Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 441: Bại Lộ






Rầm….
Đột nhiên một chưởng hư không đánh tới, ngay vị trí Thiên Long đang ẩn nấp, đánh chết Thiên Long cũng không nghĩ tới, hắn rình người ta cũng là người ta rình hắn, một chưởng phá không chấn cho Thiên Long hộc máu bay đi.
Oành oành….
Thiên Long bay đi oanh tạc vào một quả núi lớn, chấn nát một tòa cự sơn, thoạt nhìn Thiên Long hết sức thê thảm, long phiến lập lòe hiện lên cũng bị vỡ vụn mảng lớn sau lưng, thân thể Thiên Long cường đại cỡ nào, cộng với cả Long phiến cũng làm Thiên Long hắn chật vật khổ sở.
~ Đấu chiến Thần Long.

~ Thiên Long…
Mọi người ô hô nói lớn, từ trong ánh mắt bọn họ đều nhìn ra được vẻ cuồng nhiệt kích động, vì sao lại phải săn giết Long tộc, đương nhiên là vì máu của bọn họ quý giá, có thể lột xác tăng cường độ nhục thể cốt cách, chỉ cần một giọt tinh huyết thôi đã khiến thiên hạ nhao nhao huyết tinh vân vũ rồi.
Đến đây mọi người đã khẳng định, Thiên Long là Đấu Chiến Thần Long kỵ sĩ, long phiến kia nếu không mù đều nhận ra, có bệnh mới không nhận ra đấy.
~ Haha Thiên Long ngươi chạy đường nào….
Chạy nữa đi hahah….
Vô số lão già thập phần hung ác vây quanh Thiên Long, ước chừng cũng khoảng 300 lão già Độ Kiếp, còn lại đều là hơn hai ngàn người dưới Độ Kiếp, bên cạnh còn có vài vạn người đang lập lòe vô hình di chuyển vây quanh chặn mọi hướng đi của Thiên Long.
~ Hắc Hắc, các vị haha….
Chuyện gì cũng bình tĩnh ăn miếng bánh uống miếng nước bình tĩnh nói chuyện a…
Thiên Long có khổ nói không lên lời, nguyên bản theo Thiên Long dự tính, một khi huyền cảnh mở ra, hắn sẽ súc tích toàn bộ lực lượng chui vào bên trong trước tiên, tựu có cơ hội liền nắm chặt mà tiến, nào nghĩ tới đùng cái lòi ra một tên sát thủ trong tối chờ hắn.
Thiên Long đã thấy được kẻ đánh lén làm hắn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, là một hắc y, trên ngực có đeo ký hiệu, đây là một tổ chức sát thủ Ảnh Tử, Ảnh Tử sát thủ đều là kẻ ẩn nấp cùng sát phạt quyết đoán, nếu khi nãy không phải Thiên Long cảm giác tử vong đến gần nách đi, bây giờ khéo đầu lâu của hắn đã nằm trong tay tên sát thủ kia rồi.
Tên sát thủ kia cũng lóe lên ánh mắt kinh ngạc, hắn là Độ Kiếp đó nha, nếu là người khác đã bị hắn vỗ một chưởng đó, không thành phấn vụn cũng là một bãi huyết nhục, còn Thiên Long chỉ là toái nát phần lưng, điều này lằm hắn khiếp sợ nhục thể Thiên Long trong lòng không thôi.
Thấy Thiên Long không có vẻ nào là sợ hãi, mọi người nơi đây âm thầm chấn kinh, nhìn Thiên Long đã sắp chết tới nơi rồi lại còn cười đùa được nữa, nhiều người đều sinh ra lòng kính nể.

~ Hừ… tiểu tử, tự chặt hai chân, phế đan điền, theo ta về gia tộc nhận tội.
Một trung niên đi ra, khuôn mặt hắn vuông vức điềm đạm, mang theo vẻ tức giận mãnh liệt, Thiên Long liếc một cái liền nhận ra, tên này chắc là gia chủ Nạp Lan Độ Kiếp Ngũ trọng Nạp Lan Lục Uy, thực lực tầm này đã là nhất lưu thế lực rồi.
~ Nạp Lan gia tộc đúng không, ta thì cũng thật sự xin lỗi các vị, tên Nạp Lan Chiến kia ta là giết nhầm đấy, nếu ta biết hắn là con trai ngươi, cho ta mười lá gan ta cũng không dám giết lại.
Thiên Long đem theo vẻ mặt chân thành, lời nói như đinh chém sắt, và trong lòng Thiên Long cũng vậy, thật sự mà nói cái Nạp Lan Chiến kia là giết nhầm, nội bộ tranh đấu giữa thanh niên ưu tú với nhau là chuyện bình thường, chỉ là khi đó tâm tình Thiên Long không được tốt nên ra tay hơi nặng, lời nói của hắn là lời thật lòng, vẻ mặt của hắn là từ đáy lòng.
Nhưng âm thanh lọt vào tai Nạp Lan Lục Uy không khác gì lấy muối chà xát vết thương, nhìn Thiên Long lão càng cảm thấy giận dữ chán ghét, đã chết tới nơi còn khích đểu hắn, một con giun dế mà thôi, tuy là Đấu Chiến Thần Long, bất quá bây giờ Thiên Long là phi thường yếu đuối, hoàn toàn không có chỗ dựa, là chết không thể nghi ngờ.
~ giao ra năm giọt tinh huyết, tha cho ngươi một mạng.
Một lão giả khác đi ra, lão già này thoạt nhìn gầy gò ốm yếu, thân hình như gió thổi là bay, khí tức hắn lại là một trời một vực, một cỗ uy áp bức người, khí thế khủng bố Thiên Long đoán chừng cũng là đứng trong top 10 người mạnh nhất chỗ này, ánh mắt lão lập lòe tinh quang tham lam.
Lời nói của lão vừa nói ra khiến mọi người đều gửi cho lão một ánh mắt thân thương khinh bỉ, ngươi nghĩ ngươi là cái gì, mở mồm ó một cái 5 giọt tinh huyết, nhìn thảm trạng Thiên Long là biết đang là Động Hư lục cấp, loại thực lực này cố lắm chắc cũng chỉ 5 giọt tinh huyết, lấy hết đi không bảo lấy luôn mạng Thiên Long hắn.
Thiên Long nhìn lão già hắc bào này, đây chắc là Lục gia rồi, Thiên Long tìm hiểu rất kỹ đó nha, hắn không biết ai mạnh ai yếu, thế lực sau lưng ra sao, nhưng là nhận định gia tộc bọn họ Thiên Long vẫn biết đôi chút.
Cái Thiên Long trầm lòng xuống đó là một tên trung niên đối diện hắn, thân mang bạch y, uy áp như thái sơn cự thạch đè ép, một nộ râu đen đang mọc lem nhem, hắn đứng nơi đó khiến Thiên Long vừa sợ vừa thấp thỏm, Thiên Long hắn không sợ chết nhưng tại sao trong lòng hắn sinh ra sợ hãi với bạch y trung niên kia, điều này làm Thiên Long có dự cảm không lành.
Thiên Long cắm răng quyết đoán, một là chết hai là không được rơi vào tay bạch y trung niên này, nếu không muốn chết đối với Thiên Long là một điều xa vời, Thiên Long hắn cũng biết nguyên do đấy, bởi vì trung niên này chính là gia chủ Ngạo thị gia tộc, Ngạo Quân Hùng!

Hắn là giết con trai Ngạo Quân Hùng dưới Hạ giới, thù kết từ hạ giới lên tới trên này, đã không thể vãn hồi nữa rồi.
~ các vị, dĩ hòa vi quý, chuyện lớn hoá nhỏ chuyện nhỏ hóa không có gì, bỏ được thì bỏ không nên cố chấp a, người đã chết không thể sống lại, mọi người tạm gác nỗi buồn sang một bên để nghĩ đến một tương lai tươi đẹp khác, các ngươi cứ coi như ta đã chết rồi là được, không nên ghi hận trong lòng, sẽ sinh tâm ma đấy.
Thiên Long mặt dày không tim không phổi nói to, nói mà ngay cả đám Ngạo gia, Lam Gia, Nạp Lan gia, Dương Nam tông đều vặn vẹo khuôn mặt, ai cũng phẫn nộ điên cuồng bắn ra lửa giận, khí tức oai áp tỏa ra khiến Thiên Long không nhịn được cổ họng ngòn ngọt phun ra một ngụm máu mới cảm giác nhẹ nhõm một chút.
Trước sự bất ngờ của mọi người, Thiên Long ngồi bằng lên nhắm mắt lại thả lỏng toàn bộ thân thể, đây rõ ràng là tự sát, nói rõ hắn đây là ngồi im cho mọi người lao đến phanh thây.
~ Giết…
Ba người ba góc lập tức phóng xuất chưởng kình lao đi, một chiêu này nói rõ là muốn bóp chết Thiên Long từ trong trứng nước, nguyên bản ý định muốn bắt Thiên Long để sở hữu riêng, chỉ là nơi này quá đông người, thế lực cực nhiều, kẻ thù muốn Thiên Long chết không ít, muốn độc tôn sở hữu riêng Thiên Long là điều không thể nào, vậy chỉ còn có cách vật cực tất phản ngọc đá cùng vỡ, không ai giành được.
Thiên Long không cam lòng chết như vậy, hắn âm thầm thề nếu thoát được lần này khẳng định sau này sẽ là một hồi lấy máu rửa nhục, hắn trong mắt kẻ khác lại là xác chết không khác gì nhau, đây là do hắn quá yếu, nếu hắn cường đại, cho dù trăm vạn Độ Kiếp cũng run rẩy xin hắn tha mạng.
Tràng diện ngàn cân treo sợi tóc, Hắc Long cũng là tùy thời ra tay, hắn hiện tại trọng thương khủng khiếp, vì vậy không phát hiện được tên sát thủ Ảnh Tử đánh lén, nếu không Thiên Long cũng không rơi vào hiểm cảnh như này, bây giờ Thiên Long đã ủy thác hết cho Hắc Long rồi, hắn hiện tại là thúc thủ vô sách, nhục thể mệt mỏi xương cốt rạn nứt, vô lực tái chiến.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.