Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung

Chương 94:




Trước giờ cơm chiều, vài vị bếp trưởng lâu năm nhận đến tin tức liền chạy tới. Người Phù gia rất biết ơn bọn họ khi Phù gia gặp khó khăn vẫn lựa chọn ở lại, tuy không có quá nhiều ngôn ngữ cảm kích, nhưng mọi người vẫn chung đụng giống lúc trước.
“Hi Minh, cháu lấy được phần thực đơn này ở đâu thế?” Một vị bếp trưởng có tư lịch lớn nhất mở miệng hỏi, biểu tình hơi kích động.
“Mua từ một ông cụ, con gái bất hiếu của ông ấy muốn cướp đi để bán lấy tiền, ông ấy không đồng ý, liền mở một sân đấu bên đường, nói là ai có thể nấu ra những món trong thực đơn này khiến cho ông vừa lòng liền bán cho người đó, cháu tò mò làm thử, ông ấy liền bán cho cháu.” Diệp Chi Châu trợn mắt nói nhảm, biểu tình nghiêm túc ánh mắt chân thành tha thiết. Tất cả lão đầu bếp đều là nhân tinh, dùng lý do kỳ ba này thì càng dễ tin tưởng hơn.
“Bán lấy tiền bán lấy tiền, chỉ biết bán lấy tiền! Tay nghề tổ truyền sao có thể nói bán thì liền bán chứ!” Một bếp trưởng tánh khí táo bạo trực tiếp vỗ bàn rống lên, vừa nói vừa trừng hai vợ chồng Phù gia, rõ ràng những lời này là nói cho bọn họ nghe.
Vợ chồng Phù gia không được tự nhiên ho khan nhìn trời, trong chuyện này đúng là bọn họ không suy xét tốt ……
Vị bếp trưởng có tư lịch lớn nhất cẩn thận nhìn thực đơn, nghiêm túc nói rằng, “Hi Minh, cháu có thể nấu được những món trong đây không?”
“Có thể.” Diệp Chi Châu gật đầu, sau đó khiêm tốn mỉm cười, “Nhưng khẳng định sẽ không ngon bằng các bác các chú.” Làm người thừa kế  thế gia mỹ thực, trù nghệ có thể không tốt, nhưng nhất định phải biết nấu, mà còn phải ăn được, nguyên chủ vẫn luôn chú trọng phương diện này, trù nghệ coi như là có thể.
“Vậy cháu đi làm để chúng ta nếm thử, thực đơn này có nhiều chỗ tương đối mơ hồ, chúng ta phải từ từ cân nhắc.” Bếp trưởng đưa thực đơn qua, dẫn đầu đứng lên, “Đi, đi đến phòng bếp, mọi người đều cùng đi đi.”
Mọi người nghe vậy sôi nổi đứng dậy, biểu tình trên mặt thoải mái hơn rất nhiều, hoàn toàn khác với buồn rầu lo lắng lúc trước.
Bởi vì thực đơn này được viết đột ngột, cho nên yêu cầu về độ lửa cùng nguyên liệu cụ thể quả thật tương đối mơ hồ, lúc nấu Diệp Chi Châu cố ý thêm hoặc bớt vào, dứt khoát phạm sai lầm để những bếp trưởng nhìn thấy, vẫn duy trì trình độ nấu ăn của nguyên chủ.
Ước chừng khoảng hai tiếng mới hoàn thành một bàn ngự thiện, nhóm bếp trưởng cầm đũa nếm đồ ăn, trao đổi ý kiến với nhau, có người kích động thì trực tiếp chạy đi phòng bếp tự mình thực hành. Phòng bếp Phù gia sáng đèn cả đêm, mùi hương bên trong liên tục bay ra, khiến cho hàng xóm một đêm ngủ không ngon.
Sáng sớm trời còn chưa sáng Diệp Chi Châu liền xách hành lý rời khỏi Phù gia, đón xe đi thẳng đến sân bay.
Hiện giờ Phù gia hỗn loạn thành như vậy chủ yếu có ba nguyên nhân, một là bị thiếu tài chính, hai là nguyên liệu nấu ăn xuất hiện vấn đề, ba là nữ chủ mở nhà hàng giống với phong cách của Phù gia, vả lại còn đặc biệt mở gần nhà hàng của Phù gia nữa chứ, đoạt đi lượng lớn sinh ý của Phù gia. Phù Gia Viên cùng Quân Tử Các của nhân vật chính giống như lúa thóc và con gà vậy, anh mở nhà hàng ở nơi nào, tôi liền đến đó làm hàng xóm với anh, muốn cùng anh triền triền miên miên đến thiên nhai. Xem từ điểm này, nhân vật chính có ý đồ chèn ép Phù gia thật sự là quá mức rõ ràng.
Hiện giờ Phù gia suy tàn chỉ còn lại có mấy nhà hàng lâu năm thiên về ngự thiện, nhân vật chính cũng không buông tha, bỏ giá cao mua một nhà hàng ở đối diện, cũng chuyên về đồ ăn ngự thiện cao cấp. Ví dụ như gần đây Quân Tử Các cũng mới mở chi nhánh ở M thành, vừa khéo đối diện với nhà hàng Phù gia, có mùi tranh đấu quá đậm. Nếu cứ để nhân vật chính gây sức ép nữa thì Phù gia sẽ thật sự xong đời, nhiệm vụ của cậu cũng sẽ càng khó làm.
Trong đầu nhanh chóng nhớ lại kịch bản, trên tay cậu cũng không nhàn rỗi, nhanh chóng liệt kê những hạng mục có thể kiếm tiền nhanh nhất, cậu trực tiếp bỏ qua chơi chứng khoán cần nhiều thời gian, chọn đổ thạch cùng đánh bài.
Sau khi tới sân bay cậu mua vé chuyến gần nhất bay thẳng đến tỉnh Y, đổ thạch kiếm tiền rồi lại đi A thành, xoa dịch dung đan trở thành một con bạc, chỉ trong một tuần, cậu mang tài chính sung túc trở về, lấp đầy tài chính cho Phù gia.
Vợ chồng Phù gia trợn mắt há mồm, Phù Hà thì trực tiếp ngốc, “Anh hai, anh, anh làm như thế nào vậy? Không ngờ anh lại kiếm được đầy đủ.”
“Yên tâm, đều là tiền hợp pháp.” Diệp Chi Châu mỏi mệt khoát tay, lên lầu trở lại gian phòng ngã xuống giường liền ngủ, không hề biết trong game đang có một đống người ngóng trông cậu online, trong đó bao gồm cả nhân vật chính cùng dàn hậu cung của cô.
Giải quyết vấn đề tài chính xong, cậu lại bắt đầu tìm kiếm nguồn cung cấp nguyên liệu nấu ăn ở trời nam biển bắc, những người từng hợp tác với Phù gia trước đó phần lớn đều bị nhân vật chính cùng nhóm nam chủ đoạt đi, mà nguyên liệu cung cấp cho Phù gia hoặc là báo giá cao, hoặc là chất lượng kém, cậu nhất định phải tìm được nguồn cung mới. Mà trước khi cậu tìm được, mấy nguyện liệu ở nhà hàng chỉ có thể tạm thời dùng trong không gian của cậu.
Một xe rồi một lại xe chở nguyên liệu nấu ăn tươi mới chất lượng hảo hạng lần lượt được đưa tới phòng bếp nhà hàng, khiến cho các bếp trưởng sợ ngây người.
“Hi Minh, những cái này là cháu tìm ra sao, đều là thứ tốt a!”
Diệp Chi Châu sờ thùng thịt gà, hàm hồ nói rằng, “Dùng rất nhiều tiền để mua ạ, trước khi tìm được nguồn cung mới đành tạm thời như vậy, những nguyên liệu này dùng để làm ngự thiện, không đủ thì gọi điện cho cháu, cháu sẽ nghĩ biện pháp cung cấp.” Gà này đều là gà rừng a, vì nguyên liệu nấu ăn, cậu đã gây sức ép không ít với đám động vật trong không gian đấy.
Bếp trưởng tiến lên vỗ vai cậu, vui mừng nói, “May mà Phù gia còn có cháu, cháu yên tâm, nhóm lão già này sẽ liều mạng bảo vệ Phù gia!”
“Các bác các chú già chỗ nào chứ, rõ ràng vẫn còn trẻ a.” Cậu cười trả lời, thấp giọng cảm thán, “Rồi sẽ tốt lên, rất nhanh thôi.”
Có tinh thần lực làm công cụ ăn gian, cậu nhanh chóng tìm được mấy nguồn cung chất lượng tốt giá hợp lí, hai ngày sau cậu lại tìm biện pháp giải quyết vấn đề lưu trữ nguyên liệu và vận chuyển, sau đó mang theo một thực đơn ngự thiện mới nghĩ ra trở về Phù gia. Ngủ suốt một đêm, sáng sớm ngày hôm sau cậu chạy tới nhà hàng giao thực đơn mới cho bếp trưởng, nói một ít hạng mục cần chú ý, sau khi xem xét sổ sách xong, triệt để nhẹ nhàng thở ra.
Tài chính bị đứt đoạn, tầng quản lý bị đào đi, con đường cung cấp nguyên liệu bị chặn, thị trường bị chiếm trước …… Tuy rằng chỉ giải quyết được một phần, nhưng rốt cuộc Phù gia vẫn còn sống trong ván cờ chết này, không uổng phí cậu mấy ngày nay chạy thiếu chút nữa là rụng chân.
Lúc trở lại Phù gia, những người khác đang ăn điểm tâm, ba mẹ Phù cùng Phù Hà thấy cậu từ ngoài cửa tiến vào đều ngây ngẩn cả người.
“Hi Minh sao con lại dậy sớm như thế, đây là đi đâu, sao không ngủ thêm một lát nữa?” Mẹ Phù đau lòng đi qua, sờ sờ mặt của cậu lại sờ sờ cánh tay của cậu, “Lúc này mới bao lâu chứ, mặt con gầy đến không còn thịt, chuyện nhà hàng cứ để ba con lo, con nên nghỉ ngơi cho tốt mới đúng.”
Ba Phù nghe vậy gật gật đầu, ánh mắt vừa kiêu ngạo vừa cảm khái, “Hi Minh, mấy ngày nay con đừng chạy bên ngoài nữa, muốn làm gì cứ trực tiếp nói với ba, ba sẽ đi làm cho, con cứ ngủ cho đầy đủ dưỡng thân thể, bình thường thì chơi cờ với gia gia, hoặc là cùng Tiểu Hà chơi game cũng được, tóm lại đừng quá ép mình.”
“Con không còn chơi game nữa ……” Phù Hà nhẹ giọng nói.
Diệp Chi Châu nghe vậy sửng sốt, gần đây bị chuyện của Phù gia nhồi đầy đầu óc đột nhiên rõ ràng hẳn lên, liền nhớ tới nhiệm vụ thánh cấp lừa đảo kia ở trong game. Không xong rồi! Hai ngày này bận đến thiên hôn địa ám, lại quên mất chuyện trong game!
【Người chơi Diệp Chi Châu tôn kính, hoan nghênh trở lại đại lục Ảo Mộng.】
Chữ viết màu sắc rực rỡ thoáng hiện ra trên bầu trời tối đen, sau đó bóng tối bị xé rách, tiểu viện tử ấm áp của Vương đại thẩm xuất hiện ở trước mắt.
Game sau khi đổi mới tựa hồ cũng không có gì khác, chữ viết kim sắc đại biểu cho nhiệm vụ thánh cấp vẫn dừng giữa không trung, cậu thử thăm dò đưa tay chọt chọt, văn tự liền biến hóa, biến thành miêu tả nhiệm vụ cụ thể.
Mở đầu chính là một câu cảnh báo nhiệm vụ: nhiệm vụ thánh cấp tổng cộng có chín mươi chín cửa, bất luận là thất bại ở cửa nào đều phải bắt đầu lại từ đầu. Sau đó là miêu tả cặn kẽ các cửa ải, tất cả đều là nội dung liên quan đến trù nghệ. Cửa thứ nhất là làm cơm chiên trứng, cửa thứ hai là làm trứng chần nước sôi, cửa thứ ba là làm trứng xào cà chua ….. Cửa cuối cùng là dùng thịt nữ hoàng trùng tộc làm một bàn thịnh yến cao cấp.
Khác với nhiệm vụ bình thường, nhiệm vụ thánh cấp là được phát trực tiếp toàn bộ, nói cách khác là khi Diệp Chi Châu mở ra nhiệm vụ, toàn bộ người chơi đang online đều có thể nhìn thấy đoạn văn tự kim sắc vẫn treo ở giữa không trung không có động tĩnh gần nửa tháng rốt cục có biến hóa, sau đó kênh thế giới bùng nổ.
Ta yêu tôm nhỏ: A a a, Diệp Chi Châu online!
Cúc hoa nhãn: F*! Nhiệm vụ này là để cho người làm sao? Chín mươi chín cửa a, bất luận thất bại ở cửa nào đều phải làm lại từ đầu, cửa cuối cùng lại đi giết nữ hoàng, không biết đời này tôi có thể ăn được món ăn làm tăng hiệu lực không đây ……
Nâng mông đón chúng cơ: Nhẹ nhàng hỏi một câu, Diệp Chi Châu biết nấu ăn không?
……
Dạ Đường: Diệp Chi Châu, mở chức năng kết bạn ra đi, có việc cần nói.
Thiên sứ の cánh: Í, Đường bảo bảo sao lại tìm Diệp Chi Châu, là muốn hợp tác sao? Tĩnh Thục bảo bảo muốn giúp Diệp Chi Châu hoàn thành nhiệm vụ hả?
Ta gả cho vượng tài: Bảo bảo ông nội cô! Fan cuồng gian thương mau cút đi!
……
Đóng lại kênh thế giới, cậu xoa cằm, mở bảng xếp hạng tài phú ra. Vẫn là hai chữ Tĩnh Thục đứng đầu bảng, Quân Thục Tĩnh, Tĩnh Thục, nhân vật chính cũng không thèm để ý tên ID, nhà hàng ở trong game cũng gọi là Quân Tử Các, nhóm nam chủ chắc bị chướng ngại về trí thông minh nên mới không điều tra ra được thân phận của nhân vật chính trong hiện thực. Lại mở bảng xếp hạng cao thủ, đứng đầu vẫn là Đường Dạ, từ hạng hai đến hạng bảy đều bị các nam chủ khác nhận thầu. Bảng xếp hạng vũ khí, bảng xếp hạng công hội, bảng xếp hạng trận doanh, bảng xếp hạng nhân khí ……. Nhân vật chính cùng bảy vị nam chủ cơ hồ đều nằm trong top 10, quả thực đáng sợ.
Cậu nhìn cấp bậc của mình, lại nhìn ba lô, thở dài một hơi. Trong game phải kiếm tiền sao đây …..
Ding ding, một yêu cầu kết bạn bất chấp chức năng kết bạn đã tắt bật ra trước mặt. Sau đó một mật tán gẫu màu đỏ phóng đại trực tiếp thoát ra khỏi khung chat xuất hiện ở giữa không trung, GM Luật: Người khởi động nhiệm vụ thánh cấp? Diệp Chi Châu?
[1] GM là viết tắt của từ Game Master – tức là quản lý game.
GM? Nhiệm vụ thánh cấp còn kinh động  đến cả GM? Cậu vội vàng nhận, sau đó trả lời.
GM Luật: Tọa độ.
Diệp Chi Châu:?
GM Luật: đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích.
[Bạn tốt GM Luật đã logout.]
“…..” Cho nên nói rốt cuộc GM đến làm chi thế?
Cậu đi ra khỏi tiểu viện của Vương đại thẩm, bắt đầu làm nhiệm vụ trong tân thủ thôn. Muốn hoàn thành nhiệm vụ thánh cấp quỷ quái kia rồi PK với nhân vật chính cùng nhóm hậu cung của cô, cấp bậc cũng không thể thấp được, ít nhất phải qua được tân thủ thôn, nếu không ngay cả giao dịch vật phẩm cậu cũng sẽ không dùng được.
Năm phút đồng hồ sau, không gian trước mặt vặn vẹo một trận, một soái ca tóc đen mặt lạnh mặc trường bào đột nhiên rớt xuống trước mặt cậu, rút đao chém về phía cậu.
Diệp Chi Châu đang nhổ cỏ ở nhà Trương đại gia đầu thôn thấy vậy kinh hãi, vội vàng lăn một vòng rồi quát, “Người anh em này làm gì thế!” Cậu chỉ là một acc nhỏ cấp 5, có cần phải khi dễ người như vậy không!
“Cậu có đồ bảo hộ cho tân thủ.” Soái ca mặt lạnh nói thế, đao vẫn hùng hổ hạ xuống, giây tiếp theo, trên người Diệp Chi Châu đột nhiên bắn ra hào quang bao quanh lấy cậu, ngăn trở đường đao, trực tiếp bắn ngược về, soái ca mặt lạnh liền đi đời nhà ma.
【Người chơi miểu sát vượt cấp Acc nhỏ 001, đạt được 10877 kinh nghiệm, chúc mừng người chơi lên được cấp10.】
“……”
Trên đầu soái ca mặt lạnh xuất hiện dòng chữ, Acc nhỏ 001: đứng ở đây đừng nhúc nhích, chờ tôi.
Không khí lại vặn vẹo một trận, thi thể soái ca mặt lạnh biến mất.
Cỏ trong tay Diệp Chi Châu rơi xuống đất. Cho nên người anh em kia tới đây cho cậu kinh nghiệm sao? Rốt cuộc người này là ai? Là GM muốn tặng kinh nghiệm bảo bảo cho mình à?
Truyện được edit và post duy nhất tại:https://shiye91.wordpress.com/.
Hai phút sau, lại là một vị soái ca mặt lạnh rơi xuống trước mặt cậu, ID là Acc nhỏ 002.
Diệp Chi Châu vuốt mặt, cạn lời, “Người anh em acc nhỏ gì đó, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Dẫn cậu đi thăng cấp, nhiệm vụ thánh cấp có yêu cầu về cấp bậc.” Chỉ thấy một soái ca mặt lạnh một thân cổ trang triệu hồi ra một con Đại ma tước xinh đẹp từ trong tiểu viện tử hiện đại hóa, sau đó dẫn đầu ngồi lên trên rồi ngoắc ngoắc Diệp Chi Châu, “Đi lên, tôi dẫn cậu đi đánh phó bản.”
“….. Tôi có thể từ chối không?”
Ánh mắt soái ca mặt lạnh trở nên sắc bén, rút đao ra, “Tại sao lại từ chối, hay là cậu muốn tôi giết cậu về lại cấp 0?”
Diệp Chi Châu vô cùng thức thời bò lên lưng chim, tìm xung quanh không có chỗ để vịn tay, chỉ có thể phẫn nộ ngồi ngay ngắn, tận lực không đụng đến đồng chí acc nhỏ tính tình không tốt này.
“Thắt lưng.”
“Cái gì?”
“Nhìn ID của cậu, cho cậu ôm đấy.”
Giây tiếp theo, chim sẻ kích động bay thẳng lên trời, rốt cuộc Diệp Chi Châu cũng không thèm đoái hoài đến nam nam thụ thụ bất thân gì nữa, gắt gao mím môi ngăn chặn muốn la thành tiếng, ôm lấy soái ca mặt lạnh phía trước.
Trên lưng chim sẻ nhỏ hẹp thể nghiệm phi hành trên cao, tư vị kia …… thích đến không gì sánh kịp.
Quái của đại lục Ảo Mộng đều là trùng thú, trong phó bản tự nhiên cũng vậy. Diệp Chi Châu đi theo phía sau soái ca mặt lạnh, nhìn đám rết bò loạn trên đất, thiếu chút nữa nôn ra, cũng may soái ca mặt lạnh vô cùng cấp lực, vung tay lên tiêu diệt một đám, cơ bản không cần cậu đụng đến những quái đó.
Kênh thế giới.
Ta yêu tôm nhỏ: Đây là vị huynh đệ hảo tâm nào tìm được Diệp Chi Châu dẫn hắn đi thăng cấp thế, tôi nhớ rõ hai mươi phút trước hắn vẫn còn là cấp 5, sao hiện tại lại là cấp 23?! Rốt cuộc trong 20 phút đó đã xảy ra chuyện gì?!
Cúc hoa nhãn: Rốt cuộc là acc nhỏ nào lại có thể dẫn tân thủ kiếm kinh nghiệm nghịch thiên, bước vào hang rết ma mà không chết không bị thương, chỉ cần đánh một lần là thắng thế ……
Thiên sứ の cánh: Là Dạ Đường bảo bảo rồi, hang rết ma kia cũng chỉ có Dạ Đường bảo bảo mới có thể tự mình dẫn acc nhỏ đi mà không chết không bị thương thôi.
Ta gả cho vượng tài: Bảo bảo em gái cô, đồ fan cuồng không thể trị.
……
Quân Thục Tĩnh nhìn trò chuyện trên kênh thế giới, sắc mặt khó coi hỏi, “Diệp Chi Châu kia vẫn không để ý tới anh sao?”
Đường Dạ đang nhắm mắt dưỡng thần mở mắt ra nhìn khung chat, lắc đầu, “Không có, bọn Thích Hưng gửi mật tán gẫu cũng không nhận được trả lời, chức năng kết bạn của đối phương vẫn ở trạng thái tắt.”
“Người này thật sự là ……” Cô đau đầu xoa trán, vô cùng phiền não, “Gần đây cũng không biết làm sao, chỗ nào cũng không thuận lợi, mấy chi nhánh mới mở việc kinh doanh đột nhiên trở nên kém cỏi, còn Phù Gia Viên sắp đóng cửa thì dựa vào thực đơn ngự yến gì đó sống lại, kinh doanh càng ngày càng tốt. Anh nói rốt cuộc bọn họ đã mua được những nguyên liệu nấu ăn xa hoa kia ở đâu thế? Nghe nói so với nguyên liệu của chúng ta không cùng cấp bậc.”
Đường Dạ không đồng ý nhìn cô một cái, “Thục Tĩnh, em quá mức để ý Phù Gia rồi, hơn nữa tốc độ khuếch trương của Quân Tử Các gần đây quá nhanh, tốt nhất em nên hoãn lại, nếu không nhất định sẽ xuất hiện vấn đề.”
Quân Thục Tĩnh nghẹn nghẹn, ráng cong khóe miệng hướng hắn cười cười, buông tay xuống, “Đúng vậy, gần đây em hơi hấp tấp nóng nảy ……. Không nói cái này nữa, chúng ta trước hết nghĩ biện pháp tìm được Diệp Chi Châu đã, đây chính là nhiệm vụ thánh cấp, nghe nói có phần thưởng đặc biệt đó.”
Đường Dạ không có hứng thú gật gật đầu, cầm lấy điểm tâm trên bàn ăn, lại nhắm hai mắt lại, “Không vội, một mình hắn không giết được nữ hoàng trùng tộc đâu.”
Quân Thục Tĩnh nhìn hắn không có biểu tình gì, trong mắt hiện lên một tia bất mãn.
Nửa tiếng đã lên tới cấp 30, Diệp Chi Châu không biết nói cái gì cho phải.
“Người anh em acc nhỏ, anh vô tư dẫn tôi như vậy, tôi …….”
“Mau chóng hoàn thành nhiệm vụ thánh cấp đi.” Soái ca mặt lạnh giao dịch cho cậu một đống lớn vật phẩm, rút trường đao ra quơ quơ, “Nếu không tôi giúp cậu thăng cấp thế nào thì sẽ đánh cậu xuống cấp thế đó.”
“…….”
“Tọa kỵ để cho cậu.” Soái ca mặt lạnh cất đao, cười lạnh, “Nếu không phải sợ đám người kia tiếp tục ảnh hưởng đến cân bằng trong game …… Cậu thành thành thật thật làm nhiệm vụ cho tôi, nếu mười ngày nửa tháng không online, tôi sẽ tới nhà cho cậu một trận.”
Diệp Chi Châu to gan lớn mật đáp trả, “Anh không có khả năng biết nhà của tôi ở đâu.”
“Tôi sẽ biết.” Soái ca mặt lạnh cao thấp đánh giá cậu một lượt, trực tiếp logout.
【Bạn tốt GM Luật của ngài đã online.】
GM Luật: Bị người khi dễ trực tiếp gọi GM, trước khi hoàn thành nhiệm vụ thánh cấp, cậu dám rớt cấp thử xem.
【Bạn tốt GM Luật của ngài đã logout.】
“…..” Mẹ nó! Kinh nghiệm bảo bảo cư nhiên thật là GM! Game này còn có thể chơi không chứ! Không ngờ GM lại uy hiếp người chơi! Cậu muốn khiếu nại!
Dòng chữ kim sắc giữa không trung đột nhiên xuất hiện biến hóa, biểu hiện cửa thứ nhất của nhiệm vụ thánh cấp đã mở ra, Diệp Chi Châu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, mở mắt ra lần nữa thì cảnh tượng chung quanh đã biến thành một phòng bếp đầy đủ công cụ, trước mặt có một chén cơm, hai cái trứng.
【Đạt được cấp bậc 30, cửa thứ nhất mở ra, thời gian: nửa tiếng.】 Diệp Chi Châu cạn lời một hồi, sau đó nhận mệnh cầm trứng gà lên. Một khắc đồng hồ sau, cơm chiên trứng thơm ngào ngạt ra lò, nhiệm vụ hoàn thành 100%, quà thưởng gấp đôi, cậu trực tiếp thăng lên một bậc. Ngay sau đó cửa thứ hai mở ra, năm phút đồng hồ sau, cậu lại thăng một bậc. Sau đó là một bậc lại thêm một bậc, một nhiệm vụ lại thêm một nhiệm vụ, phần thưởng gấp đôi lại thêm gấp đôi, tên của cậu bắt đầu xoát độ tồn tại ở kênh thế giới.
【Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu đã hoàn thành cửa thứ nhất của nhiệm vụ thánh cấp, đã mở khóa nguyên liệu đặc hiệu [2] là cơm rang phẩm chất lục sắc.】【Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu đã hoàn thành cửa thứ hai của nhiệm vụ thánh cấp, đã mở khóa nguyên liệu đặc hiệu là trứng phẩm chất lục sắc.】……
[2] Đặc hiệu: Hiệu quả đặc biệt
【Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu đã hoàn thành cửa thứ 20 của nhiệm vụ thánh cấp, đã mở khóa nguyên liệu đặc hiệu là thịt gà phẩm chất lam sắc.】…….
Kênh thế giới.
Ta yêu tôm nhỏ: Lúc này mới bao lâu chứ, cư nhiên vượt qua 20 cửa ….. Quỳ lạy đại thần!
Cúc hoa nhãn: Một nhiệm vụ tăng một bậc, mẹ ơi, nhiệm vụ thánh cấp quá nghịch thiên rồi.
…….
Ta gả cho vượng tài: Đây mới là đối tượng cần ủng hộ a, đại thần tôi yêu cậu! Ha ha ha, rốt cục không cần đi tới chỗ gian thương kia mua đồ ăn vặt nữa, có thể tự mình làm rồi!
…….
Quân Thục Tĩnh nhìn chằm chằm kênh thế giới nhịn không được siết chặt tay. Đáng giận! Tên Diệp Chi Châu đột nhiên xuất hiện kia rốt cuộc là ai, nếu toàn bộ nguyên liệu bị mở khóa, vậy việc kinh doanh của mình …… Đáng giận đáng giận đáng giận!
Đường Dạ không biết khi nào mở ra mắt, cũng nhìn về phía kênh hế giới, híp mắt như có điều suy nghĩ, “Không biết món ăn của Diệp Chi Châu làm ra có ngon không ……”
Trong lòng Quân Thục Tĩnh cả kinh, vội từ trong ba lô lấy ra một phần điểm tâm để trên bàn, cười nói, “Ai biết được, hiện tại hắn vẫn là trù nghệ sơ cấp, nhiệm vụ về sau càng ngày càng khó, cũng không biết hắn có thể qua cửa không nữa.”
“Ừ, nếu hắn bị thua chúng ta lại đi giúp hắn.” Lực chú ý của Đường Dạ nhanh chóng bị dời đi, cầm khối điểm tâm ăn, thỏa mãn híp mắt, “Thục Tĩnh, không phải em vẫn luôn buồn rầu không thể phổ biến nguyên liệu đặc hiệu sao, hiện tại có Diệp Chi Châu, em cũng có thể nhẹ nhõm rồi. Về sau ít chơi game lại, hiện thực mới quan trọng.”
“…… Đúng vậy, như thế em sẽ thỏai mái hơn.” Biểu tình của Quân Thục Tĩnh cứng ngắc đáp lời, thiếu chút nữa cắn nát hàm răng. Còn giúp cô thoải mái hơn? Hiện tại cô ước gì nhiệm vụ của Diệp Chi Châu thất bại vô hạn luôn cho rồi!
Sau khi hoàn thành cửa thứ 25, Diệp Chi Châu lựa chọn logout đi ngủ.
Phù Gia Viên bên kia không cần quan tâm nữa, nên cậu liền trực tiếp ngủ thẳng tới giữa trưa. Rời giường ăn xong cơm trưa cậu không online chơi game mà là lái xe đi tới nhà hàng chính của Quân Tử Các ở đoạn đường phồn hoa nhất của B thị.
Xoa dịch dung đan, dựa theo thời gian hẹn trước đi vào Quân Tử Các, sau khi được dẫn vào ghế lô cậu liền chọn một bàn ngự yến quý nhất nổi danh nhất ở Quân Tử Các. Nửa giờ sau đồ ăn được đưa lên, cậu ngửi được trong không khí một mùi hương câu nhân, từ từ thả tinh thần lực ra phiêu tán trong không khí, sau đó mở hệ thống ra.
Lúc đi công tác cậu đã ghé các chi nhánh của Quân Tử Các ăn cơm, nhưng không phát hiện ra vấn đề gì, cũng không cảm thấy hương vị của Quân Tử Các khiến người khó quên như miêu tả trong kịch bản. Sau đó cậu cẩn thận suy nghĩ, phát hiện đa số khách hàng đều thích tới Quân Tử Các ở B thị ăn cơm, hơn nữa dựa vào chuyện Phù Hà đến nhà hàng chính thử chút đồ ăn liền nhận ra tay nghề của nhân vật chính, cậu có thể xác định phỏng đoán của mình. Đồ ăn của nhân vật chính khẳng định có vấn đề, chẳng qua cô rất cẩn thận, chỉ cho khách hàng tương đối quan trọng ăn món ăn có vấn đề. Hiện tại đã đến lúc vạch trần bí mật về trù nghệ kinh thiên địa quỷ thần khiếp khiến người khó quên của nhân vật chính rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.