng, này là lỗi của Đường Bạch Dạ , phụ nữ tội gì khó xủa phụ nữ.
"Báo cáo mẹ, con rất vô tội.” Hạ bảo bối cắn ngón tay, gương mặt phấn nộn thoạt nhìn vô cùng đơn thuần vô tội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.