Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 37: Đường tiên sinh rất xấu




Lâm Nhiên thiếu chút nữa sặc chết, "Trời ạ, Đường Dạ Bạch, đây không phải là trọng điểm cậu nên quan tâm được không?"
"Đây là trọng điểm!" Đường Bạch Dạ cười đến muốn bao nhiêu yêu nghiệt là có bấy nhiêu yêu nghiệt, nhưng mà, Lâm Nhiên lại sởn tóc gáy.
Được rồi, lão đại, cậu đừng cười, cậu đừng cười, thực sự là quá kinh khủng.
"Tôi phục anh, liếc mắt là có thể nhìn ra mà.”
Đường Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, nghĩ đến anh từng sờ qua mấy lần nhỏ, đích xác so với Tưởng Tuệ nhỏ hơn nhiều.
Lúc này trong đầu Đường tiên sinh còn so sánh vóc người phụ nữ này với phụ nữ khác, có thể thấy thần kinh Đường tiên sinh tư duy người này vô cùng bưu hãn .
"Bộ phận quan hệ xã hội Đường thị điện thoại dự đoán cũng bị làm bể, lúc này xử lý như thế nào, cậu cho cái chủ ý."
Đường Bạch Dạ trầm mặc không nói.
Lâm Nhiên chợt cười, "Nếu cô ta không phải vị hôn thê của cậu, tôi sợ rằng lúc này muốn cùng cậu nghiên cứu tình sử thiên kim thị trưởng một chút.”
"Bạn học Đường Bạch Dạ, xem ra Tưởng Tuệ tiểu thư cho cậu đội không ít nón xanh, có thể một ngày ra cửa, mang không nổi, ha ha ha ha ha... Thành phố S gần đây sẽ có một trận bát quái ."
Lâm Nhiên rất vui sướng khi người gặp họa, vô cùng thoải mái.
Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, "Tôi cho cô ta mang mũ xanh một ngày ba bữa thêm cả bữa khuya cũng có.”
Lâm Nhiên dơ ngón cái lên.
Đường Dạ Bạch, cậu cường.
Một ngày không nói lời nói ác độc cậu sẽ chết sao?
"Không nói đùa, Dạ Bạch, nghe ý kiến của tôi, giải trừ hôn ước đi." Lâm Nhiên chững chạc đàng hoàng nói, "Trừ Lâm Tình, cậu ai cũng không yêu, Tưởng Tuệ cậu cũng không quan tâm, hà tất cho cô ta danh phận không rõ ràng, ảnh hưởng hình tượng Đường thị."
Khóe miệng Đường Bạch Dạ gợi lên nụ cười ý vị thâm trường nói, "Ta tại sao muốn giải trừ hôn ước?"
"Đường Dạ Bạch, đầu óc cậu có vấn đề à, xảy ra loại chuyện như vậy, không giải trừ hôn ước để chờ toàn thành phố S mắng cậu là con rùa à.”
Đường Bạch Dạ cười đến chính nhân quân tử, một chút cũng nhìn không ra, "Lâm Nhiên, chúng ta còn có rất nhiều dự án chờ thị chính phủ đóng dấu, thường ngày phải bỏ ra một số tiền lớn. Nếu là thị trưởng đề cập một chút cậu thấy thế nào?”
Lâm Nhiên bừng tỉnh đại ngộ, nếu là Đường Bạch Dạ ở giờ khắc này không rời không bỏ Tưởng Tuệ, Tưởng thị trưởng nhất định sẽ cho rằng Đường Bạch Dạ đối với Tưởng Tuệ khăng khăng một mực.
Anh lại không chê con gái của mình, đương nhiên cảm động a.
Này một cảm động, này một cảm kích, nhiều chuyện dễ làm a.
Đóng dấu cũng là thị trưởng nói một câu, giảm đi một số tiền lớn để hối lộ.
Đường Bạch Dạ càng chính nhân quân tử nói, "Nếu là lúc này tôi che trở cô ấy, người chỉ biết nói tôi thâm tình chân thành, so với thiên kim, hình tượng Đường thị sẽ không phải càng tốt đẹp sao, hiểu không?"
Lâm Nhiên, "..."
"Hừ, tôi muốn tìm ra là ai chỉnh người như thế, nếu đều cho tôi tìm được, nếu là phụ nữ, tôi sẽ tìm tới mười tám người tới, mặc kệ nam nữ bị tôi bắt được, tôi để cho bọn họ 11P giống nhau.”
Lâm Nhiên lệ rơi đầy mặt, "Đường đại thiếu, cậu thật biến thái a."
Đường đại thiếu cười híp mắt cầm lấy báo chí bên cạnh, nhíu mày, "Không ngờ, cô ta mấy năm trước vóc người không hiện tại, xem ra tay tôi cảm giác rất chuẩn, ngực quả nhiên là C, chậc chậc..."
Lâm Nhiên rít gào, "Đường Dạ Bạch, cậu thật không phải biến thái bình thường.”
Đường đại thiếu cười, "Quá khen."
Lâm Nhiên lập tức có một loại xúc động, anh muốn đến cậy nhờ Hạ Thần Hi, anh muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa có được hay không a a a.
Hồi nhỏ không chọn người mà chơi hậu quả chính là như vậy, Lâm Nhiên phi thường hối hận chính mình trẻ người non dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.