Luôn Có Tình Địch Muốn Công Lược Ta 2

Chương 60:




Quên nói với mọi người, cho mình xin lỗi vụ xưng hô hơi loạn, nói thiệt chứ mình không biết nên xưng hô trong cổ đại sao luôn, tại Lê Hi không coi kế phu nhân là mẫu thân, Lục Hầu cứ tức giận hoài riết để ta ngươi luôn, rồi không biết nên gọi mấy thị nữ tiểu đồng là gì thôi nên cứ để hắn trong câu dễ phân biệt luôn. Mình sẽ ráng làm sao cho mọi người dễ phân biệt nhân vật nhất. ^-^
- ---------------------------------
"Song nhi bên người Vương thị điều tới thực sự chính là một nam tử thứ thiệt."
Chính là lời này của Lê Hi làm cho bầu không khí trong phòng nhanh chóng đông cứng. Hắn nhìn vẻ mặt Lục Hầu không chút lưu tình thêm ngọn lửa:"Hắn còn nói, trước khi được phái đến Hàm Chương Các, hắn một mực ở bên người kế Hầu phu nhân, thiếp thân hầu hạ ăn mặc ở đi lại, là trợ thủ đắc lực."
"Thiếp thân hầu hạ" bốn chữ bị cắn rất nặng, thâm ý giấu diếm trong đó cũng không cần nói rõ. Sắc mặt kế Hầu phu nhân nháy mắt trắng bệch, Lục Hầu càng khó tin bản thân vừa mới nghe thấy cái gì. Còn cả người Lưu ma ma và Mặc Thư lại giống như gặp quỷ rơi xuống hầm băng.
Điều này sao có thể! Kế phu nhân tay chân lạnh lẽo. Mặc Thư là quân cờ ả sớm nuôi bên cạnh, mới sinh ra báo chính là thân phận song nhi, dù bình thường phái gã ra ngoài làm việc, nhưng đều là việc giới hạn giới tính mơ hồ, bên ngoài có người gọi hắn một tiếng 'Gia' cũng không thể nói rõ giới tính thực của gã. Có thể nói ngoại trừ tâm phúc ả, cũng không có người biết. Lục Vân Hi chỉ mới hồi phủ, lại như thế nào biết được?
Vốn bày cục lại không khiến người cần rơi vào rơi vào, ngược lại để cho bản thân rơi vào. Kế Hầu phu nhân đột nhiên lạnh người, lại nhìn thấy Lục Hầu mang ánh mắt hoài nghi, tùy tiện biện bạch:"Ăn nói bừa bãi! Song nhi sao lại biến thành nam tử? Vân Hi ngươi nếu bởi vì dọc đường mệt nhọc, nên nghỉ ngơi một chút, đừng bởi vì sợ Hầu gia trách phạt mà nói hưu nói vượn. Mặc Thư là cháu trai nhũ mẫu ta, từ nhỏ được Từ ma ma trong phủ đỡ đẻ, chuyện này Hầu gia cũng biết. Từ ma ma là người hầu hạ lão thái quân, làm việc ổn thỏa, sẽ không xuất hiện sai lầm, ngươi nếu không tin, ta kêu người lấy danh sách tới."
"A, danh sách?" Giống như nghe được trò cười, Lê Hi không nhịn được cười ra tiếng:"Một mình ngươi không tuân thủ nữ tắc, tái giá hai lần còn có thể nói bản thân đoan chính thanh khiết, nam tử lẫn lộn thì có gì khó khăn? Huống chi..."
Từng chữ hạ xuống, nụ cười của Lê Hi cũng thu liễm lại hóa thành trào phúc, khuất nhục trong mắt gần như hóa thành thực chất.
Đi tới trước mặt kế Hầu phu nhân trầm giọng hỏi:"Ngươi nếu cảm thấy ủy khuất, không bằng sáng mai mời ngự hành ti ma ma, lại kêu trưởng bối trong tộc làm chứng, trước mặt mọi người nghiệm thân cho Mặc Thư? Nếu ta oan ngươi, ta liền tự nguyện chịu phạt, ba quỳ cửu lạy châm trà nhận sai cho ngươi, sau đó buông thai quyền thừa kế trưởng tử, đi từ đường túc trực bên linh cửu suốt đời. Chỉ sợ, ngươi không dám."
"..." Ả thực sự không dám, kế Hầu phu nhân á khẩu.
Ngự hành ti chuyên môn đào tạo cung nữ tiểu thị cho hoàng thân, lấy địa vị của Hầu phủ tự nhiên có thể mời một hai, nhưng muốn mua hoàn toàn không có khả năng. Còn những đồ cổ trong dòng họ, sớm không nhìn vừa mắt ả, một khi bắt được cơ hội, chắc chắn hạ thấp ả.
"Sao, chột dạ?" Nhìn ra ả dao động, Lê Hi càng không nể mặt:"Ta cửi người tiện phụ có gì sai? Tang kỳ tiền phu chưa hết, đã khoác giá y (đồ cưới) dẫn con tái giá, sao không dâm loạn? Đổi họ Duy Diệu đợi gả, gián tiếp chặt đứt hương khói Từ gia, lại không hung ác sao? Ngươi không những không xứng chấp hành thiếp lễ vì mẫu thân ta, càng làm bẩn danh xưng chủ mẫu Lục gia. Mặc Thư là cháu trai nhũ mẫu ngươi, vậy mà ngay cả hắn là nam tử hay song nhi cũng không rõ? Nếu nhận thức mơ hồ, ngươi nhà này cũng quá hồ đồ, lại để nam tử chui vào bên cạnh ngươi và Lục Duy Diệu nhiều năm như vậy. Đem danh dự Lục gia đặt ở chỗ nào, thể diện phụ thân đặt ở đâu? Nếu truyền ra, đừng nói kết cục của người và Lục Duy Diệu, e rằng toàn bộ nử tử song nhi trong tộc đều không có hôn phối tốt. Trong lúc đó, Hầu phủ sẽ trở thành dòng họ tội nhân, phụ thân ở trong triều cũng không ngốc đầu lên được. Nhưng đổi loại cách nói khác, chuyện này là ngươi cố ý, vậy ta càng muốn hỏi ngươi, cố ý để một nam tử hóa trang song nhi bên người ta làm thư đồng thiếp hầu là ý như thế nào? Phải biết mưu hại trưởng tử là trọng tội! Huống chi ngươi cho rằng khi ta xảy ra chuyện con của người có thể thượng vị? Song nhi mỹ danh truyền khắp kinh thành, lại toàn thân khí tức hạ lưu, còn không được giáo dục tốt, ngược lại mưu tính chiếm tài sản, các ngươi cũng xứng?"
Từng chữ từng chữ đâm vào tâm, tàn nhẫn ác độc, Lê Hi lời nói hợp tình hợp lý, làm cho mặt kế Hầu phu nhân trắng xanh đan xen, còn Lục Hầu càng nghẹn họng trân trối, trong mắt tràn đầy không dám tin.
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, bầu không khí càng áp lực khó thở.
Hồi lâu, Lục Hầu mới phả ứng được lạnh giọng nói:"Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Hầu gia, thiếp..." Kế Hầu phu nhân rưng rưng, trong nhất thời không biết nên nói sao. Lời của Lê Hi phá hỏng toàn bộ đường lui của ả, mà thân phận Mặc Thư là nam nhân cũng thiên chân vạn xác không thể chối cãi. Giờ khắc này, đối mặt chất vấn của Lục Hầu, đầu óc ả loạn thành nhất đoàn chỉ có quỳ gối dưới chân ông vội vã cầu xin:"Thiếp cũng không biết tại sao, hài tử Vân Hi này vừa vể đã gây ra sự cố như vậy. Mặc Thư cũng là người xem lớn lên, hắn là song nhi hay nam tử người không rõ ràng nhất sao."
Kế Hầu phu nhân khóc bi thương, Lục Hầu cũng không nỡ. Dù sao cũng là cảm tình thật lòng, chuyện đính ước khi xưa cũng là cái gai trong lòng ông.
Đó là phải đội nón xanh cho bạn tốt mới có được tình yêu đích thực (edit: Khinh). Khi đó chỉ cảm thấy mới mẻ kích thích hôm nay nhớ lại khó tránh khỏi sinh lòng khúc mắc. Huống chi, trước đó có thể phản bội chồng trước, ai biết được hiện tại có thể phản bội mình không?
Lục Hầu nhăn mi, sắc mặt càng thêm âm trầm, ánh mắt nhìn kế Hầu phu nhân cũng thâm trầm tối tăm, tràn ngập tìm tòi nghiên cứu.
Lê Hi lạnh lùng nhìn, trong lòng càng khinh. Thấy kế Hầu phu nhân chưa định từ bỏ, dứt khoát lại cho thêm ngòi lửa:"Phụ thân sao biết được đây là song nhi hay nam tử? Phụ thân luôn tình thâm, dù trước đó đối với mẫu thân hay đối với ngươi hiện tại, đều là toàn tâm toàn ý, giữ mình trong sạch, bên người một thiếp thất thông phòng cũng không có, song nhi thị nữ trong phủ cũng đều thức thời chưa từng vượt quá quy củ, ngươi lại nói, phụ thân phải như thế nào mới biết được? Quan trọng nhất, dâm loạn hậu trạch chính là trọng tội, không chỉ cần ngươi nó vài ba câu giả dối là có thể đổi trắng thay đen!"
Lời nói của Lê Hi trực tiếp làm mặt của Lục Hầu đen lại. Một người như vậy, chuyện không liên quan đến mình còn có thể bảo trì thanh tỉnh, chỉ khi nàm chạm đến lợi ích cá nhân liền nhất định phải tra ra.
Đưa tay kêu gã sai vặt thân tín bên người, thanh âm Lục Hầu lạnh đến gần như kết băng:"Đi, tìm một người thích hợp về nghiệm điêu nô (nô tài gian xảo) thân phận chân thật! Nhân tiện coi chừng toàn bộ nô tài trong Hàm Chương Các, chớ để cho người nào chạy đi."
"Hầu gia!" Kế Hầu phu nhân nghe xong, trên mặt lập tức trắng bệch. Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.
Mà Lê Hi lại cong lên khóe môi, lẳng lặng thưởng thức hỗn loạn trước mắt. Nhìn thoát qua đồng hồ cát để tính thời gian, hắn ở trong lòng thầm cân nhắc, xem ra phần thứ hai đãi lễ, sẽ lập tức tới ngay...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.