Tư Thanh đỡ trán ngao ngán thở dài , nhìn hai cha con nhà anh cô không khỏi đau đầu . Ông bố già đầu còn như trẻ con , thằng con trai không khác gì suốt ngày ' i e ' nhức cả đầu . - Không được ... hôm nay con nhất định ngủ với mẹ ... -Không đời nào đi ra ngoài.... Hai cha con tranh cãi , Cô nhìn mãi cũng chán. - Mẹ ơi ... hức ... ba già ăn hiếp con... Tư Thanh nhìn thằng bé , cười cười xoe đầu cậu . Anh đứng đó , mặt đen như đít nồi . Anh hận không thể sách thằng nhóc này ra ngoài tốt nhất là đá nó đi càng xa càng tốt . -Âu Dung Thiếu Phong ... ba nghĩ con không cần đồ chơi mới rồi . Cậu bé nhìn anh , không lên tiếng vẫn ôm chặt mẹ mình . - ... Xiên que nướng , bánh đậu xanh .... Cậu bé vẫn không đếm xỉa đến đến vẫn ôm chặc lấy mẹ mình . - Ba nghĩ là chúng ta nên nói chuyện thẳng thắng như hai người đàn ông. Cậu bé nhìn anh suy nghĩ một hồi nghiêng đầu , giọng ngây thơ nói . - ...vậy là chỉ khi ba muốn giành mẹ với con ba mới là đàn ông còn bình thường ba không phải đàn ông ạ ???? Tư Thanh không nhịn được cười , cô liếc mắt nhìn người mặt đen thui u ám đứng lặng ở cửa . - Mẹ à ba không phải đàn ông , con muốn ngủ với mẹ .... - Âu Dung Thiếu Phong , nếu con là đàn ông thì không được ngủ với mẹ , ba không phải đàn ông ba là trẻ nhỏ .... nên là ba ở đây con nên về phong mình đi . - Không phải Con là trẻ con nên con được ngủ với mẹ .... Anh đen mặt , tức điên lên . Sát khí đùng đùng túm cậu bé sách ra ngoài - Đàn ông hay trẻ con thì mơ đi .... đây là vợ ba ... ' Rầm ...' cánh cửa đóng lại cậu bé vẫn không biết gì , vẫn phân vân không biết mình là trẻ con hay đàn ông . Ngồi suy nghĩ một hồi , cậu bé đứng dậy mở cửa nhưng cửa khóa trong không thể mở . Đứng lặng một hồi cậu chạy như bay đi . Một lúc sau trở lại trên tay cằm theo chìa khóa . ' Cạch ' tiếng cửa mở ra , cậu mừng rỡ nhưng nhìn thấy dáng người cao cao quen thuộc thì giật mình . Ba nghĩ ba không nên coi thường con nhỉ ... Anh đứng chặn ở cửa , nhìn con trai mình . Con muốn ngủ với mẹ ... Không được đó là vợ ba ... Nhưng là mẹ con ... .... Hai cha con cứ lải nhải mỗi một câu ' Vợ ba ...mẹ con ' Tư Thanh buồn ngủ nhưng bị hai cha con phá , cô tức giận quăng cả hai ra ngoài khóa cửa lại . _________________________________ Sáng hôm sau , anh mệt mỏi dựa vào ghế , chả là hôm qua thiếu hơi vợ không ngủ được . Nghĩ đến đây thôi máu nóng nổi lên . Tìm cho tôi ngôi trường bán trú tốt nhất .... Sở Mặc nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu . Âu Dung Thần lại bồi thêm một câu . Tốt nhất là một tháng về một lần , xa nhà càng tốt ... cho bé Phong sao ... Không lẽ cho tôi... Sở Mặc mồ hôi tuông như mưa , thầm thương cho cậu bé , đúng là hai cha con y nhau chỉ làm cho người ta phát tức . Mà nghĩ lại lão đại của anh cũng quá hiểm rồi , chắc lại tranh giành chị dâu chứ gì . Âu Dung Thiếu Phong khi biết người cha yêu dấu cho chuyển trường thì mếu máo khóc um sùm , bù lu bù loa lên . Hu hu... mẹ ơi con không muốn đâu .... Tư Thanh xoa đầu cậu bé . Không sao đâu tuần nào mẹ cũng đến đón con ... Không muốn con muốn ở với mẹ , chắc ba muốn con đi để không ai giành mẹ chứ gì , con biết ý đồ của ba rồi ... Cô thở dài , hai cha con nhà này gặp mỗi khi đi ngủ là um sùm . Thật là hết nói nổi , cha con lương lẹo y nhau . Chỉ tội là con trai cô luôn bị ba nó cho ăn hành . Hzzz, thật là nhức đầu mà .