Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 85: Khao Khát Lực Lượng!!





Trong thế giới tinh thần của Hidou lúc này.
Thiếu niên cuối cùng đã mở ra hai mắt tỉnh lại.
Chỉ là chưa kịp Hidou kịp thở dốc, cậu bỗng nhiên cảm thấy toàn thân ấm áp, để ý nhìn lại mới biết nguyên nhân chính là bởi cái kia cố gắng dụ dỗ mị hoặc cậu Nekotama hiện tại đang ôm chặt bản thân.
Chỉ là tình trạng đối phương hiện giờ không phải rất tốt cho lắm.
Chỉ thấy toàn thân nàng rực chảy lên hừng hực lam hoa đang thiêu đốt, đồng thời trên khuôn mặt mỹ lệ treo đầy thống khổ thần sắc.
- Này này ngươi không sao chứ?
Mặc dù vừa nãy cái này Nekotama có chút dọa bản thân hơi sợ hãi nhưng Hidou chân chính nghĩ lại đối phương tựa như muốn cùng cậu nói gì đó chỉ là chính mình dọa chính mình nên mới làm liều mà thôi, chân chính người sai là mình mới đúng.
Hidou vốn muốn lần nữa lay động đối phương thân thể, chỉ là cái này yêu nữ lại đột ngột mở to hai mắt kinh ngạc nhìn bản thân.
Thấy đối phương ươn ướt khóe mắt cùng tiền tụy thần sắc khiến Hidou chưa biết phải làm sao thì đối phương đột nhiên liền trước một bước nói:
- Mau...!chúng ta mau "kết hợp" đi Hidou-kun!!
- ...
- Hả??
Hidou bỗng cảm giác đầu mình có chút không đủ dùng, chỉ mới vừa nãy còn đáng thương thiếu nữ nháy mắt liền chuyển biến khiến Hidou không kịp trở tay.
Chỉ là đối phương dường như không có ý định giải thích mà khuôn mặt cực kỳ nghiêm trọng lần nữa nói:
- Nhanh "kết hợp", nếu không hai chúng ta sẽ tèo mất a!!!
Hidou không biết phải nói gì, đang yên đang lành sao không cùng "kết hợp" với đối phương liền tèo rồi.
Chỉ là nhìn thiếu nữ khuôn mặt hoàn toàn nghiêm túc khiến Hidou cũng không dám coi nhẹ, nên chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng.

- Vậy chúng ta làm sao để "kết hợp" đây?
Hẵn không phải là loại kia "kết hợp" chứ, dù sao như thế thật có hơi...!kích thích một chút.
- A cái này dễ, chỉ cần Hidou-kun yêu ta là được nha.
- ...!Hả?
Hidou lần nữa cảm giác đầu mình không đủ dùng, cái này là cùng hắn nói đùa a.
- Nhanh nhanh mau yêu ta nếu không hai ta sẽ tèo thật a.
Thiếu nữ khuôn mặt cấp bách vô cùng, chỉ là Hidou lần này liền không có đáp ứng đối phương vô lý yêu cầu.
- Thứ lỗi cho ta nhưng hai chúng ta không quen không biết sao ta có thể bỗng nhiên yêu ngươi a.
- Nhưng...!nhưng không yêu nhau liền không "kết hợp" được mà không kết hợp được thì chúng ta sẽ ngủm a.
- Thấy xung quanh lửa xanh không, chúng ta sắp bị đốt thành bụi rồi nha.
Nghe đối phương nói Hidou mới để ý xung quanh bản thân giờ đây thế mà bao bọc một bức màn được làm ra từ lam hỏa, cậu thử chạm nhẹ tay vao thôi mà cảm giác nóng rực liền bộc phát kém chút đem Hidou ngón tay cho hòa tan.
- Tê, thật nóng a.
Mặc dù trên bàn tay không có bị đốt vết tích nhưng cảm giác bỏng rát lại thực vô cùng.
- Liệu có cách nào khác để "kết hợp" không, dù sao trong thời gian ngắn thế muốn ta yêu ngươi hoàn toàn bất khả thi a.
Hidou có lẽ đã thấy được nguy cơ của bản thân đang ở trước mắt mà giờ đây nét mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn, dù sao cậu cũng không muốn cứ như thế không minh bạch mà chết cùng cái này điên điên khùng khùng yêu nữ.
- Làm gì có cách khác, muốn "kết hợp" thì phải đạt được tâm linh tương thông a, ngoài trở thành người yêu ra làm gì còn cách nào khác...
Nhưng hật không có cách nào khác sao?
Rina chợt nghĩ đến trong truyền thừa đời trước thần thú "Sư tử" cùng đồng bạn đều là nam a, như thế bọn hắn là làm thế nào "kết hợp"?
Cũng không thể chơi gae đi, như thế thì hơi...!kích thích quá...
- Tâm linh tương thông...!tâm linh tương thông...
Hai người có cùng suy nghĩ cùng hành động để đạt được cùng mục tiêu liền là tâm linh tương thông.
Vậy đặt mục tiêu trước thì như thế nào, cả hai nếu có cùng mục tiêu chung vậy cũng sẽ có tương đồng suy nghĩ cùng cách làm chứ...!nhỉ?
Thôi, thời gian ta sắp hết rồi.
Chỉ có liều!!
Nghĩ vậy Rina khuôn mặt lần nữa bừng tỉnh nghiêm túc nhìn Hidou nói.
- Có một cách khác nhưng ta không biết có khả thi không nhưng nếu Hidou-kun không thể yêu ta vậy cũng chỉ có thể thử cách nào vậy.
- Nói đi Hidou khao khát thứ gì nhất?
Mình khao khát thứ gì nhất?
Mặc dù không biết vì cái gì mà đối phương lại hỏi câu này nhưng Hidou cũng bắt đầu nhíu mày suy tư.
Chính mình muốn cái gì ư.
Chính mình rốt cuộc là muốn cái gì a.
- Nhanh đi Hidou-kun, ta bắt đầu nhìn thấy mình cả đời đang tua ngược rồi đây.
Nhưng mặc kệ đối phương hối thức, Hidou tựa như lâm vào một câu hỏi khó đồng dạng bắt đầu nhíu mày nghiềm ngẫm.
- "Hì hì hì...!không biết khi ấy Onii-chan có đủ sức cứu mọi người được không nha."
Một câu nói quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong đầu Hidou.
Lời nói này tựa như của bé gái kia, rốt cuộc câu nói này có ý nghĩa là gì chứ?
Không biết tại sao mỗi khi nhớ đến giọng nói bé gái ấy trái tim Hidou lại đột ngột trở nên nhói đau vô cùng, tựa như thứ gì đó bị chôn giấu sâu trong trái tim chính mình đang ngo ngoe muốn chui ra.
Mặc dù lì trí mách bảo Hidou hãy mau quên giọng nói ấy đi vì chính bản thân mình, nhưng càng muốn quên giọng nói ấy lại càng thêm vương vấn mãi không giứt.
Đồng thời nội tâm Hidou mỗi khi nhớ lại lời nói ấy đều chợt vang lên từng lời thì thầm tối nghĩa.
- "Nếu ta mạnh mẽ hơn có lẽ đã có thể cứu được mọi người!!"
- "Nếu ta mạnh mẽ hơn có lẽ Hi????-chan liền không..."
- "Nếu ta mạnh mẽ hơn...!"
- ...
Không được, ta phải biết được chuyện gì đang xảy ra thế này.
Tại sao bé gái ấy lại muốn cầu cứu, tại sao ta lại khao khát mạnh mẽ hơn thế này.
Tại sao tất cả chuyện này lại diễn ra, ta cần có thực lực.
Thực lực để cứu chính mình khỏi mớ hỗn loạn này!!
Tựa như đã nghĩ thông thoáng, Hidou ánh mắt quyết liệt nhìn trước mắt thiếu nữ lớn giọng nói.
- Ta biết được rồi!!
- Hể hể, biết được gì cơ?
Đang quan sát chính mình hồi quang phản chiếu Rina đột nhiên liền bị Hidou dọa cho giật mình.
- Ta Hidou muốn có lực lượng, muốn trở nên mạnh mẽ hơn!!
Rina nghe được thứ Hidou muốn liền chợt hai mắt sáng lên, dù sao thân làm thần thú "Sư tử" nàng so với ai khác đều phải khao khát lực lượng, nhất là khi đã trải qua cả đời làm yếu đuối sinh vật nàng lại càng biết lực lượng chổ quý giá.
- Lực lượng? Tốt, trùng hợp ta cũng muốn có lực lượng a, hai chúng ta quả nhiên là "Thiên mệnh đồng sinh" nha ha ha...
- Vậy chúng ta bắt đầu thôi, Hidou-kun thả lỏng tâm tình, ta tới đây.
Nghe vậy Hidou khuôn mặt cũng lập tức trở nên nghiêm túc, nói:
- Tốt, ta đã sẵn...!ngô...
Nhưng chưa kịp Hidou nói xong, cậu chợt cảm giác một mềm mại vật thể liền ngăn chặn chính mình miệng, ấm áp hơi thở phả vào mặt cùng với non nuột xúc giác khiến Hidou kém chút mất kiềm chế.
Hidou thậm chí nghi ngờ có khi nào đây là đối phương trả thù tư hay không vì nếu là thật thì Hidou biểu thị lại đến mấy lần đều không sao, chính mình hẵn là gánh được.
Chỉ là lập tức Hidou liền cảm giác mình thần thể đột ngột trở nên là lạ, tựa như hóa thành nước mà không phải nước, tựa như hóa thành khí mà không phải khí.
Nhưng không lâu lắm Hidou liền biết đáp án rồi bởi thiếu nữ trước mắt cũng nhanh chóng hòa tan trở thành một đoàn lam hỏa cùng chính Hidou hòa vào một chổ.
...
- Ngaooooo⁓...
Một âm thanh tựa như do động vật họ mèo phát ra kinh động tất cả người dân đang chìm trong giấc mộng chợt tỉnh giấc.
- Tiếng gì thế?
- Hả hả, gà gáy??
- Âm thanh gì thế này?
- Trái đất hủy diệt?
- ...
Vốn đã sớm tắt đèn các hộ dân cứ nhao nhao nổi lên ánh sáng, nhiều người đi ra ban công quan sát tìm kiếm âm thanh nơi phát ra nhưng chẳng tìm thấy thứ gì, bầu trời mờ mịt u ám, chỉ có vầng trăng tròn sáng rực đến yêu dị còn đang lơ lững trên trời cao..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.