Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 178: Lão Đại Uy Vũ




~ muốn đi nào có dễ! Tiếp ta một chưởng!
~ Phành…
Thiên Long chân vừa chạm xích, đột nhiên một giọng nói khàn khàn vang lên, không nghĩ nhiều Thiên Long tức tốc vận quyền đối chưởng, phành một tiếng hai bên bị đẩy ra xa.
~ lạch cạch…
Chân Thiên Long đạp vào mép đá vực làm đá nở rớt vài viên xuống dưới, trước mặt một lão già xuất hiện, không ai khác đó là lão già tầng một chặn đầu cậu ta, Hóa Thần Lục cấp.
~ phịch phịch…
Không lâu sau đó rất nhiều lão già khác cũng đến, chưa tới thời gian một tách trà đã có năm mươi người lao tới, có cả Tôn Thất Cấp, Tôn Thắng Bá bang chủ bang Dực Phong, Lệnh Hồ Tràm bang chủ bang Chiến Tể, cùng đồng bọn.
~ uy danh các hạ là gì?
Thiên Long hướng lão già thực lực cao nhất hỏi danh hiệu, không thể nào một kẻ như lão không có danh hiệu gì đó.
~ haha… được Hắc Long hỏi uy danh thật hổ thẹn, lão phu sống trên thế gian cũng chỉ là hạng tầm thường, danh hiệu Càn Khôn!
Lão già Lục cấp Hóa Thần vuốt râu cười chơi, uy danh của lão trên giang hồ có ai không biết? Uy danh chấn động bốn bể quần hùng, nhưng Thiên Long cũng chỉ hỏi chơi vậy thôi chứ có biết Càn Khôn là đứa nào đâu, chỉ hỏi cho có lệ kiếm cái tên cho dễ chửi mà thôi.
~ Càn Khôn lão đầu, ngươi sao đánh hơi được chúng ta đang nơi đây bay vậy?
Nghe Thiên Long nó làm khuôn mặt Càn Khôn tái xanh, gân xanh nổi lên từng đoạn, vậy mà lại dám sỉ nhục lão, Hắc Long cũng phải chết!
~ ta cũng chỉ là vô tình, nhưng sớm muộn các ngươi cũng phải chết mà thôi.
~ hừ, muốn ta chết khó hơn lên trời!
~ được vậy tiếp chiêu.
Càn Khôn từ lúc gặp Thiên Long hai trảo sau lưng đã vận công dồn khí, chỉ chờ sơ hở giết luôn Thiên Long trong nháy mắt, lão cũng đề cao Thiên Long lắm, uy danh như Thiên Long nhất định có thể vượt cấp khiêu chiến, vì thế lão cũng rất cẩn thận.
~ hừ…
Thiên Long lao lên, hai chi vừa xuất để lộ ra một cánh tay của rồng, hai bàn tay là ngũ trảo, mọi người vừa nhìn một cái lập tức hoảng sợ, vũ kỹ gì lại có thể biến cơ thể thành bộ phận của rồng? Xmen không hề có gen của rồng, mà vũ kỹ lại tuyệt đối không có, chỉ có vũ kỹ nhà đế vương mới có thể tạo ra hư ảnh rồng, nay Thiên Long làm họ chấn động không thôi.
~ lên…
Mọi người lập tức lao lên, một mình Thiên Long cân hết, thấy vậy Càn Khôn tức giận hét lớn:
~ tất cả cút hết, đây là trận chiến của cao thủ, các ngươi cút!
Mọi người biến sắc liền lui xuống, trong lòng tức giận nổ phổi, họ cũng là Nguyên Anh điên phong tầng thứ, Hóa Thần tầng thứ cả, vậy mà Càn Khôn lão lại dám sỉ nhục họ, nhưng cũng chỉ biết nén tức giận lại, lão thực lực cao hơn lão có quyền chửi, đợi lão thất thế cầm dao băm lão ra ngàn mảnh cho hả dạ.
~ hừ…
Thiên Long hừ lạnh, chỉ có đám ngu mới tin lời lão Càn Khôn, chiến đấu nhiều người đội hình sẽ lập tức trở lên rối rắm, mà đám người này lại bất hòa đã in vào máu, không thể nào hợp tác hoàn mỹ chung được, cùng lúc lao lên chỉ tổ làm lão quái Càn Khôn thất thế, lừa ai chứ lừa Thiên Long có bằng niềm tin!
~ Phành Phành Phành…

~ không được ta phải qua bên đó trợ giúp hắn!
Hư Huyễn cùng mọi người bên đầu còn lại nhìn trận chiến khó chịu đỏ mắt, may mắn làm sao họ qua được nhưng Thiên Long lại như kiểu gánh áp lực thay họ.
~ Hư Huyễn cô nương đừng qua, với thực lực của chúng ta chỉ khiến Thiên Long càng phân tâm.
Lý Kiệt vội ngăn Hư Huyễn lại, để nàng qua đó chắc Thiên Long cắt tiết bọn họ uống nóng luôn.
~ đúng vậy, lão đại mạng lớn nhất định không thể nào không qua khỏi nạn này…
Lang Khắc Hàn nói nhanh như chớp nhưng mắt lại không rời khỏi trận chiến, cao thủ chiến đấu bọn họ cần phải học hỏi rút kinh nghiệm, cơ hội ngàn năm, mười phần lo cho lão đại, ừm… Chín mươi phần còn lại là xem và đúc kết ra kinh nghiệm chiến đấu.
~ Thiên Long ngươi không được có mệnh hệ gì, nếu không ta sẽ hận ngươi cả đời!
~ giày ta ngươi cũng cởi, cơ thể ta ngươi cũng ngó nghiêng vài lần, còn sờ trộm rất nhiều, đời này kiếp này và cả kiếp sau ngươi phải bù đắp cho ta…
Hư Huyễn đi qua một bên nói nhỏ như muỗi, mắt sưng húp lên coi Thiên Long chiến đấu không chớp mắt một cái.
~ Phành Phành Phành…
~ Oành Oành oành…
Thiên Long một trảo móc từ đan điền lão quái Càn Khôn, lão Càn Khôn nách qua một bên, cong người chưởng Thiên Long một cái, nhưng Thiên Long đã chuẩn bị sẵn một gối vào hông lão quái Càn Khôn làm chưởng của lão đánh sượt qua vai Thiên Long đánh vào không khí…
~ Rầm Rầm…
Đám Tôn Thất Cấp không dám lơ là vội nép vào thành đá vận công bảo hộ cơ thể, sóng xung kích chấn bay hết những con rắn đi khiến bọn họ không phải phân tâm.
~ Vù Vù…
Thiên Long rơi vào thế yếu, Lục cấp Hóa Thần thực sự rất mạnh, ví dụ Thiên Long nhất cấp vẫn chiến tốt với Ngũ cấp, nhưng Lục cấp nó lại là một ranh giới hoàn toàn khác, muốn đột phá lên Lục cấp cần thiên cơ, thiên phú, bảo vật, linh dược, đan dược, cơ duyên, cần những thứ đó để đột phá từ Ngũ lên Lục, nói chung Lục cấp nó là một rank trời khác biệt!
Lão quái Càn Khôn vô cùng khó chịu, biết Hắc Long khó chơi nhưng không ngờ lại như đỉa, vừa ghen tị vừa có ý nghĩ tuyệt sát, một cái đại thiên tài như vầy quyết không để sống sót.
~ Phành…
~ Vù…
~ Thiên Long, lão đại cẩn thận!
Cả nhóm hét lớn, một chưởng đối lực Thiên Long thất thế bay ra bên ngoài không trung.
~ Vù Vù Vù…
~ Hoa Lạp Lạp…
Nhảy lên dây sắt Thiên Long cong người đứng vững trên dây sắt cố lấy thăng bằng…
~ hừ…
~ Hoa Lạp Lạp…
Lão quái Càn Khôn hừ lành lao ra ngoài, hai người giao chiêu trên thanh xích sắt đu đưa, phía dưới gió lốc rít gào, trên đầu thạch động những con mắt đỏ ngòm không biết của quái thú nào đang nhìn.
~ Phành Phành Phành…
Hai người liên tiếp ra chiêu, Thiên Long phải thật bình tĩnh, vừa xuất chiêu vừa phải cân bằng thế thủ, hai người đã đánh nhau ra giữa sợi xích sắt, nơi xích đung đưa cực kinh khủng.
Đột nhiên Lão quái Càn Khôn nhảy lên đầu Thiên Long lộn nhào về sau Thiên Long, một chưởng đẩy Thiên Long lên phía trước, không cần biết Thiên Long ra sao, lão lập tức lao về hướng đám Lang Khắc Hàn sát khí không hề che dấu.
~ hừ…
Thiên Long quay vù về sau. Một trảo đâm phập vào bả vai lão quái Càn Khôn đâm sau vào da thịt kéo thật mạnh về sau.
~ Toạc Toạc…
~ Aa….
Bả vai bị xé nát y phục, cùng với mất một miếng thịt lớn, lão hét to đau đớn, đây là cái giả phải trả khi cùng đẳng cấp chiến đấu mà dám bỏ đi, sơ hở đầy người.
~ Ta giết ngươi, tiểu tử chịu chết!
Một quyền chạm mặt Thiên Long, Thiên Long vội né sang một bên quyền đối quyền.
~ Phành…
Cả hai bật ra xa nhau, Thiên Long đứng về bên Lang Khắc Hàn lão quái Càn Khôn đứng về bên đám Tôn Thất Cấp.
Cả hai lại lao lên, đột nhiên dây xích lật ngược lại, cả hai lộn nhào xuống vực.
~ AA…
Đám Lang Khắc Hàn hét lớn, tình thế thật nguy hiểm.
May mắn Thiên Long khóa hai mu bàn chân lại đầu dốc xuống như dơi ngủ, lão quái Càn Khôn cũng làm vậy, cả hai cắm đầu xuống đất, tay vận khí đánh nhau, tuy ngược người nhưng trong chớp mắt cả hai cũng đã ra được cả trăm chiêu, Thiên Long hai trảo cũng bị trấn cho ê buốt hai chi.
~ phành…
Nhận trọn một chưởng lực của lão quái Càn Khôn, Thiên Long hộc một ngụm Ma khí đen nhánh rớt xuống vực, không thể mất cơ hội, kìm nén thương thế Thiên Long cũng một U Minh Trảo cào nát bả vai phải Lão quái Càn Khôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.