Marvel: Lão Cha Ta Là Tony Stark

Chương 45: Thủy mộ thành (9)




Chương 45: Thủy mộ thành (9)
Đằng sau người đuổi theo hắn mấy con phố, thẳng đến khi Anthony chính mình đều không biết mình đang ở đâu, lúc này mới đem mấy người đuổi theo phía sau cắt đuôi.
Không nghĩ tới chỗ tránh nạn thế nhưng so với khu chung cư hắn ở còn muốn đáng sợ, nhưng cẩn thận ngẫm lại, chỗ tránh nạn biến thành như vậy cũng không gì đáng trách.
Không có tiếp viện đồ ăn, càng ngày càng nhiều người xin giúp đỡ.
Căn bản liền kiên trì không được mấy ngày.
Nạn dân ăn không đủ no, nhân viên công tác cũng không cơm no ăn. Chính phủ không ai đi làm, thứ tự dần dần tan vỡ, chỗ tránh nạn nhưng không phải trở thành nơi thảm nhất sao.
Anthony ngồi ở chậu dùng nhanh nhất tốc độ thay băng gạc trên vai, máu đã không còn chảy nhưng vết mủ cứ trào ra liên tục khiến hắn cứ cách vài tiếng là phải thay băng một lần.
Cả người thả lỏng lại, bị gió thổi qua liên tục, lại lãnh lại khát lại đói.
Anthony lấy ra chai nước khoáng, tu một mạch hết hai chai, tiếp tục hướng tới phía trước đi. Hiện tại hắn chuyện quan trọng nhất chính là tìm được một cái địa phương an toàn để đặt chân.
gió thật sự quá lớn.
Lại không đổi bộ quần áo khô ráo, nhiệt độ thấp cũng sẽ muốn mạng người.
Bình thường mấy toà nhà cao tầng hắn cũng không dám đi vào.
Thẳng đến khi hắn thấy được một cái nhà chỉ còn lại có hai tầng, mặt trên để rõ chữ “POLICE” tiêu chí.
Anthony ánh mắt sáng lên, ra sức mà hướng tới đó mà đi.
[[ Chủ bá đây là định làm gì? gọi cảnh sát sao? ]]
[[ Lầu trên có bị gì không, lúc này ai còn làm việc nữa a ]]
[[ A, chủ bá đây là định c·ướp đồn cảnh sát sao ]]
[[ Oa, phi vụ này mà ở ngoài đời thì chủ bá đã bóc lịch cả đời ]]
Nếu mà Anthony thấy được mấy mưa đạn này thì hắn đã hộc máu, ai mà đi so sánh như vậy a, với lại lão cha của hắn làm v·ũ k·hí thì nhà thiếu gì chứ v·ũ k·hí thì một kho, mà đi trộm chưa chắc đã tốt bằng.

Hắn theo cửa sổ bò đi vào, phía dưới tầng một nước đã bị ngập đến mắt cá chân .
Ở bên trong dạo qua một vòng, trong cục cảch sát trống rỗng, không có ai.
Anthony đem cái bồn plastic kéo vào trong đặt ở lầu hai. Tầng hai là cái văn phòng lớn, có một cái bàn làm việc, bên cạnh còn treo một bộ cảnh phục.
Trên bàn để một cái ảnh chụp, trong ảnh là một nhà ba người đang cười xán lạn.
Anthony nhìn một lát rồi đem ảnh chụp úp lại trên mặt bàn, cởi bộ quần áo bị ướt để thay đổi bộ khô ráo quần áo, vừa mới cởi ra thì toàn bộ cơ bắt bị lộ ra trước mắt người xem, tui là chưa dậy thì xong nhưng nhìn cơ ngực kèm cơ bắp trên người hoàn hảo như đúc trừ trong khuôn ra thì trong phòng phát sóng bắt đầu nổ.
[[ Oa, body chủ bá, Mlem Mlem ]]
[[ Liếm màn hình, Liếm màn hình đi chị em ]]
[[ Ai chụp lại được thì gửi lên diễn đàn nha ]]
[[ Tại sao lần này hệ thống không khoá cảnh chủ bá thay đồ vậy nhỉ? ]]
[[ Có thể là không lộ quá nhiều nơi n·hạy c·ảm á ]]
.
.
.
.
Phía trước rời đi quá vội vã, Anthony chỉ cầm theo một bộ quần áo ngủ.
Nhìn bên cạnh đang treo bộ đồ cảnh phục, Anthony thuận tay cất vào chính mình trong không gian.
Hiện tại là thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ 21.

Anthony nhìn trong văn phòng còn đang chạy cái đồng hồ, bây giờ đã là giữa trưa 12 giờ, không còn như phía trước tập trung cao độ quan sát xung quanh cùng rét lạnh, bụng bắt đầu réo lên đặc biệt rõ ràng.
Anthony cầm một hộp sữa bò cùng bánh mì, ngồi ở trên ghế sô pha gặm. Không có việc gì làm thuận tiện kiểm tra xem văn phòng ngăn kéo, đột nhiên nhìn thấy một cái bật lửa.
Một phút sau.
Một ngọn lửa ở trong văn phòng dâng lên.
Anthony từ trong văn phòng vơ vét một đống hồ sơ cùng giấy, không lớn không nhỏ ngọn lửa bên trên để một cái nồi nhỏ.
Đợi nước sôi rồi từ không gian lấy ra hai gói mì bỏ vào.
Bỏ thêm hai quả trứng cùng một lon cá ngừ đóng hộp.
Đây là bữa đầu tiên hắn ăn đồ nóng từ sau bữa lẩu đó giờ, cũng phải mười mấy ngày rồi a.
Liền hiện tại tới nói, lửa cũng là một hàng xa xỉ.
Ăn uống no đủ, Anthony đem bật lửa để vào trong không gian, đứng dậy vận động cho nó tiêu cơm một chút rồi bắt đầu đi xung quanh đây xem trong này còn có gì để lấy không.
Thứ hắn muốn lấy nhất ở cục cảnh sát là súng, hy vọng có thể tìm được một cái súng ngắn cũng tốt lắm rồi.
Bất quá mấy cái đấy cũng không dễ tìm, hắn không nhìn thấy bất kì cái gì v·ũ k·hí cùng nhà kho để đồ linh tinh. Thẳng đến khi hắn đi đến phòng cuối cùng ở bên trong trong ngăn tủ tìm được một cây súng ngắn.
Còn có bốn băng đạn.
Anthony cười có chút biến thái nhìn từng này chiến lợi phẩm, lắp băng đạn vào súng rồi đem tất cả đống này thu vào trong không gian.
Hắn hiện tại cũng coi như là trang bị combo hoàn hảo a, tầm gần tầm xa đều chơi hết.
Trừ bỏ tay súng ngắn, Anthony thuận tay còn ôm không ít ghế cùng củ sách được làm bằng gỗ.
Ở giữa phòng, ngọn lửa lúc này so với trước lớn hơn nhiều, bốn phía chi khởi mấy cái giá phơi đang cố gắng làm khô bộ quần áo.
Đỏ tươi ngọn lửa cùng ngoài cửa sổ mưa to hình thành đối lập.
Anthony ngồi ở trên sô pha có chút cảm xúc, quả nhiên vẫn là ra ngoài tốt a, đỡ phải sợ bị người để ý đến c·ướp vật tư.

[[ Nếu mà trò chơi cứ đơn giản như vậy ta cũng muốn tham gia, không cần phải đi làm kiếm tiền a ]]
[[ Lầu trên có bị gì không? trò chơi này cần tiền ngoài đời để tiêu đấy, với lại ngươi chắc chắn có thể làm tốt như chủ bá không, nhìn mấy người ngoài kia xem có ai có thể sống sót không ]]
[[ Đúng vậy a, trò chơi này cần đủ tài lực cùng thân thể rèn luyện, nếu không có tiền thì có thể đi làm thêm như chủ bá ]]
Ngồi một bên Anthony nhìn mưa đạn có chút suy tư, game này đúng thật là rất cần tiền cùng sức lực, nhưng trong số người chơi không thể nào không có những người như vậy a.
.
.
.
Bên ngoài mưa to dâng lên tốc độ thực mau, cục cảnh sát không phải nơi có thể ở lâu dài.
Đi nơi nào có thể ở lại 9 ngày mới là cái vấn đề.
Anthony ngồi ở trước cửa sổ, ở từng tòa nhà cao tầng xem sét kĩ một lần thì hắn thấy khách sạn Burj Al Arab là tốt nhất.
Anthony nhớ rõ là bởi vì nó được tuyên truyền che trời lấp đất, ngay cả xe buýt bên trên đều có quảng cáo của nó.
Là khách sạn lớn nhất thành phố Đại Dương Xanh.
Ngoại trừ được mang danh hiệu là sang trọng kiến trúc ở ngoài, còn được mệnh danh là an toàn nhất khách sạn.
Anthony khóe miệng hơi hơi gợi lên, tương lai tươi sáng đang chờ đón ta, hớ hớ hớ.
Bất quá Burj Al Arab khách sạn ở trung tâm thành phố, khoảng cách hắn vị trí hiện tại còn rất xa, ngồi xe cũng cần khoảng hai ba tiếng đồng hồ mới tới.
Đến nỗi hiện tại sao. Độ khó có thể nói là ngang bằng với việc ngồi xem phim cô dâu tám tuổi từ tập 1 đến tập cuối.
Anthony nhớ tới trò chơi mấy ngày đầu tiên, hắn ở một nhà cửa hàng nhìn thấy thuyền bơm hơi.
Cái kia cửa hàng hình như cách nơi này cũng không xa, chỉ cần đi qua mấy con phố là tới.
Anthony thu hồi hết quần áo đang phơi, đem áo mưa cùng quần chống thấm mặc vào. Dùng băng dính tìm được trong văn phòng đem ống quần, cổ tay áo tất cả đều quấn lại chặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.