Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 291: Mỡ dâng tới miệng




Đưa đầu Thiên Ma này cho ta làm gì?
~ Đầu Thiên Ma này khi sống có nội tình Tứ trong Độ Kiếp, thân thể cường hãn không thể cùng cấp so sánh, nếu so với huyết nhục nhân loại có thể so sánh với Ngũ cấp độ kiếp, cho ngươi, thích làm gì thì làm.
Nhị trưởng lão giải thích, bạch y phất phới, đồ của trưởng lão luôn là bạch y trắng tuyền và hắc y đen tuyền, ngày chẵn thì mặc bạch y ngày lẻ mặc hắc y, đó là vào những ngày ở viện thôi, còn đang lưu lạc bên ngoài thì mặc sao cũng được, miễn là có đồ để mặc là tốt rồi.
~ Còn gì nữa không?
Thiên Long ngửa tay ra đòi thêm vật phẩm, cái xác này phế vật rồi, cho ta thì ta phải làm gì? Đi khoe chăng? Đi khoe ta là Động Hư nhất cấp giết được Độ Kiếp Tứ cấp, thằng nào tin?
~ Hết rồi!
~ Thật sự đã hết?
~ Haiz… Thì đồ tốt chúng ta đều gửi Đan Thần luyện đan, khi nào có đan chúng ta chia cho ngươi mỗi loại một viên chịu chưa?
~ Chịu rồi!
Thiên Long gật gù tán thành ý kiến này, tuy không biết gì về đan dược nhưng có đan sài là được, không quan trọng phẩm cấp không quan trọng chất lượng, cứ có đan ta liền sài.
~ Hiện tại chúng ta đang ở đâu?
~ giữa thiên sơn thôi, lên trên là nhà, chỉ là ngồi hóng gió chơi vậy!
Nghe Biệt Liên Viện chủ nói làm Thiên Long muốn đập đầu chết cho xong, hóng gió của các ngươi là ngâm mình trong tuyết đó hả?
Thiên Long lục đục đi vào động, lấy thanh Diễm My kiếm ra, giữa thân kiếm một đường tinh quang chạy từ chuôi kiếm lên mũi kiếm, kiếm linh tỏa ra một hơi thở nóng rực, đây là bảo kiếm hệ hỏa cuồng bạo, thanh kiếm này Thiên Long phải mất sức ba bò chín trâu mới giữ lại được, nếu không đã bị Ma kiếm cắn nuốt luôn rồi, phải biết một thanh thần binh bài danh trong tóp mười mà bị cắn nuốt thì tiếc phải biết.
~ Thanh kiếm này hệ hỏa, Hư Huyễn không dùng kiếm, Băng Băng hệ thủy, Tinh Nguyệt dùng cung, bé Như ừm ờ… bỏ qua, còn Thước Thước… Thôi bỏ đi… con bé này một gen với tỉ tỉ nàng dùng Ngũ Hành lực!
~ Mẹ kiếp không ai cần Thần binh hết, mấy tên đầu đất kia có cả rồi, haiz… Xem ra ý trời muốn ta sài thanh kiếm này đây!
Thiên Long tính toán sơ sơ, Ma kiếm lôi ra có vẻ hơi kinh hãi, sẽ dẫn dụ bọn cao tăng đến độ chết, không thì cũng bị thèm khát mà truy sát, sài Diễm My kiếm thì khác, tuy cường địch không giảm còn tăng, thế nhưng lại có thể che dấu đi Ma khí.
~ Nếu thanh kiếm này là Lôi kiếm thì lại quá đẹp!
Thở dài chán nản Thiên Long cất kiếm vào giới chỉ, nếu là lôi kiếm khi kết hợp với lôi điện sức sát thương sẽ tăng lên gấp mười hoặc hơn hiện tại rất xa.
Thiên Long ngồi bằng điều khí mất ba ngày ba đêm, khi đi ra bên ngoài mấy lão già kia đã về nhà ở ẩn chùm chăn kín mít rồi, đi theo lối mòn xuống núi trời cũng đã sắp xế chiều, vào kho của Đan Tháp lấy một con Mô Tô chột mắt đi lượn, đã lâu không lái mô tô, đường nhựa nơi đây lại rất đẹp, Thiên Long rải thần thức cả chục dặm biết được phía trước có vật cản gì xe gì đang đến cho nên tay vít ga hết nấc, kéo một hơi bô titan đỏ lừ lên mới thôi.
Trời đã về khuya Thiên Long dừng chân tại một nhà hàng khét tiếng, thuê một phòng tổng thống tắm rửa sạch sẽ rồi ra đại sảnh ăn tối, tận hưởng cuộc sống nhà giàu đôi ba bữa, mai mốt chết rồi vẫn không biết đi ăn phong cách đại gia là sao lại mệt.
~ Ngài cố ý đúng không?
Đang chờ một đầu bếp cắt thịt bò Kobe rát vàng mỏng, một thân hình yểu điệu đi lại, bộ váy bó sát dài qua mông một tý thôi, cặp chân trắng nõn trông mà rớt rãi, ánh mắt Thiên Long híp lại nhìn dần lên trên, cặp kiều đồn đẫy đà cong vút phê phải biết, eo thon dáng đẹp, nhưng bên trên núi đồi nhấp nhô ôi thật hại mắt, to tròn chỉ muốn đưa tay bóp vài cái, nhìn lên trên tiếp Thiên Long ngớ ra, thì ra là người quen, Nhiếp Tâm Lệ!
Tại sao lại gặp nàng ta ở đây? Cái đất Tung Của này cũng to lắm đó a, sao lại trùng hợp như thế được?
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, thân hình nóng bỏng của nàng ta làm Thiên Long không chợp mắt nổi, lâu ngày thiếu hơi gái làm Thiên Long hơi mất tập trung một tý.
~ Ta không hề! Đói thì ta ăn mệt thì ta nghỉ, liên quan gì đến nàng?
Thiên Long trực tiếp lắc đầu phớt lờ đi Nhiếp Tâm Lệ, dáng đẹp mặt xinh vậy thì ai chịu cho nổi, môi hồng má căng mọng mũi cao sóng mắt rung rinh, vưu vật trong vưu vật.
~ Ai ya… Ta bữa nay tự nhiên rất đau gót chân, đứng không được lâu!
Nhiếp Tâm Lệ cầm ly rượu vang nghiêng người ngồi lên đùi Thiên Long, bộ dáng tỏ ra quyến rũ làm Thiên Long mê mẩn ngơ ngác, hắn không tự chủ được cơ thể đưa một tay ôm lấy eo thon của Nhiếp Tâm Lệ.
~ Cô Nương, ta…
~ Suỵt…
Không để Thiên Long nói tiếp Nhiếp Tâm Lệ đưa một ngón tay để lên môi Thiên Long, nàng tiến sát lại gần Thiên Long chiếc miệng xinh xắn ghé vào tai hắn nói như thổi gió:
~ Không biết ngài đã suy nghĩ kỹ về việc chấp nhận ta làm nữ nhân của ngài chưa?
Má nàng cạ vào má Thiên Long, cặp đồi núi bên dưới ấn vào ngực hắn làm Thiên Long nhỏ nước bọt khó chịu, tiểu huynh đệ bên dưới đã bắt đầu hưởng ứng theo Thiên Long đâm thẳng vào kiều đồn Nhiếp Tâm Lệ.
~ Hí hí… Ngài thật hư hỏng a…
Cảm nhận cơ thể Thiên Long như lửa đốt cùng với khối u cứng ngắc dưới kiều đồn, làm cô nàng nhìn Thiên Long cười gian xảo, nam nhân mà, nàng ta tự tin có thể quyến rũ được cả chân nhân thần linh sống chứ đừng nói Thiên Long, đã gợi tình như vậy rồi còn không ngóc lên hưởng ứng thì Nhiếp Tâm Lệ đúng là phải nhìn Thiên Long bằng con mắt khác, một là bị liệt hai là bống!
~ Này huynh đệ đưa đây!
Thiên Long vươn tay lấy đĩa thịt bò nhét hết vào miệng nhai nhồm nhoàm, nuốt hết xuống bụng làm thêm hai li rượu vang cho thông họng, lắc cổ rắc rắc trực tiếp bế luôn Nhiếp Tâm Lệ về phòng mình.
Thách ai chứ đừng thách Thiên Long, kinh nghiệm chơi gái từ lúc lông tơ chưa mọc, đây không ngán một ai hết, cỡ Nhiếp Tâm Lệ cái vưu vật nguy hiểm này Thiên Long muốn khuất phục nàng.
Bịch…
~ A ngài vội vàng vậy, ta chưa chuẩn bị gì hết!
Bị Thiên Long vứt lên giường Nhiếp Tâm Lệ như nai con che ngực, Thiên Long thì không để vào mắt, Nhiếp Tâm Lệ đã cố tình gạ Thiên Long giao tình với nàng, thì Thiên Long đây cũng giúp nàng luôn, bộ dáng nai tơ kia chỉ là giả tạo mà thôi.
Roẹt…
Thiên Long kéo váy xuống, một cái váy không dây, kéo xuống nhẹ nhàng hơn bao giờ hết, hai núm nhũ hoa ẩn sau lớp màng nhựa che đi hạt đậu, Thiên Long bóc hai cái màng nhựa vứt luôn, làm hai quả bưởi to tròn căng nõn đập vào mắt, Thiên Long ngấu nghiến hôn lên môi Nhiếp Tâm Lệ, trảo thủ liên hồi vê nắn cặp nhũ hoa.
~ Ưm… A… a…
Nhiếp Tâm Lệ triệt để thả lỏng cơ thể để Thiên Long muốn làm gì thì làm, khóe môi nàng cong lên một đường kiêu ngạo, Thiên Long đây đã chính thức thuộc về nàng, không biết sau này nàng sẽ làm gì tiếp theo, khiến Thiên Long khốn đốn thế nào đây.
~ nhép…
~ A…
Di chuyển xuống dưới Thiên Long úp mặt vào ăn sống hải sản, phải rất lâu sau khi Nhiếp Tâm Lệ đang trong đà cực khoái lần thứ năm, Thiên Long vô tình nhấn tiểu đệ thẳng vào khe nứt ẩm ướt tuyệt địa của nàng, làm Nhiếp Tâm Lệ hét lên đau đớn, một vì đột ngột hai là bản năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.