Lưu Manh Lão Sư

Chương 34: Mua Chuộc Lý Hiệu Trưởng




"Em nhanh đi tắm một cái đi, lát nữa chị sẽ giúp em giặt quần áo bẩn" Nhìn thấy phía dưới cứng rắn của Trần Thiên Minh đã mềm trở lại, chị Yến cũng thở nhẹ ra một hơi.
Cái thứ hư hỏng kia không ngờ lại trụ được lâu như vậy, nó khiến cho hai tay nàng cũng có chút tê dại. Chẳng qua là phần quần phía dưới của Trần Thiên Minh đã ướt hết rồi.
"Chị đối với em thật tốt" Trần Thiên Minh xấu hổ nhìn Chị Yến, kích động ôm nàng vào lòng. Vừa rồi hắn mới vuốt ve song câu của nàng, cảm giác vô cùng sảng khoái, nếu như mà có thể tiến thêm một bước nữa, vậy không biết còn sướng đến mức nào nữa đây, nhưng mà Trần Thiên Minh cũng biết bây giờ thì chưa được, vừa rồi đã làm khó chị Yến quá rồi.
"Chị không tốt với em, vậy thì tốt với ai?" Chị Yến quát yêu Trần Thiên Minh, nàng thấy dáng vẻ đáng yêu này của Trần Thiên Minh, mẫu tính trong nàng cũng đã bộc phát ra.
"Chị… em muốn cả đời này đều chiếu cố chị, được chứ? Chị không được rời xa em đó" Trần Thiên Minh ôn nhu nhìn chị Yến, hắn nhất định không bao giờ rời xa nàng.
"Được, chị cũng sẽ chiếu cố em cả đời" Chị Yến trong lòng lại thương tâm nghĩ: "Sau này hắn có bạn gái sẽ không còn nói như vậy nữa, hắn lúc đó sẽ quên mình ngay thôi!" chẳng qua là chị Yến sẽ không nói ra những lời này, rốt cục rồi cũng sẽ đến ngày đó, vậy thì cứ coi như đây là một giấc mộng đẹp để sau này nhớ lại đi.
"Chị thật tốt" Trần Thiên Minh thật sự muốn lao đến ôm chị Yến, thân thể mềm mại của nàng lại khiến hắn có cảm giác muốn cứng lên rồi.
"Em thật đáng chết" Chị Yến lại phát hiện ra Trần Thiên Minh lại muốn cứng lên "Nhanh đi tắm đi, bẩn quá" Chị Yến thật sự cũng không nghĩ đến, "bẩn" này cũng liên quan rất lớn đến nàng.
"Được, em đi liền" Trần Thiên Minh thấy phía dưới của mình lại muốn dựng lên, trong lòng thầm mắng: "Tiểu đệ à tiểu đệ, ngươi cũng đừng như vậy, không nên làm ta mất mặt chứ".
"Em đã ăn cơm chưa?" Chị Yến quan tâm hỏi. nàng bây giờ mới lo đến việc Trần Thiên Minh đã ăn cơm chưa, nàng đang sợ hắn bị đói.
"Em ăn bên ngoài rồi" Trần Thiên Minh đứng dậy, cảm giác ươn ướt phía dưới khiến hắn rất khó chịu.
"Chị lát nữa sẽ đi giặt quần áo cho em, em tắm nhanh rồi đi ngủ đi, ngày mai em còn phải về trường đó sao?" Chị Yến lại dặn dò Trần Thiên Minh lần nữa.
"Muộn rồi, chị thôi để ngày mai rồi tắm đi!" Trần Thiên Minh cũng đau lòng nhìn Chị Yến.
"Không được, nếu ngay mai để dì út nhìn thấy quần của em như vậy, chắc chắn là không ổn. Mà chị chiều mai lại có ca trực, vì thế cũng rỗi mà. Em mau đi đi" Chị Yến cố gắng đẩy Trần Thiên Minh ra khỏi phòng.
"Được, em đi luôn đây mà, không được sao?" Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn trộm khuôn mặt của chị Yến một chút.
Chị Yến vuốt ve khuôn mặt ửng hồng của mình, trong lòng có chút si mê....
"Lý hiệu trưởng, chào ông" Diệp Đại Vĩ đưa tay ra bắt tay với Lý hiệu trưởng của trường Trần Thiên Minh.
"Ai da! Ông chủ Diệp, thật khách khí quá!" Khuôn mặt béo mập của Lý hiệu trưởng cũng nở nụ cười. Nghĩ tới việc một ông chủ lớn lại mời mình ăn cơm, khẳng định là có việc gì đó muốn nhờ. Những cũng mặc kệ, có cơm thì ăn, có nữ nhân thì song câu, đây chính là nguyên tắc làm người của hắn.
"Không sao, Lý hiệu trưởng dù bận rộn như vậy mà cũng có thể dành chút thời gian cho tôi, đây chính là vinh hạnh của tôi" Diệp Đại Vĩ cũng cười theo. Con mẹ nó, cái…tên hiệu trưởng này uống cũng uống, bài bạc cũng đánh, cái gì cũng biết. Ông chủ như ta mà thiếu chút nữa cũng không bằng hắn.
"Ha ha, đúng, đời người thì nên vui chơi hưởng lạc" Lý hiệu trưởng vỗ đùi, sau đó cầm micro lên hát.
"Lý hiệu trưởng, tôi nghe nói trong trường ông có một lão sư gọi là Trần Thiên Minh đúng không?" Diệp Đại Vĩ cũng không muốn nói nhiều với người nuhw thế này, vì thế liền đi thẳng vào vấn đề.
"Đúng vậy, ông chủ Diệp biết hắn sao?" Lý hiệu trưởng dù sao cũng là người giảo hoạt, biết ngay là đã nói đến chủ đề chính của hôm nay rồi.
"Không biết, không biết. Chẳng qua nghe nói lão sư này tác phong bình thường không nghiêm túc, lại thường đi trễ, về sớm, đi dậy mà luôn để học sinh tự học, cũng không thường đi dạy. Người như vậy cũng có thể làm lão sư sao?" Dù sao cái gì gọi là hư hỏng, tất cả Diệp Đại Vĩ đều đổ lên đầu Trần Thiên Minh, mà bây giờ cũng là thời cơ tốt nhất để "bỏ đá xuống giếng".
"Cái này…Tôi trở về sẽ điều tra rõ ràng" Lão hồ ly như Lý hiệu trưởng thì làm sao mà không hiểu điều này, hắn bây giờ đã biết Diệp Đại Vĩ này và Trần Thiên Minh chắc chắn là có mâu thuẫn, cho nên bây giờ mới muốn đói phó Trần Thiên Minh kia.
"Đúng, ông phải cẩn thận điều tra hắn" Diệp Đại Vĩ vừa nói vừa đem một phong bì lớn nhét vào tay Lý hiệu trưởng.
Lý hiệu trượng nhẹ nhẹ miết thử, phỏng chừng bên trong cũng không ít hơn 2000 "Nếu đúng như lời ông chủ Diệp nói, vậy thì đúng là người này không thích hợp để làm giáo viên ở trường chúng tôi. Ngày mai tối sẽ triệu tập cuộc hợp để bàn về vấn đề này ở trường, cẩn thận để bàn bạc vấn đề này. Nếu như hắn lúc đó không có mặt, vậy thì sau này cũng không thể nói gì được. Tôi sẽ cho phó hiệu chưởng và một số giáo viên khác để ý hắn, nếu hắn mà còn đến trễ dù chỉ một giây, tôi sẽ ngay lập tức phê bình hắn trước cuộc họp, mà nếu kỳ thi của năm này hắn mà thất bại... Nếu thất bại, vậy thì hắn ngay lập tức sẽ bị đuổi khỏi hội đồng giáo viên" Nói đến đây, Lý hiệu trưởng cũng cười gian trá, dường như hắn đang nhìn thấy Trần Thiên Minh xong đời luôn vậy.
"Ha ha ha!" Diệp Đại Vĩ cao hứng vỗ vỗ vai Lý hiệu trưởng nói: "Lý hiệu trưởng, đúng là bằng hữu tốt. Đối với loại người này, ông tuyệt đối đừng nhẹ tay"
"Đúng, không thể nhẹ tay được" Lý hiệu trưởng cũng phụ họa nói.
"Lý hiệu trưởng, ông bao giờ thì rảnh, tôi muốn mời ban lãnh đạo trường ông đi ăn cơm, tôi mời" Diệp Đại Vũ đã nghĩ rất chu đáo rồi, đám làm việc là thủ hạ dưới tay của Lý hiệu trưởng, nhất định phải cẩn thận chiếu cố.
"Vậy, không thành vấn đề, vậy thì để thứ 7 đi, hôm đó bọn họ rảnh, tôi sẽ dẫn bọn họ đến gặp ông" Vừa nghe thấy Diệp Đại Vĩ nói mời cơm, Lý hiệu trưởng rất cao hứng khua tay múa chân.
"Lý hiệu trưởng, quán karaoke này là do bằng hữu của tôi mở, ông bao giờ rảnh có thể đến đây hát miễn phí, dù sao tóc xù cũng thường xuyên ở đây. Biết chưa, tóc xù? Diệp Đại Vĩ quay lại ra hiệu cho tên tóc xù.
"
Tôi hiểu, ông chủ" Gã tóc xù gật gật đầu.
"
Tốt, tốt. Tối trở về nhất định sẽ giúp ông xử lý tên Trần Thiên Minh kia, tiểu tử này bình thường tôi cũng thấy không vừa mắt chút nào. Tôi lần này không bức tử được hắn, chắn chắn sẽ để mặc cho ông xử lý" Lý hiệu trưởng tự tin vỗ ngực, cái loại việc chỉnh đốn người khác này, hắn phải nói là "xe nhẹ đường êm", đó cũng chính là thủ đoạn mà bình thường hắn hay dùng mà.
"
Lý hiệu trưởng, ông sau này có nữ nhân nào, có thể đưa đến đây. Phòng của chúng tôi ở đây giữ an toàn bí mật rất tốt, ông một bên có thể ca hát, một bên có thể làm…" Diệp Đại Vĩ lần trước cũng một bên hát "Trung Quốc Công Phu", một bên thì này nọ với một em. Cái tư vị này thật sự rất mới lạ, khiến cho hắn nhớ mãi không quên.
"
Thật vậy, tôi còn chưa thử qua làm như vậy, khẳng định là rất kích thích" Nói đến chơi nữ nhân, tinh thần Lý hiệu trưởng lại tăng cao, trong hai tròng mắt hắn cũng lấp lánh dâm quang. Hăn hiện đang hận không thể kiếm ngay một vị tiểu thư, hung hăng làm luôn một hồi.
"
Kích thích, thật sự là chơi rất đã! Có cần tôi gọi một vị tiểu thư đến luôn cho ông thử chơi một chút?" Diệp Đại Vĩ gợi ý cho Lý hiệu trưởng, cái tên dâm côn này, khảng định là không chịu nổi loại hấp dẫn này rồi.
"
Đây, chuyện này liệu có tốt không?" Lý hiệu trưởng giả vờ đứng đắn nói.
"
Tóc xù, gọi một vị tiểu thư xinh đẹp đến đây" Diệp Đại Vĩ nhanh chóng phân phó cho tóc xù.
"
Vâng, ông chủ" Tóc xù nhận lệnh rồi đi ra ngoài.
"
Ông chủ Diệp" một nữ nhân ăn mặc xinh đẹp như hoa bước vào.
"
03, đây là ông chủ Lý, cô đêm nay phục vụ cho tốt. Tóc xù, ngươi đi theo ta ra đây có việc" Diệp Đại Vĩ gọi tên tóc xù đi ra ngoài.
"
Ông chủ Diệp, ông đây là…" Lý hiệu trưởng ra vẻ khó xử nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.