Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 376: Bại Lộ Thân Phận




Thiên Long thu lại thần thức, điều khí trấn tĩnh lại cơ thể, cảm nhận cơ thể thoải mái thư thái sướng rân rân cả người, cách đây mấy hôm lúc nào cũng nhộn nhào khí huyết, đi lại khó khăn, giờ thì sinh long hoạt hổ phê tận nóc, hồi lại được tám thành thương thế là quá êm rồi, hai thành còn lại kệ bà nó, nó khỏi lúc nào thì nó khỏi, Thiên Long không ép.
Chẳng qua ép không được nên vậy, muốn khỏi mà dễ à, cứ để tự nhiên đi.
~ Ta bảo, hình như linh hồn của Huyết Sát Tướng bị đám Hắc bào giam cầm rồi thì phải!
Thiên Long vỗ vai Phá Bá bên cạnh hỏi nhỏ, không phải hỏi nhỏ mà là nhắc nhẹ. Nhưng có vẻ không khả quan lắm, nhìn mặt Phá Bá cứ như đã biết rồi, Thiên Long hắn nói chỉ là lời thừa thãi bỏ đi.
~ Biết rồi thì lên kế hoạch đi chứ, ngồi như ngỗng vậy làm cái gì?
Thiên Long tức giận nạt luôn, đang có không gian cách âm đếch sợ bố con thằng nào, trong Thất Tinh Long Mạch đã bị Hắc Long khinh bỉ thì thôi đi, chui ra ngoài này còn bị xem là thừa thãi, tức chứ sao không tức.
~ Ủa…. Thì kệ nó chứ, nó giam giữ linh hồn Huyết Sát Tướng thì liên quan gì chúng ta? Chỉ tiêu của chúng ta là tìm bảo vật và cướp thôi, hiểu chưa?
Phá Bá tính đấm cho Thiên Long một quyền để hắn tỉnh ra, bị khùng mới đụng vào đám Hắc bào đó, kệ bọn nó làm gì thì làm thì, không ảnh hưởng đến kinh tế nhà ngươi đâu mà sồn sồn lên thế.
~ Sao lại không liên quan? Liên quan lớn là đằng khác a…
Thiên Long không biết nói sao, các ngươi không liên quan, ta không liên quan, nhưng tương lai của ta có liên quan đó a, cái bọn áo đen đó mà thành công điều khiển Huyết Sát Tướng, đời này của ta lại có thêm một địch thủ lớn ngay trước mắt ta đó. Biết là thế nhưng biết nói sao.
~ Cho ta lý do, nếu hợp lý thì ta liều mạng với ngươi, không thì quên đi.
Phá Bá nhân cơ hội muốn điều tra một chút về Thiên Long, Thiên Long quá thần bí, số mệnh rất cao là chuyện.
~ Lý do hả? Ta không biết nói sao luôn.
Chịu thua đấy, không lẽ ta nói Ta là Diệt Thế Kiếm Chủ, mang trong mình trọng trách to lớn, đám Hắc bào trước mắt xa xa kia là kẻ địch của ta, nói thế chăng? Bị khùng quá, mới quen nhau vài ngày ai biết lòng dạ nhau thế nào, nói ra không khác đưa mạng ra còn gì.
~ Ta biết!
Đột nhiên Phá Bá nhìn Thiên Long cười âm trầm, làm Thiên Long cảm giác một luồng điện chạy dọc sống lưng, Thiên Long vẫn chưa hiểu bản thân hắn bị nhìn thấu chỗ nào.
Thiên Long đã cố gắng che đi rất nhiều khuyết điểm bản thân, cẩn thận đến nỗi không thể hơn, thế mà bị nhìn thấu thì chịu cứng.
~ Thẳng thắn nói luôn vấn đề đi.
Thiên Long khoanh tay dựa về sau thư giãn cơ thể, hắn cũng muốn bản thân bị bại lộ chỗ nào, thế nào.
~ Ngươi là Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ! Đến từ một văn minh cực nổi tiếng không văn minh nào không biết, Tam Phẩm Văn Minh Nhân Giới! Danh hiệu Hắc Long từng giết thiên tài tuấn kiệt Ngạo thị gia tộc Ngạo Tà Vân!
Ánh mắt Phá Bá sắc như dao nhọn, hắn nhìn chăm chú Thiên Long khóe môi nhếch mép cười nhẹ, nhìn biểu cảm thờ ơ của Thiên Long càng làm những phán đoán của hắn trở lên kiên định hơn.
~ Đúng thế, cho ta biết vì sao ngươi biết?
Thiên Long đã chuẩn bị tinh thần sẵn rồi, nhưng khi nghe Phá Bá nói vẫn làm trong lòng Thiên Long giật thót, Thần giới này đi đâu cũng có kẻ khủng khiếp thế này ư?
~ Rất đơn giản, ta có thể nói đến sáng!
Phá Bá nhận được câu trả lời chắc như đinh đóng cột của Thiên Long trong lòng liền nở hoa, vậy là trở thành bằng hữu với Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ à, ô…. Nhanh thế, sau này mà làm lên thanh danh vang vọng liệu có tên ta trong sổ sách không nhỉ, xua đi những ý nghĩ vớ vẩn, Phá Bá nghiêm túc nói;
~ Hắc Long ngươi không thể nào che dấu được, bởi vì một khi đã tiếp xúc gần với ngươi, mà ngươi lại khá coi trọng tình cảm, đề phòng sẽ giảm đi lộ rõ những khuyết điểm.
~ Thứ nhất hình ảnh của ngươi được truy nã khắp một thiên địa bên phía Ngạo thị gia tộc. Trước ta chỉ liếc qua nên không nhớ, chỉ biết là nhìn ngươi rất quen thôi.
~ Thứ hai là vì ngươi có số mệnh rất cao của Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ, nên sẽ rất dễ rơi vào hiểm địa cũng như nguy hiểm, Cánh Cổng Linh Giới mở ra, phía các lãnh tụ tối cao một giới đã tính toán cân đo hết rồi, không có chuyện có thể xảy ra nơi có sinh vật sống, ta và đệ đệ đã phải đánh đổi nhiều thứ mới tìm ra manh mối đi vào, còn ngươi là vô tình rơi vào, chứng tỏ ông trời muốn thử mạng ngươi, mà phải có số mệnh cao cỡ nào mới được ông trời trêu ngươi? Khó lắm.
~ Thứ ba ta nghe nói Đấu Chiến Thần Long Nhân Giới tu Ma, ngươi cũng thế.
~ Thứ tư trên đời này chỉ duy có Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ Nhân Giới mới có chiêu thức cắn nuốt, được cả thần giới truy lùng là hiểu thức cắn nuốt nó quan trọng ra sao. Ta biết ngươi có vũ kỹ cắn nuốt khi ngươi xuất ra năm mươi ngọc giản năng lượng, ta không biết ngươi truyền năng lượng vào ngọc giản kiểu gì, đó là bí mật của ngươi, nhưng ta chắc chắn trước kia ngươi không hề có ngọc giản đó, vậy suy ra trong khoảng thời gian ngươi bỏ đi là đang đi cắn nuốt năng lượng, truyền vào ngọc giản.
~ Thứ Năm khí chất của ngươi những kẻ phàm phu tục tử chưa trải sự đời sẽ nói khí thế con người ngươi hơi bần, nhưng ta biết, đó là do sát khí ngưng tụ khí chất, nhằm đánh lạc hướng là chính, đó là thứ bảo vệ ngươi trong nhiều hoàn cảnh, tất nhiên phải trải qua sóng gió sinh tử mới làm được như vậy.
~ thứ sáu khi ngươi bị thương có không kiềm chế được đã thả ra một hơi thở Long uy, đó là hơi thở của rồng
~ Thứ bảy….
~ Thứ tám…
….
~ Thôi được rồi, đừng nói nữa!
Thiên Long ra hiệu tất cả im lặng, mẹ kiếp tên Phá Bá được nói một cái là nói như cái máy, nói không ngừng nghỉ, mà Thiên Long lại không muốn hắn nói nữa, càng nói Thiên Long càng cảm thấy bản thân bất tài vô dụng, mịa thật…. Quen nhau mới có mấy ngày, người ta đã đưa ra một rổ lý do định gia thân thể hắn, Thiên Long lại càng không ngờ bản thân lại dễ bị nhìn thấu như vậy, tên phá Bá này không phải hạng xoàng, là Vip trong vip, một đấng nhìn người.
~ Vậy tại sao ngươi lại đưa đan dược quý đến nỗi vô giá cho ta phụng dụng? Không biết cơ hội sống của ta chỉ là một phần ba thôi ư?
Thiên Long nhếch mép hỏi lại, lý do là gì mà khiến ngươi lại đầu tư vào ta thế. Có biết còn hai tên Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ khác vẫn còn sống sờ sờ kia không.
~ Đó là đầu tư liều lĩnh, ta giúp ngươi lúc khó khăn đến lúc ta cần chắc ngươi không lánh mặt làm ngơ đâu nhỉ?
~ Không thành vấn đề, ta cam đoan sẽ trả cái ơn nặng không đong đếm nổi này.
Thiên Long vo quyền cụng tay với Phá Bá, đời này kiếp này quên sao được, cái ân nặng thế này khó lòng báo đáp, người ta cho một Thiên Long đáp lại mười.
~ Haha….
Cả hai cùng cười tiêu sái nhìn nhau, trừ cái tên không biết cảm xúc thứ hai kia, Phá Chấp chỉ hừ một cái lạnh nhạt, hắn chỉ đi theo Phá Bá, cả hai cùng làm theo nguyện ước từ nhỏ, không quan trọng sinh tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.