Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 236: Ba người phụ nữ một vở kịch (3)




Cô nhẹ nhàng cười, "Chủ tịch có ý gì?"
Đường lão nói, "Cô cùng con của cô mang quốc tịch Mỹ, chẳng qua cô chuyển đến thành phố S, cô có thể xin quay lại Mỹ, cô đang ở Mỹ, trở về thành phố S làm gì? Tôi hi vọng cô đưa con trai cô đi, không nên ở lại thành phố S."
Hạ Thần Hi cười lạnh, đang muốn nói chuyện, phục vụ bưng một ly Latte tới đặt trước mặt cô, Hạ Thần Hi mỉm cười gật đầu với anh.
Đợi đi xa, Hạ Thần Hi mới lên tiếng, "Tôi ở thành phố S có công việc thuận lợi, tạm thời không nghĩ chuyện quay lại Mỹ, sợ rằng chủ tịch phải thất vọng."
Đường lão nguy hiểm nheo mắt lại, "Cô gây ra chuyện còn chưa đủ? Cô còn muốn như thế nào, vọng tưởng làm thiếu phu nhân Đường gia, tôi cho cô biết, quả thực là người si nói mộng, chỉ cần có tôi, cô không thể vào Đường gia."
"Chủ tịch, có thể ông hiểu lầm chuyện gì." Hạ Thần Hi thản nhiên nói, "Không thể phủ nhận, tôi cùng Đường Bạch Dạ có một đứa con trai, song, chuyện này không có nghĩa là tôi muốn làm thiếu phu nhân Đường gia."
"Ông muốn mẹ con tôi chịu trách nhiệm, chúng tôi chỉ muốn cuộc sống gia đình của mình ổn định, dễ dàng, không có phiền não, Đường gia xử lý như thế nào chuyện của ông, đó là vấn đề của ông."
"Chúng tôi cùng hai người cũng không có quan hệ."
Đường lão giễu cợt nhìn Hạ Thần Hi, "Cô nói thật đơn giản, Thành Nam nói, cô cùng Đường Bạch Dạ, chính là vì tiền của Đường Bạch Dạ, đến trước mặt của tôi, cô còn giả vờ thanh cao?"
Hạ Thần Hi buông lỏng tay, "Nếu chủ tịch cho là như thế, tôi cũng không còn lời nào để nói."
"Vậy thì quay trở về Mỹ." Đường lão lạnh lùng nói, "Kể từ khi mẹ con cô xuất hiện, gây ra bao nhiêu chuyện? Thành Nam hai lần vào bệnh viện cũng là bởi vì các người, công trình Hằng Kim gặp chuyện không may, Đường Bạch Dạ đến cục cảnh sát náo loạn, quan hệ của chúng ta với thị trưởng bế tắc, cũng là lỗi của các người."
Hạ Thần Hi cảm thấy, Đường lão ngang ngược vô lý, logic như vậy, ông ta cũng nói được, ông ta không cảm thấy đỏ mặt hay sao?
Hạ Thần Hi nói, "Có lẽ theo ý của ông đều là lỗi của tôi, nhưng trong mắt tôi, tất cả là do các người không có năng lực xử lý tốt, cùng tôi không quan hệ. Chuyện Đường Thành Nam, chỉ do ngoài ý muốn, tôi không muốn nói nhiều. Công trình Hằng Kim, đây là vấn đề của Triệu Phong, chủ tịch đẩy hết trên người tôi, không khỏi bất công."
"Có lẽ, ông cảm thấy tôi cùng bảo bối làm trở ngại con đường của ông, nên ông muốn loại bỏ chướng ngại."
"Nhưng, ông nhận nhầm rồi, Đường Bạch Dạ mới là mấu chốt, hẳn là ông nên đi tìm Đường Bạch Dạ nói chuyện, không nên tìm tôi."
Hạ Thần Hi khẽ mỉm cười, cô vẫn duy trì phong độ, "Chủ tịch, ông cảm thấy mẹ con chúng tôi không quyền không thế nên khi dễ, tùy tiện cho một khoản tiền là có thể đuổi chúng tôi, có lẽ ông làm được chuyện tuyệt tình hơn, phái người giết chúng tôi. Ông cảm thấy không sao cả, rất đơn giản, tựa như bóp chết một con kiến."
"Nếu nghĩ như vậy, sợ rằng chúng tôi phải làm ông thất vọng."
Đường lão sắc mặt càng không vui, "Cố chấp, nói đến nói đi, không phải là vì tiền."
Ông quay đầu nhìn về phía chiếc Bentley bên ngoài quán cà phê, lạnh lùng cười một tiếng, "Đường Bạch Dạ cho không cô không ít tiền, vậy mà đưa cô một chiếc Bentley, cô dám cùng tôi nói, cô cùng nó ở chung một chỗ không phải là vì tiền, cô cho rằng sinh con của nó, cô có thể muốn làm gì thì làm?"
Xe Hạ Thần Hi dừng ở bên ngoài quán cà phê, vô cùng phong cách, thấy được, Đường lão nhìn thấy, đánh giá trong lòng đối với Hạ Thần Hi càng thấp, lại là một người phụ nữ hám tiền.
Hạ Thần Hi chậm rãi cười, nụ cười hết sức lạnh lùng, "Chủ tịch, tôi biết Đường Bạch Dạ tám năm trước, cho đến bây giờ, chỉ tốn tiền vài bữa cơm của Đường Bạch Dạ, tôi sinh con trai, nuôi lớn con trai, cho tới bây giờ không tốn một đồng của Đường Bạch Dạ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.