Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 433: Thành






Khế Ước đó chính là ước định muôn đời muôn kiếp, một khi đã ký cho dù là thiên đạo tuyệt luân cũng không thể thay đổi.
Thiên Long cảm giác bản thân thụ sủng nhược kinh, trong lòng không khỏi bồi hồi kích động, rõ ràng bản thân hắn không cần làm gì, không gian pháp tắc sa sút trầm trọng, tự nhiên có thần linh đến tu sửa, tọa trấn, còn tặng cả bổn môn thiên phú, bản thân không hề làm một cái gì hết, chỉ cần nhận lấy và tăng thực lực lên, điều này làm Thiên Long vui mừng ra mặt là đúng rồi.
Xưa giờ chưa từng có ai giúp Thiên Long được nhiều như vậy, toàn là bản thân tự thân tự lực từng bước đoạt của người khác, chưa từng được người khác giúp dù chỉ một xu, bây giờ được nhiều thứ như vậy khiến hắn mừng rỡ là chuyện có thể hiểu được.
Phải chăng đây là món quà ông trời ban tặng!
Thiên Long nào biết, để tìm được một không gian khai thiên ấu sò như của Thiên Long, tộc Luân Hồi ngư đã tìm trăm vạn năm, từ xa xưa cho đến hiện tại đều chưa tìm thấy, như vậy là hiểu mức độ trân quý của không gian Thất Tinh Long Mạch này ra sao.
Có những tộc chỉ có thể phá toái hư không mở ra một không gian khác trong hư vô để ở, nói đâu xa, chính là Tinh Linh Tộc, năm xưa thực lực Tinh Linh thuộc nhất lưu thế lực đương thời, sản sinh ra cường giả kinh thế hãi nhân, tự tay phá toái hư không nặn ra một không gian, tự đánh phù văn của Tinh Linh tộc vào, để tộc Tinh Linh được hưởng đãi ngộ tốt hơn, thiên phú khi sinh ra tuyệt diệu hơn, duy trì giống nòi tốt hơn, bất quá không gian này thiếu khuyết vẫn có, bất quá nếu so sánh với không gian bên ngoài thì là không đáng kể

Cường giả tự phá toái hư không nắn không gian trở thành thiên đường như Tinh Linh tộc nào có dễ tạo ra, cho nên mấy tộc dù cường đại mạnh mẽ, nhưng nếu không thể tạo ra cường giả kinh thế hãi tục có thể phá toái hư không, vậy thì chỉ có thể sống chung pháp tắc với chư thiên vạn vật thôi.
Cũng vì như vậy, nhiều tộc đã tuyệt tích, căn cơ bị xói mòn theo thời gian, dần dần bốc hơi khỏi đại lục, trở thành một trang sử huy hoàng trong giấy.
Nếu Luân Hồi cá không thể tìm được không gian để tự bù đắp, như vậy thời gian bọn chúng ra đi khỏi thế gian lại không còn bao xa, vấn đề chỉ là thời gian thôi.
Ào ào ào….
.
Nước Hồ Quang Nguyệt Khí như một cơn sóng ồ ạt trào vào không gian Thất Tinh Long Mạch từ khi Thiên Long nhỏ máu lên khế Ước, Luân Hồi Cá ào ào di chuyển theo, từ đầu đến cuối Thiên Long đếm được có tận 165 con cá, đây là một số lượng khủng khiếp, khiến ngay cả Tiểu Kê và Tịnh Vân trợn mắt há mồm, số lượng bực này ngay cả trong sổ sách cũng chưa nói qua.
Mất một ngày để đưa toàn bộ số cá vào, mất hai ngày để đưa hết Hồ Quang Nguyệt Khí vào, mất bảy ngày để đưa Địa Ngục Vô Tận Trùng vào hết bên trong không gian Thất Tinh Long Mạch.
Thiên Long đánh giá quá thấp khối lượng Địa Ngục Vô Tận trùng, nó phải gọi là nhiều vô tận, ngay cả Luân Hồi cá cũng phải giật mình than thở, bọn họ không ngờ Địa Ngục Vô Tận Trùng lại gian xảo như vậy, cư nhiên không gia tăng số lượng trên bề mặt, bọn chúng thôn phệ mở rộng lãnh thổ bên dưới, đục khoét Bàn Tự San mở rộng gấp năm lần lãnh thổ bên dưới.
Thiên Long lại đỏ mắt nổi cả tia máu, từ lúc tiếp nhận Luân Hồi cá, vì để đánh phù văn pháp tắc Luân Hồi cá đã tự lấy thân mình bù đắp khuyết điểm tận 13 con, có thể nói, trên đời này đã có 13 con Luân Hồi cá vĩnh viễn ra đi, thiếu 1 con tức là thiếu không thể có cái giá nào có thể đo lường.
Còn lại 152 con, may mắn 152 con cá này điên cuồng thôn phệ Địa Ngục Vô Tận Trùng, dưới đáy Hồ Quang Nguyệt Khí sinh ra cả vạn quả trứng, tương lai có thể hồi phục nguyên khí đại thương, hơn một vạn quả trứng này sau này nở ra chưa chắc được 1 phần 100, 1 vạn quả đẻ ra được 100 con đã là đậu lắm rồi, đó là do Thiên Long ảo tưởng, có đôi khi, 1 vạn quả không nở ra một con cá nào là chuyện hết sức bình thường.
Không gian Thất Tinh Long Mạch toàn quyền rơi vào tay Luân Hồi cá, bọn họ thoải mái làm những điều họ thích, tạm thời trong khoảng một thời gian dài không thể sử dụng được không gian này nữa, Thiên Long chỉ đành tiếc hận chuyển qua không gian giới chỉ
Thế gian cao thủ nhiều như mây, Thiên Long thực lực quá yếu, gặp cao thủ bọn chúng liếc mắt liền biết trong giới chỉ Thiên Long có cái gì, như vậy không phải Thiên Long khỏa thân ra đường ư?
Thiên Long cắn răng chịu đựng, vì cơ nghiệp trăm năm, không thể làm ảnh hưởng đến Luân Hồi cá được.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, Thiên Long xếp bằng đã được nửa tháng, mọi người ai cũng lo lắng cho hắn, chỉ trừ tiểu Kê là đã hỏi thăm từng vị cao tầng cố tổ nhà Thiên Long rồi, một hơi nuốt hết hơn trăm con linh thú thì không nói, mấy con trùng bẩn thỉu cũng ngoạm luôn, không để lại một con, đây là ăn tận vét tuyệt còn gì.
Phù….
Ba canh giờ tiếp theo Thiên Long cuối cùng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau nhiều ngày quan sát, Luân Hồi cá đã vào quy củ quỹ đạo của chúng, Thiên Long cảm nhận không gian Thất Tinh Long Mạch đang ngày càng được củng cố, nếu có thể đưa người sống vào nhất định không hề kém bên ngoài, Cửu Linh Khí còn pha thêm cả Long Hổ linh khí của Thiên Long tản mát ra có thể nói dư sức cho 2 phàm nhân tu luyện đến cảnh giới của Thiên Long mà không ảnh hưởng đến căn cơ không gian.
~ Phụ Thân…
Một cơn gió ập đến, mang theo mùi hương thiếu nữ, hương thơm có thể làm say đắm lòng người ào đến, cảm giác bàn tay mình ấm áp Thiên Long không không khỏi cười khẽ, Tịnh Vân hai tay xinh đẹp ôm lấy bàn tay trái của bản thân, hết sức ôn nhu quan tâm, làm trong lòng Thiên Long ấm áp từng hồi.
~ Ta không sao, hiện tại Luân Hồi cá đã không còn lo ngại gì nữa, chúng ta nên rời khỏi đây thôi.
Vuốt ve mái tóc mềm mại Tịnh Vân, cô bé chỉ hơi e thẹn một chút, hai má hồng lên yêu kiều thẹn thùng, dù là ai đi nữa, tiếp xúc gần như vậy cũng khiến thiếu nữ như Tịnh Vân thẹn thùng.
~ yêu nữ.
Thiên Long cắn đầu lưỡi một cái, cơn đau làm hắn tỉnh táo một chút, con bé này quá yêu mị rồi, liếc một cái sợ là bị câu dẫn thần trí mất, không khác gì Tinh Linh Nữ Hoàng, đều là kiều mị ma nữ, dụ hoặc khiến người ta đắm đuối trong dục hỏa.
~ Tiểu tử, mau đưa ta 100 con cá.

Tiểu kê không thể kìm nén được nữa, thiên đại cơ duyên đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, rõ ràng vật trong tay mình lại bị kẻ khác cướp ngay trước mặt, dù là thần linh tuyệt không chịu nổi đả kích loại này a…
~ Cút….
Thiên Long không thèm để ý, Luân Hồi cá này rõ ràng sắp bị diệt tộc đến nơi, nội trong trăm năm tiếp theo không có không gian thích hợp bọn chúng sẽ dần tạo hóa trở về với thiên địa, hôm nay may mắn đến đây giúp bọn họ một đoạn nhân tình, còn con gà này cũng chẳng phải kẻ tốt đẹp gì, trực tiếp không quan tâm luôn.
~ Ngươi….
Ngươi….
Tiểu kê trừng đôi mắt lớn nhìn Thiên Long, trong mắt bắn ra sát ý ngập trời, chỉ sợ một chút kích động nữa lập tức sẽ xảy ra đại chiến ngay nơi đây.
~ Được rồi, không sao, ngươi không đưa chứ gì, vậy ta đi theo ngươi đến khi nào ngươi chịu đưa ra thì thôi.
Không làm sao được nữa, thấy Thiên Long cơ bản không thèm liếc bản thân nó một cái, liền thực hiện chính sách keo dính, ngươi không đưa ra chứ gì, được được, ta bám theo ám chết ngươi.
Hai huynh đệ họ Phá cười đến tận mang tai, Thiên Long có đồ tốt, hehe… vậy chỉ cần đi theo, với tính cách của hắn, trong tương lai thấy biểu hiện của bọn họ tốt, nhất định bọn họ cũng sẽ có phần, điều này là vô cùng có khả năng a!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.