Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 20: Chương 20





“Giáp xương!”
Bị ba con xác thối bao vây, thiếu niên thủ lĩnh ngập tràn hoảng sợ trên khuôn mặt, lập tức sử dụng khả năng đặc biệt của bản thân, từ những lỗ chân lông ở mặt ngoài cơ thể của cậu ta nhanh chóng đâm ra những gai xương sắc nhọn màu trắng, dài khoảng hai tấc, mọc dày đặc ở mặt ngoài của cơ thể, xé toạc lỗ chân lông, rìa gai xương thấm ra rất nhiều máu tươi.
Trong chớp mắt, cơ thể của cậu ta được bao bọc bởi những gai xương hung dữ, giống như một con nhím đang giận dữ!
Ba con xác thối hưng phấn gầm nhẹ, không chần chừ hay do dự chút nào, chúng nhào ngay lên trên người cậu ta, nhanh chóng cắn xé, những gai xương hung dữ này dù có đâm toạc thân thể của xác thối thì chúng cũng không có cảm giác đau, cứ để mặc gai xương cắm vào trong cơ thể, vẫn hung hăng cắn máu thịt bên dưới gai xương như cũ.
Rất nhanh, một lượng lớn da thịt bị xé khỏi người thiếu niên thủ lĩnh, máu chảy lênh láng trên mặt đất.
“Đừng mà, Tiểu Ngữ, chúng ta kết hợp với nhau có thể giết chết anh ta, đừng mà…” Thiếu niên thủ lĩnh quằn quại dưới đất, đau đớn hét lên.
Cô gái mặc váy đen nhìn cậu ta một cái đầy xem thường, lập tức tới gần Lâm Siêu, cọ bộ ngực mới vừa trưởng thành của mình lên cánh tay anh, nói khẽ: “Giờ anh tin tưởng thành ý của tôi rồi chứ?”
Lâm Siêu nghiêng đầu nhìn cô ta, hỏi: “Thành ý gì?”
Cô gái mặc váy đen ngẩn ra, trong lòng có cảm giác bất an, nói: “Tôi nghe lời anh giết cậu ta, tôi đã nói rồi, anh muốn tôi làm gì, tôi đều sẽ làm theo, chỉ cần anh tha cho tôi.

Lâm Siêu thản nhiên nói: “Cô cho là tôi đang thử thách cô đấy à? Chẳng qua tôi chẳng muốn tự mình ra tay thôi, với loại xác thối như cô thì giết người vốn chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay thôi mà, cho dù hôm nay không giết ở đây thì chờ cô trưởng thành rồi, cô sẽ vẫn giết cậu ta, ăn sạch máu thịt và tế bào của cậu ta.


“Anh! ” Cô gái mặc váy đen có phần phẫn nộ, cô ta cảm thấy mình bị đùa giỡn.
Lâm Siêu lạnh nhạt nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ không giết chết cô, đối với tôi thì cô vẫn còn một chút tác dụng.
” Khó lắm mới gặp được một người điều khiển xác thối, nếu cứ giết chết như vậy thì Lâm Siêu thực sự cảm thấy tiếc nuối, loại này ở tương lai là sinh vật cấp thống trị, phải bồi dưỡng thật tốt, sau này sẽ giúp ích lớn cho mình!
Đương nhiên, nguy hiểm duy nhất là nó có thể tấn công ngược lại mình bất kỳ lúc nào!
Có điều, so với hiệu quả và lợi ích nó mang lại thì một chút nguy hiểm này đáng giá để thử, hơn nữa, bản thân người điều khiển xác thối ở thời kỳ đầu cũng không có nhiều lực công kích, ỷ lại toàn bộ vào việc điều khiển xác thối, chỉ cần không cho nó thu hoạch được một lượng lớn xác thối đặc biệt thì nó không cách nào trở thành mối uy hiếp với mình.
Chỉ cần tới lúc nó trưởng thành, lấy được một “Khế ước trung thành” ở di tích Babylon cổ là có thể hoàn toàn kiểm soát nó, bắt nó phải phục tùng triệt để!
Nghe Lâm Siêu nói vậy, mắt cô gái mặc váy đen lập tức sáng lên, cô ta nói: “Anh muốn tôi làm gì?”
“Đi theo tôi.
” Lâm Siêu bình tĩnh nói: “Tôi có thể cho cô độ tự do nhất định nhưng cô bắt buộc phải tuân thủ hai quy tắc.
Thứ nhất, nghe theo mệnh lệnh của tôi, không được phép chống lại! Thứ hai, cô phải đảm bảo toàn bộ các chuyện cô làm đều được cân nhắc trên cơ sở ưu tiên lợi ích của tôi.


Cô gái mặc váy đen không chút nghĩ ngợi, luôn miệng đồng ý: “Không thành vấn đề.

Ngay từ đầu cô ta đã dự đoán được chuyện này, cô ta tin, dựa vào năng lực đặc biệt của bản thân, người bình thường đều sẽ nghĩ cách thuần phục cô ta, lợi dụng năng lực đặc thù của cô ta để thống trị thế giới.
“Hừ, chỉ cần có được thịt người, các bé yêu của mình sẽ nhanh chóng tiến hóa, chỉ cần tiến hóa thêm một lần nữa là có thể nhẹ nhàng giết chết anh ta.
Muốn nô dịch mình à? Ngây thơ!” Cô gái mặc váy đen thầm cười khẩy trong bụng.
Hai người đều có suy nghĩ riêng của mình, cuộc nói chuyện này kết thúc.
Thiếu niên thủ lĩnh nằm dưới mặt đất bị xác thối đè xuống cắn xé máu me be bét, cậu ta nghe thấy cô gái mặc váy đen nói như vậy, đau buồn phẫn nộ quát ầm lên: “Tiểu Ngữ, vì sao lại đối xử với tôi như vậy, vì sao!”
Cô gái mặc váy đen ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt đầm đìa máu của cậu ta bằng ánh mắt chán ghét, nói: “Vì sao à? Cậu vẫn không rõ hả, tôi vốn không phải là Phạm Hương Ngữ cậu quen biết, cô gái nhỏ yếu bất lực đó đã chết khi vi rút bùng nổ rồi, tôi là ý thức mới hình thành trong não của cô ta, mặc dù tôi tiếp thu ký ức của cô ta nhưng tính cách giả nhân giả nghĩa của cô ta thực sự làm tôi quá phản cảm, nếu không phải thấy cậu có năng lực đặc biệt thì tôi đã muốn ăn thịt cậu ngay từ đầu rồi!”
Thiếu niên thủ lĩnh ngơ ngác.

“Phạm, Phạm Hương Ngữ chết rồi! ” Não cậu ta ong ong, quanh quẩn lặp đi lặp lại câu nói này.
Khi cuối cùng móng vuốt của xác thối cũng chạm tới nội tạng của cậu ta, cơn đau dữ dội khiến cậu ta hoàn hồn, cậu ta ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, gương mặt dữ tợn nhìn chằm chằm vào cô gái mặc váy đen, nói: “Tôi muốn cô không được chết tử tế!!”
Cô gái mặc váy đen cười khinh miệt.
Ba con xác thối nhanh chóng nhai nuốt cổ họng, trái tim và máu thịt ở những vị trí khác của thiếu niên thủ lĩnh, mặc dù thiếu niên thủ lĩnh sử dụng “giáp xương” bảo vệ phần lớn thân thể nhưng vẫn bị mất một lượng lớn máu, cộng thêm việc bị trọng thương ở những vị trí trí mạng, cuối cùng bị hành hạ tới chết.
Sau khi cậu ta chết, giáp xương của cậu ta vẫn duy trì nguyên dạng như cũ, chẳng mấy chốc đã bị ăn sạch chỉ còn trơ lại bộ xương, nếu có người nhìn thấy bộ xương này, chắc chắn sẽ không nghĩ đây là xương người, ngược lại giống như khung xương của một loài động vật nào đó chưa từng được phát hiện.
Lâm Siêu lẳng lặng xem cô ta điều khiển ba con xác thối ăn sạch từng mẩu thịt của thiếu niên thủ lĩnh, đột nhiên hỏi: “Bọn chúng còn bao lâu nữa mới tiến hóa?”
“Nhanh lắm, thêm vài người nữa là được…” Cô gái mặc váy đen gần như đáp theo bản năng, nói được một nửa, cô ta cứng người, quay đầu lại, sắc mặt khó coi, nụ cười tái nhợt, cô ta nói: “Anh, anh yên tâm, tôi tuyệt đối trung thành với anh!”
Lâm Siêu chẳng hề thay đổi sắc mặt, hỏi: “Cô tối đa có thể điều khiển bao nhiêu con xác thối? Ý tôi là các con xác thối phổ thông ấy.

“Xác thối là bọn quái vật này à? Phổ thông thì có thể điều khiển khoảng 10 con, nếu là loại có năng lực đặc biệt sau tiến hóa thì chắc là chỉ có thể điều khiển được ba con, cho nên tôi mới nuôi ba con này.
” Phạm Hương Ngữ thận trọng nói.
Lâm Siêu khẽ nhíu mày: “Yếu vậy.


Mười con xác thối phổ thông đối với mình mà nói chẳng có mấy tác dụng, có thể giết rất dễ dàng, còn ba con xác thối đặc biệt thì đúng là có thể tăng thêm một chút trợ giúp nhưng vẫn không có gì đáng kể.
Nghe Lâm Siêu nói vậy, Phạm Hương Ngữ tức suýt thổ huyết, thế này mà là yếu? Nếu như khống chế mười con xác thối thì cho dù là khu dân quần cư trên trăm người cũng có thể tiêu diệt dễ dàng! Phải biết rằng những con xác thối bị mình khống chế khác với những con không bị khống chế, đần độn chỉ biết làm theo bản năng, sức chiến đấu khác nhau hoàn toàn, bọn chúng có thể bật nhảy, né tránh, cho dù trong tay đối phương có súng cũng không hề sợ hãi một chút nào.
Dù sao, không có mấy người có thể nhắm bắn chính xác vào đầu khi vật thể đang chạy với tốc độ cao!
Yếu ư? Trong nội tâm cô ta thầm tức giận, có điều cô ta không hề mảy may tỏ ra bực bội, trên thực tế, cô ta cũng không nói thật, số lượng xác thối phổ thông cô ta thực sự có thể điều khiển cùng một lúc là 20 con, số lượng xác thối đặc biệt thì ít nhất là khoảng 5 con, hiện giờ nghe Lâm Siêu nói vậy, cô ta lập tức nảy ra một ý, cố ý tỏ ra căng thẳng và tủi thân, cô ta tin, lúc Lâm Siêu nhìn thấy vẻ mặt này, chắc chắn sẽ tin tưởng lời cô ta nói là thật.
“Chờ bé yêu của mình tiến hóa hết rồi, xem thử xem mình có ăn anh ta đi không!” Phạm Hương Ngữ thầm đắc ý trong lòng, tưởng tượng tới vẻ mặt giật mình và tuyệt vọng của Lâm Siêu khi nhìn thấy thực lực thực sự của cô ta, khóe môi cô ta bất giác cong lên một chút.
Lâm Siêu lườm cô ta một cái, nói: “Đi thôi, sau này không được tôi cho phép, không được phép tự tiện ăn thịt người.

Phạm Hương Ngữ căng thẳng trong lòng, vội hỏi: “Vậy ăn gì?”
“Ăn cơm.
” Lâm Siêu bình tĩnh nói.
Phạm Hương Ngữ suýt cắn phải lưỡi, ăn cơm? Anh bảo xác thối ăn cơm??.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.