Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 153: Phiên bản nhỏ của Đường Bạch Dạ




Anh nói, không đếm xỉa biểu tình mọi người kinh ngạc, tiến phòng làm việc tổng giám đốc.
Đường Bạch Dạ cũng không phải là người cuồng công, nhưng mà, anh đối với công việc lại hết sức nghiêm túc phụ trách, cực ít đang họp giữa chừng đột nhiên gián đoạn, đây là tình huống rất ít thấy, chẳng lẽ có chuyện gì so với Đường tổng làm việc còn quan trọng?
Lâm Nhiên cũng rất kinh ngạc, nhưng mà, theo anh tiến vào phòng làm tổng giám đốc việc sẽ biết.
Đường Bạch Dạ mở ti vi tinh thể lỏng, chuyển kênh 5 truyền hình, đó là kênh giáo dục thiếu nhi, Hạ bảo bối kia phấn phấn nộn nộn xuất hiện ở trong ti vi, ánh mắt Đường Bạch Dạ xẹt qua ý cười.
"Cậu đang họp giữa chừng lui lại, chính là vì đột nhiên muốn nhìn tiết mục thiếu nhi?" Lâm Nhiên 囧, một màn này cũng thực sự là quá hỉ cảm , Đường Bạch Dạ lúc nào cải lão hoàn đồng ? ? ? ?
"Con trai Hạ Thần Hi." Đường Bạch Dạ chỉ vào tiết mục nói.
Tiểu gia hỏa mặc đồng phục học sinh, nhi đồng lộ ra giữa bầy gà, không người nào có thể so với, thực sự là một tiểu thân sĩ, Đường Bạch Dạ trong tâm khảm thích Hạ bảo bối.
Lâm Nhiên nhìn, đột nhiên a một tiếng, chỉ vào Đường Bạch Dạ hỏi, "Cậu xác định đó không phải con của cậu?”
"Cậu nói bậy bạ gì đó?"
Lâm Nhiên càng kinh ngạc, chỉ vào Hạ bảo bối nói, "Đường Bạch Dạ, cậu nhìn trong gương, nhìn mắt, nhìn mũi, nhìn nhìn lại miệng, cậu thậm chí nhìn tai, cậu xem không có điểm nào là không giống cậu.”
"Đây rõ ràng là phiên bản nhỏ của cậu.”
"Ngạch tích thần a..."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, đã không chỉ một lần có người nói bọn họ là cha con, ở siêu thị, ở sân chơi, thậm chí ở câu lạc bộ, anh cũng nghe có người nói, nói anh có con.
Anh nhịn không được sờ sờ mặt mình, anh biết Hạ bảo bối cùng anh nhìn có chút giống.
Nhưng không đến mức tất cả mọi người cho rằng, là con của anh?
Lâm Nhiên lần này cũng không quản chuyện họp cái gì, ánh mắt phát ra ánh sáng hồ ly, "Đường Bạch Dạ, cậu soi lại gương, cậu nhìn lại nụ cười trên mặt tiểu gia hỏa này, dối trá như thế, rõ ràng là cũng cậu không có gì sai biệt.”
"Ưu nhã, thân sĩ, cậu hồi bé chính là bộ dáng này đi."
Đường Bạch Dạ đã quên, anh hồi bé như thế nào.
"Thực sự rất giống sao?"
Lâm Nhiên giận, đầy đủ khẳng định quan điểm của mình, "Lời vô ích, tôi và cậu đã biết nhau bao nhiêu năm, tiểu hài này vừa nhìn sẽ là của cậu, tuyệt đối là Đường Bạch Dạ sản xuất , trời ạ, thực sự là phá vỡ hiểu biết của tôi...”
Đường Bạch Dạ nhíu mày, trong đầu tìm tòi Hạ Thần Hi, đích xác không có ấn tượng gì.
Lâm Nhiên hỏi, "Hạ Thần Hi có thể đã nói cha của hài tử?"
Đường Bạch Dạ lắc đầu, "Cô ấy chưa bao giờ nhắc tới, tôi hỏi qua, cô không muốn nói.”
Lâm Nhiên dù bận vẫn ung dung nhìn Đường Bạch Dạ, "Tin tôi, tôi là pháp luật chuyên nghiệp sinh, trời sinh có mũi thính chó, tôi rõ ràng ngửi được có quan hệ huyết thống.”
"Cậu suy nghĩ thật kỹ chuyện tám năm trước, cậu xác định không chạm qua Hạ Thần Hi?"
Đường Bạch Dạ do dự rất lâu, lắc lắc đầu, nếu anh thực sự cùng Hạ Thần Hi có một đoạn, anh nhất định sẽ nhớ, Hạ Thần Hi thực sự quá đặc biệt.
"Tám năm trước, cô ấy mới mười bảy tuổi, vừa nhìn chính là thiếu nữ đàng hoàng, tôi lại thế nào bụng đói ăn quàng cũng sẽ không chọn cô ấy đi." Đường Bạch Dạ thì thào tự nói, anh là thật một chút ấn tượng cũng không có.
Lâm Nhiên giận, chụp bàn, chỉ vào Đường Bạch Dạ, "Đường đại thiếu, cậu thật khôi hài, phụ nữ cậu không có một nghìn cũng có tám trăm, cậu xác định cậu nhớ được toàn bộ?”
Đường Bạch Dạ, "..."
Lâm Nhiên vui sướng khi người gặp họa nói, "Nhìn nhìn, đây là loại - mã kết quả, ngay cả mình lúc nào toát ra một đứa con cũng không biết, khôi hài chính là, phụ nữ dùng xong liền ném, lần này có người bị.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.