Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 344: Phong Ấn Tam Đế




Ù… Ù…
Một tầng huyền quang lục sắc xuất hiện chính giữa đại điện, tỏa ra những sợi thiên đạo sữa đục, chạy khắp bốn phương tám hướng.
~ Không theo phe ta thì… Ta nghĩ các ngươi nên im lặng một thời gian.
Lôi Đế bàn tay nắm lại, bắn ra từng đạo lôi điện xung nhịp, cảm tưởng như nếu Thanh Niên Cung Chủ mà ở đây nhất định sẽ bị đánh thành tro bụi trong chớp mắt, rất khủng bố.
Bịch Bịch…
Thiết giáp kỵ sĩ sứ giả của thánh mẫu nặng nề đi ra ngoài, đi qua lớp trận pháp phong ấn chỉ như đi qua một lớp bong bóng, nhẹ nhàng lưu loát, nhưng trên ai hết, tất cả mọi người đều biết Thiết Giáp Lỵ Sĩ hắn được chúc phúc của Thánh Mẫu trên người, có thể bất bại bất xâm không thể gây sát thương hay giam giữ hắn, còn đám Ám Đế thì hoàn toàn vô lực thoát khỏi màng trướng đó.
Thiết giáp kỵ sĩ như kiểu hắn là rô bốt đã mất ý thức, hắn cảm thấy nhiệm vụ của hắn đã hết, chuyện của các đại đế không liên quan đến hắn.
Cái hắn tự tin, là các đại đế sẽ không thể tự tay giết nhau, bởi nếu một đại đế thân vẫn đạo tiêu, lực lượng của hệ đó sẽ vô chủ mà làm loạn, cho dù tám đế khác hợp lực cũng khó lòng phong ấn lực lượng đó, bọn họ chỉ có thể phong ấn đại đế đó giam giữ nơi nào đó, chứ nhất định không thể giết được Đại Đế cùng hàng phong đế.
Đại đế không thể giết nhau, đó là quy tắc do đích thân Thiên Đạo đề ra, và có khắt khe hay không là do Thánh Mẫu quyết định.
~ Ngươi nghĩ là có thể giam giữ chúng ta?
Ám Đế nhàn nhã cười khinh bỉ,đã lên được đại đế như hiện tại, hắn đã đổ không ít máu cùng kinh nghiệm, giam giữ được hắn ư? Nghĩ gì thế, lão bà hắn là Phong Đế, từ nhỏ tới lớn đều trên thông phong ấn dưới tường phù văn, chưa ngán bất kỳ kèo gì.
~ Không phong ấn được, thế nhưng ta lại có Lam Tinh Thạch Thượng Phẩm.
Lôi Đế đưa tay trái ra, trên tay trái xuất hiện một khối thạch nhũ tỏa ra hơi thở năng lượng nồng đậm, cảm tưởng như thiên địa linh khí trong thiên địa đều bị thu vào đó, khối tinh thạch to như một cái thau lớn, nặng cả vạn cân, thế nhưng trên tay Lôi Đế nó không khác một cục xốp nhẹ tựa lông hồng.
~ Lam Tinh ngươi lấy trộm từ Hỏa Diễm Địa Ngục, ngươi muốn tạo phản?
Phong Đế nàng vừa nhìn thấy Lam Tinh Thượng Phẩm lập tức kinh hãi, trong lời nói của nàng xem ra thứ này vô cùng quý giá, nhưng Lam Tinh là gì? Hỏa Diễm Địa Ngục là gì?
Không biết là gì, nhưng nhìn Hỏa Đế cúi gằm mặt xuống đất là hiểu chuyện gì, chuyện này không thể thoát khỏi có liên quan đến Hỏa Đế.
Thứ nhất là vậy, thứ hai, thứ Lam Tinh Thạch còn có tác dụng khác, nếu một trận pháp phong ấn khởi động, sẽ cần năng lượng truyền vào, khởi động trận pháp một cách hoàn mỹ, lấy năng lượng thiên đạo để vận hành, nhưng một khi dùng Lam Tinh, trận pháp sẽ không cần một chút vận hành tốn năng lượng nào khác, mà không tốn năng lượng nào khác sẽ không có điểm G hay mắt trận, một khi được Lam Tinh thạch bổ sung năng lượng, trận pháp phong ấn sẽ không có một kẽ hở, vì thế, đám Ám Đế lo lắng là đúng rồi, bởi nếu như vậy, họ sẽ bị giam giữ nơi đây vô thời hạn.
~ Lam Tinh thượng phẩm, haiz… Đáng tiếc không kịp lấy nhiều hơn…
Lôi Đế thở dài bất lực, hắn dường như đang tiếc nuối một chuyện gì đó đau tận tâm can.
Một lực lượng mạnh mẽ khóa ba người Ám Đế, Phong Đế, Thủy Đế lại, lực lượng này nó khác hoàn toàn uy áp đè nén hay áp suất lực lượng, cảm giác vô lực như một người phàm, bị thần linh phất tay trói lại, đây là xúc phạm Đế Quân.
~ Lôi Đế ngươi đừng hòng chiếm vị ngồi được vào bảo tọa, Diệt Thế Kiếm Chủ số mệnh kinh người, không thể biết được hắn, sớm muộn hắn cũng giết toàn bộ các ngươi, đó không phải là hư vô.
Ám Đế tuy bị gông cùm khóa lại, thế nhưng khí thế hiên ngang, tinh thần bất khuất, chiến ý nảy lửa, ngực cao hơn mặt đúng chất một kiêu hùng mãnh hổ, Phong Đế nữ nhi chỉ biết e thẹn đứng cạnh nấp sau ánh tay gần như to bằng cả người nàng của Ám Đế, Thủy Đế tuy thân xác ụng ịch, thế nhưng một mình Ám Đế cũng đủ nấp hắn đằng sau, Ám Đế Cao gần 3 mét cơ thể săn chắc múi cơ tráng lệ.
Bạch y của Ám Đế hóa Hắc y, do Hắc khí tô điển. Bộ dáng nho sinh biến mất, bây giờ chỉ còn là một đại ma đầu khét tiếng.
~ Haha… Hắc Ám Đế Vương ngươi ở đây tu tâm dưỡng tính đi, ta muốn làm điều ngươi không muốn.
Vù vù….
Để lại một câu mọi người cùng Lôi Đế đồng thời biến mất, sau khi họ biến mất, áp lực trói buộc đám Ám đế liền bị khai trừ, đó là vì Lôi Đế sợ lúc thoát ra, Ám Đế cũng nhân cơ hội bỏ theo, sau khi Lôi Đế thoát ra trói buộc được giải khai, nhưng phong ấn liền đã bị khóa, không còn một điểm yếu nào để phá.
~ không thể ngồi chờ chết, Lôi Đế gian xảo có thừa, hắn sau khi giết hụt Diệt Thế Kiếm Chủ sẽ không ngần ngại đổ tội lỗi lên đầu chúng ta, vô vàn cách đổ lỗi, nếu không muốn bị diệt cần phải nghĩ cách thoát khốn.
Ám đế ngồi xuống nhíu mày khổ sở, hắn được danh xưng Ám Đế thì không cần phải bàn, Ám Chiêu, Ám Kế, Ám Mưu, hắn là nhất, nếu hắn mà tạo phản giúp Lôi Đế giết Thiên Long thì sẽ tăng gấp năm lần cơ hội, bởi vì Ám đế là kẻ mưu mô xảo quyệt hơn ai hết, hắn không ra tay thì thôi, một khi ra tay giết người không thấy máu.
Phong Đế nhẹ nhàng tiếp cận ôm lấy cánh tay cường tráng của phu quân, Ám Đế ngồi khoanh chân suy nghĩ thế mà cũng cao bằng với Phong đế đứng thẳng, bá đạo!
~ Chàng yên tâm, đến ông trời còn có sơ sót, làm gì có thứ gì hoàn nãy đâu, trận này để thiếp tìm hiểu.
Phong Đế nhu thuận nhẹ nhàng an ủi, sau đó nàng bắt đầu di chuyển đi tham khảo trận pháp, nàng vừa nhìn là đã biết đây là trận gì.
~ Đây là trận Hà Hải Đồ Nhị Quái, dung hợp thiên địa hợp nhất, đều thuộc loại toán Ma Phương, Trong ma phương, từ mỗi hàng đến tổng thể đều có biểu hiện âm dương cùng sinh diệt. Trận pháp phong ấn này đó là điều hòa thiên địa, thiên hơn sẽ rút bồi lấp cho địa, địa hơn sẽ rút bồi lấp cho thiên, vừa phong ấn được ta vừa giúp thiên địa giao thoa.
Phong Đế vừa đi vừa nói, nàng đưa tay ngọc chạm lên lớp màng chắn của trận, nhẹ nhàng dùng một chút lực khoảng hai mã lực đẩy nhẹ, cảm góc cứng rắn như phàm nhân đấm vào thiết bản, cứng cáp một cách biến thái.
~ Phong Đế ta nhờ cả vào Tỉ!
Thủy Đế lấy trong người ra được con gà quay mập múp, mồm nhi ngồm ngoàm dầu mỡ nhờ vả Phong Đế. Trong thời khắc nguy hiểm, đặc biệt là cảm giác vô lực hay sợ hãi, cái đầu tiên run lên là dạ dày, vì thế, Thủy Đế phải nấp đầy cái bụng của hắn rồi tính tiếp, càng sợ thì càng đói, mà càng đói thì càng phải ăn, mà càng ăn thì càng ú!
Bịch… bịch…
Ám Đế đứng dậy nắm quyền đập ầm ầm vào màng chắn, cảm giác cứng rắn dội lại làm tay hắn tê rần, phê phải biết. Không ai gấp gáp như Ám Đế, nếu Lôi Đế giết Diệt Thế Kiếm Chủ hụt sẽ đổ hết lên đầu hắn, sau này có nhảy sông hoàng hà cũng không rửa nổi nỗi oan ức này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.