Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 145: Xả Khí




Không ai khác chính là Hoa Tùng Nương, nàng ta may mắn chạy được đến đây không còn một chút sức, cho nên nàng ta vào đây nghỉ ngơi, ai biết Thiên Long lao ngay xào huyệt của nàng ta.
Hoa Tùng Nương thấy Thiên Long trong lòng mừng như được mùa, nàng ta cắn răng bỏ qua bí mật Thiên Long lấy được trong Điện để chạy, không ngờ bỏ cơ duyên, cơ duyên lại tự mò đến, đây là ý trời, mà ý trời thì khó cãi a...
Nàng ta tự tin thực lực của mình có thể một ngón búng chết Thiên Long, hiện tại nàng ta đã là Nguyên Anh cửu trọng, là cửu trọng đó a, ra giang hồ đó là một cái vô địch một phương trời đó.
Nhưng nàng ta lại không cưỡng ép Thiên Long, dùng thực lực của mình để cường quyền tra hỏi Thiên Long nhặt được thứ gì bên trong động, nàng ta chớp mắt thấy Thiên Long thì cởi luôn áo ngoài, để lộ nửa cặp nhũ hoa cao vút sau lớp áo, nàng ta Ai... Rên một tiếng thùy mị chập chạp đi đến chỗ Thiên Long.
- Tiểu Long đệ đệ không biết có hứng thú với ta không?
Nàng ta dựa nửa người vào ngực Thiên Long, tay phải thò ra sau lưng Thiên Long chập rãi rờ từ trên xuống dưới, như kiểu đang dò xét thứ gì.
Thiên Long nuốt ực một miếng nước bọt to, cậu ta thề là dương khí của mình gấp 10 lần Tuấn là ít, chịu đựng cũng có giới hạn mà a, đây tự nhiên có một vưu vật đưa đến mồm Thiên Long kiền chế sắp đến giới hạn.
- ai... ya... Người ta đã ngỏ ý mà ngươi lại lạnh nhạt quá hà...
Nàng ta lại đổi người qua bên kia tay trái lại một đường dò xét từ hướng ngược lại, Thiên Long thì ngơ luôn rồi, cậu ta đã hoàn toàn xụp đổ trước sinh lý, Khí công nó thiên về dương khí đó a, nó không khác bọn tu luyện tà công Hợp Hoan phái là bao đâu.
- haha... Tiểu mỹ nhân... kaka...
Thiên Long lập tức thay đổi bộ mặt ngơ ngác thành sói già, làm cho Hoa Tùng Nương một phen kinh sợ, Thiên Long không đợi nàng ta đổi thế mà đã kịp thời đưa một tia khí công khóa toàn bộ thực lực nàng ta lại, nếu đưa uy áp Hóa Thần khóa nàng ta thì lại làm mỹ nữ kinh sợ, cứ khóa thực lực lại, chạy bằng răng nha.
- - Bịch bịch...
- - roẹt roẹt...
Thiên Long hất nàng ta vào một góc động, xé nát cái áo trước ngực nàng ta, một đôi gò bông trắng như tuyết tròn như trăng rằm hiện ra, Thiên Long vồ lên ngấu nghiến nắn bóp, tay còn lại đưa từ bụng nàng ta xuống dần nơi vùng rậm hoang vu bên dưới.
- A...
Hoa Tùng Nương không ngờ sự việc xảy ra đột ngột như thế này, nàng tính mò bảo vật trên người Thiên Long xong giết cậu ta bỏ đi, nhanh gọn tốc độ, không ngờ bị khóa thực lực, bây giờ chỉ là một người bình thường Thiên Long tỏa ra chút uy áp Trúc Cơ cũng đủ khóa nàng lại, tuyệt không di chuyển nổi một ngón tay.
- ta xin ngươi, đừng mà đừng mà... Ta chỉ đùa thôi xin ngươi tha cho ta... huhu...
Nàng ta gào thét bật khóc lên, Thiên Long thì mất trí rồi, đã lâu rồi không xả dương khí, cậu ta đang rất cần một cái đỉnh lô nào đó giúp hắn giải tỏa, ai ngờ đâu có hồ ly tự mò đến, vậy xin lỗi đi.
- A...
Hoa Tùng Nương gào lên thống khổ, tuy nàng đã gần 35 tuổi, thế nhưng nhan sắc người tu luyện mà, như gái tơ, quan trọng là nàng tuyệt đối còn trong trắng đó a, nàng ta nhìn Thiên Long chậm chạp nhét khúc côn th*t to như cổ tay vào nơi cấm địa của mình một cách thô bạo.
Bụp...
Không có một âm thanh nào cả, nhưng cả hai người đều cảm giác được một âm thanh, một âm thanh ma mị của một cái màng nào đó đứt.
- huhu...
Hoa Tùng Nương biết vùng vẫy đã bất lực, Thiên Long thì máy đã nổ không làm xong việc không dừng được, phải cày, cày thật hăng, thật máu lửa.
Bỏ qua thời gian âm thnh vạn chữ như một trong động. Một ngày qua đi... Hai ngày lại qua... Đến ngày thứ ba Thiên Long một thân sảng khoái bước ra ngoài động ngồi, để Hoa Tùng Nương mắt trợn tròn cơ thẻ lõa lồ giựt giựt bên trong động.
Thiên Long mà, không phải hàng của mình nên không có tiếc, thương hoa tiếc ngọc là gì ư? Không quan tâm mấy cho lắm, hai con bé ở nhà đó là thứ bản mạng Thiên Long trong vô hình, còn cô nàng này Thiên Long chỉ coi như đồ qua đường thôi.
Tiếp tục vận công chữa thương, tới sáng Thiên Long vừa mở mắt một âm thanh phát ra.
- sụt...
Âm thanh là gì người mới bắt đầu tu luyện ai cũng biết, là âm thanh kim loại đâm vào cơ thể chứ cái gì, Thiên Long chậm rãi quay về sau, một con dao găm do Hoa Tùng Nương đâm ngay sau lưng, vị trí tim mình, Thiên Long cười nhẹ:
- cảm giác ra sao?
Hoa Tùng Nương ánh mắt chỉ toàn tia máu, hận Thiên Long không phải một không hai ngày có thể phai.
Đột nhiên nàng cảm giác đau nhói ở vai trái, như kiểu bị đâm, đưa tay rờ về sau nàng ta gào lên đau đớn, con dao trên vai Thiên Long chợt rớt xuống đất một cách nhẹ nhàng, không có một vết rách trên y phục luôn, đây là chuyện gì?
Còn sao nữa, Đấu Chuyển Tinh Di môn công pháp làm lên mức độ quỷ dị của nó, không nói hai lời, chuyển sát thương từ mình qua kẻ khác đó là Đấu Chuyển Tinh Di, công pháp giết người một cách hoàn mỹ đến ghê rợn.
Dưới cấp độ Hóa Thần Nhị phẩm, Thiên Long có thể vận dụng Đấu Chuyển Tinh Di đến cực hạn.
- haiz... cớ sao ngươi lại ngu ngốc quá vậy? im lặng bỏ đi không phải sống rồi đúng không?
Thiên Long thở dài ngao ngán, đùa gì vậy, ngay cả khi ở địa bàn của mình Thiên Long lúc nào cũng đề phòng toàn diện, thần thức vì sao nó lại gấp ba đến năm thần người thường? Đương nhiên là kể cả khi ngủ Thiên Long luôn rải thần thức, cho dù ở một nơi tuyệt đối an toàn Thiên Long cũng rải thần thức, rải quen rồi, có mệt mỏi vỡ nào thần thức luôn luôn ở chế độ ON.
Khi Hoa Tùng Nương cử động được Thiên Long đã cảm nhận được rồi, từ khi nàng ta cầm đoản dao lên, Thiên Long biết thời gian sống của nàng ta chỉ bằng thời gian nàng ta đâm mình nữa thôi.
Nhưng mà kệ, người sai là ta, nhưng người chết là ngươi.
- đây là công pháp gì, là thứ ngươi lấy được từ đại điện?
Thiên Long nghe vậy gật đầu thản nhiên, dù sao công pháp này cũng là do lấy mà. Cậu ta thở dài, toàn thân phát ra ánh sáng chính khí lẫm liệt:
- tại sao ngươi không chịu buông bỏ đồ đao, cải tà quy chính, lập Địa thành Phật, buông bỏ thù hận là tốt chứ không xấu!
- hộc...
Nghe những lời Thiên Long Hoa Tùng Nương hộc một ngụm máu đen, vô sỉ, quá vô sỉ, ngươi rõ là chính ngươi giết ta, vậy mà mồm vẫn ó ra những lời chính khí còn muốn hơn cao tăng đức độ.
- haha... ta nói cho ngươi biết, ngươi chỉ là cái đỉnh để ta xả tạp chất thôi...
Thiên Long hét lớn vào tai Hoa Tùng Nương, lập tức vận công cắn nuốt luôn nàng ta, từ khi bị bọn họ tặng cho hai cái đại sát thần dưới Đại Điện nơi thủy cung, Thiên Long đã thề với trời gặp được đám này ở đây giết luôn ở đó.
Khi dưới Đại Điện Thiên Long cảm nhận hai lão Hỏa kia đã đạt đến tầng thứ Hóa Thần cực cao rồi, cao tới nỗi ngay cả hắn cũng không dám trêu, vậy mà đột nhiên được đám này tặng cho hai tên kẻ thù một cách mỹ mãn, đùng cái không biết gì được tặng hai cái đại sát thần ai mà chịu cho nổi, có điên không cơ chứ?
Một tay bóp mạnh xác cô ả lập tức hôi phi yên diệt, Thiên Long cũng tức tốc lên đường tránh khỏi cái nơi quỷ quái này, để hai lão già kia thấy chắc sống không nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.