Mãng Hoang Kỷ

Chương 945:




- Hai người bọn họ một cái tên là Hồ Tiếu Thế Giới Thần, một cái tên là Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân, là từ một tộc đàn đi ra, cực kỳ hung tà.
- Ồ, đây không phải Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ sao?
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân một thân áo bào màu vàng con mắt sáng ngời.
- Vậy mà từ Tổ Tiên đột phá đến Hỗn Độn Tiên Nhân rồi, trước kia cũng không nghe nói, xem ra là vừa mới đột phá a... A, ngay ở trước đó không lâu, Hỗn Độn chi lực ở trong Vạn Thần Phủ vô cùng mãnh liệt, chẳng lẽ chính là ngươi đột phá?
- Tô Vưu Cơ?
Hồ Tiếu Thế Giới Thần một thân áo đen cũng con mắt sáng ngời.
- Chậc chậc, thật là có hương vị...
Tô Vưu Cơ nguyên bản xinh đẹp tuyệt thế, mị hoặc kinh người, sau khi thành Hỗn Độn Tiên Nhân, khí độ càng bất phàm, mị hoặc cao thêm một bậc. Lại để cho hai vị Thế Giới cảnh này xem trong nội tâm liền ngứa.
- Hai vị xin tránh ra, chúng ta còn có việc.
Tô Vưu Cơ quát.
- Tránh ra? Tô Vưu Cơ, ngươi vừa đột phá đến Thế Giới cảnh, không hảo hảo tìm một chỗ củng cố tĩnh tu, ngược lại đi tới Vụ Hải... Để cho hai ta đụng phải, coi như là vận khí của ngươi kém a.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần cười lạnh nói.
- Hai ta muốn giết ngươi, quả thực dễ dàng, bất quá, hai ta cho ngươi một con đường sống.
Vừa đột phá Thế Giới cảnh, thật là yếu ớt.
Đặc biệt là Hỗn Độn Tiên Nhân, bọn hắn không có thần thể cường đại, ở lúc vừa đột phá chỉ có thể coi là nửa bước Thế Giới cảnh. Tuy hai người Hồ Tiếu Thế Giới Thần này không lợi hại cỡ nào, nhưng tu luyện tuế nguyệt thật dài, giết một nửa bước Thế Giới cảnh, đích thật là dễ dàng.
- Đúng, chúng ta cho ngươi một con đường sống.
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân nhìn Tô Vưu Cơ, không khỏi liếm láp khóe miệng.
- Rất đơn giản, phát bản mạng thệ ngôn, làm nô bộc của hai ta.
- Nô bộc?
Trên mặt Tô Vưu Cơ như bao trùm một tầng băng sương.
- Yên tâm, ngươi dù sao cũng là Thế Giới cảnh, hai chúng ta sẽ không quá mức bức bách ngươi. Ngươi thành nô bộc của chúng ta, chỉ là ngẫu nhiên cùng chúng ta song tu một phen mà thôi, trong lúc song tu là có đại khoái hoạt, đến lúc đó ngươi tự nhiên liền biết được.
Ánh mắt của Hồ Tiếu Thế Giới Thần lại băng lạnh lên.
- Nếu cải lời, hôm nay chính là ngày ngươi chết.
- Chỉ là song tu, địa vị của ngươi sẽ cao hơn nô bộc khác của chúng ta.
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân cũng nói.
Hai người bọn họ nữ nhân gì không có, thế nhưng mà một nữ Hỗn Độn Tiên Nhân, còn mị hoặc kinh người, xinh đẹp tuyệt thế như thế... Vậy thì quá hiếm thấy, càng may mắn chính là, Tô Vưu Cơ này mới vừa đột phá Hỗn Độn Tiên Nhân, thực lực rất yếu, có thể chộp tới.
Ánh mắt của hai người bọn họ đều ở trên người Tô Vưu Cơ.
Về phần Kỷ Ninh?
Một Tổ Thần, bọn hắn không lọt vào mắt!
- Hai vị, hơi quá đáng a.
Thanh âm của Kỷ Ninh vang lên, hắn không muốn động thủ, dù sao thời gian của hắn đang gấp đuổi theo Trùng thú kia.
- Thế Giới cảnh chúng ta nói chuyện, ngươi một con sâu cái kiến, cũng dám xen vào?
Hồ Tiếu Thế Giới Thần nhìn Kỷ Ninh, trong ánh mắt có cao cao tại thượng, đối với Tổ Thần Tổ Tiên hắn tự nhiên xem thường.
- Tổ Thần nho nhỏ, cũng dám làm càn, vốn là muốn thuận tay thu ngươi làm đầy tớ, hiện tại, xử tử là tốt rồi.
Hồ Tiếu Tiên Nhân nhìn Kỷ Ninh, ánh mắt cũng đồng dạng cao cao tại thượng, phảng phất như nhìn một con sâu cái kiến.
Động Thiên thế giới.
Trên một hòn đảo.
- Dã Cẩu, Huyền Dương.
Một thanh âm hạo hạo đãng đãng quanh quẩn ở trên hòn đảo, đám Tổ Thần Tổ Tiên vốn đang ăn uống trò chuyện, Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần đồng thời đứng lên, cung kính đáp:
- Chủ nhân.
- Khống chế Khôi Lỗi, tùy thời nghe hiệu lệnh của ta.
- Vâng, chủ nhân.
Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần đồng thời biến thành hai Khôi Lỗi khôi ngô màu đen, vốn Khôi Lỗi này là hỏa hồng sắc... Bất quá vì che giấu tung tích cố ý biến thành màu đen, hơn nữa bộ dáng hơi chút biến hóa. Chỉ cần luyện hóa, khí tức của Khôi Lỗi có thể hoàn toàn thu liễm, thậm chí một ít có Khôi Lỗi chi linh, như Nham Thạch cự nhân của Kỷ Ninh, cơ hồ là một sinh mệnh mới, Nham Thạch cự nhân có thể hoàn toàn thu liễm khí tức, lúc trước thu liễm biến thành một khối nham thạch, Kỷ Ninh cũng không phát hiện.
Hai Khôi Lỗi màu đen đứng ở trên hòn đảo, tùy thời chờ Kỷ Ninh triệu hoán.
- Muốn chiến đấu.
- Đúng vậy, chờ thật lâu rồi, trước đó đều là chúng ta ở trong Động Thiên thế giới luận bàn, lần này là chiến đấu chân chính.
Bọn hắn đều tràn đầy chiến ý, khống chế Khôi Lỗi này bọn hắn có mười phần tự tin, cần biết Tam đại Khôi Lỗi này là hao phí vượt qua 600 phương Hỗn Độn linh dịch của Kỷ Ninh, bình quân từng cái đều vượt qua 200 phương Hỗn Độn linh dịch, ở lực chiến đấu còn mạnh hơn Nham Thạch cự nhân chút ít, hơn nữa lẫn nhau còn có thể hình thành trận pháp.
******
Ngoại giới, trong Vạn Thần phủ Vụ Hải.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần, Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân liếc mắt nhìn Kỷ Ninh, sau khi nói một câu liền không còn để ý tới, ở hai người bọn hắn xem ra, Tổ Thần chỉ là con sâu cái kiến, hoàn toàn không phải sinh mệnh một cấp độ, nơi nào sẽ quan tâm.
Ánh mắt của hai người bọn hắn đều rơi vào trên người Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ, Hồ Tiếu Thế Giới Thần mở miệng nói:
- Tô Vưu Cơ, biết tiến thối mới có thể sống lâu dài. Hai ta định bổn mạng thệ ngôn cho ngươi cũng sẽ rất nhẹ nhàng.
- Ngươi muốn làm rất đơn giản, chỉ là song tu, tư vị song tu rất thoải mái a.
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân cũng khát vọng cùng một vị nữ tính Hỗn Độn Tiên Nhân, mị hoặc xinh đẹp như thế song tu một phen, hắn là khát vọng bực nào a, không nghĩ tới hắn cũng có cơ hội như vậy.
Hai người bọn hắn đều uy hiếp, khuyên bảo! Bởi vì cưỡng ép bắt là vô dụng, cho dù bắt được, nếu như Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ một lòng tìm chết, đơn giản có thể tự bạo. Cần biết coi như là nô lệ, muốn tự bạo cũng dễ dàng. Cho nên chủ nhân có thể nghiền ép Nô lệ, nhưng phải cho nô lệ cảm giác được có một đường sinh cơ, nếu không nô lệ cũng làm theo sẽ không nghe lời, như chút ít nô lệ chôn cùng Tố Phong Đạo Quân kia, trước khi chết là trực tiếp mắng Tố Phong Đạo Quân, đáng tiếc cũng chỉ có thể mắng, không có biện pháp nào khác.
- Đến đây đi.
- Tô Vưu Cơ.
Hai người bọn hắn nhìn chằm chằm vào Tô Vưu Cơ.
Trên mặt Tô Vưu Cơ coi như có một tầng băng sương, nàng truyền âm cho Kỷ Ninh:
- Chủ nhân, làm sao bây giờ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.