Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2753: Đi Lầm Đường (2)




Mấy người bọn Diệp Thiếu Dương nhìn nhau, thế mà còn có loại thao tác này.
“Không đúng, người nơi này cũng không phải không bốp bốp, vì sao chỉ có hắn lúc bốp bốp thì tỉnh táo lại?" Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ nghi vấn.
“Cái đó không biết, hắn rất xấu hổ, tôi hỏi hắn hắn không nói, dù sao đại khái chính là có chuyện như vậy.”
Tiểu Mã kể tình huống sau đó, hắn sau khi thức tỉnh, lông mày trắng nói cho hắn một cái phát hiện của mình, đó là người nơi này đều là tà vật giả trang, bị người ta rót vào ký ức, vì làm thí nghiệm, Tiểu Mã về nhà đem bà mẹ mù của hắn đánh ngất, kết quả mẹ già biến thành một nữ quỷ, còn rất xinh đẹp...
Tiểu Mã vàlông mày trắng cùng bàn bạc một phen, bọn họ đã xuyên việt, người khác khẳng định cũng đều xuyên việt rồi, việc hàng đầu, chính là tìm được mọi người. Bởi vì không tìm ra manh mối, Tiểu Mã liền nghĩ biện pháp trực tiếp nhất: mưu phản.
Mặc kệ đây có phải Minh triều chân thật hay không, ít nhất quy tắc nơi này là giống với thời cổ đại, mưu phản là tội ác tày trời, khẳng định sẽ bị cả nước truy nã, như trong phim diễn, ở các đại cửa thành dán tranh truy nã các thứ. Lúc ấy nghĩ là, bọn Diệp Thiếu Dương nếu có thể nhìn thấy bố cáo, tự nhiên sẽ đến tìm họ.
Cho dù không tìm thấy, Tiểu Mã còn có một kế hoạch vĩ đại, chính là thật sự mưu phản, triệu tập một đám tà vật làm mãi tới tận kinh thành, đem hoàng để xử lý, bản thân làm hoàng đế, thành lập quân đội, tìm kiếm bọn Diệp Thiếu Dương khắp nơi, không tin tìm không được.
Bây giờ kế hoạch này đang tiến hành...
“Làm hoàng đế à, ôi mẹ ơi, cậu nghĩ cũng được đấy.”
“Vì sao không được, đám quan binh kia đều rất gà mờ. Tôi nói với cậu, ăn đòn nặng sẽ thức tỉnh, tỉnh lại liền phát điện, giết người khắp nơi, nhưng rất nhiều kẻ cuối cùng đều sẽ tỉnh táo lại, sau đó bái Đại Lục Quý Vương tôi làm lão đại, đội ngũ của bổn vương chính là do đó mà lớn mạnh lên.Ha ha, Tiểu Diệp Tử, biện pháp này của tôi không tệ chứ!”
“Tôi thấy cậu là muốn làm hoàng đế cho đã ghiền.” Diệp Thiếu Dương trợn mắt.
“Hê hê, cái này xem như mục đích kèm theo đi, rất thú vị đúng không.” Tiểu Mã rất hào sảng vùng tay lên, “Huynh đệ ta phân biệt gì chứ, chờ đánh hà giang sơn, chúng ta lần lượt làm hoàng đế, Qua Qua người làm thái tử là được.”
“Nói cứ như có ai thèm!” Qua Qua hướng hắn lè lưỡi.
Lúc này, chiến đấu dưới núi đã kết thúc, một đội nhân mã lớn đi thẳng lên. Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua, đám này, có quỷ, có yêu, có tà linh, còn có mấy quỳ thi, kiểu tóc, ăn mặc, quả thật là cái gì cũng có, cứ thể đi tới, cho Diệp Thiếu Dương cảm giác tuyệt đối không giống quân đội gì cả, giống như là một đám dở hơi nhảy nhót ca hát, nông thôn phi chủ lưu.
Diệp Thiếu Dương sắp cười phá ra rồi.
“Đại vương, đáp pháp sư kia đều đã bị giải quyết, quan binh cũng thức tỉnh hết rồi, đại bộ phận chạy thoát, còn có một chút, có tam đại vương dẫn người đang giáo hóa bọn họ.”
Diệp Thiếu Dương đi lên tảng đá, thò đầu nhìn, vẫn là con chim kia, lượn lờ ở trên bầu trời, hướng một đám quan binh bị khống chế phía dưới hô hào, từ nơi này nghe không rõ, không biết tam đại vương Tiểu Mã nói có phải con chim này hay không.
“Đến đến đến, các ngươi đến vừa lúc, giới thiệu cho các ngươi một lần, ta nói ta cùng Diệp Thiếu Dương là huynh đệ, các ngươi đều cho rằng ta bốc phét phải không, vị này chính là Diệp Thiếu Dương, tất cả các người xem cho kỹ, trừ kém hơn ta một chút, coi như là cây ngọc đón gió, anh tuấn tiêu sái...”
Đám tà vật kia vừa nghe thấy ba chữ“Diệp Thiếu Dương”, Ào một cái ánh mắt hội tụ hết ở trên mặt hắn, về phần Tiểu Mã nói cái gì sau đó thì tự động bỏ qua.
“Hắn chính là Diệp Thiếu Dương, không đẹp trai như trong truyền thuyết.”
“Không không, vẫn rất thanh tú, bề ngoài hắn rất ưa nhìn. Người phát hiện chưa, càng nhìn càng thuận mắt...Nam nhân như vậy dạy dỗ mới có ý tứ.”
Hai kẻ không biết là nữ quỷ hay là yêu tinh líu ríu thảo luận.
Bị nhiều người như vậy nhìn, Diệp Thiếu Dương vốn cũng rất xấu hổ, lại còn công khai phát biểu ngôn luận khiêu khích như thế, Diệp Thiếu Dương xấu hổ quay đầu đi chỗ khác.
“Nha, người xem người xem, hắn thể mà xấu hổ rồi, ha ha ha, đáng yêu quá!”
Hai cô em này càng cười lên.
Móa!
Diệp Thiếu Dương cảm giác da mặt nóng lên, ho khan hai tiếng, hỏi bọn họ:
“Các ngươi... Đều nhận ra ta?”
Nữ quỷ trang điểm đậm nhạt kia nói: “Ai không biết người chứ, nhân gian đạo thần, chỉ riêng lấy thân phận nhân loại ở âm ty xây dựng phủ nha, một điểm này đã trâu bò rồi.Tiểu nữ tử đã sớm muốn đầu nhập, bất đắc dĩ bản lĩnh mỏng manh, sợ các ngươi không cần...”
Mấy tà vật bên cạnh cô ta cũng đều biểu hiện ra ý tứ tương tự.
Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhớ tới, bọn họ đều là tà vật thời đại kia của mình, đều là loại tương đổi cơ sở, mình không biết bọn họ, nhưng chuyện xảy ra giữa trung tâm giới pháp thuật cùng các phương thế lực, bọn họ tự nhiên cũng đều từng nghe, tựa như tò mò giải trí.
Tiểu Mã vui tươi hớn hở ở bên cạnh nói: “Ta đã sớm nói với các ngươi, gặp được ta, coi như là gia nhập m Dương ti rồi, chờ chúng ta đánh về nhân gian, đến lúc đó tất cả mọi người đều đi Âm Dương ti đưa tin, chuyện này sướng bao nhiêu chứ, ta thay hắn đáp ứng.”
Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta, nói: “Cậu thật biết thay tôi làm chủ.”
Tiểu Mã cười hề hề nói: “Đây là chuyện tốt mà, tôi thật ra muốn để bọn họ đến Thái m sơn tôi, nhưng bọn họ không theo.”
Nữ quỷ kia bĩu môi nói: “Đại vương, tuy chúng ta cũng đều rất sùng bái Đạo Phong, nhưng đi Thái Âm sơn, chẳng khác nào phản bội âm ty, khó có thể tiến vào luân hồi nữa, đi m Dương ti thì khác, hì hì, tương lai có lẽ còn có cơ hội làm quỷ sai...”
Đám tà vật này, cũng thật biết có ý đồ.
Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới cái gì, lớn tiếng hỏi: “Các ngươi có tà tu hay không? Ta con người này tuy không cổ hủ như pháp sư truyền thống, nhưng ta tuyệt không cùng hàng ngũ với tà
tu."
Tiểu Mã nói: “Cái này cậu yên tâm, tôi đã sớm sàng chọn qua, bọn họ đều là tà vật nhân gian, đại bộ phận đều là vừa thành hình, nếu thật sự là tà vật lợi hại, Cơ bản cũng sẽ không để Thánh Linh hội bắt được.”
Diệp Thiếu Dương nghĩ qua cũng thấy đúng, tà vật thật sự lợi hại Thánh Linh hội cũng sẽ không đi trêu chọc, cũng không phải không dám, mà là phí tổn quá lớn, bọn họ dù sao cũng là rải lưới rộng, đối với tu vi tà vật không có yêu cầu gì, thậm chí ngược lại, tà vật quá lợi hại, cho dù bắt được, phiếu lưu tiềm tàng cũng càng lớn hơn nữa.
Những kẻ trước mắt đều là tà vật sơ cấp, Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua, nhìn thấy rất nhiều kẻ vừa tu thành hình người, đại bộ phận thuật biến hóa còn chưa thuần thục, biến hóa bảy phần giống người, ba phần vẫn mang theo đặc thù động vật, nếu nhìn kỹ, liếc một cái có thể nhìn ra bản tôn bọn họ là động vật gì, bởi vậy mới có thể thoạt nhìn phi chủ lưu như vậy.
Nhưng, bọn họ quả thật là đối tượng có thể đoàn kết.
Diệp Thiếu Dương nghĩ một phen, nhìn bọn họ nói: “Thật ra không có gì để nói, mọi người đều là bị bắt vào, cùng nhau nghĩ cách chạy ra, trở lại thế giới của bản thân chúng ta, nhưng một người thì thể đơn lực mỏng, chúng ta đoàn kết nhất trí, xông ra khỏi thế giới này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.