Mao Sơn Quỷ Thuật Sư

Chương 37: Dị Sàng Mật Ước






Được rồi! Nếu cần tôi giúp đỡ, đề nghị mọi người chuyển số dư của mình vào điện thoại của tôi, số điện thoại của tôi là.....! Tôi lạnh nhạt nói.Ba cô gái đều chăm chăm nhìn tôi, sau đó lại quay ra nhìn nhau, phải một lúc lâu sau họ mới cắn răng lấy điện thoại ra nhắn tin vào số của tôi.Những lời uy hiếp của tôi rất có tác dụng, bọn họ sẽ không dám khai báo gian dối tài khoản, vả lại tôi cũng có thể điều tra ra được.
Vì muốn bảo vệ thành quả lao động của mình, tôi không thể không giáo huấn cho ba người bọn họ một trận.
Bỏ công sức ra đương nhiên phải có thù lao xứng đáng, đó chính là thiên kinh địa nghĩa, huống hồ ba người bọ họ đều là con cái nhà giàu, quen thói cao ngạo, nếu không lấy tiền sẽ là có lỗi với bọn họ.Cùng với mấy tiếng báo của tin nhắn, trên điện thoại hiện lên những dòng tin nhắn của ba người, tôi bất giác phải giật mình.
Đến bây giờ tôi mới hiểu tại sa Mã Dung Đình và Triệu Hiểu Lan lại ngưỡng mộ Chu Tĩnh rồi.Trong tài khoản của Chu Tĩnh có số dư là một trăm ba mươi nhăm nghìn tệ, còn Mã Dung Đình có số dư là hai mươi nhăm nghìn tám trăm đồng, Triệu Hiểu Lan có số dư là mười tám nghìn tám trăm tệ.

có nghĩa là Chu Tĩnh là người giàu có nhất trong số ba người.Chỉ là một sinh viên, vậy mà số tài sản mang trên người đã lên đến hơn một trăm nghìn, nếu tính một phần mười thì sẽ là......?Nhẩm tính trong đầu, một con số khiến cho tôi phải nuốt nước bọt.Tôi hồi phục lại trạng thái bình thường, giả như không có chuyện gì xảy ra.
Tôi nhìn ba cô gái rồi nói: ba người đã đồng ý với điều kiện của tôi, vậy là được rồi, tôi còn một việc này cần mọi người giúp đỡ!Tất cả những nữ sinh bị quỷ áp sàng trên tầng ba, bọn họ đều phải tuân theo phương thức thanh toán tiền công này.
sau khi hoàn thành việc này, tôi sẽ lấy của mỗi người một phần mười số tiền trong tài khoản, việc này cần mọi người thông báo cho họ.Đối với những người không có tiền trong tài khoản, tôi sẽ miễn phí, nhưng nếu dù chỉ có một đồng trong tài khoản, tôi cũng sẽ thu đủ một phần mười, dù là một hào tôi cũng phải thu để kết thúc nhân quả, mọi người đã hiểu chưa?Tiểu Nguyệt đứng bên cạnh tròn mắt lên hỏi tôi: Học trưởng thật sự lấy tiền ư?Tôi quay lại nói với tiểu Nguyệt: Trên thế gian này có ai ăn cơm mà không cần tiền, cho nên về sau nếu mọi người nhờ tôi việc gì, cũng đều phải thanh toán theo phương thức như vậy! Đây là quy định của sư môn, không phải là do tôi định ra!Hơn nữa, số tiền tôi thu được, một phần lớn là để quyên tặng, làm từ thiện, chỉ được sự dụng một phần nhỏ.
Mà có nói ra các cô cũng không hiểu được! Tôi lắc đầu không muốn mất thời gian với mọi người nữa.Việc này chúng tôi sẽ về nói lại cho các bạn trên tầng ba, việc này trông cậy vào học trưởng, chỉ cần giải quyết xong xuôi, tiền sẽ không thiếu một xu! Chu Tĩnh đứng lên nói.Vậy thì được rồi, sau khi thông báo cho mọi người, có vấn đề gì thì nhắn tin cho tôi.
sau khi trời tối, tôi sẽ lên trên đó kiểm tra xem!Bản thân tôi cũng chưa biết rằng sự việc lần này tôi có thể giải quyết được không, không thể một lời mà đoán dịnh được.
bởi sự việc này xem ra rất tà môn, tôi cần phải chuẩn bị một chút mới được.Học trưởng, anh nhất định phải tới đó! Việc này cậy nhờ anh đấy! Chu Tĩnh vội vàng nói.Mã Dung Đình và Hiểu Lan cũng gật đầu nói một câu: Xin cậy nhờ học trưởng!Lúc trước cô gái Dung Đình này rất cao ngạo, nhưng bị tôi dọa cho một trận, bây giờ chỉ dám cúi đầu nói.Tiểu Nguyệt, còn một việc này nữa, mọi người phải giữ kín chuyện này, đừng đi loan truyền cho cả trường biết, việc này có liên quan đến sự an nguy đến tính mạng của tất cả những học sinh trên tầng ba, sau khi đã sử lý xong xuôi, khi đó nói cũng chưa muộn, có được không?Tôi nhìn mấy cô gái đứng bên cạnh rồi nói với tiểu Nguyệt.Chúng tôi biết rồi, chúng tôi sẽ không nói chuyện này cho ai biết đâu! Tiểu Nguyệt vội vàng gật đầu đáp ứng.
nhưng nhìn thái độ của cô ta, tôi biết là cô ta đang rất hoài nghi.Thực tế là vậy, các bạn gái thường hay tám chuyện, tôi sợ rằng mọi người trong trường đều biết được, đến lúc tôi lên trên đó để điều tra, ban giám hiệu nhà trường sẽ gây khó khăn cho tôi.Học trưởng không tin ở chúng tôi? Một cô bé xinh xắn nói với tôi.Tôi có chút lo lắng! tôi trả lời thành thật.Hừ, tôi dám đánh cuộc, trước khi sự việc này được gải quyết xong, chúng tôi tuyệt đối sẽ giữ kín! Tiểu Nguyệt ngẩng đầu lên rắn rỏi đáp.Sự việc đã quá cấp bách, ba người bọn họ không thể chờ được người nhà đi mời pháp sư đến nữa rồi, cho nên mọi việc đành phải nhờ vào tôi.Bởi vì tôi có thể tự do đi lại trong trường, còn về ký túc xá nữ, ba người bọn họ đều là người có tiền, bỏ ra một chút tiền cho nhân viên trông coi ký túc xá là được rồi, về điểm này thì tôi không cần bận tâm.Sau khi trở về ký túc xá nữ, ba người bọn họ yêu cầu tất cả chị em thu dọn những thứ treo đầy ở dây phơi, bởi vì buổi tối tôi sẽ lên tầng ba ký túc xá nữ để xem xét, có những thứ không tiện để cho tôi trông thấy.Tôi ngẫm nghĩ, cũng không có bài gì để học, vì thế nên tôi ra ngoài gọi một chiếc taxi đi về cửa hàng quan tài của tôi.Sư muội Phương Nhu không có nhà, hiện giờ sư muội đã học cấp ba rồi, nhà trường quản lý rất chặt, buổi tối đều phải ở lại trong trường.

về điểm này thì tôi yên tâm rồi.
tôi đã bảo sư muội đem chiếc quan tài nhỏ có Tiểu Tiên mang theo bên mình, chỉ cần đừng để cho người ta chú ý đến là được.
có Tiểu Tiên bên cạnh ngầm bảo vệ, không ai dám động vào sư muội được nữa, tôi rất yên tâm.Tôi phải quay trở về nhà để lấy đồ cần dùng cho buổi tối nay, những thứ như kiếm gỗ đào, la bàn và phù chú đều chuẩn bị đầy đủ.
Những đạo phù này là do gần đây chính tay tôi họa, những phù chú sư phụ để lại cố gắng hạn chế sử dụng.Ngẫm nghĩ kỹ, tôi lấy thêm mấy đạo phù triện cao cấp có màu khác do sư phụ để lại, cứ mang theo phòng bị sẽ yên tâm hơn.
Hiện tại Tiểu Tiên không có bên cạnh tôi, thực sự tôi vẫn có cảm giác như thiếu đi một thứ gì đó, đặc biệt là khi tôi sắp chuẩn bị đùa giỡn với số mệnh.Đương nhiên là có cả bút chu sa và mực, tôi đều cho cả vào trong ba lô.
Lần này không chỉ là kiếm tiền, mà tôi còn đang phải đi cứu mạng mấy chục con người.Trên tầng ba ký túc xá có rất nhiều nữ sinh viên, tất cả đều là những cô gái trẻ như hoa như ngọc, tôi làm sao có thể giương mắt lên nhìn các bạn đó gặp nguy hiểm, nếu tôi đã gặp rồi, tôi không thể bàng quan đứng nhìn mà không làm gì cả.
làm như vậy là vi phạm tôn chỉ hàng ma diệt quỷ cứu nhân độ thế của mao sơn quỷ môn.Máu chó mực, tiết mào gà trống, đồng tử niệu, tất cả tôi đều cho vào một cái bình nhỏ rồi bỏ cả vào trong ba lô.Tôi lấy ra một chiếc đạo bào, một chiếc chuông pháp.

Tất cả đều đã chuẩn bị đầy đủ rồi, tôi cầm thanh kiếm gỗ đào được bọc trong chiếc túi màu vàng rồi rời khỏi cửa hàng quan tài, tôi gọi một chiếc xe taxi rồi đi tới trường.Cửa trường có mấy nhân viên bảo vệ, họ đều là những người quen biết tôi, cho nên họ cũng không cần kiểm tra ba lô của tôi, có lẽ họ cũng biết là bên trong đó đựng những thứ gì rồi.
bởi vì bọn họ đều biết được việc làm của tôi.Tiểu cương, cậu mang theo đồ như thế này, có phải là vì tầng ba khu ký túc xá nữ không? Một nhân viên bảo vệ cất giọng hỏi tôi.Tôi trầm ngâm một lát rồi gật đầu.Tiểu cương, cậu phải thật cẩn thận đó, tôi cảm thấy việc này rất nguy hiểm....!hai hôm trước là do tôi trực ban, tôi thấy có rất nhiều những bóng đen xuyên qua tường mà vào, nhưng đến khi dụi mắt nhìn lại thì không nhìn thấy gì cả!Tôi bất giác giật mình, người bình thường có thể nhìn thấy ư? Điều này có thể chứng minh, những thứ ma tà quỷ quái ở đây không hề tầm thường, đây không phải là một hiện tượng tốt.Cảm ơn, tôi biết rồi, tôi sẽ cẩn thận! Tôi vỗ vai ông ta, đồng thời dặn dò ông ta đứng lại gần những thứ đó, cứ coi như là không nhìn thấy!Bước vào trong trường, tâm tình của tôi bắt đầu trở lên căng thẳng.Buổi chiều, khi tôi ngồi ăn cơm một mình trong nhà ăn, có rất nhiều nam học sinh chỉ trỏ vào tôi mà bàn tán.
Có lẽ buổi trưa khi tôi ngồi cùng với một đống mỹ nhân đã loan tin đi khắp toàn trường rồi, hiện tại tất cả các nam học sinh đều nhìn tôi bằng một thái độ thù địch.
có điều tôi cũng chẳng buồn để ý tới bọn họ.Đúng lúc đó thì chuông điện thoại của tôi vang lên.
Tôi bước ra bên ngoài để nghe điện thoại, trong điện thoại, giọng nói của Chu Tĩnh truyền tới.Phương học trưởng, mọi việc đã xong xuôi rồi, tám giờ tối tôi sẽ đợi học trưởng ở cổng ký túc xá nữ, học trưởng chỉ cần lặng lẽ tới là được rồi, mấy cô bảo vệ ở đây đã được đả thông rồi, tới lúc đó sẽ không có vấn đề gì xảy ra đâu!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.